-Thôi thôi 2 đứa không cãi nhau nữa._HDV sau trận cười sái quai hàm thì đã nhảy vào ngăn chặn cơ bản cười làm ông ấy có thể trẻ hơn 1 chút, thọ hơn 1 tẹo nhưng vì cái đấy mà hỏng cái tai thì k đáng lắm.
-Ê… Nếu như k hát thì chúng ta sẽ đặt cho bạn Huyền 1 biệt danh đồng ý không_ HDV sài chiêu dọa dẫm ra
-ĐỒNG Ý!!!
-5…4…3
-Ai bảo em k hát chớ?
-Vậy hát…
Huyền cầm mic bắt đầu hát.
“lặng nhìn không gian nơi đây lần cuối khi.
Mai em phải xa đi về chốn xa.
Là 1 hành trang trong tim có bao nhiêu tâm tư lúc này.
Bởi em còn dấu yêu thương từ bấy lâu…mai k gặp nhau nữa rồi.
Sẽ mãi anh k hề hay biết em là.
Người bạn thân bao lâu cùng sớt chia.
Bao vui buồn nhưng em còn dấu anh là 1 niềm yêu thương em dữ cho riêng em lâu lắm rồi.
Rồi gặp lại nhau bao lâu nào biết đâu.
Em k đành vùi xâu vào day dứt.
Nhờ lời ca đưa vào gió vi vu tìm anh…
Thì thầm rằng em yêu anh yêu như thế.
Ngày qua em như viên đá kia.
Và vô tư như lao đau biết mấy khi thấy anh buồn.
Và rằng trăng sao mình hát ca.
Em đã sợ nhìn sâu vào đôi mắt.
Là tìm trăng sao lại vỡ ra thành câu.
Tạm biệt người em yêu em yêu nhé.
Cần chi yêu thương đc đáp trao.
Cần anh vui cho riêng anh vui vs giấc mơ em trọn.
Và rồi mai em đi về trốn xa.
Nghe lòng bình yên hay xót xa.
Hạt mưa vô tư sao làm cay khóe mi…trong màn đêm…”
_Viên đá nhỏ_
Húhúhú. Cả xe lại 1 lần nữa vỡ oà. Giọng ca của Huyền thật ấm áp ngọt ngào.
-Chị ơiii Ido của em
-Huyền hát hay phải biếttt.
-1 giọng ca nư đầu tiên rất hay. Bh chỉ định nào.
-Hoàng Linh ạ!_ Huyền nháy mắt vs Linh đang há hốc miệng.
Ồ…_ Cả 10a2 ồ lên. Hiếu có vẻ đang mong chờ tiết mục này.
-Linh đâu ạ._ Huyền chỉ tay về phía Linh đang ngồi đơ như con ngơ. Huyền chạy xuống kéo Linh lên rồi vê chỗ ngồi.
-Linh em định hát bài gì tặng cho xe mình nhỉ?
-Ơ… Ờ “Chờ người nơi đấy ạ”
-1 tràng vỗ tay cho “chờ người nơi ấy nào”.
Húhú rào rào “Ngồi lại nhấp chén say.
Lắng trong lòng mình những đắng cay.
Ngày dài thấm thoát rơi.
Muốn quên đi những phận bèo trôi.
Ngọc cũng mấy phen.
Lắng trong bùn hoài cũng thấy quen.
Ngồi buồn ngó gót sen.
Trách sao cõi đời này đỏ đen.
Chờ người nơi ấy…
Về đây mang theo dấu yêu.
Trở che cho nhau… những đêm lạnh lùng.
Chờ người đâu thấy…người còn hoài xa cách xa…
Một mình trong đêm… Lắng nghe gió than…
Vì lời ai hứa… một ngày dìu em bước đi… tìm về nơi xa phút giây yên bình.
Đầu non cuối xóm… người cò làm mấy phiếu du.
Để lại đằng sau tiếng ai thở dài…
Ngồi lại nhấp chén say.
Lắng trong lòng mình những đắng cay.
Ngày dài thấm thoát rơi.
Muốn quên đi những phận bèo trôi.
Ngọc cũng mấy phen.
Lắng trong bùn hoài cũng thấy quen.
Ngồi buồn ngó gót sen.
Ngọc cũng mấy phen.
Lắng trong bùn hoài cũng thấy quen.
Ngồi buồn ngó gót sen.
Trách sao cõi đời này đỏ đen….”
Ồ… Húhú rào rào rào…
-Linh ơi bà hát hay thế.
-Giấu nghề à nha…
-Vâng… Giọng ca nữa thứ 2 khá xuất sắc. Bây giờ em hãy chỉ định đi.
-Ê Linh thằng Hiếu í… Mày lôi nó lên hát đê…
-Ờ đúng đúng thằng Hiếu ý vừa nãy nó cười tao_ Dũng nhìn Hiếu đang vô tư ngồi nham nhở cười danh mãnh.
