Karuki thở dốc một hơi.
– Em ổn chứ? – Shisui hỏi, khuôn mặt lo lắng, đôi mày anh chau lại.
Karuki gật đầu :
– Không sao, chakra của em đã hồi được một nửa rồi.
– Kia là… Obito-san? Tại sao lại là anh ấy? – Đôi mắt của Shisui ánh lên sự khó hiểu
– Anh biết anh ta? – Karuki hỏi
Shisui gật đầu :
– Lúc đại chiến lần 3 diễn ra, đã có lần bọn anh hợp tác làm nhiệm vụ – Mày Shisui nhíu lại thật chặt, có vẻ như vẫn rất khó hiểu :
– Nhưng rõ ràng…
… Rõ ràng là anh ta chết rồi mà.
Đây chắc là những điều mà Shisui muốn nói.
– Có vẻ như Uchiha Madara là kẻ can thiệp vào vụ này. Ngoài ra thì em không nghĩ được lí do nào khác
Khuôn mặt Shisui trở nên trầm trọng hơn khi nhìn về gã tóc dài mặc bộ giáp đỏ ở phía xa :
– Không ngờ là Madara lại biết cách hoá giải Uế thổ chuyển sinh. Mà cũng đúng, chỉ có kẻ như ông ta mới làm được việc này.
– Chúng ta đánh không lại ông ta. Phải sớm tìm cách phong ấn lại – Karuki nói, đồng thời cũng để ý xem lượng chakra đã khôi phục lại bao nhiêu.
Nhiều hơn lúc nãy một chút rồi.
…
– 2 đứa kia… là hậu nhân của Uchiha à? – Madara hỏi
– Uchiha Shisui và Uchiha Karuki, đều là những đứa đã thức tỉnh Mangekyou Sharingan. Thực lực cũng không phải dạng vừa. – Uchiha Obito đáp
Madara cười :
– Nhìn ngươi chật vật thế này là biết. – Ông ta nhìn Karuki và Shisui một lúc lâu rồi liếc mắt qua nhìn Naruto :
– Mà cứ kệ đi, phải tóm được con Bát Vĩ và Cửu Vĩ trước đã. Ngươi đã quá nóng vội khi triển khai kế hoạch mà không có chúng, Obito.
Obito không đáp, anh ta nhìn chằm chằm Kakashi.
– Lên nào – Madara xông lên, triệu hồi Mộc Long của ngài Đệ Nhất, dùng nó cuốn chặt lấy Cửu Vĩ hình của Naruto, hấp thụ chakra Cửu Vĩ.
Bỗng, một Susanoo màu vàng kim chặt đứt những con Mộc Long ấy.
Uchiha Madara nhìn chằm chằm Karuki đang được bao bọc trong lớp xương ánh màu vàng của Susanoo :
– Khá đấy, nhóc Uchiha. – Ông ta cười :
– Vậy… thế này thì sao?
Đột nhiên, một số lượng Mộc Long gấp 3 lần lúc trước trồi lên từ mặt đất bao quanh Susanoo của Karuki và Cửu Vĩ hình của Naruto.
Karuki tặc lưỡi, điều khiển Susanoo chặt đứt một vài con, nhắm một mắt lại :
– Amaterasu!
– Ồ, hắc hoả sao? Lâu lắm rồi mới thấy – Madara có hơi ngạc nhiên, khuôn mặt ông ta lộ rõ sự thích thú.
Đột nhiên, Madara ngửa đầu ra sau, thành công tránh được lưỡi kiếm của Shisui chẳng biết đã đến gần ông ta từ lúc nào.
– Khá đấy, nhóc con – Ông ta cười :
– Ta gần như không thể cảm nhận được ngươi. Và Mangekyou của ngươi, chúng trông khá đặc biệt đấy.
Mangekyou của Shisui có 4 cạnh, đó là điều đặc biệt của anh ta.
– Nếu đó là lời khen, vậy tôi xin nhận. – Shisui ném ra liên tiếp mấy chiếc kunai về phía ông ta
Madara dễ dàng tránh né chúng. Đột nhiên, ông ta xoay người sang bên cạnh, thành công tránh được hắc hoả của Amaterasu trong chốc lát.
Madara cau mày nhìn Karuki xuất hiện ở phía sau mình, trong khi rõ ràng cô ta đang phải chiến đấu cùng thằng nhãi Cửu Vĩ ở đằng kia.
Ông ta liếc mắt nhìn về phía thanh kunai mà Shisui ném ra, phát hiện có một vài kí tự nhỏ ở trên đó.
