7h10′
Ly đang rối hết cả lên, vừa bị lỡ một chuyến xe buýt. Trường Ước Mơ 7h20′ là phải có mặt, nếu muộn hơn một phút vẫn sẽ tính là đi học muộn, đồng thời bị ghi tên vào sổ sao đỏ, sổ trực tuần rồi bị hạ hạnh kiểm tháng, nêu tên lên toàn trường. Ước Mơ ý, nề nếp thắt chặt lắm, 11A2 đúng là nghịch nhất khối nhưng so với một số trường học cá biệt khác thì vẫn còn là ngoan chán. Lỗi gì thì lỗi chứ hai cái học sinh sợ phạm phải nhất là đi học muộn và không đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông vì đó cũng là hai lỗi bị xử phạt nặng nhất.
Tiết đầu là tiết cô Thu chủ nhiệm, đi học muộn chỉ có ăn cứt, thà giả ốm nghỉ ở nhà còn hơn. Ly đang xoắn hết cả quẩy lên đây, chợt thấy một anh trai đen sì từ trên xuống dưới với cặp kính trắng nổi bật đi qua, Ly như chết đuối vớ được phao, giơ tay lên vẫy vẫy gọi:
– Anh Vinh! Anh Vinh!
Vinh đang chạy xe điện, nghe thấy tiếng ai ới tên mình, quay lại mới thấy Ly đang đứng chôn chân tại bến xe gần đó. Với sự thông minh của con người học tại lớp chọn một Ước Mơ, Vinh đoán ra ngay chắc chắn Ly bị lỡ chuyến, anh vội vòng xe lại chỗ Ly:
– Lên đi!
Ly lúc đó vì sợ muộn học nên không còn chút liêm sỉ nào nữa, cũng quên luôn cái chuyện Vinh hôn Hải An trên sân khấu. Ly nhảy một phát lên xe Vinh không ngần ngại. Vinh đưa cho Ly một cái mũ bảo hiểm đen sì giống hệt anh, đưa luôn cả khẩu trang y tế màu trắng. Ly thì không quen đeo khẩu trang, nó vừa nóng vừa ngột ngạt khó chịu kiểu gì ý.
– Thôi em không cần.
– Hà Nội bây giờ ô nhiễm, đeo vào!
Không muốn đôi co với anh nên Ly bất đắc dĩ đeo vào. Vinh giống hệt con Châu, nó cũng bị nghiện đeo khẩu trang, mỗi lần ra ngoài đường dù đi xe hay đi bộ thì nó vẫn đeo đều đặn, vừa che nắng chắn bụi, vừa làm mình trông ngầu hơn. Hồi trước Ly đi xe đạp cũng bị Châu chửi là: “Ngoài đường đầy bụi ý, đéo đeo khẩu trang, cứ hít thật lực vào sau này ung thư phổi chết mẹ mày đi!” Thế mà lị, con Thảo thì càm ràm việc nhịn ăn sáng của Ly, còn con Châu cũng cứ lèm bèm cái việc không chịu đeo khẩu trang của Ly, sao chúng nó không làm mẹ Ly luôn đi?
Nhưng mà bây giờ Ly không suy nghĩ gì hết, chỉ biết anh Vinh đang ngồi trước mình là cả một bầu trời ga lăng. Trai đẹp thì cho dù người ta lái xe thôi cũng thấy đẹp trai. Ly ngồi sau lưng anh, tuy không thấy được khuôn mặt nam thần kia, nhưng thấy bóng lưng rộng lớn của anh là đủ rồi. Giờ mới thấm nhuần câu nói của Châu, giờ Ly mới biết tại sao Châu nói Châu thích nhất ở Minh là lưng. Lúc đấy, Ly kiểu quái lạ, lưng bọn con trai thì có cái đéo gì để thích, nhưng giờ thì Ly hiểu rồi.
Dáng Vinh thì cao miễn bàn, lại thêm cái cân đối, lúc mặc áo khoác đồng phục cấp III thì chao ôi nó quyến rũ chết người luôn, Ly còn ngửi ra cái mùi nước giặt thoang thoảng của cái áo khoác đấy nữa. Mẹ ơi cảm giác khi nhìn lưng người con trai mình thích ấy, thật sự muốn ôm người ta thật chặt từ đằng sau.
Vinh trầm giọng hỏi:
– Tại sao lại đi xe buýt?
Cái gì của Vinh Ly cũng thích hết, người gì đã đẹp trai, học giỏi, ga lăng, thơm tho, rồi cả cái giọng nói cũng ấm áp, có phải soái ca giáng thế không? Anh gì ơi, sao anh cứ hoàn hảo hết phần thiên hạ như vậy?
– Xe đạp em mất rồi, đi xe buýt cũng tốt!
– Ừ, lần sau cứ đứng đấy anh chở, con gái đi xe buýt một mình không an toàn!
Ly lúc đấy như là vừa mừng vừa rối vậy, không hiểu sao cứ có cảm giác Vinh thích mình ý nhỉ? Rõ ràng không phải Ly đang ảo tưởng đúng không, rõ ràng những lời quan tâm của anh là chân thành đúng không? Nhưng trên đời làm gì có thằng con trai nào tử tế như thế, nếu không thích Ly, sao lại tự nguyện đưa đón?
– Anh thích em à?
Ly ngây thơ hỏi, hỏi xong mới biết mình hỏi quá ngu, nhưng để nhận ra mình ngu thì cũng đã quá muộn. Ly vội ôm miệng lại, chờ đợi câu trả lời từ Vinh, nhưng đợi mãi mà anh chẳng nói gì. Suốt cả quãng đường, Ly chỉ thấy ngại ngùng thôi, cả hai im lặng không nói câu gì. Bề ngoài của Vinh ôn nhu dịu dàng, lúc đầu Ly cứ nghĩ là anh sẽ thuộc loại lạnh lùng ít nói, nhưng anh mặt dày hơn Ly nghĩ.
…
Trên ban công 11A2, Thảo, Châu và một đám con gái đang đứng hú hét ầm trời. Bọn con gái 11A2 láo nháo quá kéo theo cả bọn con trai, rồi cả thêm bọn lớp bên cạnh. Thế là cả cái hành lang khối 11 loạn tập thể, chúng nó giơ đủ các thể loại ai phôn, ai pát rồi sam sung, ốp pồ, xi ao mi, có đứa còn lôi cả máy ảnh ra thi nhau chụp choẹt.
Mà đáng kinh ngạc nhất là phía tầng trên của khối 12 cũng nháo loạn hơn cả khối 11, cả cái khu nhà đấy, rồi khu bên cạnh cũng loạn. Chỉ có mỗi cái khu khối 10 là không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Từ cổng trường, một đôi học sinh đang tiến vào trên con xe điện đen sì sì. Cả hai đều đội mũ bảo hiểm, cùng đeo kính, đeo khẩu trang. Nam sinh đeo kính trắng đang ngồi lái xe kia người ta chỉ nhìn cái là ra ngay Vũ Việt Vinh 12A1, còn em gái ngồi sau thì rất là bí ẩn luôn. Hầu như cả khối 12 không ai biết đến Ly, dù biết thì cũng chỉ biết mặt em gái đã từng diễn vai Maleficent trước, nhưng vì Ly không dùng mạng xã hội nên các anh chị không xin được info. Cái tên Lê Thị Tường Ly là một cái tên rất lạ lẫm trong trường, vì Ly chỉ tiếp xúc với học sinh trong lớp và chơi thân với Thảo, Châu nên Ly không quen biết ai ngoài lớp và ngược lại cũng chả ai quen biết Ly.
Từ khối 12 đồn thổi xuống khối 11 là:
– Yên xe Vũ Việt Vinh 12A1 chưa bao giờ chở con gái!
– Em gái kia quá lợi hại!
– Thằng đẹp trai kia chỉ biết học hành thôi, 3 năm cấp III chả thấy yêu đương ai.
– Ối giời ơi có bạn nào biết em gái xinh xinh kia không?
Các dân chơi Ước Mơ, hội trai xinh gái đẹp Ước Mơ, không một ai biết danh tính cô gái sau xe Vũ Việt Vinh. Nhưng cho dù Ly hôm nay đội mũ bảo hiểm che kín kiểu tóc búi hờ hững, đeo khẩu trang che đến nửa mặt, balo, đôi giày Ly đeo rất phổ biến trong trường hay là dù nhìn từ xa đi chăng nữa, 11A2 vẫn có thể nhận ra đại tỉ của chúng nó qua cặp chân dài miên man kia. Cùng học một lớp, nhận ra nhau thì có khó gì? Chúng nó biết, nhưng chúng nó không dám tin, rằng một con nhóc cả ngày chỉ loanh quanh trong lớp, không đàn đúm yêu đương với ai bao giờ lại được để ý bởi cái thằng đẹp trai nhất nhì khối 12. Cảm xúc bây giờ chỉ tóm tắt bằng bốn chữ: ĐÉO THỂ TIN ĐƯỢC.
Tất nhiên, rất nhanh thôi, từ mồm những thanh niên nhiều chuyện mà thông tin của Lê Thị Tường Ly được loan ra cho toàn trường biết.
Đến cả Châu với Thảo còn chả tin nổi, bình thường chúng nó thỉnh thoảng thấy Ly nhìn Vinh bằng ánh mắt lạ nên có gán ghép trêu đùa, nhưng không nghĩ Ly với Vinh lại tiến triển đến mức đèo nhau đi học thế này. Mà con Ly đần đần như thế, suốt hơn mười năm đi học, nó không thích một ai cả, sự việc này ập đến quá bất ngờ đối với Thảo và Châu.
Nhưng ngay sau đó, chuông vào lớp réo rắt kêu lên, học sinh phải bỏ lại những cuộc bàn luận xôn xao để ngồi vào lớp bắt đầu một tiết học.
Ly vừa đi lên lớp đã hứng đủ mọi ánh nhìn tích cực đến tiêu cực từ tam phương tứ hoánh. Ly sợ. Nhưng khi đám chim lợn ấy chưa kịp giơ mic lên phỏng vấn bất cứ câu hỏi nào thì cô Thu vào lớp.
Ly thì chạy về chỗ ngồi, xanh xao thấy rõ vì cả lớp cứ nhìn mình như người ngoài hành tinh. Con Thảo cũng là một trong số đó, nó cũng chẳng dám tin rằng Ly lại…
Thảo hẩy hẩy vai Ly, gặng hỏi nhỏ:
– Sao lại như thế?
Ly cau mày, nghẹn ngào:
– Tí nữa kể sau!
Châu ngồi bàn kế bên cũng quay xuống nhìn với ánh mắt ngập tràn các câu hỏi.
Giữa tiết, cô Thu đang chữa bài trên bảng, Thảo bắt đầu mò mẫm mở điện thoại dưới ngăn bàn lên, mới chưa đầy một tiếng mà confession của trường đã chìm trong một đống tin hot. Bên dưới bài đăng mới nhất là cả tá bình luận sôi nổi từ phía cộng đồng mạng. Học sinh bây giờ ghê thật, trong giờ không lo học hành mà lại mở máy ra đăng confession, rồi còn vào comment đủ thứ, đến cả admin cũng dám duyệt bài trong giờ học. Ước Mơ, loạn thật rồi!
Có một bài đăng đạt nhiều like nhất trên đây:
“#3602
Sáng nay thấy bạn Tuấn Anh bế bạn Thảo lên cầu thang, eo ơi ngưỡng mộ thế, yêu nhau đi là vừa!
#3603
Vương Tuấn Anh 11A2 đẹp trai mà hung dữ quá, nhưng mình thích :>>>>>
#3604
Vinh ộp pa cụa em có ny rùi hicc
#3605
Nghe nói em gái sáng nay học 11A2 đúng không? Nhìn chả xinh gì cả nhưng mà tán được cục đá Vũ Việt Vinh cũng siêu phết đấy! Có bí quyết gì chỉ chị với, mùa đông lạnh quá chưa có ai ôm, đang vã quá rồi đây.”
