Bí Mật Phù Thủy - Phần 2

Chương 49: CHAP 49: CHIẾN THẮNG TUYỆT ĐỐI



CHAP 49: CHIẾN THẮNG TUYỆT ĐỐI
Một đợt gió lạnh thổi qua khiến không khí trên khán đài trở nên ngột ngạt hẳn.
Yuu và Ray đồng loạt nở nụ cười lạnh khiến cho ba đối thủ bên đội giáo sư Anabi thoáng rùng mình rồi rất nhanh, cả hai lao vào tấn công.
Đội của giáo sư Anabi cung vô cùng sẵn sàng, không để bị đối thủ lấn áp, cả ba cũng lao vào chiến đấu. Dù gì cũng là ba đấu hai, lợi thế nghiêng về phía đội họ, sao lại không nắm lấy thời cơ kia chứ.
Cả ba phù thủy nhóm giáo sư Anabi triệu hồi vũ khí của họ. Một người sử dụng song kiếm làm vũ khí, một người sử dụng cung tên và người còn lại không sử dụng vũ khí mà dùng đến linh thú là một con rồng lửa.
Yuu và Ray tỏ ra vô cùng thích thú.
Một chọi một, Yuu đã nhanh chóng chạm trán với người sử dụng song kiếm. Nở nụ cười nhếch mép, Yuu sử dụng phép thuật phân thân, tiếp tục đối đầu một chọi một với người sử dụng linh thú.
Ray thì biến đâu mất dạng, không ai thấy sự hiện diện của Ray trên khán đài. Ai nấy cũng tò mò, rõ ràng đã có kết giới bao quanh, Ray còn biến đi đâu được???
Và rất bất ngờ, Ray… đã xuất hiện trở lại.
Vút…
Mũi tên của phù thủy đội giáo sư Anabi được bắn ra, chuẩn xác nhắm về nơi Ray xuất hiện nhưng… Ray đã nhanh chóng bắn tên đáp trả, không phải một mà lần này là năm mũi tên một lúc. Một mũi tên chạm vào mũi tên của đối thủ, cắt đôi mũi tên kia ra và lao thẳng về đối thủ, bốn mũi tên còn lại, một lao về phía con rồng lửa to lớn, ba mũi tên còn lại bắn thẳng về phía ba thành viên trong đội Anabi.
Yuu nhíu mày nhìn Ray, giọng đầy khó chịu:
– Cậu tính một mình xử hết sao? Tôi không để thua cậu đâu.
Ray chỉ nhún vai trước lời nói của Yuu rồi biến mất một lần nữa.
Ba người kia nhanh chóng né được những mũi tên của Ray. Thật may vì họ đã né kịp thời bởi lẽ những mũi tên kia ngay khi chạm đất đã tạo một lỗ hổng lớn trên mặt đất, đủ thấy độ nguy hiểm của nó như thế nào.
Rồng lửa phun ra một ngọn lửa cực mạnh, đốt cháy mũi tên của Yuu. Người sử dụng linh thú nhận thấy tình hình không ổn, lập tức nhảy lên lưng rồng lửa, cùng chiến đấu với linh thú của mình.
Yuu đối đầu với hai đối thủ cùng một lúc. Nhảy bật lên cao, Yuu nhắm thẳng người sử dụng song kiếm, ném về phía người đó một loạt những quả cầu ánh sáng. Những quả cầu năng lượng chạm đất gây nên những tiếng nổ lớn, khói bụi mịt mù. Người kia cố gắng né tránh, vì không đủ thời gian lập rào chắn phép thuật nên lúc này chỉ biết dùng hết sức đẻ né tránh mà thôi.
Số lượng những quả cầu ánh sáng tăng dần, kèm theo đó, dưới đất xuất hiện vô số những khe nứt, sẵn sàng nuốt chửng lấy đối phương.
Trong khi Yuu đang áp đảo thì phía bên kia, Ray cũng chẳng thua kém gì.