– Ra vậy, là Phi lôi thuần thuật của Tobirama. Thằng nhãi Obito khốn đốn cũng phải thôi.
Madara triệu hồi Susanoo của mình, dùng kiếm chặn lại đòn tấn công của hai Susanoo màu xanh lá và màu vàng kim.
Ông ta nhìn chằm chằm vào 2 con ngươi với những hoa văn phức tạp màu đỏ đen của 2 tên thiếu niên trẻ tuổi trước mắt, bỗng mở lời :
– Mắt khá đấy. Có muốn gia nhập với ta không?
– Gia nhập? – Shisui cười nhạt.
Karuki không nói một lời, tăng thêm lớp giáp bao quanh cánh tay Susanoo của mình, ghì thật mạnh xuống Susanoo của Madara thay cho câu trả lời.
– Các ngươi nên hiểu rằng, thế giới này chẳng có gì ngoài đau đớn, khổ cực và trống rỗng. Khát vọng ích kỉ muốn gìn giữ hoà bình của con người đã tạo ra chiến tranh. Lòng căm thù được sinh ra từ khát khao bảo vệ người mình yêu quý. Những thứ đó cứ giống như một vòng tròn luẩn quẩn không có lối thoát. – Madara nhìn bầu trời đen tối ở trên cao, đôi mắt của ông ta trông thật khó hiểu.
– Và cuối cùng, chỉ có Tsukuyomi Vĩnh Cửu mới có thể đem lại hạnh phúc thật sự cho thế giới này.
Không khí bỗng chốc lặng im.
– Đáng thương thật… – Karuki cười nhạt :
– Đáng thương thay cho những kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh sự thật.
Madara cau mày, khuôn mặt hiện rõ sự đáng sợ. Ông ta tăng thêm lớp giáp cho Susanoo, hất văng cả Shisui và Karuki ra.
Karuki do đã bị hao hụt quá nhiều chakra mà lăn vài vòng trên đất rồi được Shisui đỡ lại :
– Em không sao chứ? – Shisui hỏi han cô
Karuki liếc nhìn anh một lúc rồi trả lời :
– Có sao đấy.
Shisui cau mày, lượng chakra có thể dùng vẫn luôn là điểm yếu của Karuki. Cô là một người có khá ít chakra.
Đột nhiên, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên khắp vùng trời. Karuki cau mày lại. Cả cô và Shisui cùng nhìn sang, chỉ thấy một con quái khổng lồ 10 đuôi đang há to cái miệng ra mà gào.
– Chết tiệt! – Karuki rủa thầm :
– Thập Vĩ hồi sinh rồi.
– Nhóc Uchiha, các ngươi rồi sẽ hối hận vì đã không đứng về phía ta – Madara nói thế rồi nhanh chóng di chuyển đến chỗ Thập Vĩ.
Karuki nhìn Bát Vĩ, Cửu Vĩ và Thập Vĩ một lúc rồi nói :
– Sắp có quái vật đại chiến rồi.
Shisui bế cô lên :
– Chúng ta tạm thời tránh khỏi chỗ đó một lát để em hồi phục chakra. Bọn họ chắc sắp tấn công đợt 1 rồi, chúng ta sẽ tham gia vào đợt 2.
– Đứng gần một chút, như vậy nếu họ lật xe còn dễ viện trợ.
Shisui gật đầu :
– Được. – Nói rồi anh di chuyển ra phía xa ở đằng sau Cửu Vĩ.
Karuki và Shisui cùng đứng ở phía xa nhìn Kakashi, Naruto, Guy và Killer Bee phối hợp với Bát Vĩ, Cửu Vĩ tấn công Thập Vĩ. Họ lợi dụng cái vòi của Bát Vĩ để đánh lừa kẻ thù, và nhắm thẳng Bom Vĩ Thú vào mắt của Thập Vĩ.
Nhưng Thập Vĩ lại dễ dàng búng tay để văng nó đi.
Đúng lúc này, bên cạnh Bát Vĩ đang rơi xuống đất xuất hiện một Susanoo màu xanh lá với một vũ khí trông giống mũi khoan nhắm thẳng vào mắt Thập Vĩ.
Thập Vĩ gào thét, định dùng tay hất văng Susanoo màu xanh lá kia ra thì một Susanoo màu vàng kim khác đã ngay lập tức xuất hiện, dùng song kiếm chặn lại nó.
– Tốt lắm – Naruto hét lên :
– Đâm nó thật mạnh vào, Shisui-san!!!
Shisui cau mày, tập trung toàn lực nhắm vào mắt Thập Vĩ. Nhưng đột nhiên, nó há miệng ra, một quả Bom Vĩ Thú cỡ nhỏ đang nhắm vào anh.
