Sau khi bà Hàn Tử Tuyết nghe được lời nhắn của thầy HT. Bà liền cho gọi Ngọc vào. Ông thư ký Trương lên mời Ngọc. Bây giờ là ban đêm, trên hành lang yên tĩnh của Biệt Thự Hoa Hồng (nhà Ngọc) chỉ nghe thấy tiếng bước chân lộp cộp. Đến cửa phòng làm việc của Bà “mẹ ma nữ” (đó là biệt danh mà BOF đặt cho bà). Ngọc dừng lại hít thở thật sâu trước khi vào, cô nghĩ bụng: “thiên linh linh địa linh linh phù hộ cho bà mẹ tinh tinh của con có thể chấp nhận yêu cầu của con”. Gõ cửa ba tiếng Cộc…cộc…cộc.Bà Tuyết: “Vào đi!”
Ngọc đẩy cửa bước vào trong khi trái tim còn đang nhảy nhót.
Ngọc: “Mẹ biết rồi? Thế thì con cũng nói luôn cho nó vuông. Con sẽ có kế hoạch tìm ra lí do để đuổi Cao Chấn Bảo. Mẹ cứ yên tâm đi!”
Bà Tuyết: “Shinhwa của chúng ta trước giờ đều coi trọng nhân tài. Và Chấn Bảo là một nhân tài vì vậy ta không có bất kỳ lí do nào để tống cổ một nhân tài đi cả!”
Ngọc: “Con không chịu!”
Bà Tuyết: “Vậy thì con có thể ra khỏi nhà!”
Ngọc ấm ức chạy ra khỏi Biệt Thự, giờ cô biết đi đâu?
T/g: Mời các bạn đón đọc “chương 17: bỏ nhà đi bụi, rồng đến nhà tôm, thiếu tiền thì khác buồn phiền”. Tối nay hãy ghé thăm Nhật Ký…Nam Châm để đọc chương 17 nha!