-Ơ… Minh Hiếu 10A2 ạ_Linh miễn cưỡng nói. Hiếu đang uống nước thì sặc hết ra. Nó quay sang nhìn(ms đổi chỗ lên ngồi cùng hàng vs nó) cười gian gian. Cậu trừng mắt nhìn nó tay vẫn lau miệng.
-Ồ bạn Hiếu đâu rồi Hiếu ơiii…
-DẠ…_ 9A2 đã trả lời hộ bạn Hiếu.
-Dạ rồi lên đây mauu- HDV dùng chất giọng ẻo lả gọi.
-Lên hát đê em ơi. Ca sỹ chưa đc khai thác lớp mình đấy.
-Hiếu kia mi lên hát ngay.
-HÁT ĐI…HÁT ĐI…HÁT ĐI…HÁT ĐI…
Cả xe vỗ tay đồng thanh “hát đi”. Cuối cùng thì cậu nhóc cũng lên. Đứng ngãi đầu mặt nhăn nhó.
-Nghe nói em là ca sỹ chưa đc khai thác của 10a2.
-Em không biết.
-Ơ… Sao lại k biết.
-Vì em k biết hát.
-Không biết hát thì bây giờ hát cho biết_HDV vặn lại lời nói của Hiếu làm cậu tức muốn đập đầu vào đệm ghế. Dũng ở phía dưới cười hô hố. Linh cười ngượng gạo. Nó thì cười nham nhở.3 khuôn mặt này làm cậu tức hộc máu mồm.
-Hát bài “Chia tay sẽ tốt hơn” đi. Hoa mở lối thoát cho thằng bạn mặt đang đằng đằng sát khí kia.
-Ờm…
-1 tràng vỗ tay cho ca sĩ của chúng ta.
Húhúhú cố nhên cố lên.
“Người yêu ơi… Mình tạm xa nhau em nhé…
Hãy hứa với anh… Em không được khóc.
Hãy hứa vs anh… Em không buồn nữa.
Em hãy ôm anh thật chặt 1 lần sau cuối rồi anh sẽ đi…
Mình xa nhau con tim anh dường như bật khóc…
Nước mắt anh rơi như mưa không ngừng rớt.
Ôm hết đắng cay cô đơn trong niềm đau.
Anh sẽ ra đi thật xa… Đến một nơi chỉ có bóng đêm vs lẻ loi…
Trả lại cho em hạnh phúc yêu thương như ngày nào…
Trả lại cho nụ hôn đam mê trong ngọt ngào.
Trả lại cho em cuộc sống vô tư như ngày đầu.
Vì anh không muốn làm em khổ tâm.
Bởi vì… anh đã vội vã yêu em trong dại khờ.
Bởi vì… anh thấy cuộc sống không như anh mong chờ.
Bởi vì… anh không chăm sóc cho em cho em đc nhiều.
Bởi vì… suy nghĩ của khác nhau.
Mình hãy chia tay thì sẽ tốt hơn…”.
Ồ… ồ…
Cả xe ồ lên hét rú gào vỗ tay. Very good. Chất giọng trầm ấm. Lời hát viết về 1 cuộc tình chia ly dù cả 2 vẫn còn yêu nhau và nỗi đau của người con trai khi phải buông tay người mình.
-Đúng là ca sĩ chưa đc khai thác giọng hát trầm buồn rất hay. HDV tán thưởng.
-Dấu nghề nhá mày vs con Linh quả 1 đôi_ Dũng chọc Hiếu.
-Gì… Chả liên quan._Hiếu lườm làm Dũng im bặt.
-Chỉ định tiếp đi em. Lần này lớp 9 đi khai thác bên 10 nhiều rồi.
-Anh ơi…con nhỏ Bảo Nhi ý em chưa nghe nó hát bao giờ.
-Đúng đấy ạ.
Phía trên đang có lũ phản bạn phĩa dưới thì có hội đồng cãi vã tám chuyện um sùm lên.
Nghe theo lời đám đàn em lớp dưới Hiếu bèn nói tên nó ra. Dù sao cũng đang muốn trả thù và nghe nó hát 1 công đôi việc. “Công nhận mình thông minh thật”
-Bảo Nhi 9A2 ạ_ nó nghe thấy tên mình nhìn lên phía giọng nói vừa xướng tên mình. Ánh mắt khó hiểu như nói “ngươi nói cái quái gì vậy?” Hiếu trả lại nó 1 nụ cười mà nó nhìn muốn nôn ọe.
-Hội trưởng hội học sinh lên hát kìa._Duy phía trên gọi vọng xuống.
-Nhi ơi thể hiện trình độ điii.
Nó nhăn mặt lườm tên dở hơi kia. Không thù k oán mà.
