Nếu bạn là một cô gái,hoặc một cô gái cực kì ngây thơ trong sáng như tôi (o_O!) bạn sẽ hiểu phải sống cùng 1 nhà với 2 người con trai bất tiện đến thế nào.
Việc đầu tiên,bạn sẽ phải từ bỏ rất nhiều các thói quen,có thể theo những cách nhẹ nhàng,hoặc cũng có thể theo cách thức mà bạn sẽ phải cạch đến già.
“Cooooooooong” cái đồng hồ báo thức đáng ghét,sao lúc nào nó cũng kêu đúng giờ cơ chứ(không đúng giờ ai dám mua).Cố ngủ nướng thêm chút nữa và hậu quả là tôi cuống cuồng mắt nhắm mắt mở lao vào nhà vệ sinh.
Bình thường,tôi có thói quen luôn đóng cửa nhà vệ sinh,dù có người đang dùng hay không,vậy nên với tôi,cửa nhà vệ sinh đóng cũng chưa chắc là có người.Nhưng 2 anh em nhà này lại không vậy,họ không thích chốt cửa nhà vệ sinh và tự quy ước cứ đóng cửa là có người.Cái lối suy nghĩ ấy đã đem đến cho tôi 1 thảm họa..
Và…cái gì đến cũng sẽ đến…cảnh tương trước mắt lập tức làm tôi tỉnh giấc.Hoàng Nhất Tùng,hắn ta đang đứng trong nhà vệ sinh với độc 1 cái quần đùi và…………chuẩn bị cởi nó ra khỏi người.
– Á á á,đồ dê già
Tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại hét lên như thế nữa.Nếu có ai nhìn trộm tôi chuẩn bị đi vệ sinh bị phát hiện lại chửi tôi là đồ dê già như thế chắc tôi bẻ răng hắn từ trước ra sau mất.
Chỉ thế thôi thì cũng chưa đáng gọi là thảm họa,thảm họa thật sự là việc sau đó,hắn ta cứ nhìn thấy tôi là bắt đầu cười tủm tỉm.Thi thoảng lại phán ấy câu kiểu như:
– Em dê thật.
Hoặc
– Anh hấp dẫn thế sao?
Tất cả cũng là tại hắn ta,nếu không vì hắn chỉ cho tôi ngôi sao chổi ấy thì tôi đã không xui xẻo như thế này.Ôi tôi chết vì xấu hổ mất.Tôi thề rằng sau này vào nhà vệ sinh tôi cũng gõ cửa T_T
————-
Chiều,cái Trang sang nhà tôi chơi,kể ra từ hôm ấy đến nay nó cũng chưa biết mặt lão Tùng vuông tròn như thế nào,hầu hết chỉ qua miêu tả của tôi.Nhưng tôi nghĩ nếu đem những gì tôi miêu tả mà vẽ lại thì phải gọi đấy là tranh biếm họa của hắn ta mất.
Vừa bước vào nhà,nó đã ríu rít:
– Trang ơi,tao đến chơi này(bây giờ nó là tôi còn tôi bị buộc phải là nó)
– Ừm đợi tao tí.
Nhưng anh Long tốt bụng đã lon ton xuống mở cửa giùm:
– Em…chào anh ạ,em là Trang…à quên,em là Vy,bạn Trang ạ.
– Ừ,chào em,anh là…….
Tý chết với cái con này,cứ thấy giai đẹp là quên hết xung quanh,trước khi nó kịp phun thêm cái gì tôi đành lao xuống kéo nó lên phòng,thế mà nó vẫn cố ngoái lại.Hic.Vừa vào phòng tôi nó hét ầm lên:
– Đấy á?Chồng hụt của tao đẹp trai thế cơ à?Eo ôi,mũi cao,da trắng,tóc hung đỏ,lại còn người đẹp dáng chuẩn nữa.Đẹp trai chết mất.Bỏ anh này kể ra cũng tiếc nhỉ?
Nó xổ ra một rổ chẳng để tôi kịp nói gì
– Mày nói xong chưa để tao nói nào?
– Chưa!- thế rồi nó lại tiếp tục cái điệp khúc “eo ôi….”
Phải mất một lúc sau nó mới có dấu hiệu bình phục,bắt đầu nhìn tôi,ánh mắt ngờ vực:
– Giai đẹp thế mà mày cũng chẳng thèm động lòng ư?Có phải mày bị les không đấy?
– Mày hâm à,anh ấy thì có nhưng ông chồng hụt của mày thì biếu không tao cũng chẳng thèm.
– Ơ,thế đấy chẳng là chồng hụt của tao chứ ai?
– Ai bảo đấy là chồng hụt của mày?Đấy là anh Long anh giai của lão ấy đấy.
– Hở thế chồng hụt của tao đâu?
– Tao làm sao mà biết được.
Đúng lúc ấy lão Tùng từ đâu phi vào phòng nó ré lên:
– Trang ơi anh bảo cái này?
Làm cái Trang giật mình quay ra:
– Dạ??
– Ơ,chào em,chắc em là bạn của Trang hả.
May mà lão ta không để ý,con bé đành lấp liếm:
– Vâng em là Vy,bạn của Trang ạ.
Rồi lão ta tí tởn xòe ra trước mặt tôi 2 tấm vé
– Đi du lịch nha- Hắn ta nói với giọng quyến rũ vô cùng nhưng,có hề hấn gì với tôi đâu.
– Tôi không đi.
– Nhưng trường em vừa thi xong chẳng được nghỉ 5 ngày còn gì,đi đi mà,bao lâu rồi em chưa đi du lịch?
Ừ nhỉ,bao lâu rồi tôi chưa đi du lịch,chắc cũng gần chục năm rồi.
– Anh mời mà,chẳng nhẽ em không thích đi chơi à?
– Nhưng đi với 1 mình anh thì không.
– Ơ,anh có nói đi với mình anh đâu?
Trời ạ,đúng là cái miệng làm hại cái thân mà,sao tôi chóng tưởng bở vậy không biết nữa.Hắn ta tủm tỉm cười rồi nói tiếp:
– Anh Long cũng đi nữa,mà em cũng có thể rủ thêm bạn mà.
– Em đi cùng được không ạ- Cái Trang hớn hở chen vào
– Được chứ-hắn ta cười.
– Nhưng đi đâu?
– Nhà cô anh có khu biệt thự ở trên núi,không khí và khung cảnh ở đấy rất tuyệt,đảm bảo em sẽ không hối tiếc vì đã đi đâu.Giờ anh xuống báo với anh Long đã nhé.
Tôi chưa kịp mừng thì hắn ta lại thò đầu vào:
– Mà Trang này,em thích đi với mình anh hả?Anh vui lắm đấy.^^
May mà hắn chạy nhanh nếu không tất cả những thứ tôi có thể với được trong tầm tay đã bay ngay vào cái bản mặt nhăn nhở ấy cho xem.Huhu chắc kiếp trước tôi phải ăn ở thất đức lắm nên kiếp này mới phải chịu ngôi sao chổi như hắn ta.