Ari xám xịt mặt lại. Con nhỏ Lyn này dám cả gan vi phạm vào 1 trong những điều cấm kỵ nhất của Ari cô. Đúng là chê sống lâu quá rồi mà! Vậy được, cô sẽ cho nhỏ đó toại nguyện. Nhỏ đó sẽ được…CHẾT dưới tay Ari Amoire này!
Đôi mắt tím biếc trong veo bây giờ lạnh tanh không 1 gợn cảm xúc. Ari túm tay nhỏ Lyn, bẻ ngược ra sau làm nhỏ đó đau điếng mà kêu lên. Không chỉ dừng ở đấy, Ari còn túm tóc nhỏ rồi lên gối 1 phát làm nhỏ đó thâm tím hết mặt mày, gẫy mấy cái răng còn là nhẹ đó! Đẩy mạnh nhỏ Lyn xuống đất, cô liên tục đấm vô cái mặt toàn phấn là phấn làm nhỏ đó không kịp có cơ hội phải kháng. Bây giờ tay Ari đã bê bết máu của nhỏ Lyn. Và khi Ari giơ tay lên để chuẩn bị ” hạ màn ” thì bỗng có 1 bàn tay giữ lấy tay cô lại rồi kéo cô ra khỏi người con nhỏ Lyn. Nhỏ Lyn hiện đang bất tỉnh nhân sự không biết trời trăng mây đất gì nữa rồi. Mọi người xung quanh thì mặt tái mét lại. Bây giờ có cho tiền bọn họ cũng không dám động vào ” thiên thần nữa. Cứ nhìn nhỏ Lyn này mà xem, nằm viện 3 tháng còn là ít.
Ari bực bội quay lại xem ai cả gan dám phá hỏng ” đại sự ” của cô thì đập vào mắt cô là cái bản mặt lạnh te của Ken. Ari gằn:
– Bỏ!
Ken vẫn cố giữ im không có chút gì gọi là bỏ ra cả. Ari trợn mắt:
– Tôi bảo anh bỏ ra!
Ken liếc đôi mắt sắc lạnh về phía con nhỏ đang nằm im dưới đất kia rồi nhìn lên 2 con bạn của nhỏ đó đang đứng chôn chân nhìn bạn mình, giọng lạnh tanh nói:
– 2 cô đưa cô ta đi viện đi! – nói rồi kéo Ari đi thẳng ra ngoài trước ánh nhìn kinh ngạc của mọi người. Đúng lúc đó, 4 người kia cũng vừa tới. Thấy Ken và Ari, Saly cười cười nói:
– Xin lỗi Ari nha, phải để cậu chờ rồi…Ủa…2 người đi đâu vậy?! Nè…
Ken cứ vậy kéo Ari đi ra ngoài mặc cho Saly có đang nói gì đi chăng nữa. Emi nhìn theo, thắc mắc:
– 2 người đó bị gì vậy nhỉ?!
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Về phần Ken và Ari, sau khi 2 người đi ra khỏi canteen, Ken kéo Ari lên thẳng sân thượng của trường. Ari vùng vẫy:
– Bỏ ra!
Lúc này Ken mới chịu ” nhả ” tay Ari ra, quay lại nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo. Ari xoa xoa cô tay đỏ ửng do Ken nắm ” hơi ” chặt, miệng suýt xoa:
– Ui da…Anh bạo lực thật đấy! Mà sao tự nhiên lại phá tôi?!
Ken nói giọng lạnh lạnh:
– Cô định giết người đấy à?!
Ari khinh bỉ nói:
– Con nhỏ tắc kè hoa đó chết cũng đáng!
Ken liếc nhìn Ari, nói:
– Cô có biết cô ta là ai không hả?!
Ari bình thản nói:
– Là ai thì tôi không quan tâm!
Ken nhếch mép đầy thú vị nhưng rồi rất nhanh chóng biến mất. Cậu quay lưng bước đi, không quên ném cho Ari 1 cái khăn, nói:
– Lau đầuđi rồi hẵng vào lớp!
Ari nhanh chóng đón lấy, thắc mắc:
– Ủa sao anh lại chuẩn bị cho tôi?!
Ken hơi sững người…sao anh phải chuẩn bị cho con nhỏ đáng ghét đó nhỉ?! Nhưng rồi rất nhanh đã lấy lại tinh thần, nhàn nhạt đáp:
– Tôi không muốn học cùng với cái loại hôi như thế này! – nói rồi nhanh chóng bước đi. Mọi người sẽ nghĩ Ari đứng lại kia sẽ nhìn theo bóng dáng Ken mà mỉm cười hạnh phúc nhưng KHÔNG! Nhỏ Ari này không có ” dạt dào ” tình củm được như vậy đâu. Ari rủa thầm: ” Tên Ken dê già, ta mà hôi hả?! Nói nghe mà muốn đấm cho phát vào mặt ” nhưng Ari đâu biết rằng, cô vừa bất giác…mỉm cười hạnh phúc.