Thanh không biết rằng mình đang gây sự và đang gây thù chuốc oán với ai. Thanh là một người thẳng thắn và quá bồng bột để suy nghĩ tới hậu quả do hành động của mình.
Kim trở về nhà với kiểu tóc mới do Thanh tạo ra, cô ả vừa đi vừa khóc. Bà Phạm nhìn thấy con gái như vậy, bà giật mình hỏi.
_Con không sao chứ, mà hôm nay con cắt tóc đấy à, mẹ lại tưởng con thích kiểu tóc kia hơn chứ…??
Kim khóc nấc lên, cô ả nghiến răng nói.
_Con gái của mẹ bị người ta bắt nạt, thế mà mẹ còn ở đấy mà trêu đùa con….!!
Bà Phạm kinh ngạc hỏi.
_Ai mà có gan động vào con gái của mẹ, con nói tên ra đi để mẹ trị cho nó một trận….!!!
Kim không nói gì, cô ả chạy một mạch lên phòng của mình rồi đóng dầm cửa lại. Cô ta ôm lấy cái gối, bao nhiêu nỗi uất hận và tức giận cô ta xả ra bằng cách đập cái gối thật mạnh vào tường.
Đôi mắt của cô ta vằn lên, và cái răng mím thật chặt lại, cô ta nguyền rủa Thanh.
_Con nhỏ kia mối thù hôm nay, tao sẽ không bao giờ quên. Tao sẽ làm ày phải hối hận và đau khổ gấp một nghìn lần so với những gì mà mày gây ra cho tao hôm nay….!!
Gia đình Kim rất giàu có và có thế lực, ngôi trường mà Thanh đang học thuộc quản lý của gia đình Kim. Chính vì lý do đó nên cô ả càng được nước tác oai tác quái, đã có không biết bao nhiêu đứa con gái bị cô ả bắt nạt và vì cô ta mà bị đuổi học.
Chưa có ai dám làm gì hay chống trả lại sự ngược đãi và bắt nạt của Kim vì chúng nó sợ gia đình và thế lực của Kim.
Thanh là người đầu tiên dám đánh và làm hỏng tóc của Kim. Kim làm sao mà không bị xốc và không hận Thanh. Cô ả nằm vắt tay trên trán, cô ả đang tìm cách để hại Thanh một cách thật sâu cay. Cô ta là vậy, ai chỉ cần làm mất một sợi tóc của cô ta, cô ta sẽ trả thù người đó cho trọc đầu thì thôi.
Một chiếc xe màu đỏ đang đi vào cổng, từ trên xe bước xuống là một cậu thanh niên vẫn còn trẻ, cậu ta đóng cửa xe và bước vào nhà.
Bà Phạm đang uống nước ở phòng khách, bà mỉm cười hỏi cậu con trai của mình.
_Hôm nay sao con đi học về muộn thế…??
Long nhìn mẹ mình một cái, rồi ngồi xuống bên cạnh bà. Cậu ta bưng một tách cà phê, rồi cho lên môi uống. Cậu ta điềm đạm trả lời.
_Hôm nay trường con có việc bận nên bây giờ con mới về…!!
Bà Phạm quan tâm hỏi.
_Bận việc gì mà con không quan tâm đến em con hết vậy. Con có biết là nó bị đứa nào bắt nạt nên đang kêu khóc ở trong phòng kia kìa….!!
_Mẹ có biết là đứa nào không….??
Bà Phạm đặt tách trà xuống.
_Mẹ cũng không biết nữa, mẹ có hỏi nó nhưng nó nhất định không chịu nói, mẹ đành chịu hay là con lên hỏi nó thử xem vì nó luôn nghe lời con và yêu quý con nhất còn gì….!!
Long gõ cửa phòng của em gái, rồi bước vào trong. Thấy cô em đầu tóc rũ rượu, mắt đỏ hoe vì khóc và đôi môi mím chặt vì hận. Long ngồi xuống ở cạnh giường.
_Em không sao chứ, anh nghe mẹ nói em bị đứa nào đó bắt nạt, em có thể nói cho anh biết để anh trị nó cho em….!!
Kim liền chồm dậy rồi ôm chặt lấy ông anh trai của mình, cô ả giả vờ kêu lên.
_Em bị con bạn học cùng lớp đánh. Anh nhìn mái tóc mà em yêu quý đây này, nó đã bị con nhỏ độc ác ấy làm hỏng hết trơn rồi. Em không biết việc này anh nhất định phải tính cho em nếu không em sẽ không sống được yên vì uất hận….!!
