Ngày thứ 2, mùng 4 tháng 10, bắt đầu rất xấu. 1 cơn giông dữ dội vừa mới hoành hành cả đêm trong thành phố, và Brolin ngủ không ngon giấc. Cho dù anh đã lên giường đi ngủ với cảm giác ngọt ngào và êm dịu hiếm khi có được. Ngày hôm qua bên Juliette là 1 trong những ngày đẹp nhất. Đi xem phim là khoảng thời gian thư giãn dễ chịu, và 2 tiếng sau đó ở hiệu kem Ben & Jerry, họ đã trò chuyện và cùng cười trong sự đồng cảm mới nảy nở. Joshua yêu Juliette. Trên thực tế, anh yêu cô rất nhiều theo gu của mình. Anh cảm thấy ngày càng bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp thuần khiết và tính cách riêng của cô. Cô không giống nhiều cô gái cùng tuổi chỉ nghĩ đến chuyện đi chơi và vui đùa bằng mọi cách. Anh thích phần bí ẩn trong cô, và cả tính lãng mạn cổ hủ mà cô cố gắng che giấu nhưng không được. Cô 24 tuổi, còn anh biết rằng điều này không phải vấn đề. Điều khiến anh lo lắng hơn cả là quá khứ chung của 2 người. Anh là người đã cứu sống cô, và chính vì cô mà lần đầu tiên trong đời anh giết người. Anh sợ rằng đây không phải là cơ sở cho 1 mối quan hệ tốt đẹp. Có thể gắn bó với anh vì sự kiện đó, cô đã thiêng liêng hóa sự có mặt của anh, đặt anh trên 1 chiếc bệ mà anh không xứng đáng, càng không đúng với ý thích của anh vì anh đã giết 1 con người – dù có phải kẻ giết người hay không. Nhưng có thể anh đã nhầm, Juliette chỉ gắn bó với anh bằng tình bạn thôi sao? Cô thật xinh đẹp, đứng trước cô, anh muốn ôm cô trong vòng tay. Sáng nay khi thức giấc, anh biết mình đã mơ thấy cô ấy. Anh cảm thấy vị đắng của nỗi thất vọng, trong mơ, anh và cô gần nhau, thân thể họ chạm vào nhau, tim anh đập nhanh vì cô. Nhưng khi anh thức dậy, không có gì ngoài mưa đang đập vào cửa sổ.
Ngày mới bắt đầu được vài giờ, nhưng anh đã hiểu mình nhớ Juliette.
Cửa phòng làm việc mở ra, Lee Fletcher xuất hiện. Đây cũng là 1 thanh tra ở đội tội phạm giống anh, nhưng Lee khoảng 40 tuổi, với chiếc bụng phệ và đầu bắt đầu hói, bộ ria mép dày để che giấu những thất vọng trong nghề nghiệp và tình cảm.
– Này, QB, đây là báo cáo của pháp y.
Lee bước vào và đặt nhiều trang giấy fax lên chiếc bàn đã chật chội
– Dường như đao phủ Portland đã trở lại! Ở địa vị của cậu, tôi sẽ dè chừng kẻ mà tôi đã bắn viên đạn 9mm vào đầu.
Fletcher cười phá lên. Anh ta không thích Brolin, anh ta thấy anh còn quá trẻ để làm việc ở đội chống tội phạm, và nhất là không nên làm việc 1 mình. Anh ta thấy 1 người từng là điệp viên liên bang không nên chõ mũi vào việc của anh ta, lại càng không nên khi cậu ta có vẻ mặt 1 siêu sao bóng đá. Chính Fletcher đã đặt cho Brolin biệt hiệu QB và thấy rằng biệt hiệu này rất hợp với hình thể giống 1 ngôi sao thể thao trẻ của Brolin. “Mặt mũi đẹp, cơ bắp đẹp nhưng số 0 trong feeling”, Fletcher thường công kích như thế khi nói về Brolin. Nghĩ cho cùng thì Fletcher tin chắc rằng nếu anh chàng thanh tra trẻ này không chuyển đến phòng tội phạm, thì anh ta sẽ là người phụ trách cuộc điều tra về đao phủ Portland chứ không phải kẻ vô dụng đó. Lẽ ra người ta phải thấy mặt mũi anh ta trên bản tin buổi tối những ngày sau cái chết của Leland Beaumont. Rồi ai mà biết được? Có thể nhờ thế mà các rắc rối với Liz được dàn xếp ổn thỏa và anh ta tránh được vụ ly hôn.
– Coi chừng hồn ma đấy, QB!
– Tôi sẽ nghĩ đến chuyện đó, cảm ơn anh Fletcher.
Fletcher nháy mắt và kêu lên 1 tiếng “Bouh!” hài hước khi đi ra, rồi lại cười và biến mất.
– Ngớ ngẩn…
Brolin vừa lẩm bẩm vừa cầm lấy hồ sơ pháp y.
Bác sĩ Sydney Folstom đã tiến hành phân tích giải phẫu bệnh học và sau khi quan sát nhờ vào các loại kính hiển vi cực mạnh và các kỹ thuật tiên tiến, bà đã lập lại diễn biến sự kiện. Ngay khi có 1 tổn thương trên cơ thể người, nhiều yếu tố tế bào tích dồn lại theo 1 trật tự nhất định và với 1 chức năng rất chính xác, sau đó, chuyên gia giải phẫu bệnh học chỉ cần nghiên cứu tỉ mỉ các dữ liệu thu thập được đối với từng vết thương. Khi ấy, chuyên gia sẽ nhận thấy sự hiện diện của 1 số yếu tố và sự vắng của 1 vài yếu tố khác, từ đó thấy rõ vết thương nào có trước vết thương nào có sau. Rồi sau khi so sánh, chuyên gia có thể xác định trình tự diễn ra sự việc.
Brolin lật thật nhanh những trang đầu tiên diễn giải và kết luận về giải phẫu tử thi vì anh đã có mặt trong khi tiến hành, và dừng lại ở phần tiếp theo.
“Nghiên cứu tế bào học sau khi chết, đặc biệt là nghiên cứu về potassium trong thủy dịch, khