Năm 850 – Trụ sở
Ngày đầu làm việc tại trụ sở Trinh sát Đoàn quả là một cực hình đối với Dove. Nguyên cọ rửa chuồng cho đám ngựa đã ngốn hết cả buổi chiều, thành ra cô cũng không kịp đi thăm thú cái nơi ở mới to lớn của mình. Chưa kể cô cũng không biết ngoài Levi và cô ra, trong này còn có những ai.
Khi rửa tay sạch sẽ, Dove theo thói quen lần mò vào căn bếp nhỏ. Tại đây, một bữa tối đàng hoàng đã được chuẩn bị sẵn ở trên bàn. Hương thơm của món bò hầm như vây quanh lấy thân Dove, ôm và quyến rũ cô bằng vị ngọt ngào của thịt và mặn mà của gia vị, nó khiến cô nhanh chóng rời bỏ chỗ đứng của mình và ngồi xuống bàn ăn, nơi một chị gái tóc cam ngắn đến ngang vai đang dọn món.
– Chào em. – Chị nói – Chắc hẳn em là Dove.
Dove nghe xong liền xác nhận đây chính là bà chị Petra nổi tiếng trong truyền thuyết. Ai cô không biết chứ riêng chị ta, cô không thể nào quên được. Mới chỉ nhìn thấy Petra có một lần trên đường cách đây hơn hai tuần thôi mà Dove đã có ấn tượng xấu vô cùng đối với chị gái tóc cam này. “Chị ta quả là con người không biết ngại khi dám nói rằng mình thích ông Đội trưởng mặt lạnh ấy”, Dove suy nghĩ. Cô không thích cách Petra khẳng định về tình cảm của mình dành cho Levi. Điều đó chẳng giống một cô gái thanh lịch chút nào. Chẳng phải ganh đua gì chứ Dove đây cũng thanh lịch chẳng kém. Chỉ là, sống ở cái thế giới máu me này thì Dove đã cố ý giảm chút thanh lịch của mình xuống thôi.
– Chị là Petra? – Dove cố tỏ ra thanh lịch hơn Petra.
– Phải, rất vui được gặp em.
Dove cười vô cùng miễn cưỡng rồi quay ngoắt mặt đi, nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn để tránh nhìn thấy Petra cười. Dove có linh cảm cái nụ cười chết người ấy có thể cướp mất Levi. Đương nhiên là Dove cũng chẳng quý anh ta đâu nhưng mà cô cũng chẳng ưa gì mỹ nhân kế. Nếu muốn tranh giành thì mặt đối mặt, Dove sẽ không bao giờ dùng cái thứ gọi là sắc đẹp để quyến rũ đối phương, đó chẳng qua là một hạ sách của những kẻ không có đầu óc thôi.
– Petra, cô nấu ăn sớm thật đấy! – Gunther bước vào khen lấy khen để, theo sau là Eld và Oluo. Nhưng vốn họ không phải là người Dove chờ đợi, cô muốn người còn lại cơ.
– Các anh vào ăn đi. Mà Đội trưởng đâu? – Petra ngó ra cửa.
Không cần nhắc thêm lần thứ hai, Levi đã bước vào. Anh chọn chỗ đầu bàn cho mình ngay khi mới đặt chân vào ngưỡng cửa, trước khi bốn người trong đội kịp ngồi xuống. Dove thấy anh thì thấy lòng yên tâm hẳn, thầm vui sướng trong lòng. Mặc kệ ai nghĩ gì, Dove cướp luôn chỗ ngồi ngay bên tay trái của Levi để được dịp tiếp cận anh.
Anh liếc nhìn qua Dove, mặt vô cùng nghi hoặc. Cô cũng đâu vừa khi trả lại anh những gì anh đem đến cho cô qua ánh mắt sắc nhọn như lưỡi dao. Hai người họ nhìn nhau lâu như thể chưa từng biết đến sự tồn tại của người đối diện, lâu đến nỗi phải có đến hai người xua tay, họ mới thôi rọi những ánh nhìn rợn người đến đối phương.
Eld vì bất đắc dĩ mới phải lên tiếng:
– Thôi, Levi. Đừng làm cô bé sợ. Mà cô chắc là Dove phải không? Anh là Eld.
– Chào anh. – Dove cúi đầu lịch thiệp để giữ vững tượng đài thanh lịch trước mặt toàn đội.
– Anh là Gunther. – Gunther bắt tay Dove – Rất vui được gặp em.
– Oluo. – Anh ta nói, tỏ vẻ giống như mình là bản sao của Levi đồng thời nhếch cổ áo lên, để lộ khăn quàng trắng như của Levi.
– Chào các anh chị. – Dove lễ phép đáp lại một lần nữa và tất cả cùng dùng bữa trong không khí vui vẻ quanh bàn ăn. Kết thúc, Dove ra tay dọn dẹp giúp Petra để bày tỏ sự trân trọng đối với bữa ăn dù việc phải giữ quy củ thế này đối với cô còn hơn cả dọn chuồng ngựa. Khi chẳng còn việc gì để lo ở phòng bếp, Dove xin phép về phòng ngủ trước.
