Tứ Đại Mỹ Nhân

Chương 67: Họa vô đơn chí



Trịnh Y Tử quả nhiên là người nói là làm, ngay sáng hôm sau bộ phận truyền thông của Trịnh Thiên đã vất vả dập tắt tất cả tin đồn về Cherry Hàn. Hắn thậm chí còn mở cuộc họp báo lên tiếng phủ nhận toàn bộ tai tiếng gần đây, đồng thời cảnh cáo bất kì tòa soạn nào dám tiếp tục đăng bài cũng có nghĩa là đối đầu Trịnh đại gia tộc.

Người ta đồn : Vị tổng tài băng lãnh trên thương trường cuối cùng cũng sa vào lưới tình rồi.

Nhưng suy cho cùng, sự việc nhanh chóng kết thúc cũng là do lượng fan hâm mộ của Vy Anh không phải vừa, trong khi đó ai cũng toàn là anh hùng bàn phím.

Một fan nào đó chuyên đi hành tẩu giang hồ còn hack luôn fanpage và Instagram của Hà An Nhiên.

Vì vậy Hà An Nhiên có muốn gây sự với Vy Anh cũng không phải chuyện dễ dàng. Haizzzz !

Tuy nhiên người xưa có câu : Họa vô đơn chí. Ngay khi nó nghĩ rằng cuộc sống đã trở về bình thường thì ngay ngày hôm sau một đoạn clip được đăng lên youtube với tiêu đề : ” Đằng sau sự thành công của một nhà thiết kế ”

Đoạn clip chỉ dài khoảng ba phút nhưng vừa xem mấy giây đầu đã khiến nó phẫn nộ đến nổi các khớp tay.

Tiếng thở gấp, tiếng rên rỉ cùng với những âm thanh kích tình khác làm cho người xem đỏ mặt tía tai. Người đàn ông to béo không ngừng luật động trên cơ thể người phụ nữ với mái tóc tím yêu kiều. Giọng điệu gợi tình của cô ta rõ mồn một trong đoạn video

” Cục trưởng, ngài đã hứa là phải giữ lời đó nha ! ”

” Yên tâm, cục trưởng cục văn hóa nghệ thuật làm sao không dành nổi cho em một giải thưởng nho nhỏ chứ. Quan trọng là người đẹp đêm nay biểu hiện có tốt không. “

” Cục trưởng, Anh nhi sẽ hảo hảo bồi ngài thật tốt ”

Lần trước, nó bỏ qua được vì nó nghĩ đã đi vào con đường này chắc chắn sẽ bị nhiều người đố kị. Việc mình không làm thì cứ để cho nó lắng xuống, im lặng chính là lời phủ định hoàn hảo nhất. Nhưng lần này, cái mà họ động chạm đến chính là lòng tự trọng của nó, là thanh danh của Hàn gia. Mặc dù cô gái trong đoạn phim không phải là nó nhưng cô ta sở hữu gương mặt và giọng nói giống đến 90℅. Không biết là ai nhưng xin lỗi, Hàn Vy Anh lần này không thể nhịn nổi.

– Tiểu công chúa à, chuyện bà nhờ tôi đã tra ra rồi. Hai ngày nữa Kim Chấn Huy sẽ đến khách sạn The Luxury. Thông tin nội bộ của chính phủ, chắc không có sai sót gì.

– Thanks chị dâu.

Moon vốn là hacker nổi tiếng trong giới, tuy sau khi đính hôn với Mama tổng quản đã lui về ở ẩn nhưng năng lực là không phải bàn cãi. Nó nở một nụ cười lạnh lùng, người đắc tội với nó đừng mong sống yên ổn.

9h đêm tại khách sạn The Luxury :

Một cô gái xinh đẹp mặc trên người mặc bộ váy màu đen huyền bí, trên tay lắc lắc chất lỏng màu hổ phách. Đó là rượu Brandy sản xuất năm 1973, hương vị khiến người ta uống vào như muốn say. Nhưng đối với cô gái này, rượu khiến cô tỉnh táo hơn bất kì lúc nào hết, bởi vì cô đang sắp sửa làm chuyện đại sự.

