Sáng, cả trường đang nhao nhao vì sắp gặp nữ sinh trường Lobelia thì lại có một tên nằm ngủ như chết, chăn quấn chặt người như khúc chả vậy. Một chiếc bóng đổ dài xuống phía chiếc giường, một phát và….chiếc chăn đã nằm ở góc ….một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt đã diễn ra :
_ Lâm Thiên Tự thức dậy mau , sắp khai mạc rồi. – đáp lại nó là tiếng thở đều đều của cậu và…nude bán thân, ý tôi là cậu ta không hề mặc áo, cũng còn may là có chiếc quần tây. Và theo kinh nghiệm dùi mài truyện Hàn thì có lẽ lúc này nữ chính sẽ la lên, mặt đỏ như cà chua lao ngay ra ngoài, nam chính cuống cuồng phi như tên bắn vào nhà tắm. Đôi bạn trẻ sẽ ngại ngùng không dám nhìn mặt nhau . Thế nhưng, nhóc đây thuộc dạng ” cấm ” tiểu thuyết Sến, chỉ cần đọc đến đoạn ” SẾN ” là phần cơm tối sẽ lập tức ra đi tìm đường cứu nước nên sẽ tuyệt đối không có đâu.
_ Ưm..ư..bà xã …cho..ông xã ngủ tí đi mà. – Tự lười biếng quờ quạng chiếc chăn yêu dấu của mình, mắt không buồn mở ra , hoàn toàn chẳng có tí dấu hiệu ngại ngùng . Nó thì tất nhiên không xi – nhê, đưa mắt quét khắp người Tự, đặc biệt là ở bụng của cậu ta. Sáu múi đàng hoàng nha nhưng thật sự vẫn cưa bằng tên Nhật Phong kia, làn da lại trắng ngần không tì vết .
Nếu so sánh cả ba thì nó có vẻ đẹp của ác ma , Nhật Phong có khí chất của một người đàn ông trưởng thành thì Tự chính là hiện thân của tiểu thiên thần. Gương mặt cực kì nhí nhảnh , khi ngủ lại càng khiến con gái xịt máu mũi thành dòng, Căn bản là nó cũng không cưỡng lại được, chống một tay lên thành giường , nó khẽ cúi xuống hôn nhẹ vào mắt Tự, dịu dàng lên tiếng :
_ Ông xã, dậy mau. – nhìn nó hệt như vợ hiền đang đánh thức chồng mình dậy đi làm vậy.
Cảm thấy có làn hơi ấm chạm vào mắt mình , Tự mở nhẹ mắt , gương mặt nó ở phạm vi gần nhất tim cậu hẫng đi một nhịp . Đôi mắt của nó như chứa cả tỷ tỷ nỗi buồn, thật hút hồn người khác. Lông mi dài và dày lạ thường , đôi môi mỏng hồng hào mỗi khi nhếch môi lại càng khiến đối phương như không thấy gì ngoài chủ nhân của nó. Cậu hơi nhổm dậy, tay ôm eo nó rồi ghì xuống giường chưa đến 2 giây. Đặt đầu nó gối lên cánh tay mình, chân lại khóa chặt chân nó, bảo đảm mấy bạn hủ nữ mà thấy cảnh này thì có thể viết được 1001 câu chuyện về Boys love luôn đó chứ.
_ Bà xã,…. em ấm thật đó..đừng đi đâu cả .. không thôi anh không kìm chế được mà ” ăn ” em mất . ( cách xưng hô của anh áy có hơi biến thái mộ chút, thông cảm nha ) – Tự dùng giọng khêu gợi nói vào tai nó , mắt nhắm, chân kéo sát người nó vào cơ thể . Càng siết chặt nó hơn, Tự càng cảm thấy sợ nó biến mất như cơn gió, cậu sợ điều đó lắm.
