Uyển Nhi nhìn sâu vào khuôn mặt của Khả Ái dành tặng cho cô ta một ánh mắt không mấy hoà khí. Nhưng Khả Ái lại không nói gì cả, chỉ im lặng cho xe chạy đi. Bầu không khí trong xe bây giờ hết sức là khó chịu.
Uyển Nhi thỉnh thoảng lại nhìn sang Khả Ái thấy trên má của Khả Ái lúc này đã ửng đỏ và in hằn năm ngón tay của cô. Uyển Nhi tự dưng thấy mình có lỗi vô cùng vì lúc nãy cô ra tay khá mạnh. Cô nhích người mình lại và dịu dàng dùng tay chạm vào vết ửng đỏ kia,ôn nhu nói:
-Tôi xin lỗi, cô có đau lắm không?
Từ lúc Uyển Nhi đặt tay cô lên má mình thì tim Khả Ái đập lệch một nhịp. Chẳng lẽ cô thích Uyển Nhi rồi sao? Tâm tình cô lúc này rất rối, không biết phải nói như thế nào. Cô nghĩ Uyển Nhi là một người con gái xinh đẹp phải có một người con trai anh tuấn đi bên cạnh mới xứng chứ không phải đi cùng những người như cô. Đôi môi màu cherry khẽ chuyển động:
-Một người con gái yêu một người con gái có phải là trái với luân thường đạo lý lắm không?….Nhưng việc yêu một người đồng giới là sai thì tôi nguyện cả đời này đi vào con đường sai trái….Đối với tôi tình yêu không quan trọng giới tính, miễn là khi được ở gần bên người ấy mình cảm nhận được sự ấm áp và bình yên là đủ rồi….Lê nhị tiểu thư cô đây cao cao tại thượng như vậy thì làm sao có thể đi yêu một người đồng giới được chứ…..Nếu nhị tiểu thư không ưng thuận cuộc hôn nhân ràng buộc này thì cô liền nói một tiếng, tôi lập tức sẽ nhờ ba của tôi xem xét lại lời hứa của hai bên gia đình
Khả Ái nói một mạch những suy nghĩ của cô ra cho Uyển Nhi nghe, để sau này cô ấy không phải hối hận vì quyết định của cô ấy
Đôi tay thon dài đặt trên má Khả Ái cũng dần buông xuống, cô thở nhẹ một cái hạ giọng xuống nói:
-Tôi thực sự không thích cuộc hôn nhân này..Nhưng đó là trước khi gặp cô còn bây giờ thì tôi cũng một phần nào đó muốn tìm hiểu con người của cô….Nói ra thì có hơi vô lý nhưng tôi không giống như những thiên kim tiểu thư nhà khác, tôi chỉ muốn có được một tình yêu và một người yêu mình chân thành và tất nhiên tôi không quan trọng về giới tính của người đó. Tôi từng du học ở Mỹ 3 năm nên đối với những cặp đồng tính luyến ái như vậy tôi không kỳ thị, ngược lại còn rất ngưỡng mộ.
Khả Ái bất giác nhìn sang khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Nhi, môi nhếch lên tạo nên một nụ cười toả nắng. Cô cho xe dừng lại bên đường và xoay qua mặt đối mặt với nàng.
Cô lấy bàn tay của Uyển Nhi đặt lên lòng ngực bên trái của mình, giọng cưng chiều:
-Em có thể cho tôi một cơ hội để tôi có thể chăm sóc và yêu thương em không?….Từ khi gặp em tim tôi nó cứ không nghe theo tôi mà cứ đập loạn cả lên….Em cảm nhận nó thử xem….Nó đang đập loạn là vì em đấy….Ngay từ lần đầu tiên, tôi gặp em, tôi đã có cảm giác muốn được che chở và bảo vệ cho em….Em đồng ý nhé.
Uyển Nhi cả người cứng đơ, một vài giây sau mới tiếp thu được những lời của Khả Ái….Uyển Nhi mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
-Em xin lỗii….Sau này phiền chị rồi.
Trong lòng Khả Ái như có hàng ngàn con bướm bay lượn bên trong. Trên mặt cũng đã lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết. Cô nâng nhẹ cằm Uyển Nhi lên, giọng vui mừng:
-Tôi yêu em
Nói rồi Khả Ái đặt lên môi Uyển Nhi một nụ hôn dịu dàng và nóng bỏng. Hai đôi môi dây dưa với nhau không ngừng cho đến khi hai người cần khí oxi để thở mới thôi.
—————————————-
Sau 20p lái xe thì cuối cùng cũng đến nơi…..Nơi này cách xa thành phố, nơi có những hàng cây xanh xanh chạy dọc theo con đường, nơi này khá yên tĩnh
Chạy dọc theo con đường một lúc thì có một căn biệt thự nguy nga tráng lệ hiện ra trước mắt cô. Khả Ái quay sang nhìn cô và nói:
-Đến nơi rồi, xuống xe thôi
-Vâng
Khải Ái nắm tay Uyển Nhi bước qua một khoảng sân rộng trồng rất nhiều loại hoa, đầy đủ màu sắc nhìn y như một bức tranh mùa xuân vậy……Đii mỏi cả chân cuối cùng cũng vào được căn biệt thự này, vừa bước chân vào thì tất cả những vật dụng trong nhà đều là đồ mắc tiền, thiết kế nội thất rất trang nhã
Khả Ái vừa vào thì đã gọi chị giúp việc lại cô hỏi:
-Bà chủ đâu rồi
-Thưa đại tiểu thư, bà chủ đang nằm nghĩ trên phòng ạ
Nói rồi, Khả Ái gật nhẹ đầu tỏ vẻ đồng ý rồi quay sang nói với Uyển Nhi
-Em có muốn gặp bà tôi một chút không? Bà tôi rất muốn được gặp mặt em đấy.
