Năm 850 – Tại phòng Dove
Sau cơn say mê mệt, Dove lại tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc của mình. Cuộc chiến đã kết thúc và Dove hoàn toàn có thể ngủ nướng trong phòng mà chẳng bị ai quấy nhiễu. Sự im lặng lúc này chính là thứ cô cần để không phải bật khóc. Rất nhiều chuyện đã xảy đến và Dove không làm sao có thể chấp nhận chúng trong một khoảng thời gian ngắn được. Cô lò mò ngồi dậy, lấy trong hộp dưới gầm giường một xấp thư lớn rồi ngồi đọc từng lá một. Dove mới chỉ chuyển sang đọc lá thứ ba, Levi đã xuất hiện ở ngưỡng cửa từ bao giờ. Anh mắng Dove:
– Không phải uống say lắm sao? Giờ còn có thời gian đọc thư?
– Chào buổi sáng, Levi. – Dove nhún vai – Chỉ là vài bức thư của mẹ.
– Tôi đã sớm biết em là người lấy chúng từ phòng của Hitch. – Anh khoanh tay – Lần đầu tiên có người nhanh hơn tôi một bước.
Dove mỉm cười nhưng tâm trạng thì chẳng vui vẻ chút nào. Cô cứ mải miết đọc những lá thư để quên đi sự thật rằng người đang đứng bên kia chính là anh trai mình. Chỉ cần nghĩ hay nhìn thấy anh thì suy nghĩ ấy lại tràn ngập tâm trí cô và khiến cô tuyệt vọng. Cô đang cố lừa dối bản thân để quên đi thực tại. Và nói dối có lẽ là sở trường của cô.
– Trong ấy có manh mối nào không? – Levi lên tiếng.
– Không. Chỉ là thư mẹ gửi Kenny. Chỉ có một lá thư triệu tập của quân Cảnh vệ. Nhưng nước đã làm nhòe đi chữ trên thư rồi, em không đọc được. – Dove giơ ra trước mặt Levi và bảo anh lại gần quan sát – May là em vẫn nhìn thấy kí hiệu của quân Cảnh vệ và chữ “Triệu tập”.
Nhìn lá thư một hồi, Levi mới đáp lại:
– Em có biết mẹ em nằm trong quân Cảnh vệ không?
– Em cũng đã đoán vậy. – Dove nói – Em đã từng tin mẹ là người của Trinh sát Đoàn nên mới nằng nặc vào đây. Nhưng dù sao, em không hối hận khi trở thành một trinh sát.
– Vậy em có muốn cùng tôi ghé trụ sở Cảnh vệ Đoàn một chuyến không?
*
Năm 850 – Trụ sở Cảnh vệ Đoàn
Dove cùng Levi đến trụ sở Cảnh vệ Đoàn. Bằng tài ăn nói của mình, Dove đã dễ dàng vào được phòng hồ sơ của trụ sở. Tại đây, anh và cô đã tìm thấy một loạt những hồ sơ mang tên Ashley trong đó có một bộ trùng khớp với những mô tả của Dove.
– Ashley Garcia, đến từ quận Shiganshina. – Levi đưa cho Dove – Tôi tin đây là thứ em đang tìm kiếm bấy lâu nay.
Nhận hồ sơ từ tay anh, Dove bồi hồi mở ra. Tay cô miết từng trang giấy, cảm nhận những lớp bụi dày đang phủ trên nó. Trên bộ hồ sơ có viết:
“Ashley Garcia – Quận Shiganshina.
Theo học khóa 95. Gia nhập quân đoàn Cảnh vệ năm 837.
…
Tình trạng: Chưa rõ”.
– Ở đây ghi chưa rõ. – Dove thở dài lắc đầu – Chúng ta lại đi vào ngõ cụt rồi.
– Theo tôi nhớ thì quân Cảnh vệ làm rất kĩ về vấn đề nhân sự. – Levi nói – Đây là lần duy nhất tôi thấy có một hồ sơ làm việc sơ sài đến vậy.
Những gì nói trong bộ hồ sơ càng làm anh suy nghĩ về điều mà tay mục sư Nick nói. Anh nhớ rất rõ lời ông ta ngày hôm ấy. Chính miệng ông ta đã khẳng định, mẹ Dove đã chết rồi. Nhưng làm sao anh có thể dập tắt hi vọng trong lòng Dove lúc này, khi mà cô chỉ còn biết lấy việc tìm mẹ làm lẽ sống? Những biểu hiện gần đây của Dove đã chứng minh rằng cô đang rất tuyệt vọng. Kể từ lúc Kenny tiết lộ thân phận của mình đối với cô, Dove gần như mất đi những ước mơ giản đơn mà cô luôn ấp ủ. Chỉ cần nhìn đôi mắt u sầu kia thôi, anh cũng đủ hiểu trong lòng Dove đang đau khổ thế nào, chẳng qua cô không quen tâm sự với mọi người mà thôi.
– Anh, nhìn này! – Dove giơ ra trước mặt anh một mẩu báo nhỏ lấy ra từ tập hồ sơ – “Người phụ nữ đồng phạm của Kenny Ackerman trong cuộc vượt ngục bị kết án tử hình”. Đồng phạm sao? Đó là mẹ em ư? Chẳng lẽ bà là đồng phạm của Kenny?
