Chương 16
Sưu tầm
Trở lại lớp để bắt đầu tiết học mới, khuôn mắt cả lớp hớn hở hẳn lên.
Trước của lớp học, nó và hắn đụng mặt nhau trong hoàn cảnh rất ư là khó xử
Mặc ánh mắt khó chịu của nó, hắn vẫn bế Hellen khuôn mặt không chút biểu cảm và hơi lờ đi sự xuất hiện của nó khiến cô nàng phải lên tiếng xiên xỏ
– Chỉ một cái tát thì dù mạnh đến đâu cũng nào ảnh hưởng đến chân mà em không thể đi được. Hellen!
– Cô thôi cái giọng điệu ấy đi, Hellen chỉ là do quá khích trước thái độ của cô nên mới ra tay mà thôi. – hắn bênh vực
– Anh hỏi cô ta xem ai gây chuyện trước? Thái độ của tôi khi ấy làm sao? Như thế là nhẹ đấy, đàn em mà dám đến tận lớp hỏi tội anh chị thì còn ra thể thống gì nữa.
– Cô nề nếp, lễ giáo quá nhỉ? – hắn mỉa mai
– Phải đó, tôi là người như vậy đó. Cảnh cáo một lần nữa cho các người biết: Ray này không dễ bắt nạt đâu – nói rồi nó đi thẳng vào lớp một cách lạnh lùng
Hắn đưa Hellen đến phòng y tế mặc cảm xúc của nó có tốt hay xấu. Từ nãy giờ Shin đã chứng kiến gần hết vở kịch.
– Em là người đặc biệt nhất đấy, Ray à! Trước giờ chưa ai dám động vào Hellen hay to tiếng với Jun mà nếu có như vậy thì cũng không còn bình yên đến giờ phút này đâu.
– Anh đang đe dọa tôi sao? Quên chuyện đó đi, mọi sự đe dọa đều có cái giá của nó đấy.
– Rất thu hút, từ cá tính đến ngoại hình. Anh thích em rồi đó, nữ vương! – Shin kề sát mặt nó nói, miệng cười nham hiểm đi ra khỏi lớp.
Cả lớp vây lại quanh nó, bàn tán xôn xao
– Cậu đã bị 2 hoàng tử ác ma của trường mình để ý rồi đó.
– Kì này cậu không yên ổn được đâu
– Phải làm sao đây? Mình không muốn trở về với cuộc sống luôn luôn phải rụt rè trước Hellen
– Các cậu đừng lo, dù có đánh chết tôi cũng sẽ không rời khỏi cái trường này đâu. – nó quả quyết
– Thế thì hay quá, bọn này sẽ âm thầm ủng hộ cậu hết mình
– Cô giáo đến rồi kìa, mau vào chỗ ngồi đi
Tiết Toán- tiết thứ 2. Không khí trong lớp vốn nặng nề với cái nắng rát đầu hè, nay còn thêm sự căng thẳng từ nó và hắn khiến cả lớp trở nên uể oải hơn
Tại phòng y tế
– Hellen! cậu không sao chứ? – một con nhỏ trong số đó lên tiếng
– Nhìn thế này mà cậu bảo không sao ư? – nhỏ gắt lên- Nhất định con bé đó phải trả giá, tớ sẽ không để nó yên đâu, bằng mọi trò bẩn thỉu có thể tớ cũng phải khiến nó xấu xí nhất trong mắt anh Jun.
– Phải! Bắt nó trả giá cho 2 cái tát ngày hôm nay
Reng…giờ ăn trưa đã điểm, mọi người kéo nhau ra nhà ăn.
– Đi không nhìn đường hả? – giọng chanh chua quen thuộc vang lên thu hút nó
– Mình xin lỗi, xin lỗi – cô bé cúi đầu lia lịa
– Đôi giày này ba tôi đã sang tận Ý mua để mừng tôi vào cấp 3, cô làm bẩn nó rồi nói 1 câu xin lỗi là hết sao?
– Mình xin lỗi, mình mua đôi khác đền cho bạn
– Mua đôi khác ư? Cậu có đủ tiền không? có không hả? Con gái của mụ bán rau ngoài chợ nhờ học bổng mới được vào trường này thì đào đâu ra tiềm mà đền chứ.
Cả nhà ăn xì xầm
– Thật vậy sao?
– Không thể nào, thứ rác rưởi này lại học cùng mình được.
– Ôi! khiếp quá
Cô bé ấm ức khóc không thành tiếng, run run nói
– Mình.. mình sẽ.. lau giúp bạn… Cốp… – Hellen chìa chân ra trước mặt cô bé.
Từ từ cúi xuống, đứa con gái xấu số cô nuốt nước mắt vào trong vì sợ nước mắt làm bẩn giày cô tiểu thư ngỗ ngáo
Tóc tách…tóc tách…
Cả phòng kể cả cô bé nghèo một lượt tròn mắt nhìn sự việc đang diễn ra.
Nó dám đổ nước cam lên giày của Hellen
– Ray…cô làm gì vậy hả? – nhỏ hét lên
– Đứng dậy đi, không phải lỗi của cậu. Là cô ta đụng vào cậu trước. Mau vào nhà vệ sinh rửa mặt đi – nó đỡ cô bé lên, an ủi bằng một nụ cười rồi đẩy cô bé về phía nhà vệ sinh
– Đây là đôi…
– Thứ nước cam gì thế này, chua chết đi được. Còn cô, đứng không nhìn hướng à? Tôi đang đổ thứ nước khó uống này đi cô thấy tiếc thì phải nói để tôi nhường cho, việc gì phải đưa chân ra hứng kia chứ – nó mỉa mai nói
– ha..ha… – cả phòng cười ầm lên trước lí do rất ư là sến của nó
Nói rồi nó vào nhà vệ sinh cùng cô bé lúc nãy mặc cho nhỏ đang đỏ mặc lên vì ngượng trước tiếng cười của học sinh cả trường
Trong phòng vệ sinh
– Cậu không sao chứ? – nó ân cần hỏi
– Cảm ơn cậu, Ray! – cô bé mỉm cười
– Cậu biết tôi sao? – nó ngạc nhiên nhìn
– Cả trường này ai cũng biết nữ vương là cậu cả – cô bé cười trước vẻ ngây ngô của nó
– Cậu học 12 phải không? Nhìn đồng phục là biết nhưng việc gì cậu lại phải nhân nhượng con bé hôn lão đó
– Hellen là công chúa của trường này đó. Đắc tội với cô ta sẽ khó sống lắm đấy
– Tôi không biết là như vậy đấy.
– Dù sao cũng rất cảm ơn cậu. Thực ra, tôi…tôi rất muốn được làm bạn với cậu – cô bé lắp bắp
– Có gì mà phải run kia chứ? Làm bạn được mà – nó nắm lấy bàn tay lạnh vì run của cô bé
– Thật vậy sao? Mình là Lizzie rất vui được làm bạn với Ray
– Mình là…à bạn biết rồi
– Hỳ…
Cả hai vui vẻ trở về nhà ăn thưởng thức hết hương vị của món súp tình bạn