Viên Thiên Hà nhỏ giọng đáp: “Sau đó, tôi đỡ nàng ấy lên nằm trên giường, cởi y phục, sau khi đồng phòng xong tôi mơ mơ hồ hồ ngủ đi. Ngủ một giấc dậy thì trời đã sáng rõ, lúc đó thì nương tử của tôi đã chết rồi. Tôi là đó thật không nhớ tình huống cụ thể thế nào, nhân vì tôi rất say, tôi ở ngoài mời rượu rồi uống rượu mời rất nhiều, sau đó quay về phòng vò rượu lớn đó hầu hết là do tôi uống, cho nên tôi đã say.”
“Nếu như ngươi nói ngươi đã say, không nhớ được có bịt miệng mũi nương tử của ngươi hay không, vậy sao ngươi nhớ được là cùng nàng ta đồng phòng?”
“Cái này… cái này thì nhớ rất rõ… dù gì trong ấn tượng của tôi cũng nhớ rằng, khi tôi cùng nương tử của tôi đồng phòng thì nàng ấy không hề tránh né gì, rất thuận chiều…”
Mạnh Thiên Sở nhìn chầm chầm vào mắt y, chỉ thấy được vẻ mê mang, không nhìn ra sự hoảng loạn, nhịn không được tự hỏi trong lòng, chẳng lẽ là hắn nói thật sao? Chẳng lẽ là hắn đỡ Lâm Tư lên giường rồi quên đóng cửa, và hai người đều uống say rồi, có người nhân lúc bọn họ ngủ thiếp đi, len lén vào gian dâm Lâm Tư, sợ nàng ta la hét mới bịt miệng mũi nàng ta, và do thân thể Lâm Tâm ốm yếu, lại bị Viên Thiết Hà chuốc đổ say rượu như bùn, cho nên chẳng thể phản kháng được, bị người bịt miệng mũi ngạt thở chết luôn? Hay là có người có thù với Lâm Tư, ví dụ như Trác Tân, nhân có hội này tiềm nhập vào bịt miệng mũi cho nàng ta chết?
Mạnh Thiên Sở trầm tư, cảm thấy án này nếu là như vậy thì quả là phức tạp vô cùng. Hắn hỏi tiếp: “Ngươi nói không có bịt miệng của nương tử ngươi, có chứng cứ không?”
Viên Thiết Hà ngẩn người: “Chứng cứ? Lúc đó tôi đã uống say rồi, xong chuyện thì ngủ thôi, đến chỗ nào tìm chứng cứ bây giờ? Dù gì tôi đích xác là không bịt miệng mồm của nương tử tôi, cũng không có bóp nắn ngực hay là bên trong đùi gì. Tôi không phải là người thô lỗ, hơn nữa, trong đêm tân hôn, nương tử của tôi vốn là muốn cùng tôi đồng phòng, cho dù là tôi bực tức đổ rượu cho nàng, thì nàng không vì thế mà không chịu đồng phòng với tôi. Sao lại đề kháng tôi được chứ, và sao tôi lại bịt miệng nàng ta, cho dù nàng ta có la thét, tôi có gì mà phải sợ cơ chứ? Dù sao đi chăng nữa thì không cần thiết phải bịt miệng mũi của nàng ta lại như thế a.”
Mạnh Thiên Sở ngẫm nghĩ, thấy tên mập này nói cũng có lý. Hắn xuyên việt đến Minh triều xong, đối với đạo vợ chồng trong này đã có nhiều lý giải, do đó phu quân muốn chung chăn gối với vợ, vợ dám nói không chỉ sợ khó như tìm lông chim phượng hay sừng lân. Từ tình huống đêm qua mà xét, Lâm Tư này không phải là nữ tử có máu sư tử Hà Đông. Do đó, nhũ phòng và bên trong đùi của Lâm Tư có vết bầm dập dù có thể là do Viên Thiết Hà làm, nhưng vết thương trên mặt mũi không có thể là do y gây ra.
Do vết thương trên nhũ phòng và đùi trong của Lâm Tư chỉ do vò bóp tạo thành ứ huyết dưới da, không có vết thương ngoài da, chỉ có ở miệng mũi là có vết thương nhẹ ngoài da, do đó, Mạnh Thiên Sở quyết định kiểm tra kẻ móng tay của Viên Thiết Hà, xem có có lớp da nào tàn lưu lại hay không. Nếu như có, có thể chứng minh Viên Thiết Hà đã bịt miệng Lâm Tư.