Mái tóc đen dài của cô gái khẽ lắc nhẹ gợi bao liên tưởng đắm say, đôi mắt không ngừng nhìn xung quanh quầy bar như muốn kiếm tìm ai đó. Cuối cùng con ngươi xanh của cô khẽ lóe lên tia khát máu, một người đàn ông dáng người bảnh bao cùng hàng vệ sĩ bắt đầu rời khỏi.

Bước chân theo đám người, khuôn mặt của cô gái hơi ngạc nhiên khi đám vệ sĩ không một chút cảnh giác, ngược lại còn cung kính đứng thành hai bên để cô tiến vào.

– Đến rồi sao?

Phải mất một phút cô gái mới hiểu : ” Hóa ra ông ta tưởng mình là người được gọi đến để bồi ngủ ”

Người đàn ông bắt đầu cởi áo. Nhìn thân hình núng nính mỡ của ông ta, Hàn Vy Anh bắt đầu có cảm giác buồn nôn. Nó nhanh chóng nhảy đến, vặn tay người đàn ông ” rắc ” một cái. Ông ta còn chưa kịp hét lên lập tức bị điểm huyệt, chỉ có thể rên rỉ ú ớ.

Nó nhìn ông ta, khuôn mặt băng giá :

– Ông liệu hồn mà im miệng cho tôi, nếu không đừng trách tôi cho ông chầu Diêm vương sớm.

Ông ta sợ hãi gật đầu, nó giải huyệt cho ông ta

– Cô…cô là ai ?

Vy Anh lột mặt nạ và bộ tóc giả ra. Khuôn mặt người đàn ông sửng sốt, nhưng không phải vì vẻ đẹp mà là vì sát khí trên khuôn mặt ấy :

– Cherry?

– Hóa ra là ông còn nhớ. Nói, người trên đoạn clip đó rốt cuộc là ai?

Người đàn ông sợ sệt :

– Đêm đó không phải là… cô sao?

Nó nhíu mày. Có lẽ ông ta không biết thật. Nó đứng dậy, xem ra phải dùng cách khác tra ra chân tướng kẻ đứng sau rồi. Nhưng đúng lúc nó định rời đi, ông ta bỗng nói một câu khiến máu nó sôi sùng sục :

– Cherry, tôi khuyên cô một câu, đừng cố gắng diễn kịch để tỏ vẻ bản thân trong sạch. Việc cô đăng clip đó lên cũng làm ảnh hưởng tôi không ít đấy.

Nó im lặng

– Hơn nữa, nữ nghệ sĩ muốn nổi tiếng từng ngủ cùng tôi không ít. Khà khà…một cô bé hotgirl 17 tuổi còn biểu hiện trên giường tốt hơn cô, đừng cố tìm cách gây sự chú ý của…

Nhưng người đàn ông chưa kịp nói hết đã tắc thở ngay tức khắc. Chiếc phi tiêu bôi chất độc số 05 cắm trúng tử huyệt của ông ta không trượt một ly.

– Chết sớm đầu thai sớm. Người coi thường nghệ thuật và nhân phẩm con người như ông chết như vậy là nhân từ lắm rồi.

Người con gái xinh đẹp nhảy qua cửa sổ, bóng hình hòa lẫn với màn đêm.

Không ngoài dự đoán, chỉ sau vài phút ngắn ngủi tiếng còi xe cảnh sát đã inh ỏi khắp nơi. Vì là người có địa vị cao nên FBI cũng vào cuộc điều tra. Nó nhếch miệng cười, chuyện này làm khó được ai chứ đối với đồ đệ của sư phụ Sawada thì không thành vấn đề. Mải suy nghĩ nó không chú ý đâm phải một người nào đó. Ngẩng đầu lên, miệng nó bỗng giật giật :

– Xin lỗi, là tôi không để ý.

Nhưng người đàn ông mặt dày đến lạ, thản nhiên đáp :

– Không cần xin lỗi, là tôi cố ý.

Nó không thèm tranh cãi với anh ta, nhanh chóng quay đi. Nhưng người đàn ông nhanh chóng kéo tay nó lại, ôm chặt nó vào lòng.
Nó liều chết giãy giụa :

– Anh làm gì vậy?

Người đàn ông không trả lời, im lặng tháo mặt nạ và mái tóc giả của nó ra :

– Trình độ hóa trang vẫn tốt như trước nhỉ?

