Ngày mai – Sân bay Bora:
Theo như đã hẹn, Ken, Ren, Kun, Kin, Emi và Saly tập trung ở sân bay Bora để bay chuyến 7h nhưng…bắt đầu thấy hối hận rồi đây! Ai ai đi qua cũng nhìn chằm chằm vô 6 người họ như kiểu lần đầu nhìn thấy người châu Âu cặp với người châu Phi không bằng ý! Hết chỉ trỏ bàn tán rồi lại đến chụp ảnh đăng face. Lạy mấy người, đây là sân bay đấy chứ không phải là sở thú nha!
Mặt 5 người sớm đã xám xịt lại. Nếu không phải chờ Ari thì họ đâu bỗng thành ” vật trưng bày ” cho đám người lắm chuyện này cơ chứ. Càng nghĩ mặt lại càng đen lại. Tình hình đang ” căng ” như dây đàn thì 1 giọng nói tinh nghịch bất chợt vang lên:
– Hey, mọi người đợi tui có lâu không?! – từ xa, Ari cùng Sam đang chạy tới chỗ tụi kia đang đứng đợi. Không hẹn mà mặt Kin, Kun, Emi và Saly xám xịt lại. Ren cau có:
– Em không cho anh đến đón là để đi cùng nhỏ này ấy hả?!
Ari chu mỏ cãi:
– Nhỏ nào hả?! Người ta bằng tuổi em gái anh đấy!
Ken giảng hòa trước khi ” chiến tranh mồm ” của 2 anh em nhà Amoire được diễn ra:
– Thôi, vào trong đi! Vào đấy nghỉ rồi lên máy bay luôn!
Thế là cả lũ gửi đồ xong ra cổng làm thủ tục soát vé rồi chui tuột vào trong ngồi nghỉ ngơi nói chuyện để ” giết thời gian ” rồi đợi tới 7.00am thì lên máy bay
Đúng 7.00am, thì máy bay cất cánh, ” ông hiệu trưởng ” Vinlee cũng thật tâm lý mà đã mua hết tất cả các ghếở khoang VIP trên máy bay để tụi nó không bị làm phiền và quá gây sự chú ý. Vậy nên bây giờ tụi nó tha hồ tung hoành ngang dọc. Chơi đùa 1 lúc rồi, tụi nó bắt đầu thấm mệt và dần chìm vào giấc ngủ. Sam thì bị coi như ” không khí ” khi ngồi 1 mình 1 dãy và 1 mình 1 ghế. Điều này làm cho nhỏ không thích 1 chút nào. Saly tựa vào vai Kun ngủ ngon lành, cực kỳ bình yên. Emi lúc đầu còn lắc lư đầu không chịu nhờ vả gì Kin là anh chàng buồn thúi ruột nhưng rồi cũng ngả dần, ngả dần và cuối cùng là yên vị trên vai Kin làm anh chàng chỉ biết mỉm cười trước cô công chúa này. Ari vẫn luôn là bá đạo nhất khi mà ngủ thì đầu gối vào đùi Ren còn chân thì gác lên đùi Ken ngủ không biết trời trăng gì luôn làm cho 2 người kia chỉ biết lắc đầu bó tay trước tướng ngủ ” dễ ghét nhưng lại không ghét được ” của Ari.
10.00am:
Chúng nó hạ cánh xuống sân bay Gania. Đứa nào đứa nấy cũng cực kỳ sảng khoái sau 1 giấc ngủ…3 tiếng. Ai cũng tỉnh như sáo. Tất cả cùng ngắm nhìn hòn đảo Gania xinh đẹp này. Ưm…phải diễn tả ra sao nhỉ… Hòn đảo Gania này thật xinh đẹp và sang trọng. Mọi thứ trở nên mơ hồ, không tưởng. Thiên nhiên hài hòa, ưu đãi cho nơi đây những khung cảnh tuyệt đẹp, khí hậu mát mẻ theo đúng như những gì được mang lại từ biển. Những căn phòng nghỉ được làm theo phong cách đơn giản là bằng gỗ, hướng tầm mắt ra biển. Nước biển trong đến nỗi chỉ muốn nhảy xuống để tận hưởng nó. Nói chung hòn đảo này không thua kém hòn đảo Bora Bora của Pháp là mấy.
– Oa…đẹp quá nha! – Ari thốt lên, đứng ngồi không yên mà cứ chạy lung tung.
– Thật là..Ari, đừng chạy nữa, về nhận phòng đi em! – Ren lắc đầu nhìn Ari đang chạy tứ tung loạn xạ
– Cũng đúng, cũng nên đi nhận phòng thôi nhỉ! – Kun cười cười
– À, nhắc mới nhớ! Hôm qua anh Vinlee bảo tớ là chỉ đặt được có 4 phòng thôi! – Kin ngẫm nghĩ rồi nói
– Vậy là 2 người 1 phòng à?! – Ren nhăn mặt, anh không quen ở cùng người khác trừ… – Hay Ari ở cùng anh nha!
Ari toe toét, cô cũng không quen ở cùng người khác cho nên…
– Vâ… – chưa kịp nói hết câu thì Ken đã lôi xềnh xệch Ren đi, quát:
– Tôi ở với ông được chưa?! Còn Ari ở với Sam, Saly ở với Emi và cuối cùng là Kun ở với Kin! Mọi người về phòng đi!
Thế là 2 anh em Amoire đành ” nước mắt lưng tròng ” tiếc nuối nhìn nhau đi nhận phòng rồi tập trung đi ăn trưa. Bụng đứa nào đứa nầy cũng đều sôi lên rồi! (=.=) ( công tử tiểu thư mà như thế này sao?!)