Sau khi kiểm tra, dưới kẻ móng tay của Viên Thiết Hà không có lớp da tróc nào của nạn nhân. Do người ở cổ đại không biết là mảnh vụn da tàn lưu ở kẻ móng tay có thể là mang mối phá án, cho nên không có khả năng có ý thanh tẩy kẻ móng tay tiêu hủy vật chứng. Xem tên Viên Thiết Hà mặt mày phờ phạc đầu bù tóc rối thế này, có khả năng là hắn chưa tẩy rửa qua, cho nên không có khả năng tiêu hủy vật chứng này.
Hiện giờ, nếu như nhận định Viên Thiết Hà giết chết Lâm Tư, có mấy điểm khả nghi khó có thể giải thích: một là miệng mũi người chết có dấu vết cào rách, nhưng kẻ móng tay của Viên Thiết Hà không có mảnh da vụn lưu lại; Hai, Viên Thiết Hà là chồng mới cưới của Lâm Tư, lúc đồng phòng để đề phòng vợ la thét mà bịt miệng đến nổi Lâm Tư bị ngộp thở chết là rất khó giải thích thông; Thứ ba, nếu như Viên Thiết Hà giết chết Lâm Tư, về tình và lý thì Viên Thiết Hà cần phải tận lực che giấu, đặt biệt là ở vấn đề có đóng chặt cửa nẻo lại hay không. Y vừa mới bắt đầu nên nói là quên đóng hay gì đó, thậm chỉ là mở toang cửa sổ ra, bảo rằng trời quá nóng, tạo thành hiện trường giả là có người ngoài lẻn vào giết người.
Nếu như là gian sát, thì kiểm nghiệp chất trong âm đ*o của Lâm Tư là quan trọng nhất. Rất tiếc là không thể giám định DNA, nếu không, hung thủ là ai thì rõ như ban ngày. Nhưng mà, giám định nhóm máu trong tinh dịch cũng có tác dụng trọng đại, có thể bài trừ người hiềm nghi phạm tội, từ đó thu súc phạm vi điều tra.
Mạnh Thiên Sở lấy mẫu máu của Viên Thiết Hà, tìm một gian phòng đơn độc tiến hành kiểm nghiệm. Kiểm nghiệm vật trong âm đ*o của nạn nhân quả nhiên có một lượng lớn tinh dịch, nhóm máu A. Điều đáng tiếc đó là, kiểm nghiệm nhóm máu của Viên Thiết Hà cũng là nhóm A. Như vậy có thể nói, tinh dịch này có khả năng là do Viên Thiết Hà lưu lại. Nếu như nhóm máu trong tinh dịch khác với nhóm máu của Viên Thiết Hà, thì mới có giá trị kết luận cơ bản đây là một vụ gian sát, rồi thông qua giám định nhóm máu của những người hiềm nghi, có thể bài trừ thu sút phạm vi những kẻ có khả năng gậy án. Hiện giờ thì nhóm máu tuơng đồng, tinh dịch trong âm đ*o của Lâm Tư có khả năng lớn nhất là của chồng Viên Thiết Hà của nàng ta rồi.
Đương nhiên, còn có một khả năng khác, đó là hung thủ gián sát Lâm Tư cũng có nhóm máu A, như vậy thì phiền phức to rồi, nhân vì những thiết bị hiện có của Mạnh Thiên Sở không thể nào tiến hành kiểm tra sự khác biệt của hai mẫu này. Nếu xác định có phải là có hai người trở lên tiến hành luân gian đối với Lâm Tư, và tội phạm cưỡng gian đó đều có nhóm máu tương đồng, thì chỉ có thể mượn kỹ thuật DNA để giải uyết thôi.
Đa số mẫu gen Y-STR (Xem chú thích *) chỉ cho ra một dòng, nếu trong âm đ*o tìm ra nhiều dòng Y-STR khác nhau, có thể chứng minh đó là án hãm hiếp tập thể. Nhưng mà, hiện giờ Mạnh Thiên Sở xuyên việt đến đây chỉ mang theo rương khám nghiệm pháp y thường, không có máy móc thiết bị kiểm tra DNA.
