Em Là Cô Bé Của Anh

Chương 31



– Ai là người nhà của bệnh nhân ạk……
– Vâng tôi là người nhà của bệnh nhân, thế cháu nó có sao không bác sĩ….mẹ tôi nói với bác sĩ.
– Vâng bệnh nhân không sao chỉ bị ngất với bị thương ở ngoài da thôi không sao hết, mời chị đi theo tôi làm thủ tục…….
– Dạ cảm ơn bác sĩ…….rồi mẹ tôi đi theo bác sĩ, còn em thì được chuyển sang phòng hồi sức………….
Quay lại với thực tại, tôi phóng xe đi đón Hiền. Đến nơi tôi thấy một cô bé mắc một chiếc váy mày xanh ngắm kết hợp cùng một cái áo phông tráng và khoác một cái áo khoác jean bên ngoài. Nhìn Hiền trông cute lắm :-D. Tôi nghĩ trò chọc em ;-> héhéhé. Đi xe tiến lại gần Hiền tôi đeo cái kính bịt thêm cái khẩu trang nữa.héhéhé ;->.
Tít tít tôi bấm còi làm Hiền đang chăm chú cái gì đấy giật mình nhìn tôi.
– Ê cô em, cô em xinh nhề.hếhế. Làm người yêu anh nha….tôi đưa tay lên vuốt tay Hiền.

– Không anh là ai tôi không quen anh….Hiền rụt tay lại rồi nói.
– Trước lạ sau quen mà héhé ;->……tôi nắm lấy tay Hiền rồi kéo lại gần.
– …..bép…..đồ điên….Hiền tát tôi một cái may mà tôi đeo cái khẩu trang nên không đau mấy hếhế.
– Đau….anh đây mà….
– Anh nào….
– Anh T đây…..tôi tháo cái kính và cái khẩu trang ra.
– Ak em xin lỗi, mà ai bảo anh trọc em….Hiền xoa xoa má tôi.
– Đâu quá trời àk….
– Hìhì em xin lỗi, mà tại anh mà đáng đời….Hiền cười tít mắt nhìn trông cũng dễ thương lắm thế mà Hiền bảo chưa có người yêu, “ai mà tin được”.
– Thế giờ mình đi đâu hả em….
– Dạ hìhì anh chở em đi đến siêu thị đi hìhì…..
– Thế đi siêu thị nào em….
– Đâu cũng được anh ạk hìhì….

– Thế thì mình đi em….rồi tôi chở Hiền đi, đi đến một nơi. Con đường vẫn thế, dòng người vẫn vội vã vẫn như vậy. Nhưng hàng cây trông khác hẳn ngày xưa cái ngày mà một mình tôi đi mua………………
– Nào há miệng ra anh đút cháo cho….
– Thôi em tự ăn được mà em không sao đâu hìhì…..
– Anh nói nghe không, anh còn chưa trị tội em nói anh là thằng điên ák…..lướt qua đoạn này (vì thời điểm này cũng không có gì đặc sắc lắm chỉ là mấy cái trò sến sụa của tôi thôi.hì 😀 và tôi sẽ tóm tắt lại)
Hôm nay là ngày mẹ em đi công tác về, nhanh thật ák vậy mà đã một tháng trôi qua rất nhẹ nhàng giữa tôi và em. Tôi và em cùng trốn học bắt taxi ra sân bay đón mẹ em. Mẹ về em mừng lắm cứ như là con gặp được mẹ ý.hìhì :-D. Về đến nhà em thì mẹ lôi ra bao nhiêu là quà cho em và tôi , tôi thì được bộ quần áo gồm cái quần đùi và cái áo toàn là hoa nào là xanh, đỏ, tím, vàng. Còn em thì được mẹ mua ấy cái váy nhìn dễ thương lắm. Mẹ em còn mua rất nhiều đồ ăn vặt tôi và em kéo nhau lên phòng ngồi ăn.
– Anh này…..em hỏi tôi.
– Ừ gì hả em….
– Hồi bữa hình như anh Viết bạn anh ák….
– Ừ….tôi vẫn tiếp tục ăn rồi chăm chú vào cái máy tính của em xem JAV àk nhầm xem Lava không để ý đến câu chuyện mà em sắp kể lắm.
– Anh em đang nói chuyện với anh mà….em nhéo tôi một cái rõ đau.
– Ák đau anh, ừ nó làm sao hả em…. Lava hay quá ôm bụng mà cười vì hai con sâu ấy. Vừa ăn vừa xem vừa nghe chuyện gì đấy em sắp nói tới đúng là một công ba việc luôn.
– Em thấy bạn anh chở con Hân bạn em ák ôm nhau nữa ák….
– HẢ????? Thật không em…..tôi làm bộ ngạc nhiên hỏi.

– Em lừa anh làm gì….
– Ừ kệ tụi nó đi héhé anh tập chung vào chuyên môn….ngồi ăn với xem phim xong tôi me giờ tan học để đi về. Về nha thì tôi thấy mẹ đang nấu ăn.
– Mẹ nấu gì mà thơm thế cho con thử miếng….tôi thò tay vào nồi thịt bốc một miếng ai ngờ.
– Ai nóng quá….
– Úi dờ ngu chưa con…mẹ gõ vào đầu tôi một cái rõ đau, rồi tôi phụng phị đi lên phòng. Hôm nay không có em tôi thấy căn phòng hơi vắng hịxhịx thôi mở máy lên chơi CF vậy lâu lắm rồi không được chơi phải 2 ngày rồi chứ đâu có ít đâu. Vừa mới chơi được một lúc thì…..
– Ák đau ai mà véo tai người ta thế…..
– Thích chơi không đánh chết giời….thì ra là em.
– Anh chơi có một tí thôi chứ mấy….tôi vẫn cố tiếp tục nhấn chuột lia lịa.
– Không được tắt mau….em véo tai tôi mạnh hơn.
– ák…..Ừ được được rồi chờ anh một tí đã…..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.