Nó không hề phản kháng , quay người lại đối mặt với Tự, hai tay bị giam trong ngực cậu cũng nhanh chóng thoát ra, di chuyển dần lên mái tóc Tự, luồn nhẹ ra sau gáy vò vò thật thích thú , hệt như đứa trẻ tìm thấy đồ chơi mới . Những lọn tóc mềm mượt đậm mùi Romano xen qua từng kẽ tay của nó rất thoải mái. Tuy nhìn Tự có vẻ trẻ con nhưng cậu ưa sạch sẽ không thua gì nó đâu nha , đặc biệt là mái tóc đó. Cảm giác còn hơn cả lụa, không nhờn rít , không quá rối, hương thơm nam tính quyến rũ chết người. Mái tóc đã rơi rối bời nay nhờ tay nó mà vừa suôn một chút đã rối như ổ quạ!!! -.-
_ Ưm..ư..bà xã..để anh ngủ đi . – Tự lười nhác chụp lấy bàn tay đang ” quấy rối mình, siết chặt nó hơn, đặt tay nó ở cổ hơi thở lại đều đặn như trước, ngủ nhanh quáy, nó lại tiếp tục sự nghiệp của mình, vò tóc khí thế. Nhưng nếu cậu có thể mở mắt ra bây giờ chắc chắn sẽ ngất luôn tại chỗ vì gương mặt của nó không khác gì một đứa trẻ , môi nở nụ cười chân thật không chút giả tạo, cả gương mặt như sáng bừng lên. Vẻ lạnh lùng thường ngày cũng tan biến không còn một vết tích, vẫn vô tư vò tóc cậu , nét cười càng ngày càng trở nên rõ rệt.
Vô tình, tấm màn cửa khẽ chuyển động để một ánh nắng chiếu vào mắt, cậu khẽ mấp máy mi, ánh nắng đã bị che khuất nhưng sao cậu lại thấy chói mắt như vậy vì nụ cười của nó chăng? Con người băng lãnh kia có thể cươi tươi hơn cả nắng như vậy sao?
Thấy Tự mở mắt, nó dừng động tác, môi ngay lập tức thu lại nụ cười, vẻ mặt băng tuyết ngàn thu hiện hữu :
_ Dậy đi.. ô…. – câu nói còn chưa thoát ra hết đã bị Tự nuốt trọn, một tay cậu giữ chặt gáy nó, tay còn lại luồn xuống mở cà – vạt ra. Cậu cảm thấy vô cùng phấn khích, đôi môi hồng bị cậu gặm nhấm như kẹo mút, ma sát đến đỏ rực lên. Chiếc lưỡi nóng cạy mở miệng nó, tiến thẳng vào trong, không ngần ngại thám thính xung quanh rồi tiếp tục ma sát lưỡi nó. Cậu có thể cảm nhận được nó vừa ăn kẹo sôcôla, hơi đắng một tí nhưng lại quyến rũ đến khó tả.
Cơn ngủ dường như bị đánh bay, Tự ép chặt nó hơn, đến nỗi không một con kiến có thể chui lọt . Tay giật chiếc cà – vạt ra khỏi cổ, lưỡi tiếp tục ma sát mạnh mẽ, chân khóa chặt nó, thoăn thoắt mở cúc áo nó ra . Lưỡi càng khuấy động nhanh hơn, ép nó phải đáp trả. Nó cuốn lưỡi cậu vào sâu bên trong, đáp trả thật nhẹ nhàng nhưng lôi cuốn một cách kì lạ, nụ hôn hôm qua có lẽ không thể bằng nụ hôn này. Nồng cháy mà chuyên nghiệp. Chiếc lưỡi đi qua miệng cậu tiếp tục đùa giỡn đến khi dường như là không thể nóng hơn được nữa.
Ba phút đã trôi qua , hô hấp của nó gần như bị nghẽn lại, đôi mày thanh tú khẽ chau lại, nó đua tay toan đầy cậu ra để hít thở thì…Bặt…ý định của nó đã bị Tự nhìn thấu và ngay lập tức phản công. Cậu đổi tư thế ép chặt nó dưới thân mình, hai tay bị kìm hãm hay nói chính xác hơn là không có lối thoát. Nhưng thật sự nếu nó muốn đẩy Tự ra dễ như búng một con kiến và có lẽ lúc này cậu đã ôm hôn đất mẹ thắm thiết rồi. Tuy nhiên, nó đang cố không cho cậu biết việc mình có võ nên căn bản không chống cự. Lưu luyến thêm chút nữa, cậu buông môi ngắm nhìn cơ thể nó phập phồng lên xuống mà hút không khí, gương mặt cậu bất chợt đỏ lên :
_ Bà xã,.. hộc .. anh muốn ăn em – giọng cậu khàn khàn, mị hoặc, môi hướng tai nó, chậm chạp liếm quanh rồi di chuyển dần xuống cổ, hai cúc áo đã được cởi ra từ lâu, in một dấu hôn thật đậm rồi chạy như bay vào nhà tắm. Chậm thêm chút nữa cậu sẽ thật sự ” ăn ” nó mất, đúng thật là cậu đang trở nên tham ăn quá mà.