Karuki mặt hơi biến sắc, vội vàng dùng Phi lôi thần thuật dịch chuyển Shisui và cả nhóm Naruto ra chỗ khác.
Quả Bom Vĩ Thú bị nhắm xuống đất, tạo ra vụ nổ kinh hoàng.
– Thập Vĩ có bị ảnh hưởng không? – Guy khỏi.
Kakashi chau mày. Sau làn khói, bóng dáng Thập Vĩ dần lộ ra.
– Có vẻ là không đâu.
Karuki thở dốc, mồ hôi chảy thành dòng chạy qua má cô, đọng lại ở cằm rồi rơi xuống đất. Shisui lo lắng nhìn cô.
Karuki lấy tay ra hiệu không sao.
– Đừng có chết đấy, Naruto, Bee-san. Đợi 30 giây nữa – Karuki nói.
– Họ gần đến rồi sao? – Kakashi hỏi
Karuki gật đầu.
Naruto kết ấn ở tay, chuẩn bị triệu hồi phân thân.
– Lại phân thân? – Madara khinh bỉ :
– Cấm thuật trong tay kẻ bất tài thì cũng chỉ sinh ra sự bất tài mà thôi.
– Ta không bất tài!!! – Naruto hét lên
– Thôi đi, Naruto, thuật phân thân vô dụng thôi, nó chỉ tách chakra của em ra. Em có thể dùng phân thân để đánh lạc hướng, nhưng không thể ra đòn quyết định được. Và nếu có chuyện gì… – Kakashi lên tiếng :
– Chúng ta sẽ thua.
– Các ngươi chỉ là một lũ ô hợp. – Madara nhìn họ bằng một đôi mắt đầy trào phúng.
– Hả…? Ô… ô gì? – Khuôn mặt Naruto méo xệch
– …Ngươi ngu hơn bộ dạng của mình đấy.
– Dù ngươi có nhân lên thì bản chất vẫn vậy. Nên vô ích thôi. Ngươi chỉ là một con tốt thí. Hơn nữa… tất cả những kẻ ở đây… – Đôi mắt của Obito trông rất đáng sợ :
– Một ngày nào đó, cũng sẽ giống như ta.
– Ta sẽ không giống ngươi! Ta phải nói bao nhiêu lần nữa đây!? – Naruto hét :
– Ta sẽ trở thành Hokage.
– Khỏi phải lo, không một nhẫn thuật nào có thể phá bỏ Tsukuyomi Vĩnh Cửu. Ngươi sẽ được làm Hokage ở trong đó.
Thập Vĩ đột nhiên há miệng với quả Bom Vĩ Thú đã được tích tụ xong.
– Vậy nên, biến đi.
Bom Vĩ Thú được bắn ra, nhưng không hiểu sao lại bị chệch hướng.
Sau đó, vô vàn các shinobi đáp xuống từ trên cao, làng Lá cũng có, làng Mây cũng có, làng Cát cũng không ngoại lệ, già trẻ gái trai đều đủ cả. Họ hô hào, hét lên trong cái không khí tĩnh lặng, đốt lên nhiệt huyết và lòng quyết tâm.
Một khung cảnh thật rung động.
Karuki nhìn cái khung cảnh ấy, bỗng nhiên cô gọi :
– Shisui này.
Shisui nhìn bóng lưng của cô :
– Sao vậy?
– Em biết nói điều này thì không ổn lắm. Nhưng… – Karuki nhìn về chiến trường phía xa xa, đôi mắt cô trở nên u tối :
– Chính cái lí tưởng ngu ngốc của Madara và Obito đã khiến Itachi phải chết. Vậy nên em căm ghét họ. – Ánh mắt của cô trở nên sắc lạnh :
– Và em chắc chắn sẽ trả thù. – Kể cả khi việc đó khiến cho nỗi hận thù lại càng lan rộng hơn.
Bỗng chốc, bàn tay cô được ai đó nắm lấy thật chặt.
Karuki ngơ ngác nhìn Shisui.
Shisui nhìn cô, cười :
– Vậy anh sẽ giúp em.
Karuki hơi mở to mắt rồi mỉm cười :
– Ừ.
Và ở phía xa kia, trận chiến vẫn chưa hề kết thúc.
—————————
Tác giả vừa thi xong, mãi mới có chút thời gian rảnh để đăng truyện. Nhưng độc giả phải chuẩn bị tinh thần là một tháng nữa tác giả lại lặn để ôn thi tiếp. Mong mọi người thông cảm cho tác giả nhé.
P/s : Bao giờ mới kết được truyện đây…
-Haley-