Ngoại trừ loại khả năng giaan sát này, còn có khả năng báo thù giết người, do đó kiểm tra nội dung trong âm đ*o vẫn không có tác dụng thu sút phạm vi điều tra.
Mạnh Thiên Sở kiểm tra hoàn tất xong, bộ đầu Vương Dịch cùng bộ khoái quay lại, bẩm báo là Chu Mặc cùng mọi người đã được đưa đến, đang ở trong phòng khách chờ, được bộ khoái canh giữ cẩn thận, nghiêm cấm nói chuyện.
Nếu như có khả năng người ngoài nhân lúc Viên Thiết Hà, Lâm Tư uống rượu say tiềm nhập vào tân phòng giết chết Lâm Tư, thì những người này đều là hiềm nghi tội phạm, tất phải cẩn thận điều tra bài trừ. Và kẻ bị điều tra đầu tiên phải là người đã từng có qua lại với Lâm Tư, rồi đại náo phòng tân hôn: Trác Tân!
Viên Thiết Hà bị đưa ra, Trác Tân bị bộ khoái đưa tới tân phòng.
Khi Trác Tân bị đưa vào, bộ khoái không hề cho y biết là sẽ đưa đến đây. Nơi này tối qua y đã từng tới, biết là tân phòng của Lâm Tư, lần này bị đưa vào, sắc mặt bất an, nhìn xung quanh hỏi: “Tư Tư đâu?”
Mạnh Thiên Sở nhìn chầm chầm vào mắt Trác Tân, một lúc sau mới từ từ đáp: “Tôi qua vào canh ba, Lâm Tư bị người ta giết chết trên giường cưới trong tân phòng này.”
Trác Tân trừng to mắt, nhìn thẳng vào Mạnh Thiên Sở, không ngừng lắc đầu, cố cười nói: “Sư gia, ông giởn chơi hả? Chuyện này giởn chơi không tức cười tí nào!”
Mạnh Thiên Sở nhất mực quan sát phản ứng của Trác Tân: “Ta không hề nói chơi, thi thể của Lâm Tư lúc này đang được đặt trong hầm băng dưới đất của Viên phủ!”
“Tư Tư! Không thể nào! Tư Tư! Ta muốn gặp Tư Tư!” Sắc mặt Trác Tân biến hẳn, chuyển thân định chạy ra ngoài, bị Vương bộ đầu và các bộ khoái canh ở cửa túm gọn. Trác Tân cố sức giãy giụa, nhưng y là một thư sinh, lại một mình không thể địch lại số đông, cho nên sao lại là đối thủ của các bộ khoái như lang như hổ, nhanh chóng bị đè nghiến xuống đất, không động đậy được.
Trác Tân khóc lớn: “Các ngươi bỏ ta ra, ta muốn gặp Tư Tư.”
Mạnh Thiên Sở nhìn Trác Tâm chầm chầm, lạnh lùng nói: “Sẽ cho ngươi đi gặp, nhưng không phải là hầm băng, mà là âm gian! Chờ đầu ngươi bị chặt xong thì có thể gặp lại nàng ta thôi.”
Trác Tân lập tức ngừng ngay sự khóc lóc, cũng dừng ngay giãy giụa, do y bị án xuống đất, mặt bị đè sát đất không động đậy được, cho nên không nhìn thấy thần tình của Mạnh Thiên Sở. Nhưng y có thể từ lời nói băng lạnh của Mạnh Thiên Sở mà cảm thấy tình huống không hay, liền cố cựa quậy nghẹn ngào hỏi: “Sư gia, đây rốt cuộc là… là chuyện thế nào?”
“Rốt cuộc là thế nào à? Hà hà, ta đang định hỏi ngươi rốt cuộc sự tình là thế nào đây?” Mạnh Thiên Sở ra dấu cho Vương Dịch. Vương Dịch xác cổ Trác Tân kéo đầu hắn lên, sau đó thúc một chân vào giữa hai đầu gối của hắn, khiến Trác Tân mềm nhũn quỳ xuống đất. Nghe lời của Mạnh Thiên Sở có kèm theo ý khác, Trác Tân có hơi hoảng loạn, há hốc mồm không biết là phải nói thế nào.