Nó biết không giả vờ được nữa, vội ôm chặt người nào đó nịnh nọt :

– Anh yêu em xin lỗi, anh biết tính em mà. Chuyện như thế này em không thể nào ngồi yên để anh giải quyết được.

– Nên là em mới bày ra mớ hỗn loạn này?

Nó le lưỡi, làm mặt đáng yêu với hắn :

– Xin lỗi xin lỗi mà. Em biết anh là best nha, em tốn ba tiếng cho cái khuôn mặt này thế mà anh vẫn nhận ra.

Hắn mặt không chút biểu cảm :

– Em hóa thành cái gì anh cũng vẫn nhận ra.

Nó khẽ cười. Hắn tức giận nhìn cũng rất đáng yêu nha. Hắn nghiêm giọng :

– Cười gì? Bây giờ em định thế nào?

– Thế nào là thế nào?

– Cảnh sát và FBI đã bao vây toàn bộ chỗ này rồi. Em lại ” xử ” lãnh đạo cấp cao Quốc gia. Chưa kể độ ” hot ” gần đây của em nữa. Muốn ra ngoài dễ vậy sao?

Nó nhìn hắn giọng thản nhiên :

– Lão đại, anh định dọa ai hả? Nếu anh không phải ” cầm đầu ” của băng đảng xã hội đen thì còn có người tin. Anh đã vào đây thì trăm phần trăm đã tính cách ra, đúng chưa?

Hắn thở dài, xoa đầu nó :

– Coi như là em hiểu anh.

Chiếc xe Audi màu đen lạnh lùng tiến ra ngoài cổng. Không ngoài dự đoán cảnh sát nhanh chóng chặn lại. Vệ sĩ của hắn bước ra nói gì đó, anh chàng cảnh sát khẽ tái mặt nhưng vẫn yêu cầu dừng lại. Cửa xe hạ xuống, toàn bộ cảnh sát ở đó đỏ bừng mặt khi chứng kiến cảnh khóa môi ngọt ngào. Người đàn ông buông đôi môi sưng đỏ của cô gái ra, áp khuôn mặt cô vào ngực mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn ra cửa :

– Lời của Trịnh Y Tử tôi nói không đáng tin sao?

Đội trưởng phụ trách nhóm điều tra toát mồ hôi, gượng cười :

– Trịnh thiếu, chúng tôi không có ý đó, ở cái đất nước này ai không dám nể mặt ngài. Chỉ là người vừa bị ám sát địa vị cũng không phải vừa, chúng tôi không dám hành động sơ xuất.

Hắn nở nụ cười nửa miệng quen thuộc :

– Ý các người muốn nói người phụ nữ của tôi là kẻ sát nhân sao?

Cô gái trong lòng hắn khẽ run run, đấm nhẹ vào ngực hắn. Hắn phối hợp y như trong kịch bản :

– Cưng đừng sợ, anh chỉ đùa một chút thôi mà !

Người cảnh sát thoáng do dự, cuối cùng cũng phất tay cho phép chiếc xe rời đi. Chiếc xe nhanh chóng tiến vào màn đêm. Xa xa có tiếng trách móc :

– Trịnh Y Tử IQ của anh chỉ nghĩ ra cách này thôi hả?

– Không phải cách này nhanh và hiệu quả nhất sao – hắn chăm chú nhìn vào điện thoại – À mà Vy Anh, em ra tay tệ quá, thi thể còn nguyên thế này không có thẩm mỹ chút nào. Nếu là anh thì anh đã tặng ông ta hình hoa cúc màu máu rồi.

Nó cong cong môi :

– Không phải là em lỡ tranh mất ” thú vui tao nhã ” của anh đấy chứ ?

– Cứ coi như là thế đi ! – hắn nhàn nhạt đáp – Vậy tiếp theo em định làm gì?

– Em sẽ tìm John Smiths

Hắn ngạc nhiên :

– John Smiths ?

– Đúng vậy. Đây là người duy nhất có thể giúp em. Nhưng vấn đề là không biết có thể tìm ra ông ấy không?

– Chỉ cần em muốn, ai anh cũng có thể tìm cho em.

Nó cứ tưởng hắn nói đùa, không ngờ ngày hôm sau ông ấy đã đồng ý hẹn gặp. Sáng thứ bảy, Vy Anh và Y Tử đến ngoại thành California. Đi thêm 200m là thấy ngôi biệt thự được xây trên một ngọn đồi. Xung quanh trồng rất nhiều loài hoa và chim cảnh Vy Anh hoàn toàn bị choáng ngợp bởi cảnh sắc nơi đây.