Ray cứ xuất hiện rồi lại biến mất một cách bất ngờ khiến người điều khiển linh thú lẫn linh thú không biết phải làm thế nào. Linh thú rồng lửa theo lệnh phun lửa khắp nơi, khiến khán đài ngập trong một biển lửa.
Ray không chút lo sợ mà còn tỏ ra thích thú vô cùng.
Kéo căng dây cung của mình ra, Ray bắn tiếp tục năm mũi tên về phía đối thủ. Rồng lửa tiếp tục phun lửa, thiêu rụi những mũi tên.
Chính là như vậy!!! Đây chính là thứ Ray cần.
Khi lửa vừa mới chạm đến những mũi tên, tất cả chúng đồng loạt lóe sáng rồi vỡ vụn ra. Những mảnh vụn lấp lánh bắn tung tóe khắp nơi, cắm vào da thịt của rồng lửa và khiến người sử dụng linh thú bị thương.
Rồng lửa trở nên giận dữ khi bị thương, tiếp tục phun lửa không ngừng.
Thế nhưng…
Lửa chưa kịp phun ra thì rồng lửa đã ngã quỵ trước sự kinh ngạc của tất cả. Một thành viên của đội giáo sư Anabi cùng linh thú của mình đã bị hạ.
Bên kia, Yuu cũng đã hạ xong người sử dụng song kiếm.
Chỉ còn một đối thủ.
Ray nhếch mép cười nhìn Yuu rồi lập tức dịch chuyển sang nơi Yuu đang chiến đấu.
Yuu khó chịu nhìn Ray:
– Đây là của tôi, cậu đừng hòng giành.
Ray cười lạnh đáp lời Yuu:
– Tôi cần quan tâm à?
Rồi, Ray liếc nhìn đối thủ còn lại của nhóm giáo sư Anabi, cười nhếch mép:
– Người cuối cùng nhỉ. Để xem… ai mạnh hơn thì sẽ giải quyết được cậu ta trước.
Người đó khẽ rùng mình, chẳng phải hiện tại… cậu đang là con mồi của Yuu và Ray hay sao???
Nhanh chóng lùi về phía sau, giữ khoảng cách với Yuu và Ray, người còn lại của đội Anabi nghĩ cách phải làm sao mới đánh bại được hai người này.
Lẩm nhẩm đọc thần chú, xung quanh người đó khẽ phát sáng, một cơn lốc bao vây lấy người đó.

Yuu và Ray vô cùng bình thản. Những cơn lốc lần lượt theo mệnh lệnh của người kia nhắm thẳng hướng Yuu và Ray tấn công.
Ray mở ra một lỗ hổng không gian nhỏ, tất cả lốc xoáy đang nhắm vào Ray lập tức bị hút vào không chút giấu vết. Yuu tạo một mũi tên ánh sáng đâm xuyên vào những cơn lốc của người kia. Lốc xoáy lập tức yếu dần, yếu dần và biến mất.
Vút… Vút…
Hàng loạt mũi tên thẳng hướng nhắm vào Yuu và Ray. Cả hai đồng loạt đưa tay ra phía trước, một rào chắn vô hình xuất hiện, các mũi tên chạm vào rào chắn đều rơi xuống đất, không mũi tên nào đâm xuyên qua được.
Hai quả cầu năng lượng, một ánh sáng, một bóng tối xuất hiện trên lòng bàn tay Yuu và Ray. Cả hai không thèm nhìn nhau cũng chẳng nói một lời nào, cùng lúc ném nó về phía đối thủ cuối cùng.
Rầm…
Tiếng nổ lớn vang lên. Một lỗ hổng cực lớn xuất hiện trên khán đài. Đối thủ cuối cùng… đã bị hạ gục. Người chiến thắng không ai khác chính là đội của hắn.
Trận đấu cuối cùng kết thúc, cũng là trận đấu gây thiệt hại nhiều nhất cho khán đài của Witchard. Tiếng người reo hò, tung hô vang lên nghe nhức cả tai.
Nó lắc đầu nhìn về phía hắn:
– Anh dạy học trò của mình phá hoại như vậy sao
Hắn khẽ cười nhìn những chiến tích phá hoại của Yuu và Ray rồi thản nhiên khoác vai nó, đáp lời:
– Đã chiến đấu thì phải phá hoại mới thú vị chứ.
Nó khẽ lườm hắn nhưng rồi cũng đành thở dài chán nản.
Yuu và Ray gườm gườm nhay cùng bước xuống. Đến cuối cùng, cả hai bất phân thắng bại bởi lẽ người cuối cùng của đội Anabi do cả hai cùng hạ gục.
Một ngày dài cuối cùng cũng trôi qua.
Trận đấu loại đầu tiên khép lợi với sự thua cuộc của 21 đội thi và chiến thắng vang dội của 21 đội thi còn lại. Vòng tiếp theo sẽ là ba đội thi đấu cùng nhau để loại một lúc 14 đội và chỉ còn 7 đội tiếp tục trụ lại. Kì thi vẫn còn dài, còn rất nhiều điều thú vị đang chờ ở phía trước.
Đêm.
Sau khi vui vẻ ăn mừng chiến thắng cùng anh trai, Hinata trở về phòng nhắm mắt chuẩn bị ngủ.
Hinata đang nhắm mắt thì đột nhiên ngồi bật dậy. Không thể sai được, chắc chắn là… có cái gì đó ném vào cửa sổ phòng Hinata.