Mạnh Thiên Sở hỏi: “Được rồi, họ Trác kia, không cần giả vờ nữa, nói đi, ngươi làm sao lẻn được vào tân phòng, giết chết Lâm Tư?”
“Tôi? Giết chết Tư Tư? Các người hoài nghi tôi giết chết Tư Tư? Không phải tôi! Tối qua tôi với Viên Thiết Hà phát sinh xung đột ở đây xong, liền cùng Lâm Thiên Hổ quay về phía trước uống rượu. CHúng tôi dự tửu yến uống rượu ở ngoài không hề rời khỏi đó, sao có thể tiềm nhập vào tân phòng hành hung chứ?”
“Ngươi nhất mực uống rượu ở ngoài, sau đó không hề đến tân phòng?”
“Dạ! Mạnh sư gia, tri huyện đại lão gia, cầu xin các ngài, hãy để cho tôi gặp lại Tư Tư đi…” Lời của Trác Tân nghẹn ngào, luôn miệng khẩn cầu.
Mạnh Thiên Sở nghĩ thầm, hay là để cho hắn xem thi thể, cũng có thể từ đó mà quan sát ra được rốt cuộc hắn có phải là hung thủ hay không, cho nên liền gật đầu với tri huyện Thái Chiêu.
Trong quá trình tra án, Thái tri huyện đương nhiên dựa theo Mạnh Thiên Sở mà quyết định hành động, liền bảo: “Vậy cũng được, đưa ngươi đi xem thủ, hi vọng người xem rồi trở về thật thà hồi đáp những câu hỏi của sư gia.”
Được Vương bộ đầu cùng bộ khoái áp giải, bọn họ đến hầm chứa dưới đất.
Thi thể của Lâm Tư được đặt trên một cái giường gỗ, dùng vải bố trắng che lại. Trác Tân run rẫy đưa tay, khẽ vén tấm vải che, lộ ra gương mặt trắng bệt của Lâm Tư. Thân thể của Trác Trân lập tức rúng động kịch liệt, tiếp theo đó người nhũn ra, ngục xuống đất ngất đi.
Mạnh Thiên Sở nhíu mày, bước tới bấm vào huyệt nhân trung của y, một lát sau Trác Tân mới tỉnh lại, ngồi dưới đất khóc tồ tồ.
Chú thích:
Giám định DNA liên quan đến dòng gen Y-STR được ứng dụng trong khoa học hình sự (pháp y) và trong nghiên cứu phả hệ, truy tìm danh tính, tổ tiên người. Có thể tóm lược một số phương pháp ứng dụng như sau:
1. Giám định gen ADN: sử dụng ADN thu nhận từ máu, tinh dịch hay lông, tóc để lại trên hiện trường hay của một người cần truy nguyên dựa vào tính đa hình của các Alen trong các gen đặc hiệu tìm ra chủ nhân đích thực của những dấu vết đó. Lĩnh vực này gọi là kỹ thuật vân tay ADN (genetic fingerprinting) hay ADN profiling (kỹ thuật nhận diện ADN). Kỹ thuật này được thế giới áp dụng từ năm 1985 và tại Việt Nam từ năm 1999.
2. Giám định ADN ti thể : Do gen ti thể có tần số đột biến cao nên có khả năng xác định đột biến giữa các cá thể cùng mẹ sinh ra cũng như những cá thể của các bà mẹ khác và chúng có mạch vòng, bền vững lâu bị phá huỷ khi tử thi chôn cất lâu ngày nên thường dùng để định danh tính của hài cốt chưa rõ tên. Quá trình này được thực hiện theo quy trình rất chặt chẽ, vô khuẩn, chính xác với máy móc hiện đại:
– Mẫu phẩm (mẩu xương nhỏ không được quá mủn, tốt nhất là một chiếc răng) được làm sạch, nghiền thành bột trong nitơ lỏng rồi được ngâm vào các hoá chất tinh khiết, chất lượng cao.
– Tách chiết ADN từ mẫu bằng các thiết bị chuyên dụng, chẳng hạn máy li tâm lạnh siêu tốc 1.500 vòng/phút.
