Nói Yêu Em 7 Lần

Chương 87



– Hả…- Tùng Linh giật mình như bị bắt quả tang, nhỏ nhìn Diệp Hân chớp chớp mắt.

– Thật ra, dấu hiệu đó chính là yêu đó. Nếu bà không tin có thể thử xem, bước đầu tiên để biết mình đã yêu là bắt đầu thấy nhớ.

Hình như là….Tùng Linh cũng không biết rõ điều đó cho lắm.

– Được rồi, từ từ kiểm tra, từ từ khảo chứng, đừng lo nghĩ nhiều quá mà mau già. Tui kể bà một câu chuyện cười cho vui vẻ nhé

Một con thỏ đang chạy trong rừng thì gặp chó sói đang hút heroin, thỏ liền nói:

“Anh sói ơi, hãy bỏ hết chất độc hại chết người đó đi và hãy theo tôi, đi khắp khu rừng sẽ có nhiều cảnh đẹp và đáng yêu lắm “

Sói nghe lời và chạy theo thỏ. Đang chạy thì cả hai gặp cáo đang hút thuốc phiện, thỏ cũng thuyết phục cáo và cáo chạy theo thỏ và sói. Đang đi gặp cọp đang đang hút cocain, thỏ liền nói:

” Anh cọp ơi, hãy bỏ những thứ chết người ấy đi… “

Bỗng cọp tức giận gầm lên: ” ****** CÁI CON THỎ KIA, LẦN NÀO MÀY SAY THUỐC LẮC CŨNG RỦ TA CHẠY KHẮP RỪNG”

Tùng Linh khẽ cười nhưng không tươi cho lắm, bởi vì nhỏ thật sự bối rối trước cảm xúc lạ trong lòng mình.

– Haiz, thôi được rồi. Bà mời tui mà cái mặt cứ ủ ru như thế coi sao được – Diệp Hân chép miệng than.

– Gì, chầu này bà mời tui mới đúng, lần trước bà còn thiếu tui một chầu nha. Chẳng phải bà nói mời tui hay sao – Tùng Linh liền không tha, cái con nhỏ bạn lợi dụng thời cơ trục lời này.

– Tui hỏi bà nha, khi bà ra đường, bà thấy một anh chàng cực kì đẹp trai, anh ta bảo bà cùng một con cầm thú thi thố, nếu bà thắng, anh ta sẽ chấp nhận yêu bà. Vậy thì nếu cho bà chạy đưa với một loài cầm thú trong một cuộc thi giành trai đẹp, bà chạy thắng hay thua.

– Bà khinh thường tui đó hả? Tất nhiên là tui chạy thắng rồi – Tùng Linh ưỡng ngực đáp.

– Haiz, hóa ra bà còn đáng sợ hơn loài cầm thú.

Tùng Linh nghe vậy thì suýt chút sặc chết, không ngờ bị nhỏ Diệp Hân nói thế. Rõ ràng là đang mắng xéo nhỏ mà. Nhỏ hừ mũi bảo:

– Thôi vậy thì tui chấp nhận chịu thua nó vậy.

– Trời, con người bà không bằng loài cầm thú – Ai dè Diệp Hân lại nói.

– Bà vừa vừa phải phải thôi nhé, đừng có mà nhân cô hội **** xéo tui nha – Tùng Linh nhìn Diệp Hân muốn đập cho nhỏ này một cái.

– Tui đâu **** bà – Diệp Hân tỏ vẻ mình vô tội cười nhăn răng nói – Đây là câu đố mà.

– Được, vậy tui dù thế nào cũng sẽ chạy huề với nó là xong chứ gì.

– Ồ, hóa ra bà là loài cầm thú à – Diệp Hân tiếp tục phán một câu.

Tùng Linh ngửa mặt lên trời khóc thầm, hoa ra hẹn con nhỏ Diệp Hân này ra là một sai lầm lớn, nhỏ chẳng những không an ủi được mình mà còn khiến mình tức chết nha.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.