Hinata bước xuống giường, tiến sát lại cửa sổ để kiểm tra.
Nhìn qua cửa sổ, Hinata… thấy một người đang đứng ở dưới vẫy tay với mình, trên môi còn nở nụ cười vô cùng quen thuộc.
Hinata cũng mỉm cười với người đó rồi nhanh tay với lấy áo khoác, chạy xuống bên dưới.
Trong bộ pijama, Hinata đã đáng yêu này còn đáng yêu hơn nữa.
Nở nụ cười đầy vui vẻ, Hinata vẫy tay lên tiếng:
– Anh Toshiro.
Toshiro nhìn Hinata, mỉm cười đáp lại.
Đứng đối diện với Toshiro, Hinata đưa ánh mắt tò mò cất tiếng hỏi:
– Anh tìm em có chuyện gì vậy?
Toshiro thoáng đỏ mặt gãi gãi đầu rồi ngại ngùng đưa ra trước mặt Hinata một chiếc hộp nhỏ được gói rất cẩn thận, với một chiếc nơ xinh xắn:
– Um… T… Tặng em.
Hinata ngơ ngác nhìn món quà xinh xắn trên tay Toshiro, hỏi lại:
– Tặng em sao??? Nhưng… tại sao chứ?
Toshiro mỉm cười, đặt món quà vào tay Hinata rồi đáp lời:
– Hôm nay em chiến đấu rất hay. Món quà này… anh muốn tặng em để chúc mừng chiến thắng đầu tiên của em. Nhận nó nhé!!!
Hinata có chút ngần ngại nhưng rồi cũng gật đầu nhìn Toshiro:
– Vâng, cảm ơn anh.
Cả hai cùng cười. Rồi, Hinata lên tiếng:
– Em… mở ra được chứ?
Toshiro vui vẻ gật đầu. Hinata thích thú, nhẹ nhàng tháo chiếc nơ ra rồi sau đó mới đến mở hộp quà. Hinata bất ngờ reo lên:
– Đẹp quá!!!
Dưới ánh trăng sáng, món quà của Toshiro càng thêm xinh đẹp và lung linh. Đó là một sợi dây chuyền bằng bạc với mặt dây chuyền làm bằng đá quý tạo thành hình cỏ ba lá vô cùng tinh xảo. Hinata thích thú săm soi mặt dây chuyền dưới ánh trăng. Thấy vẻ mặt này của Hinata, Toshiro thấy lòng mình ấm áp và vui sướng kì lạ, khóe môi bất giác cong lên tạo một nụ cười.
Hinata nhìn Toshiro, tươi cười:

– Cảm ơn anh nhiều.
Toshiro cười nhẹ rồi lên tiếng:
– Anh… đeo nó cho em được chứ?
Hinata không ngần ngại mà vui vẻ gật đầu. Toshiro tiến đến cạnh Hinata, cầm lấy sợi dây chuyền. Nhẹ nhàng vén mái tóc bạch kim của Hinata sang một bên, Toshiro nhẹ nhàng đeo sợi dây chuyền vào chiếc cổ trắng ngần của Hinata.
Đeo xong. Toshiro lùi lại quan sát Hinata rồi cất lên lời cảm thán:
– Rất đẹp.
Hinnata nghe lời khen từ Toshiro, ngượng ngùng gãi đầu.
– Hinata.
Từ xa, một giọng nói vang lên. Hinata nhanh chóng quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng rồi reo lên:
– Anh Ray.
Rất nhanh chóng, Hinata chạy đến ôm chầm lấy anh traimình, để mặt cho Toshiro đang ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Hinata.
Ray cười dịu dàng, ôm lấy em gái của mình rồi choàng thêm cho Hinata một chiếc áo khoác bông dày cộm. Ray vuốt vư mái tóc Hinata rồi lên tiếng:
– Nhóc con, lạnh thế này sao còn ở ngoài này? Chẳng phải em đã về phòng ngủ rồi hay sao???
Hinata chỉ khẽ cười, vùi đầu vào lòng của anh trai hệt như một con thú nhỏ, vẻ mặt vô cùng thích thú.
Lúc này, Ray mới để mắt đến Toshiro đang đứng ở phía bên kia, ánh mắt vô thần nhìn về phía mình và Hinata. Ray lên tiếng:
– Em đến gặp cậu ta sao?
Hinata quay đầu nhìn về phía Toshiro rồi nhìn sang anh trai mình, gật đầu:
– Vâng.
Ray yên lặng, đôi mi khẽ nhíu lại, có chút khó chịu.
=============================ENDCHAP49======================
p/s: hình trên là Haruko nhé!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.