10h… Nó về nhà thì không tin vào mắt nó nữa: Cái chỗ được gọi là nhà nó giờ chỉ còn là 1 khu đất trống. Người ta đã san bằng và dọn dẹp hết rồi, đồ đạc và vật dụng đều không còn, đứng hình 5p
Thế là hết hi vọng được đi học rồi! Lại lang thang quanh công viên cầm tờ báo làm mền tối ngủ thôi, hức hức!
Chợt nó sực nhớ điều gì đó, lôi tờ giấy từ trong túi ra. Tìm theo địa chỉ ghi rất rõ trong đó, nó tới 1 cái biệt thự to ( đoán vậy tại cái cổng bự lắm). Nó nhấn chuông. Cạch! Cửa mở ra cho nó vào trong.
” Mình mới vượt biên sang nước khác à? Còn ở trong lãnh thổ VN không ta? Giữa lòng tp lại có căn biệt thự to như vậy ư?”
– Đường vào dài quá, hix, woa! 1 dàn siêu xe kìa, chẹp chẹp- Chảy cả nước miếng kìa thím ==
Cuối cùng cũng tới nhà chính, nó mở cửa vào thì…
– Xin chào tiểu thư ạ!- Hai hàng người giúp việc đồng phục chỉnh tề đứng chào nó làm nó hết hồn
– Ơ ơ tiểu thư gì đây ạ, tôi chỉ tìm người thôi
– Cậu chủ dặn phải đón chào tiểu thư như thế- tất cả đồng thanh
– Tôi biết cậu cũng sẽ tới đây- 1 giọng nói cất lên làm mấy chị em im bặt, thì ra là…
– Chẳng qua là bất đắc dĩ thôi!- Nó cúi đầu lí nhí
– Vậy là cậu chấp nhận làm osin cho bọn tôi
– Uhm! Đợi đã! Bọn tôi là sao??
– Đúng! Có cả tớ và Tuấn nữa, hân hạnh được gặp cậu- Đăng bước ra ( cũng biết canh giờ để xuất hiện nhỉ, đầy kịch tính=]] sorry tớ cao hứng quá )
– A! Thanh sao lại ở đây- nó nghe tiếng vèo! rồi mở mắt ra thấy Tuấn đang ôm chầm lấy nó
– Thả tớ ra! Làm gì thế?!
– Bên nước ngoài người ta hay chào hỏi nhau vậy mừ, họ còn mi nhau nữa kìa- Tuấn chu mõ ra
– Đây không phải là ngước ngoài! Thả ra,tên này!
Nó vùng vẫy 1 lát Tuấn mới buộng ra
– Chắc cậu mệt rồi! Quản gia sẽ giới thiệu công việc cho cậu, hôm nay nghỉ sớm đi- Đăng ân cần- Đi nào 2 cậu
– Ôkê con tê tê!- Đồng thanh.
– Ơ giờ này còn đi đâu nữa?- Nó thắc mắc- 11h rồi mà.
– Cậu không cần biết! Osin ạ- Phong nói
Lát sau nó nghe tiếng brừm brừm của motô phân khối lớn chạy đi
– Phòng của cháu ở lầu 2, gần phòng 3 cậu chủ. Lầu 1 là các phòng sinh hoạt giải trí của 3 cậu như phòng game, thư viện, phòng tiếp bạn… Lầu 3 các phòng trống,còn các lầu kia ta sẽ nói sau. Công việc của cháu rất nhẹ nhàng, sáng chỉ cần gọi họ dậy rồi dọn phòng, bữa ăn chiều cháu phải tự nấu cho họ, mỗi tối phải pha cacao nóng cho họ. Thế là đủ!
– Ơ đơn giản thế ạ! Cháu cám ơn ạ
– Uhm, cháu tắm rửa rồi nghỉ đi
giờ nó mới để ý đám người hầu lúc nhúc lúc nãy đâu rồi, rút lẹ thế, chỉ còn 1 vài người túc trực thoy… Nó lên phòng
Oa rộng quá! Cái tolet thoy cũng to hơn cái nhà của mình rồi”
– Chết rồi, mình không có đồ thay, chắc mua sau. Có lẽ trong tủ có bộ đồ hầu, mang đỡ thôi.Nó mở tủ ra thì thật bất ngờ vì trong tủ chật ních quần áo mới còn nguyên mác, cả đồ phụ tùng nữa. Đúng size của nó luọn, sách vở mới,cặp mới nữa. Họ chu đáo ghê, làm osin cũng đâu có tệ! Thoy tắm rồi nghỉ thôi! Nó tắm xong leo lên giường và chìm vào giấc ngủ…