Từ chap này mình sẽ viết tóm tắt hơn mong mọi người thông cảm, vì một số lí do sau mà. Thứ nhất là do công việc, thứ hai là mình muốn viết xong truyện của thờ trẻ trâu của mình. Mình không muốn drop giữa chừng độc giả sẽ không hài lòng về truyện của mình cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình suốt thời gian qua. Tiếp nha………
.
.
.
Rầm……tôi đang dắt bóng vòng lại thì bị ngã ngay góc sân, tôi bị trượt chân ngay chỗ nền bê tông vì chỗ nó có dính cát. ( đâu thế mấy đứa chạy vào chỗ đó không bị mà đến lượt mình lại bị. Bị ngay chỗ nền bê tông chứ không phải cỏ nhân tạo mới đâu chứ :cry:.) Tôi đứng dậy phủi phủi quần áo nhìn xuống thì thấy đầu gối bên chân trái xước mất một mảng to dính toàn cát trên đó, máu thì từ từ chảy đầy chân.
– Mày có sao không….mấy đứa hỏi tôi.
– Đau chết mịa chứ sao….tôi đi khập khiễng ra biên ngồi.
– Huhu anh có sao không….em chạy lại đỡ tôi mếu máo hỏi.
– Ừkm anh không sao đâu hìhì …..
– Đm cái thằng ngu gái thế đây hahahaha….cả đám cười tôi.
– Hàhà kệ cm tao….Vác cái chân đau vào wc tôi rửa qua, vào kết quả là mất một mảng may cũng không to lắm còn đá bóng được hàhà. Xem hết trận bóng tôi chở em về, về đến nhà thì vừa lên đến phòng thì em đã đè tôi ra xử lí héhé . Em lấy bông băng, oxi già băng bó vết thương lại cho tôi. Nhìn tỉ mẩn cẩn thận băng vết thương cho tôi thấy mà hạnh phúc ghê.
– Ák đau….
– Im….ai bảo cho chừa…em nạt tôi rồi nói tiếp.
– Bữa sau không cho anh đi đá bóng nữa hịx hịx…..em phụng phịu vừa nói vừa băng vết thương lại cho tôi.
– Thế cấm anh chơi bóng thì anh chơi cái gì giờ…..em ngẩm mặt lên bĩu môi lườm tôi với con mắt sát thủ. Nhìn trông em đáng yêu thật, thật mừng vì tôi đã có được em và cũng thật ngu cho thằng đã từng bỏ em để đi theo người khác. Ngày tháng cứ dần dần trôi qua, chuyện giữa tôi và My thì. Tôi càng cố tránh xa My bao nhiêu thì My lại càng cố gần tôi bấy nhiêu. Và cái tết đầu tiên mà nhà tôi có thêm một thành viên mới, cái tết mà tôi được ở bên em, thích thật ák tôi mong cái tết đó sẽ kéo dài. Sắp đến tết rồi, trường tôi đã cho nghỉ để ăn tết thật vui khi cái tết này tôi có em ở bên. Không khí tết thường là đến đầu tiên với những đứa trẻ con. Đứa nào đưới đấy mặc áo mới ra đười đi khoe nhìn bọn nhỏ mà thích thật. Nhà nhà mua đồ mới, người người mua quần áo mới. Cái không khí xe xe lạnh của đã bắt đầu tràn về, sáng sớm tôi thức dậy nhìn ra cửa sổ thì thấy bầu trời trong xanh. Tôi đứng gần cửa sổ hít một hơi thật sâu, thật là dễ chịu. Nhìn qua nhà em thì thấy con milu với em đang chơi với nhau trong sân.
– Ê con khùng đang làm gì đấy…..tôi gọi to.
– Cái gì….em chống hông nói.
– Hề hề con hâm…..
– Anh được đấy đợi em…..rồi em nhanh chóng mở cổng chạy qua nhà tôi. Cả con milu cũng chạy theo sau em qua. Tôi thề nhảy lại lên giường chùm chăn kĩ lại.
– Anh…..em lấy cố kéo cái chăn ra khỏi tôi. Tôi mở he hé ra xem thì ối….zờ….ơi cả con milu cũng phụ em nó cắn cái chăn cố lôi.
– Mở ra không, không là em cắn ák…..
– Xí xí từ từ đã….tôi từ từ mở chăn ra rồi chùm lên đầu em rồi phi như bay xuống giường rồi tôi chạy trốn xuống nhà.
– aaaaaaaaaak, anh chết với em……em vừa hét vứa lao ra cửa phòng rượt theo tôi.
– Ba ba cứu con…..tôi chạy ra sau lưng ba núp.
– Con không cứu ba thì thôi chứ mẹ đang giận ba kìa…..
– Chắc tại tối qua ba không chiều mẹ chứ gì hahaha ….
– Cài thằng nhiều chuyện…..ba véo tay tôi.
– Ák đau ba thế con ứ bày các cho ba nữa….
– Các gì bày ba….chưa kịp nói thì.
– Bắt được anh rồi…..em véo lấy tai tôi kéo đi.
– Ák đau ba cứu con với….
– Đi lên đây em sử anh…..vừa lên đến phong thì em nhảy lên lưng tôi cắn vào vai tôi.
– Ák đau anh, tha anh….
– Không cho anh chừa….
– Aaaaaak mẹ ơi cứu con với mẹ ơi….rồi em nhảy xuống, tôi quay lại tát nhẹ vào má em và nạt.
– Đau biết không….em nhìn tôi mắt tràn tràn nước mắt, rồi tôi biết chết tôi rồi, sửa lỗi ngay. Ôm em vào lòng, em khóc to hơn.
– Thôi thôi anh xin lỗi đừng khóc mà…..
– Hai đưa đi xuông đây mẹ bảo….mẹ gọi chúng tôi.
– Dạ….tôi lau nước mắt cho em rồi nắm tay em kéo em đi xuống nhà. Em ngoan ngoãn đi theo tôi, con milu thì lẽo đẽo đi theo sau chúng tôi.
– Tí hai đứa đi siêu thị mua đồ tết với ba mẹ không…..mẹ tôi vừa nấu đồ ăn sáng vừa hỏi.
– Dạ có chứ hìhì….tôi kéo em đi chuẩn bị