-Được thôi ( Uyển Nhi đáp )
Khả Ái dẫn Uyển Nhi lên tầng một của căn biệt thự, đii dọc theo hai bên hành lang, trước mỗi phòng đều được trang trí một chậu hoa, dừng lại trước cánh cửa gỗ màu nâu bóng loáng, Khả Ái nhẹ nhàng gõ cửa, một lúc sau có tiếng trả lời:
-Vào đi
Khả Ái đẩy cửa bước vào, trong phòng chỉ có một mình bà ngồi nhìn ra cửa sổ
-Bà ơi, xem con dắt ai về cho bà nè
Ngay sau khi Khả Ái nói thì bà ngay lập tức quay mặt lại, mặt vui mừng nói
-Ôi, Khả Ái đó hả con, lâu quá không về thăm bà làm bà nhớ con muốn chết lun đây này
Bà nói rồi, bước xuống giường và ôm chầm lấy đứa cháu bé bỏng của mình vào lòng. Uyển Nhi từ nãy đến giờ vẫn đang im lặng quan sát 2 bà cháu.
Khả Ái thấy vậy liền đẩy nhẹ vai bà ra và bắt đầu giới thiệu:
-Con xin giới thiệu với bà đây là thiên kim nhị tiểu thư của tập đoàn thời trang N&G và cũng là vợ tương lai của con, cũng là cháu dâu tương lai của bà đấy ạ.
Bà nghe thấy 2 tiếng “Cháu dâu” liền quay mặt qua đối diện với khuôn mặt của Uyển Nhi, bà mừng rỡ xoay qua ôm Uyển Nhi vào lòng, dịu dàng như ôm báu vật trong tay . Uyển Nhi cũng đưa tay lên và đáp lại cái ôm đầy tình cảm đó. Lát sau, bà đẩy nhẹ Uyển Nhii ra, ôn tồn nói:
-Cháu chắc hẳn là Lê Hoàng Uyển Nhi mà đứa cháu của ta cứ kể cho ta nghe đấy à ???
*Uyển Nhi POV*
“Khả Ái kể cho bà nghe về mình sao ???”
Suy ngĩ lung tung 1 lúc thì cô cũng lễ phép đáp lại câu hỏi của bà:
– Dạ vâng ạ. Cháu rất vui khi gặp bà ạ.( Nói xong cô cười thật tươi )
– Cháu vừa đẹp người lại còn đẹp nết nữa. Chẳng trách con bé Khả Ái nó cứ suy nghĩ đến con quài. ( Nói rồi bà đưa mắt sang đứa cháu cưng của mình )
Khả Ái nghe chính miệng người bà mà cô yêu quý “kể tội” của mình cho Uyển Nhi nghe thì mặt Khả Ái lúc này đã chuyển sắc rồi. Khả Ái nói lãng sang chuyện khác:
– Con xin phép về phòng
Bà lúc này mới bật cười thành tiếng, hiền hậu nói:
– Thôi, con đưa vợ con về phòng nghĩ ngơi đi, 2 đứa đi đường đã mệt lắm rồi. Về phòng nghĩ ngơi rồi xuống nhà dùng cơm.
Khả Ái lúc này mới luồng tay qua nắm lấy bàn tay của Uyển Nhi, cườii nói:
-Tụi con biết rồi ạ, bà cũng nghĩ ngơi ạ.
Nói rồi 2 người bước ra khỏii phòng, Uyển Nhi giật tay mình ra nhìn Khả Ái nói:
– Chị đã nói gì với bà chị vậy
Khii Uyển Nhii giật tay ra thì trong lòng Khả Ái thấy luyến tiếc cái gì đó. Tuy vậy, cô vẫn giữ được vẻ mặt vuii tươi đó của mình mà trả lời câu hỏi của Uyển Nhi:
-Thì nói những gì cần nói thôi
– Nói những gì cần nói là như thế nào
– Thì là: “Em là vợ của tôi” “Em hung dữ, lúc nào cũng bắt bạt tôi” bla bla
Uyển Nhi nghe tới đây, máu đã sôi lên đến não, cô nhào lại cầm tay của Khả Ái và cắn mạnh một cái làm cho Khả Ái ôm tay mà la khóc.
– Uii da, sao em bạo lực quá vậy. Có biết đau không
Uyển Nhi cười hả hê nhưng Khả Ái thì nhờ nụ cười tươi hơn hoa đó của Uyển Nhi mà cả người đứng hình trong vài giây. Uyển Nhi đứng vênh mặt lên nói
– Đáng đời chị
Nói rồi cô chạy vụt lên phòng phía trên lầu ( Vì lúc nãy bà giúp việc đã chỉ cho cô phòng ở đâu rồi ). Bỏ lại Khả Ái trưng ra nguyên bộ mặt tức không nói nên lời.