Bộ phim ‘Thanh xuân bên em’ của đạo diễn Chu vừa được công chiếu đã gây tiếng vang lớn đúng như mong đợi, nhận được rất nhiều lời khen, các rạp chiếu kín suất, vé ra không đủ bán
Nam nữ chính, bao gồm cả nữ phụ là Lưu Linh cũng được nổi tiếng không ít.
Cộng với thông tin gần đây đang nổi, tên của nguyên chủ có nói đứng trên top hot search cũng không có gì sai
Hình tượng soái tỷ của Số 23 không chỉ chinh phục người xem fan nam mà còn có… các fan nữ?!
[ Nhiệm vụ nhánh: Truy tìm chân tướng ]
Bịch!
“A…Cái quái gì vậy?”
Tiếng thông báo nhiệm vụ từ hệ thống khiến Số 23 đang nằm ườn trên giường giật mình… lăn xuống
Truy tìm chân tướng? Cái ***???
[ Là ký chủ cần tìm ra chân tướng vụ án mạng tại nhà của nữ chính và cả vụ án tại trường quay ]
Thiếu nữ ngồi trên đất, một tay chống cằm, cau mày nghĩ ngợi. Dáng vẻ cực kì lười biếng,
Vụ án nào nhỉ?
Lại phải đi chơi với nam nữ chính nữa à?
Không làm!
Trẫm đây không rảnh!
Giang sơn còn chờ trẫm về xây dựng,
Bá tánh còn mong trẫm trị vì,
Vợ của trẫm còn đang đợi trẫm đến sủng hạnh kia kìa!!!
[ Đây là nhiệm vụ bắt buộc, không làm sẽ bị phạt ]
“Ài!!!” Rắc rối quá đi…
Số 23 hung hăng trừng mắt với hệ thống trong đầu, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra một hơi,
Đành đi làm thám tử không công một ngày vậy.
[ Một ngày? Ký chủ định phá án kiểu gì vậy? ] Thật tò mò
“Bằng nắm đấm!”
[ … ] Cách suy nghĩ của ký chủ nó không đủ trình hiểu được. Tốt nhất nên chọn giữ im lặng
Thiếu nữ uể oải đứng dậy, cào lại tóc cho gọn, cầm dao… à nhầm, cầm túi xách chuẩn bị đi làm công vụ,
Cạch!
Vừa mở cửa ra, đã thấy một người đứng chặn trước cửa,
Thiếu niên thấy cô bước ra, liền nhẹ nhàng đến gần, kéo kéo ống tay áo, vẻ mặt ngoan ngoãn dò hỏi,
“Cô định đi đâu vậy?” Cô định đi gây chuyện gì nữa vậy?
“Phá án!” Số 23 liếc hắn, tủm tỉm “Quan tâm em sao?”
“Cô không nên làm gì tùy tiện vào lúc này!” Hắn chợt trở nên nghiêm túc
Nếu cô có chuyện gì thì hắn sẽ rất lo…
Từ từ! Cái gì vậy? Sao hắn lại phải lo cho cô ta chứ? Hắn chỉ là… sợ bị cô liên lụy thôi!
Đúng rồi! Chắc chắn là vậy!
Cảnh Thâm cố gắng tự giải thích cho chính mình
“Nếu anh muốn ngăn em thì…”
Bộp!
Thiếu nữ không biểu cảm nhìn người trước mặt, đột nhiên nhấc chân, nhanh chóng di chuyển đến phía sau của Cảnh Thâm, đập vào gáy hắn,
“Cô làm cái gì vậy?” Đau lắm đấy!
Thiếu niên quay người nghi hoặc nhìn cô, tay xoa xoa chỗ vừa bị đánh
Số 23 “…” Cái gì mà đập vào gáy thì sẽ ngất chứ! Lừa dối!
Cuối cùng cô vẫn phải cho hắn đi theo, thuận tiện để lại lời nhắn cho Lưu Dương
Bên ngoài tiểu khu cao cấp của nam nữ chính,
Thiếu nữ nhìn bức tường cao chót vót trước mắt, xoa cằm nghĩ ngợi.
“Cô…tính vào bằng cách nào?” Người bên cạnh ngước nhìn theo ánh mắt của cô
“Đàng hoàng trèo vào thôi!”
Cảnh Thâm “…” Đừng có nói đơn giản như thế!
Không đợi hắn kịp ngăn cản, Số 23 quả nhiên đã bắt đầu trèo lên.
Cảnh Thâm nhìn bức tường, lại nhìn cái con người đang chuẩn bị nhảy vào trong kia
Cuối cùng vẫn là quyết định không trèo…
Hắn lấy điện thoại ra, gọi đến một người
“Tiểu tử thúi! Cuối cùng cũng chịu gọi cho gia gia rồi đấy à?”
“Cháu muốn mượn ở chỗ ông một ít người…” Hắn đi thẳng vào trọng tâm, không quanh co
“Ồ………”
Tại một căn biệt thự riêng, trong phòng khách,
“Nhẹ…nhẹ chút! A…a…” Tiếng rên rỉ ngâm nga cùng với khung cảnh ái muội đang diễn ra thật muốn làm người ta đỏ mặt
Người đàn ông gầm gừ nhẹ trong cổ họng, hạ thân không ngừng di chuyển.
Cạch!
“Ai?” Tuần Diễm giật mình quay về phía cửa, đột ngột dừng lại chuyển động khiến cho Hạ Tiếu Thanh dưới thân hắn phản ứng không kịp, khẽ rên rỉ
“Ồ! Bị phát hiện rồi!” Số 23 ngang nhiên bước ra
Nam nữ chính “…”
Hạ Tiếu Thanh nhận thấy đó là Lưu Linh, không nhịn được rùng mình. Vội vàng vơ lấy quần áo che lên cơ thể, ánh mắt không che dấu thù hận nhìn về phía cô, sợ hãi thốt lên,
“Lưu Linh! Cô định làm gì?”
Số 23 cũng không ngại ngùng, càng không có hứng thú xem xuân cung đồ mà vào thẳng vấn đề chính,
“Phá án!”
Người kai vẻ mặt khinh bỉ,
“Cái…Á…Lưu Linh! Cô mau dừng tay!” Lát sau lại thảm thiết la lên, run run ôm lấy nam nhân bên cạnh,
Chưa đầy mười lăm phút sau, Số 23 đã treo ngược cả Hạ Tiếu Thanh lẫn Tuần Diễm lên xà nhà.
Thấy hai người kia không có cách nào nhúc nhích, mới hài lòng xoa xoa hai tay ngồi xuống ghế, tròng mắt đen nhánh tràn đầy ý cười,
“Nào! Chuẩn bị thẩm vấn các bị cáo thôi!”