Tiếng chuông 2:Các học sinh trường Roryl (1)
Hôm nay, sân trường của trường Ngàn Kim Liên rất đông.Hầu hết các học sinh ở đây đều bàn tán về trường Roryl.Một ngôi trường sắp chuyển về đây, và các lớp của trường Roryl sẽ học cùng Ngàn Kim Liên.
Bảo Uyên mỉm cười!Trường Roryl sao? Là ngôi trường mà các học sinh ưu tú học mà.Là nơi có những con người kiêu ngạo học.Là nơi bọn họ chỉ coi những học sinh nghèo bằng nửa con mắt.Cô kinh ghét họ!
-” Toàn những lũ bẩn thỉu”_Bảo Uyên lẩm bẩm
Tại lớp 12A10…
-Chào Bảo Uyên!_ Kiều Ly vẫy tay
-Chào mọi người!_Bảo Uyên tươi cười đáp
-Mọi người nè, hôm nay trường Roryl sẽ đến trường chúng ta học đó!_Gia Tuệ cười cười nói
-Ai chẳng biết!Chắc bà bị anh nào đó làm cho “đổ” rồi phải không?_Minh Di nhăn măt nói
-Không phải!_Gia Tuệ gắt
-Không phải, có phải thì có!_Minh Di trêu lại
-Thôi thôi, hai bà ồn ào quá!_Nhật Phong cau mày
-Cho dù là có đẹp trai đến đâu thì làm sao bằng tụi con trai A10 này được!_Hỉa Anh tự hào vỗ ngực
-Không biết lớp mình là lớp nào học ta!_Ngọc Anh mơ mông
-Thôi đi Ngọc Anh!Bà thaost khỏi cái cơn mơ mông hão huyền của bà đi!_Kiều Ly gắt
-Mấy ông bà ồn ào quá!Để yên cho tui ngủ cái!_Ngọc Đức quát
-Này thì ngủ này_Phúc Nam cốc đầu_Dậy bàn chuyện đại sự!
-Thôi nào mấy ông mấy bà, lớp nào cũng đâu có quan trọng.Quan trong là chúng ta vẫn vui vẻ và thoải mái là Ok!_Bảo Uyên cười
-Đấy!Nghe chưa!Lớp rưởng nói đó_Ngọc Đức nói
-Chỉ Thế là nhanh thôi, con trai con nứa!_Thiên Minh mỉa mai
-Chậc chậc!Có vẻ các trò của cô đang háo hức đợi trường Roryl nhỉ?_Tiếng cô Lam vọng vào!
-Lão trưởng!!!!!!!!!!_Tất cả đồng thanh
-Vậy để cô nói cho các con biết, lớp chúng ta sẽ học cùng hai lớp! Lớp S và lớp F!_Cô lam nói
-Lớp F và S á!_Bảo Uyên và Kiều Ly hét lên
-Sao vậy?_Cô Lam lo lắng hỏi
-Dạ không sao ạ!_Bảo Uyên xua xua tay
-Vậy nhé!Cô đi xuống phòng hiệt trưởng!_Cô Lam vẫy tay
-Có vẻ như chúng ta sắp gặp lại bạn cũ rồi nhỉ!_Kiều Ly nghiêng đầu
-Mấy bà quen mấy ngườu lớp S và F?_Đức Huy hỏi
Kiều Ly và Bỏa Uyên gật đầu.Trong mắt hai người con gái này đang ẩn chứa điều gì đó!Một thứ sâu thẳm, một không khí, một làn gió khó hiểu, một chút bối rối, lo sợ, căng thẳng.Bảo Uyên và Kiều Ly thở dài! Ngày hôm nay, đến sớm quá!
Đến sớm hơn dự tính của cô!