– Hai người đến rồi à? Vào đi !

Đi vào bên trong ngôi biệt thự, nó còn bị choáng ngợp hơn lúc đầu. Toàn bộ kiến trúc được xây dựng theo phong cách cổ xưa hàng nghìn năm, vật dụng trong nhà ít nhất cũng phải có nguồn gốc trăm năm. Trên chiếc bàn gỗ hoa văn tinh xảo có một chiếc khay đá, trong đó chứa những loại thảo mộc như tim sen, hoa cúc, cam thảo,…

Nó hơi nhíu mày. Hắn ghé vào tai nó nói nhỏ :

– Để được nói chuyện với ngài John Smith thì phải vượt qua thử thách. Thử thách chính là pha trà.

Nó gật đầu, bắt tay thực hiện. John Smith ngồi đối diện phóng tia lửa điện vào đứa cháu trai, ánh mắt như muốn nói : ” Tiểu tử, người ta còn cần cháu chỉ bảo sao ”

Hắn gượng cười, hơi mấp máy môi : ” Ông à, người ta là cháu dâu của ông đấy. Ông làm khó cô ấy chắc cháu ở giá cả đời “

Vy Anh hoàn toàn tập trung. Sau năm phút, nó cuối cùng cũng hoàn thành xong. Hương trà thoang thoảng khắp gian phòng. Nó kính cẩn nâng chiếc chén lên :

– Ngài John Smith, mời !

John Smith cầm lấy chén trà từ tay nó, cảm nhận hương thơm của trà. Sau đó ông mới từ tốn nhấp một ngụm :

– Xuất thân từ hoàng tộc có khác, kĩ năng pha trà rất tốt. Nhưng hương vị này có đôi chút khác vị trà hoàng gia.

Nó mỉm cười đáp :

– Vâng. Thường thì trà cam thảo sẽ pha với táo khô nhưng cháu cảm thấy thay bằng gừng hương vị sẽ thơm và quyện hơn.

Ông khẽ gật đầu :

– Xem ra cháu rất am hiểu về trà

– Cũng không hẳn ạ. Chỉ là cháu khá hứng thú nên tìm hiểu kĩ một chút thôi.

John Smith đặt chén trà xuống :

– Hôm nay đến tìm ta có chuyện gì?

Nó biết mình đã vượt qua thử thách, nghiêm túc nói

– Ông chắc hẳn đã nghe scandal về cháu dạo gần đây rồi phải không ạ? Cháu muốn nhờ ông ra mặt chứng minh sự trong sạch của cháu.

– Rất thẳng thắn. Nhưng ta không bao giờ xuất hiện trước công chúng.

Nó không hề bị nao núng :

– Cháu hiểu, và cháu cũng biết lý do tại sao. Đối với một người không màng thế tục như ông, mọi tin đồn đều vô vị và không quan trọng. Nhưng ông không chỉ là cố vấn của tập đoàn Trịnh Thiên mà còn là một nhà thiết kế. Cháu tin chắc ông không thể không có chút phẫn nộ nào khi ngành thiết kế bị coi thường như vậy, càng không thể chấp nhận chuyện công sức của tất cả mọi người bỏ ra để giành được giải thưởng bị coi như bỏ đi

Ngừng một chút, nó nói tiếp :

– Ngày kia cháu sẽ tổ chức họp báo tại tại tòa nhà New Time vào lúc 9 giờ, địa điểm cháu đã ghi rõ trên danh thiếp này rồi ạ. Cháu hy vọng ông sẽ tới. Cảm ơn ông về cuộc gặp gỡ ngày hôm nay. Cháu xin phép.

Bước ra khỏi cổng biệt thự, nó thở phào một hơi. Hắn xoa đầu nó :

– Em làm tốt lắm. Nhưng ông ấy chưa từng xuất hiện trước công chúng, em vẫn quyết định đánh cược sao?

Nó mỉm cười với hắn, nhưng ánh mắt thì vô cùng kiên định :

– Em hy vọng và tin chắc ông ấy sẽ đến. Người có lòng nhất định sẽ hiểu được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.