Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ?

Chương 12: Chương 13



Chap 7(b)
**********
Chúng tôi dình đôi bạn đáng yêu này suốt cả một buổi chiều. Vì đây là quán bánh dành cho teen nên mọi thứ trang trí đều là do Minh chọn rất chi là for teen. Ngồi phía góc quan sát đôi bạn này, chúng tôi theo dõi từng hành động chứ chẳng dám nói là nghe từng tiếng nói hơi thở bởi vì tiếng nhạc phát ra từ cái lao đã làm lấn át đi tiếng nói của 2 con người hầu như chỉ nói với nhau qua ánh nhìn. Nhìn họ nói chuyện và nhìn nhau trong tình tứ lắm! Eo ôi! Mấy cái điệu bộ làm nũng của Linh làm tôi phát ớn! Nào thì quay đi miệng kêu “Dỗi rồi!”( Thông cảm chi nghe được 1 số câu) ! Một lúc sau tôi thấy hai người đó ngoắc tay nhau rồi dẫn nhau ra thẳng bàn thanh toán. Thấy vậy cả 3 đứa chụm đầu vào nhau để tránh ánh mắt của “đôi tình nhân”, cắm đầu vào ăn uống. Khi 2 người họ vừa bước ra khỏi quán, chúng tôi mới thở phù 1 cách nhẽ nhõm.
– Khiếp!-Đào Anh nhìn theo “đôi tình nhân”. Đau tim quá!Chắc phải giảm mất mấy chục tuổi rồi ý ạ!
– Làm gì đến mày đừng chém gió!- Tôi xua tay nhìn cô cháu.
– Chúng nó làm cái gì mà hú hí thế nhỉ?- Minh lấy tay xoa xoa cái cằm y như triết gia
– Yêu nhau chứ làm gì!-Đào anh gặm nhấm cái bánh với vẻ đầy hiếu kì rồi thốt lên. Ngon!
– Ờ chắc thế!

Tôi tạm thời chưa kể chuyện ở gia đình vội mà kể chuyện ở lớp trước vì ở nhà hiện giờ chưa có cái gì thú vị cho lắm. Tạm thời thì vẫn chán ngắt, lạnh nhạt.
Sáng thứ 2, tôi lại đến lớp hôm nay thì Thùy Trang đi học rồi. May thế, tách ra khỏi bạn An gì đấy. Nhìn cái điệu bộ mà rõ ghét thế mà vẫn phải ngồi cạnh mất 1 hôm. Trống vào. An và Thùy Trang đứng nhìn nhau mất 1 lúc:
– Sao Trang lại để cho bạn An này ngồi vào chỗ tớ?-Thùy Trang quay ra nhìn tôi.
– Cô bảo. Tớ có nói nhưng vẫn bảo bạn ý ngồi đấy!- Tôi giải thích.
– Thôi! Tớ chả chấp đàn bà phụ nữ!Ấy ngồi đi tớ đi!- Cậu ta sách cặp đứng phắt dậy.
– Biết thế là tốt! Tôi đế thêm vào.
Hắn đi thẳng về phía chỗ Đào Anh trong khi Thùy Trang loay hoay thu xếp để ngồi vào chỗ.
– Đào Anh ình ngồi nhờ nhé!

– Ờ! Tùy mà sao không lên ngồi cạnh Khánh Linh ý!- Đào Anh chỉ thẳng lên phía trên.
– Không! Nó là con em họ tớ, tính nó tớ biết, chẳng nên dây vào!
Cả 3 chúng tôi Đào Anh, Ming và tôi “À!” lên 1 tiếng rồi lại tiếp tục làm những việc mà mỗi người đang làm dở. Thùy Trang quay sang hỏi tôi.
– Trang ơi! Sao lớp mình lại có bạn mới à?
– Mày đi chơi tít mít thì làm sao biết được!- Tôi cười đểu với cô bạn
– Đâu cô ý mà!
Rồi 2 đứa cười lý lắc.

Ngày… tháng… năm…
Trời ạ! Hôm nay Đào Anh lại đồng ý cho Thiên An ngồi cạnh! Cô cũng hay thật! Thấy con Đào Anh bảo để bạn Thiên An ngồi đây cũng được là ok luôn! Đúng là! Nghe vẻ hôm nay hai anh chị này lý lắc lắm! Ríu rít suốt từ sang đến lúc tan trường vẫn nói chuyện! Con Đào Anh hôm nay còn ình với Minh và Thùy Trang ăn quả bơ mới chất chứ! Càng ngày càng láo! Mai đến lớp nhất định phải hùa và kill nó mới mới được!I’ll kill you, Đào Anh thân mến


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.