Long vỗ về an ủi cô em.
_Em đừng lo chỉ cần em nói tên của con nhỏ đó anh biết, anh sẽ tìm gặp nó và cho nó một trận….!!
Kim ôm chầm lấy Long. Con nhỏ nũng nịu nói.
_Anh đã hứa rồi đó nhé, anh phải làm cho nó thật đau khổ vào cho em. Em muốn nó phải nhận được gấp một trăm lần những gì mà nó gây ra cho em….!!
Kim liền kể những đặc điểm của Thanh cho Long nghe. Long ngồi nghe thật chăm chú, rồi tạm biệt cô em, cậu ta phóng xe đi.
Long cầm điện thoại của mình lên và bấm số, cậu ta đang gọi cho công ty quản lý âm nhạc.
Cuộc sống hai mặt làm cho cậu ta nhiều khi cảm thấy mệt mỏi. Đời thường cậu ta là một người con ngoan của gia đình, một người anh trai hết lòng vì em gái và là một chủ tịch hội sinh viên ở trường còn cuộc sống thần tượng cậu ta là một ngôi sao ca nhạc. Nhưng bí mật này không có ai biết và cũng không có ai khám phá ra được vì đơn giản cậu ta cải trang.
Mái tóc giả dài che gần hết khuôn mặt, và một cặp kính màu trắng. Long bắt đầu một ngày làm việc của mình sau giờ học ở công ty này.
Bước vào cánh cửa màu trắng, bấm thang máy. Cậu ta đang lên tầng ba vì Long cần thu âm và hoàn thành nốt album của mình.
Việc mà cô em gái Kim nhờ, Long phải tìm cho ra con nhỏ đó và sẽ cảnh cáo cho nó biết là không nên động vào cô em gái mà mình hết sức thương yêu.
Từ nhỏ Kim được cả nhà nuông chiều, nên cô ả càng ngày càng quá đáng, đi đâu và làm gì cô ả cũng ình là nhất. Long nhiều khi thấy cô em của mình không biết điều và hơi ích kỷ khi chỉ nghĩ cho bản thân mình nhưng vì lòng thương em nên cậu ta nhắm mắt làm ngơ và càng ngày càng đáp ứng những nhu cầu sai trái của Kim.
Hai tay đút vào túi quần, Long đứng dựa vào tấm cửa bằng thép của thang máy, cậu ta nghĩ.
_Mình nên nhờ ai để điều tra về con nhỏ đó bây giờ. Mà con nhỏ này là đứa nào thế nhỉ. Mình đã làm chủ tịch hội sinh viên của trường Minh Khai lâu rồi mà có nghe ai nhắc đến tên của con nhỏ đó đâu, nếu nó mà dữ dằn như thế thì mình phải biết rồi mới phải….!!
Cửa thang máy mở ra. Long đến gặp quản lý của mình, rồi bàn chuyện công việc và chụp ảnh làm quảng cáo.
Thanh đang đi lang thang ở ngoài đường, với Thanh mà nói thành phố này có nhiều thứ hấp dẫn quá, nên Thanh muốn khám phá nó thêm.
Mua ình một ly nước Thanh vừa đi vừa uống, thật là sảng khoái và thích thú. Cô nàng chọn ình một chỗ gần bồn hoa ở bên đường, rồi ngồi xuống ngắm nhìn những người xung quanh.
Kể từ sau vụ xử mấy đứa con gái trong lớp, Thanh hầu như quên hết sạch rồi, tính của cô nàng là hay quên trước quên sau nên cô nàng luôn vui vẻ và yêu đời.
Chân bước, mồm uống nước, mắt nhìn thẳng. Thanh đang đi trên vỉa hè, mọi người cũng như Thanh đang dạo bước, chen lấn và xô đẩy nhau là tình trạng chung của cái thành phố đông dân cư này.
Thanh muốn thăm một con phố cổ vì đã từ lâu Thanh ước nếu mình có dịp đến đây Thanh phải nhìn và ngắm nó cho sướng mắt.
Thanh mua ình rất nhiều quà và mấy cái chén nhỏ để làm kỷ niệm khi về nước. Cô nàng thích quá liền ôm mấy thứ đó vào lòng và mỉm cười thật tươi.
Thanh nghe có tiếng quát tháo và một đám đông đang đuổi theo một anh chàng đội mũ lưỡi chai che kín mặt.
Thanh không hiểu gì cả, Thanh nghĩ.