Thảo kéo xuống phần bình luận, ghé điện thoại sang cho Ly đọc cùng:
Linh Lê: “#05 Uồi, nghe bảo bạn thân Hoa Anh Thảo, thế mà hồi nào không biết.”
Mắm Tôm: “#05 Bạn thân Hoa Anh Thảo với Nguyễn Quỳnh Châu nhưng mà không dùng facebook. Bé đấy xinh thế cơ mà, yêu được anh Vinh cũng là phúc đức cả đời đấy, các anh các chị bàn tán ít thôi không em nó ngại.”
Sầu Riêng Thúi: “#02 Yêu cái con khỉ, Thảo là của tao, Tuấn Anh tuổi lờ. Thảo 11A2 xinh thế huhu, nhưng mà hình như bạn thân em ấy không cho tui tán á, bùn ghia :(((“
> Mắm Tôm: “Hám gái vl”
> Sầu Riêng Thúi: “Kệ tôi”
> Mắm Tôm: “Ê tí tan học đi ăn bún đậu đê, thèm :)”
> Sầu Riêng Thúi: “Ăn chè sầu cơ :3”
> “…”
Hải An: “@Vinh Vũ Ôi bạn mình :))”
Quỳnh Châu: “Học đi các đồng chí, sân si vừa thôi :)))”
> Hoa Anh Thảo: “Ngồi bàn đầu bấm đt k sợ mami Thu thiến à?”
> Quỳnh Châu: “Người ta là chuyên gia chứ ai ngu như mày :)”
> Hoa Anh Thảo: “M thì dày dặn kinh nghiệm r -.-“
Gián Hồng Dễ Thương: “#05 cà khịa cực mạnh, cậu nói quá chứ tớ thấy em Ly xinh mà!”
> Nhện Xinh: “Má! Đặt cái tên gớm thấy bà nội!!!!!”
Ngoc Linh: “@Linh Lê Bạn đó tên Tường Ly thì phải đúng hông”
> Linh Lê: “Uk chuẩn đấy”
Nhật Phạm: “#02 Vớ vẩn, Tuấn Anh đ thích Thảo đâu, nó thích @Linh Lê cơ”
> Linh Lê: “Chung toi chia tay lau r -_-“
> Vuong Tuan Anh: “@Nhật Phạm câm mồm!”
> Nhật Phạm: “Vâng sợ hai anh chị quá”
Tien Anh Nguyen: “#05 Uôi anh Vinh bao nhiêu gái không thích lại đi thích con Ly.”
Huy Minh: “Lớp mình lên confession nhiều quá!”
> Linh Lê: “Lớp m toàn phốt”
> Huy Minh: “Nghĩ mà chán :))”
> Phạm Nhật: “@Linh Lê Mâm nào cũng có mày hết vậy?”
Thuy Hong: “@Huy Minh a thấy gì k?”
Kim Chích: “Ối giời ơi, bạn Ly lớp tớ ngoan lắm, chắc hiểu lầm thôi =)))))”
Ngọc Trâm: “@Thu Trang @Hai Anh”
> Hai Anh: “Gắt :))”
Tùng Nguyễn: “Em thấy chị Ly xinh mà!”
> Cọng Bút Thiu: “Lấy bằng phi công đi em!”
Đoán Xem: “#03 Úi, t để ý Tuấn Anh lâu r, hung dữ nhưng đẹp trai vl :)”
> Giang My: “Hung dữ hay đẹp trai cũng không đến lượt bạn.”
Huy Minh: “@Vuong Tuan Anh con bố Minh Phong ghê chưa? Đẹp trai hung dữ :)))))))”
> Vuong Tuan Anh: “@Huy Minh quần què, đơ à”
> Huy Minh: “Hihi”
> Vuong Tuan Anh: “Hihi cái đb, cất điện thoại đi cô Thu táng chết mẹ m”
> Huy Minh: “Lêu lêu thằng bàn đầu
> Vuong Tuan Anh: “M bàn cuối ghê rồi”
Đang mải mê đọc bình luận thì tiếng cô Thu quát lên làm Thảo giật bắn mình:
– Đưa cái điện thoại đây!