– Nhân bản đoạn gien đặc hiệu bằng máy PCR ( để tạo ra hàng tỷ bản sao, phục vụ cho khâu tách dòng gien và xác định trình tự gien bằng máy tự động hiện đại.
– So sánh trình tự gien của hài cốt với trình tự gien trong mẫu đối chứng của thân nhân bằng phần mềm chuyên dụng trên máy tính (hệ thống AB3130). Mẫu đối chứng thuận lợi nhất là máu của người thân liên quan tới dòng mẹ (mẹ đẻ, anh chị em cùng mẹ, con của chị em gái…) bởi hệ gien ty thể của người cha nằm ở đuôi t*ng trùng nên không tham gia vào quá trình tạo phôi khi thụ thai. Công việc này là thế mạnh của Viện Pháp y quân đội khi tìm tên liệt sĩ vô danh.
3. Giám định ADN giới tính Y (mitochondrial DNA): tuy hệ gen nhân di truyền theo dòng cha có mạch thẳng, dễ bị phá huỷ khó tiến hành với các thi xác chôn lâu năm những nó chỉ truyền từ người bố cho con trai và di truyền qua các thế hệ với độ ổn định lớn nên có nhiều ứng dụng trong việc xác định họ hàng nam giới của người tình nghi, đặc biệt trong xác lập phả hệ theo dòng bố. Các con, cháu, chắt… trai nhận được cái gì ở Cụ Tổ Vấn đề di truyền từ cha mẹ sang con cái như nói ở trên, khoa học đã biết đến từ thế kỷ trước.
Nhưng những đoạn lặp lại song song ngắn (STR) trong nhiễm sắc thể giới tính Y (Y-ADN) mới được biết đến từ 6/2003 khi dự án giải mã hệ gen người được hoàn thành. Chính lúc đó toàn bộ trình tự ADN trên nhiễm sắc thể Y ở nam giới mới được xác định. Các nhà khoa học nhận thấy rằng: Nhiễm sắc thể Y là một trong hai giới tính xác định nhiễm sắc thể trong hầu hết các động vật có vú , bao gồm cả con người. Nhiễm sắc thể Y của con người gồm có khoảng 60.000.000 cặp base và được truyền từ đời cha sang đời con trai. Tất cả những người đàn ông do cùng một Cụ Tổ sinh ra đều có trình tự các đoạn lặp lại STR trên Y-ADN giống nhau, tức cùng kiểu gen Y STR. Do đó nó được ứng dụng để xác định hai hay nhiều cá nhân nam có cùng một tổ tiên chung gần nhất hoặc MRCA nếu họ có cùng Y-ADN (the same Y-DNA). Phục vụ cho lĩnh vực giám định này cần có những trang thiết bị hiện đại nhất trên thế giới hiện nay như hệ thống giải trình tự AB3130 phân tích 16 locus gen, các thiết bị gen tự động PCR 9700, tủ hấp vô khuẩn, tủ an toàn sinh học…Đi theo đó là những bộ kit (Power Plex Y, 9/2003 và Y Filer, 12/2004…)
Tại Việt Nam, viện Khoa học hình sự là nơi duy nhất đã triển khai công việc giám định ADN theo dòng bố từ 8/2009 và thu được nhiều kết quả tốt đẹp. Tất nhiên, do kinh phí và nhiều nguyên nhân khác mà Viện này mới phục vụ công tác điều tra án là chính. Kỹ thuật này đặc biệt phát huy tốt khi các kỹ thuật truyền thống không đáp ứng được, như: mẫu thu được ở hiện trường lẫn cả của nữ và nam; xác định nhóm đối tượng có hay không cùng một dòng họ; gián tiếp xác định dấu vết sinh học để lại mà chưa tìm được thủ phạm (là nam giới) để lấy mẫu (thông qua XN mẫu thu được từ bố, anh, em, cháu trai); xác định thân nhân trong các vụ thảm hoạ, các vụ thất lạc nhau… Tóm lại: Kiểu gen Y STR người cha chỉ truyền cho con trai, các cháu trai, chắt trai…bên nội và kiểu gen Y STR của những “đinh nam” có chung một cụ Tổ là giống nhau. Kỹ thuật xác định kiểu gen này ở những người có nhu cầu tại Việt Nam đã tiến hành được.