Sát Thủ Tiểu Thư 1: Xin Chào Siêu Trộm

Chương 4: Làm nhiệm vụ.



★ Trụ sở SA( Ẩn dưới công ty SA):
Rầm!!!!!
– Này con kia, hư bàn rồi!
Nó lạnh lùng liếc nhìn nhỏ:
– Mày mà cũng tiếc tiền?
– Tao thấy tội cho cái bàn chứ bộ.- Trân bĩu môi.
– Mày đập mấy cái sao không thấy tội? Vậy mà bây giờ tao đập lại thấy tội? Con hâm!- Nó hk nể tình gì.
– Mới về nước mà đã hống hách vậy sao? – Chị cười nói.
– Còn chị nữa, Dương Anh Thy, về dạy dỗ lại thằng em của chị đi!
Thy lắc đầu chán nản: – Em nghĩ chị có thể sao?
Nó lườm lườm : – Phận làm chị mà chả được gì, đúng là vô tích sự.
– Này, em quá đáng vừa thôi nhá!
– Em nói sai sao?
Hà vì không chịu nổi được sự ồn ào này nữa liền lớn tiếng cắt ngang:
– Im lặng đi! Nghe thầy nói!g
Hai con người nào đó mặc dù không can tâm nhưng vẫn phải im lặng. Người đàn ông ngồi đối diện bọn nó im lặng nãy giờ mới lên tiếng:
-Các con cũng hiểu rồi đấy!
Nó tức giận:
– Nhảm nhí! Chuyện như thế này mà tụi con cũng phải nhúng tay vào?
– Chuyện này không đơn giản như con nghĩ đâu!
– Thầy nói hay nhỉ? Tụi con là sát thủ chứ không phải là gián điệp!
– Con cũng biết tên đó lợi hại cỡ nào mà. Ba tỉ muội tốt của con mất cả tháng trời mới tìm ra được tung tích tên phản bội đó đấy!
Nó quay nhìn 3 con bạn thân. Thấy thế Trân cũng cười cười nói:
– Mày mất 3 năm ở bên đó tụi tao không nói gì. Bên này tụi tao nặng hết chất xám để tìm ra tung tích hắn khi không có mày thì chí ích mày cũng phải nể tình 1 chút chứ?
– Hừ. Mày nhìn thấy tao có quan tâm không?
Lúc này chị mới nói: – Chẳng phải tứ đại sát thủ luôn sát cánh hay sao? Vậy thì em cũng phải vào giúp chứ!
– Không thể cho em nghỉ được sao? Em mới về nước mà! Cho dù là hắn rất mạnh thì mấy người cũng giải quyết được mà.
Hà không thể im lặng được nữa, quyết định lên tiếng:
– Mày mới biết tên đó phản bội vậy có biết tên đó là người yêu cũ của mày không?
Nó bất ngờ: -Chẳng lẽ là…..?
Nhỏ gật gật đầu mỉm cười: – Oan gia ngõ hẹp chính là cái tên mà mày ghét cay ghét đắng_ Hứa Hải Hoàng.
Nó nhếch mép: – Ồ? Vậy sao?
Người đàn ông mỉm cười: -Sao con thấy thế nào? Thực lực của hắn ta cũng không tồi chí ít cũng bằng Ice đấy!
Hà mỉm cười nhìn nó: – Thế nào? Muốn tham gia không?
Nó nhếch mép: -Sao lại không?
___________________________ Ta là vạch phân cách thú vị =_=___________________________________
● 9h đêm quán bar Kill.
Bốn cô gái với bốn chiếc 4 bộ quần áo khác nhau đang đứng nhìn nhau trong phòng quản lí. Hà nhăn nhó:
– Thật sự phải mamg thứ này sao?
Trân nhăn mặt khó chịu: – Ngắn quá tao không mặc đâu. Thấy không chỉ cần cúi xuống là thấy hét cả nội y bên dưới. Thật kinh tởm!
Thy cũng không khá hơn: – Cả đời chị thật sự số lần mặc váy đếm trên đầu ngón tay. Nhưng mà mặc thứ này hình như có hơi….. sexy?
Nó lạnh lùng lên tiếng cắt ngang lời 3 cô:
– Mang vào đi! Theo kịch bản mà làm. Chia ra, mỗi đứa 1 phòng vip, tất cả có 4 phòng, khi nào tìm thấy gọi cho 3 đứa còn lại. Nghe đây, cho dù có bị làm sao cũng không được manh động, khi nào tao đến từ từ tính tiếp.
– Nhưng mà không lẽ tao phải chịu cái cảnh cùng cực này sao? Cái váy ngắn nhất mà chói lóa nhất chẳng lẽ cho tao mặc?- Trân nhìn nó giãy nãy.
– Mày nói chuyện đương nhiên thế? Màu đó là màu mày thích, mày cũng là đứa sexy nhất, chuyện đó là lẽ đương nhiên.
Hà cười đểu nhìn Trân: – Mặc đi mày, lệnh của cấp trên đấy!
Trân lầm bầm một hồi rồi cũng đi thay đồ, 3 người còn lại cũng thế.
Nó mang 1 chiếc quần đùi đen kết hợp với chiếc áo 2 dây màu đen đầy quyến rũ mái tóc bạch kim được thả ra bồng bềnh nhẹ nhàng làm cho ai nhìn nó cũng dâng lên cảm giác muốn bảo vệ. Hà và Thy là hai chiếc váy ngắn ôm sát cơ thể màu vàng và màu xanh dương. Tóc của hai người được bối lên chỉ thả 1 vài cọng tóc xoăn xoăn ra đằng sau. Nhìn thì thấy 3 người này trái ngược hoàn toàn với Trân. Mái tóc đỏ đô cùng với chiếc váy màu đỏ ngắn tới nửa đùi, chỉ cần 1 cử động nhỏ là có thể thấy ngay phần nội y bên trong. Cả 4 người đều mang 4 cái mặt nạ cùng màu với màu của bộ đồ.
Thy bật cười nói:
– Thôi nào Snow, cười lên đi, không con Angel nó cho ra rìa giờ.
– Chị im lặng đi White, chị thử mang bộ đồ này vào xem?
Nó không nói gì, suy nghĩ 1 lát rồi nói:
– Căn phòng hắn có khả năng vào nhất là Vip 2. Vì vậy Snow, mày vào phòng đó. Hai người kia tự chia ra đi.
– Vậy còn Vip 1?
– Tụi bây không biết căn phòng đó nguy hiểm nhất sao? Đó là phòng dành riêng cho các đại thiếu gia nhà chúng ta đấy! Nhưng cũng có 1 số trường hợp ngoại lệ. Vì vậy, nếu như tao trúng trường hợp ngoại lệ tao sẽ tự giải quyết. Còn nếu ngược lại, thì phải nhờ vào diễn xuất thôi! Nên nhớ phòng nào có hắn ta thì gọi tao đầu tiên, tao muốn tự tay giết hắn.
Ba người còn lại nhìn nó, thở dài ngao ngán. Trời ạ! Từ lúc đầu tìm được phòng của hắn ta thì có cần phải chia ra tìm hay không? Bây giờ thật sự cảm thấy hối hận vì lúc đó không làm ăn đàng hoàng…. để cho nó trừng trị thế này….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.