Chap 5:
– Em được nhận ạ?
– Uhm, mai em bắt đầu làm nhé! Em sẽ làm từ 5h tới 9h! – Chị quản lý nói- Tiền lương thì ta bàn sau nhé, nếu làm tốt thì em cũng sẽ được thưởng!
– Dạ, thanks chị nhiều ^^! Em đi nghen!
Nó vui mừng chạy về nhà. Cuối cùng cũng kiếm được việc làm, hình như nó quên cái gì thì phải? Thôi bỏ đi, nó tặc lưỡi
Đêm đó…
– Bố mẹ!! Tỉnh lại đi!! đừng bỏ con mà!!- nó kêu gào thảm thiết, tay thì đang ôm xác mẹ nó, toàn thân đầy máu của họ. Tai nạn ô tô 12 năm trước đã cướp đi mạng sống của bố mẹ nó. Chứng kiến bố mẹ mình chết trước mặt mình là 1 cú sốc lớn đối với nó, dần dần nó trở nên chai sạn cảm xúc. Cố tỏ ra là 1 con người mạnh mẽ nhưng thực chất nó vẫn chỉ là 1 con bé yếu đuối cần sự che chở của ai đó. Nhưng liệu ai sẽ che chở cho nó, từ cấp 1 đến cấp 2, nó không có lấy 1 đứa bạn thân. Mọi người chê nó nghèo và khinh cái hoàn cảnh của nó nên không tiếp xúc với nó, cái nó mong muốn là được hòa nhập với mọi người khi vào cấp 3 nhưng có vẻ ước muốn đó đã không thành rồi.
Nó tỉnh dậy, đã 4h30 sáng, cái ác mộng về tai nạn 12 năm trước vẫn còn in sâu trong trí óc nó. 1 tên lái xe tải say xỉn đã tung vào xe gia đình nó và bố mẹ nó – ngồi ghế trước- chết ngay tại chỗ. Chỉ còn mình nó sống sót. Cái quá khứ đó vẫn luôn tái hiện lại trong giấc mơ hằng đêm của nó.
Khẽ thở dài lau mồ hôi trên trán, nó đứng dậy và lại bắt đầu 1 ngày mới…
7h30p, nó tới trường. Bọn con gái đang bu lấy chiếc limouse giữa sân trường, chả quan tâm, nó lướt vội qua đám đông. 2 trong 3 tên con trai nhìn thấy nó, mỉm cười vu vơ. Tuấn chạy theo nó
– Chào cậu- Tuấn đập vai nó
– Ơ, cậu cũng học trường này à?
– Uhm, mình học 11a1- Tuấn cười tươi như ông mặt trời, trông cậu thật phong cách với mái tóc hung đỏ và chiếc khuyên tai đen lấp ló trong mớ tóc che tai cậu, sóng mũi cao, môi cười lộ chiếc răng khễnh, làn da trắng không tì vết ( Hơn cả da con gái ) Nếu là người khác chắc mê mệt cậu rồi, nhưng nó thì khác : Hoàn cảnh của nó không cho phép nó được thích ai, phải học cho xong để thực hiện ước mơ làm y tá của nó. Hơn nữa, nó tự biết rằng nó không xứng với Tuấn, nó nhín thấy hình ảnh của nó trong đôi mắt nâu sáng của Tuấn. Thật khác biệt!
Chợt thấy đám nữ sinh đang nhìn nó, đứa xì xầm bàn tán, đứa liếc xéo, đứa có vẻ bất ngờ, nó hiểu ra là Tuấn cũng là một thành viên trong group hotboy đẹp trai học giỏi đánh nhau siu cấp gì đó ( hôm wa nó nghe phong phanh mấy con nhỏ bàn tán)
– Cậu sao thế Thanh?- Tuấn hỏi khi thấy nó ngẩn người ra, khẽ liếc qua bảng tên của nó.
– Cậu…đừng ra vẻ quen biết tôi, tôi không mún rắc rối
– Sao thế? Tớ muốn làm bạn với cậu. Cậu là ân nhân của tớ mà!! Tuấn giãy nãy, mặt xịu lại cực iu.
– Nhưng tôi thì không muốn- Nó quay người định bỏ đi
– Ê nhỏ lùn- ” Cái giọng này wen wen, chẳng lẽ là tên ác ma đó?”- Nó quay lại thì thấy oan gia của nó đang tới.
– Cậu quen cậu ấy hả Phong?- Tuấn hỏi
– Không, chỉ là đã từng gặp rồi gây nhau thoy ( Có thể coi là người quen được chưa nhỉ ^^ )
– Vậy thì hay quá, tớ thích cô ấy lắm – Tuấn nói làm cả đám fan bu quanh sửng sốt, cả nó nữa, Phong thì hơi nhíu mày.
– Con lùn này zừa xấu zừa nghèo có gì đâu mà cậu thích!
– Đầu gà nói gì thế!? X( – Nó lên tiếng.
– Cậu bảo ai là đầu gà thế? Nhỏ lùn?!
– Tui nói cậu đó, tên đầu gà đáng ghét!!
– Cậu..cậu… – Mặt Phong đỏ tía lên
– Sao nào? làm gì tui?!- Nó vênh mặt lên.
– Chậc con nhỏ này gan quá, dám cãi tay đôi với Phong, bị đuổi học như chơi đấy- Các học sinh bàn tán.
– Này răng khễnh ( ý nói Tuấn đấy ) Tui không quan tâm mấy cậu là ai, giàu cỡ nào, nhiều ghệ ra sao, nhưng đừng lôi tui vào trò chơi tình yêu của mấy cậu, tui không rãnh đâu.
– Nhưng tớ nói thiệt mà – Tuấn phụng phịu.
– Mặc xác cậu- Nó bỏ đi
” Chờ đó, tui nhất định sẽ làm cậu thích tui”- Phong nghĩ thầm
– Này 2 cậu không thấy cô ấy tuyệt à? Lần đầu có người mà không ngất ngây con gà Tây trước cái vẻ kute baby trời phú của tớ đấy, hí hí, tớ iu rồi!!- Tuấn cười nham nhở ( cái thằng tự sướng phải biết ==) hỏi Phong và Đăng rồi đuổi khéo đám fan cuồng- Thôi giải tán đi mấy bạn gái xinh xinh ới ời!!
– Hay ho gì con nhà quê đó, hứ!! – Phong tức tối rồi bỏ đi, Tuấn chạy theo.
– Nà cậu không thấy cô ấy dễ thương à, cậu mà không thấy vậy là cậu bị Gay rồi đó hahaha- Tuấn chọc Phong- Mà đầu gà là tên mới của cậu à, hay đấy! I like it!! quả không hổ danh là t.y của tớ, đặt lên hợp với cậu lắm híhí ( tên này nói nhiều ghê ==)
– Muốn chết à nhóc con- Phong chụp lấy Tuấn và lên gối vài cái ( giỡn thui)
” Hừm, tay ba à! Thú vị đấy!” đó là suy nghĩ của Đăng. cậu mỉm cười ẩn ý rồi chạy tới can 2 cậu bạn ngốc xít của mình ra vì sắp có uýnh nhau rồi.
– Này 2 tên ngố bỏ ra nào!!- Đăng
– Hahaha
Và sân trường tràn đầy tiếng cười của bọn họ, đám học sinh ngẩn ngơ trước độ kute xịt máu mũi của 3 anh chàng. Nhưng không khỏi thắc mắc tại sao Phong lại bỏ qua dễ dàng cho nó vậy, nếu là người khác thì cũng bị đuổi học rồi.