-Hát đi Nhi ơi_Chị Huyền nhìn nó cổ vũ. Khổ thân mình quá đi nó khóc thầm trong bụng. Đi lên cầm cái mic mà vẫn chẳng nghĩ ra là phải hát bài gì. Nó quay sang hỏi anh HDV.
-Anh HDV đẹp trai ơiii_ giọng ngọt như mía lùi. HDV nhìn cô nhóc dễ thương kia tự nhiên có cảm giác không-an-toàn.
-Gì vậy em?_ giọng cảnh giác.
-Hì… Có phương án 2 hông ạ?_ nó cười cười nhìn lão HDV.
-Không có… Chỉ đc hát thôi…
-Đúng… Nhi ơi tao chưa bao giờ nghe mày hát… Đây là thời cơ tốt…
Lũ phản bạn!!! Nó tức hộc máu với lũ bạn dưới kia… Chưa bao giờ nó đứng hát trước đám đông cả.
-Này đợt trước ngươi còn bắt bọn ta hát dưới căng tin đấy_Tên Khánh lên tiếng đồng thời tên Duy cũng nói theo.
-Ờ bây giờ hát trên xe còn hơn ở căng tin nhá.
-Thôi mày cứ hát đi. Tao tin là giọng hát của mày rất hay.
-Hát bài “ngại ngùng” í mày thích bài đấy nên nhập tâm cũng dễ đấy.
Nhỏ Quỳnh với Oanh nói với nó. Mở lối thoát cho con bạn. Thật ra 2 đứa cũng chưa nghe nó hát bao giờ cả. Nó nghe theo lời đôi bạn trí cốt của mình. Tiếng nhạc vang lên nó bắt đầu hát
“Đôi khi… Lòng muốn nói cho riêng anh…
Những âm thầm em mang… Từ tận sâu trái tim đang mơ màng.
Mọi lời lúc đó anh cho em mãi như còn.
Thế nhưng từ… phía em chưa một câu đáp lời…
Nhành hoa kia đang hé sắc hương trong lần đầu biết yêu…
Trời xanh về ôm những mơ ban từng ánh nắng…
Vì em nhành hoa mới đến trong anh còn nhiều ngây dại…
Vừa để thấy em… thấy buồn…
Lần đầu tiên em như bay giữa những sắc hồng muôn đoá hoa…
Dịu dàng mang tên anh trong nỗi nhớ nhung trải khắp những con đường…
Bao ngại ngùng vẫn còn… vẫn chưa thể thành câu…
Yêu anh nhiều hơn chính em…
Rồi ngày mai khi muôn tia nắng lấp lánh tràn về nơi mái hiên…
Được nhìn anh đang đưa mong em tới phút ban đầu…
Những ngại ngùng vẫn còn… đến bao giờ mới hết…
Sẽ nói được câu… bấy lâu…
Muốn nói cùng anh…”
-…… Im lặng…_ nó toát mồ hôi hột…
Ồ…ồ…ồ… 1 tiếng ồ dài và to… Húhúhú rào rào… Tiếng hú hét tiếng vỗ tay rào rào… Nó đứng chớp mắt mặt ngô ngố nhìn mọi người.
-Trời ơiii Hội trưởng no1
-Nhi ơi giọng ca hay quá.
-Mình đã ở cạnh 1 ca sĩ mà không biết.
-Hội trưởng hát hay quá đi.
-Nhi ơi em hát hay chết mất.
Cả xe nhao nhao lên tranh nhau nói. Nó đơ người nhìn 2 đứa bạn đang cười giơ ngón trỏ lên…
-Vâng… Giọng ca trong trẻo của bạn nữa này đã khiến cho xe náo loạn quá là có sức ảnh hưởng…_HDV nói to, nó về chỗ ngồi với ánh mắt ngưỡng mộ. Ngả người vào thành ghế nhìn ra ngoài cửa sổ. Đã đến Ninh Bình còn nửa tiếng nữa sẽ đến rừng Cúc Phương chỗ cắm trại đến ngày mai. Lôi chiếc Sky màu trắng mới nhất ra xem lại lịch trình rồi gọi cho anh Nam.
-Anh nhắc nhở mấy người ở đội sao đỏ bên đấy tập chung ở xe số 2 nhé.(xe lớp nó).
-……
-Vâng em biết rồi ở xe em có 5 6 mạng rồi. Thế nhá bye.
Nó đi lên mượn mic HDV.
-Alo… Những người ở đội sao đỏ chú y. Còn hơn 20 nữa đến điểm cắm trại. Yêu cầu tập chung ở dưới xe số 2 này. Đội trưởng Duy cố gắng điều hành đội mình tập trung nhanh gọn. Mọi người chú ý nghiêm cấm đến rừng cấm nơi đó rất nguy hiểm.