Nếu Dove không nhầm thì Eld có nói với Levi rằng mai là ngày xét xử Eren. Và Levi cũng tuyên bố thẳng rằng Dove sẽ phải đi cùng anh đến phiên tòa, như công việc của một Trinh sát Tập sự. Trời đất quỷ thần ơi! Thế có khổ không chứ? Mai là thời điểm thích hợp nhất để Dove có thể vào phòng Levi và trộm lấy bộ hồ sơ liên quan đến mẹ mình mà. Nếu cứ theo anh ta như cái đuôi thế này thì còn làm ăn được gì nữa đây? Không còn có quá nhiều thời gian để chơi bời nữa. Khi kết thúc phiên tòa, những Trinh sát mới sẽ được kết nạp và ở đây sẽ trở nên đông đúc hơn bao giờ hết. Mai không được thì chỉ có thể là tối nay thôi.
Dove quyết dùng hết kĩ năng mình có để làm cuộc đột nhập vào thư phòng của Đội trưởng. Tuy rất khó khăn khi thư phòng lại chính là phòng Levi nhưng cô rất tin tưởng vào suy đoán rằng về đêm, Đội trưởng Levi sẽ ngủ say như chết bởi ban ngày, anh ta làm việc vất vả thế cơ mà. Dove men theo hành lang tăm tối, rón rén di chuyển về phía căn phòng duy nhất đang sáng đèn trong trụ sở – phòng của Levi cũng là căn phòng cô cần đến. Chỉ cần vài giây là cô đã có mặt ở trước phòng của anh cũng vì ai đó đã cố tình xếp phòng cô ngay sát phòng anh. Đoán anh đang ngủ say, cô ngang nhiên mở cửa ra và thật bất ngờ khi anh vẫn còn miệt mài bên trang tài liệu của Đoàn trưởng Erwin gửi riêng cho anh. Dove rất muốn giậm chân, cắn môi, bẻ khúc tay để thể hiện sự tức tối ngay lúc này. Bây giờ là nửa đêm mà có người, trừ cô, vẫn chưa ngủ à?
– Anh… Chưa ngủ sao?
– Ừ, cô đến đây làm gì? Sao phải quan tâm tôi ngủ hay chưa?
– À, tôi tìm anh có chuyện. – Dove nhanh miệng đối đáp.
– Lúc nửa đêm?
– A, thì tôi thấy đi qua, thấy đèn sáng nên tôi ghé qua thử. Thấy anh chưa ngủ nên tôi tiện thể hỏi luôn. – Dove bắt đầu lúng túng.
– Nói gì? – Anh vẫn giữ thái độ rất bình tĩnh.
– Đ, đúng! – Cô lắp bắp – Tôi muốn năn nỉ anh giúp Eren.
Cô bịa ra cái cớ nào đó và nó thực sự rất dở tệ, ít nhất là so với những gì cô từng nghĩ ra. Nhưng dù sao, nó cũng được xếp vào loại có ích khi tác động được một chút vào Đội trưởng để giúp đỡ Eren phần nào.
– Tôi muốn anh hãy bảo vệ mạng sống của Eren.
– Những chuyện thế này chẳng phải quá rõ rồi sao? Cô thật ngốc khi nói vậy. Ý của Trinh sát Đoàn chính là thu nạp Eren chứ không phải gϊếŧ cậu ta. Cô hãy động não trước khi nói ra điều gì vì lời cô nói nghe rất chói tai.
Lại một lần nữa Dove phải kìm hãm sự tức giận ở trong người và hít thở thật sâu để không phạm bất cứ sai lầm nào khi đối đáp với con người không biết khéo léo trong giao tiếp là gì. Cô cười cười trả lời:
– Vậy thì cám ơn anh nhé. – Cô ngồi xuống nhẹ nhàng trên giường của Levi – Và một thỉnh cầu nho nhỏ nữa, tôi muốn… là người chứng kiến anh ngủ!
Một cái cớ còn tệ hại hơn vừa nãy và có lẽ là tệ nhất từ trước đến giờ của Dove. Cô chẳng tin được mình có thể trở nên yếu đuối như vậy trước mặt Levi, đặc biệt là khi anh ta có rất nhiều giá trị để lợi dụng. Lỡ phóng lao rồi phải theo lao thôi, mong rằng trong đêm nay, Dove sẽ tìm thấy chi tiết về mẹ. Hi vọng của cô đang nằm trên kia, ngay trên những kệ sách. Chỉ cần vượt qua cửa ải là anh Đội trưởng khó tính, cô sẽ tìm thấy chút gì đó liên quan đến mẹ Ashley. Đã mất rất lâu để vào được trong đoàn mà cô vẫn không biết họ của mẹ, vẫn không biết mẹ có thực sự đã vào trong Trinh sát Đoàn hay không. Mọi thứ đều thật mơ hồ đối với Dove. Liệu rằng phía trên kệ kia có tên mẹ cô hay không? Chỉ cần chờ Levi thiếp đi, cô sẽ lục tung cả kệ sách đó ra và có thể xé tung chúng ra để tìm cho ra cái tên Ashley.
_____________________________________________________________________________
Chuyên mục Q&A
Q1: Dove có biết mẹ Ashley nằm trong quân đoàn nào hay không?
A1: Không, Dove chỉ biết mẹ Ashley làm cho quân đội (Nghĩa là có thể Đồn trú, Cảnh vệ hoặc Trinh sát)
Q2: Levi có biết Ashley không?
A2: Có nhưng hãy để những chương sau giải đáp thêm.