Anh cầm lấy mẩu báo từ tay Dove, lướt qua một lượt. Đúng là bài báo không nhắc đến tên Ashley nhưng xem chừng đó là sự thật. Không thấy Levi nói gì thêm, Dove ngày một hoang mang. Cô bắt đầu suy tưởng về tương lai khi biết được mẹ mình đã không còn sống nữa. Cô nắm hai bên vai anh, hỏi dồn dập:
– Levi, đừng nói là anh cũng nghĩ mẹ đã chết nhé. Đây mới chỉ là bài báo, chưa có chứng cứ gì hết. Chúng ta còn chưa thấy mặt mẹ, anh đừng bỏ cuộc. Anh đã hứa sẽ giúp em tìm mẹ mà.
Levi nhìn Dove mà cứ ngỡ cô sắp khóc. Khuôn mặt mếu máo kia cứ liên tục đặt áp lực lên anh buộc anh phải trấn an cô rằng anh sẽ giúp cô cho đến khi cô tìm được mẹ nhưng bản thân anh đã biết, chuyện này sẽ chẳng đi dến đâu. Càng tìm kiếm, Dove sẽ lại càng hi vọng và kết quả sẽ làm cô gục ngã. Thế nhưng, anh biết làm sao đây? Anh không muốn phá hỏng ước nguyện của Dove, càng không muốn biến cô thành người mất niềm tin vào cuộc sống. Anh chỉ có thể đồng ý với những nguyện vọng của cô mà thôi.
*
Năm 821 – Tại thành phố ngầm
Sau một năm kể từ ngày Kuchel hạ sinh Levi, Ashley bé nhỏ ngày nào giờ đã trở thành cô bé mười hai tuổi cứng cáp, chững chạc. Những ngày chị Kuchel đi vắng, cô thường giúp chị chăm sóc Levi và dọn dẹp nhà cửa. Khi Kuchel trở về, chị sẽ cùng Ashley nấu những bữa tối giản đơn và trò chuyện với cô. Cuộc sống đầm ấm của họ cứ thế trôi đi cho đến một ngày, khi Ashley được giao nhiệm vụ mua đồ ăn ở chợ, cô đã bị bắt cóc.
Lũ man rợ đã bắt Ashley lên trên xe ngựa và phi thật nhanh trên đường. Ashley cố gắng gào thét nhưng chúng trói cô vào bao tải rồi nhét vào miệng cô miếng giẻ mốc. Vốn chỉ là một cô bé mười hai tuổi, Ashley đã sớm bị bọn chúng khống chế và đưa về khu nhà gỗ cùng với bao đứa trẻ khác. Mỗi ngày, chúng đều cho Ashley ăn rau và ít khoai nghiền sau đó quẳng cho cô ít bao tải làm quần áo. Tối đến, Ashley sẽ cùng với hàng trăm đứa trẻ khác ngủ trên những ổ rơm đã được chúng dọn ra sẵn. Dần dần, số lượng đám trẻ ngày càng giảm vì cứ một tháng, bọn chúng lại đem đi vài ba đứa trẻ. Bọn chúng sẽ chọn những đứa có khuôn mặt sáng sủa và thân hình chắc khỏe để làm nô ɭệ cho đám nhà giàu. Ashley biết nên cố tình bôi nhọ lên mặt và ăn ít lại để không bị nằm trong tầm ngắm của bọn chúng.
Cứ đêm đến, Ashley lại thu mình vào một góc, thút thít khóc. Nỗi nhớ nhà và sự thiếu thốn tình thương từ chị Kuchel đã làm Ashley tổn thương vô cùng. Ở đây chẳng vui và thoải mái như ở nhà, cô chẳng được ăn ngon, được ngủ ngon mà chỉ lo sợ một ngày, đám bắt cóc sẽ bán mình cho những kẻ giàu có. Ashley sợ rằng mình sẽ không thoát ra khỏi đây mà gặp lại chị Kuchel. Nếu chị tưởng cô bỏ đi mà giận cô thì sao? Lỡ chị chuyển đi nơi khác thì phải làm thế nào?… Hàng trăm câu hỏi cứ xoay quanh đầu cô làm cô trằn trọc không ngủ được. Sự sợ hãi cứ thôi thúc Ashley bỏ trốn nhưng lần nào định bỏ chạy, Ashley cũng đều bị bắt lại và đánh đập dã man. Vết thương chằng chịt trên lưng cô, vết thương mới chồng vết thương cũ, không khi nào được lành lặn hẳn. Dẫu cho có bị hành hạ bao nhiêu lần, Ashley chưa từng từ bỏ ý định bỏ trốn bởi cô vẫn còn muốn gặp chị Kuchel. Chị có biết ở nơi này, Ashley đang phải chịu rất nhiều khổ cực không?
“Quá khứ của Ashley đã dần được hé lộ. Lí do tại sao cuộc đời của Ashley lại gắn với Kenny Ackerman sẽ lên sóng trong chương 39: Chỉ Là Giấc Mơ.
Cám ơn các cô đã đồng hành với Crimes Of Heart trong suốt hơn chín tháng qua. Tôi và Dove luôn trân trọng mọi vote, cmt và góp ý của các cô. Mong rằng năm mới đây, Crimes Of Heart sẽ mãi giữ được sự trông chờ của các cô.
Chúc mừng năm mới!”