Trước cửa ga tàu điện ngầm,
Số 23 đang dựa lưng vào cột chờ đợi, tập trung mân mê chiếc điện thoại trên tay,
Trên chiếc cột mà cô đang dựa vào có dán hình truy nã của cô,
Một vài người đi qua nhìn cô đầy ái ngại. cũng có vài người lấy điện thoại ra chụp…hoặc gọi…
Hệ thống [ … ] Gan lớn bằng trời!
Số 23: Quá khen!
Hệ thống [ … ]
Chỉ một lúc sau, đã có người chạy đến, cẩn thận quan sát xung quanh, thấy cô yên ổn đứng đó mới thở phào nhẹ nhõm,
Thiếu nữ nhàn nhạt nở nụ cười, nhẹ nhàng nói,
“Em còn tưởng anh không tới!”
Thiếu niên trầm giọng hỏi,
“Cô đứng đây lộ liễu như vậy không sợ bị bắt sao?”
“Không!” Ngữ khí không chút khẩn trương cũng không e sợ, liền tiến đến, kéo tay hắn đi “Đi hẹn hò thôi!”
“Khoan đã! Cô bảo muốn cùng tôi đi tìm chứng cớ minh oan cho cô cơ mà!” Chứ không thì còn lâu hắn mới đến
“Hư cấu thôi!” Số 23 dúi vào tay hắn một tờ quảng cáo “Chúng ta sẽ đến đây cơ!”
Đó là tờ quảng cáo của một nhà hàng tổ chức tiệc cưới nổi tiếng
‘Chúng tôi sẽ tổ chức thử đám cưới giả cho 10 cặp đôi đến sớm nhất!’
Cảnh Thâm “…” Khoan đã!
Nhưng chưa kịp phản bác thì hắn đã bị ai đó lôi xềnh xệch lên tàu, lôi đến tận chỗ được ghi trong ảnh
Cùng lúc đó, ở nhà
Lưu Dương “…” âm trầm nhìn chằm chằm vào mảnh giấy nhớ dán trên tủ lạnh:
‘Chị đi kết hôn đây! Trông nhà nhé!’
Còn về hai con người kia,
Vừa đến nơi, Số 23 cùng Cảnh Thâm đã bị những nhân viên phục vụ kéo đi, mỗi người một bên
Không lâu sau,
Cảnh Thâm, mang trên người bộ âu phục đen cùng cà vạt của chú rể, bị đẩy ra ngoài lễ đường, hai bên trang trí những bông hoa màu trắng ngọc bắt mắt,
“Oa! Cưng mặc bộ dễ thương ghê luôn!” Tên nhân viên trang điểm đó cứ uốn éo xung quanh khiến hắn thật khó chịu,
Thiếu niên hơi nhíu mi, đôi mắt trong suốt như nước, câu hồn đoạt phách.
Nếu không phải hắn bị người kia ép đến đây…
Cảnh Thâm trầm ngâm đứng chờ trên lễ đường, phía trước trải thảm đỏ rực rỡ, trần nhà chạm trổ hoa văn, lại tô điểm bằng bảo thạch và trân châu, lỗng lẫy mà xa hoa, làm nền tôn nên diện mạo hoàn mỹ của hắn.
Vào lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân đều nhịp.
Cửa phòng đối diện bật mở, ngay sau đó liền có người bước vào.
Thiếu nữ mặc một bộ váy cưới màu đỏ cúp ngực điểm những bông hoa hồng nhỏ, những lớp ren đen trang trí cho đuối váy chồng đều lên nhau, trông không quá sặc sỡ mà vẫn đẹp mắt, cao quý mỹ lệ,
Một đầu tóc đen dài đẹp như thác nước thả dọc sống lưng , làn da trắng nõn như ngọc, bên môi ẩn ẩn ý cười tà mị mà lười biếng, đôi mắt đen nhánh sáng ngời lấp lánh, dung nạp một bóng hình duy nhất trước mặt.
Trông cô cứ như một nữ ác thần xinh đẹp hoàn mĩ khiến người nhìn không tránh khỏi kinh ngạc…
Đáy mắt Cảnh Thâm không tự chủ được hiện lên kinh diễm, ánh mắt giảm đi mấy phần mơ hồ, hô hấp hơi cứng lại.
Số 23 khẽ nghiêng đầu, đảo mắt quét một vòng xung quanh, mỉm cười rạng rỡ,
“Nhìn đẹp không?”
Tiếng gọi của thiếu nữ làm ai đó đang ngây người bỗng nhiên giật mình,
“…Trông… cũng không tệ…”
Hắn quay đầu đi, tránh ánh mắt của cô nhưng vẫn không che dấu được hai vành tai đang đỏ lựng,
Số 23 “…” À! Vợ mình đây là đang ngượng sao? Đáng yêu quá!
Thiếu nữ thỏa mãn cảm thụ không khí ấm áp,
Nhà hàng nổi tiếng có khác! Không chỉ mặc đồ cưới mà thậm chí còn chụp ảnh cưới, ăn cưới, làm cả giấy đăng kí như thật vậy…
Thiếu nữ càng tỏ ra hài lòng, lại đi đến chỗ nhân viên đứng gần, thuận tay lật xem giấy đăng kí được mang đến, ký lên…
Cảnh Thâm cũng ký lên…
Mười ngón giao nhau, hai người sóng vai bước vào lễ đường. Động tác chậm rãi không hề có chút lộn xộn.
Gần đến chiều tối, cả hai người nới rời khỏi nơi đó,
“Oa! Hôm nay vui quá đi!”
Số 23 hôm nay tâm trạng rất tốt, vừa đi vừa vui vẻ ca hát
Đang tung tăng rảo bước, bỗng cô giật mình như vừa nhớ ra chuyện gì đó, đột ngột quay lại cầm tay hắn kéo đi
“Mau về ‘nhà’ thôi!”
‘Nhà’ sao?
Thiếu niên im lặng rũ mắt, cúi đầu nhìn bàn tay đang kéo mình đi kia, rồi lại ngẩng đầu chăm chú nhìn người con gái trước mặt, ngữ khí nhu thuận,
“Ừm!”
“Sau khi kết hôn thì phải động phòng mà nhỉ?”
Cảnh Thâm “…” Cái …?
Hệ thống […] Động cơ đen tối ẩn trong kế hoạch của ký chủ ngay từ đầu rồi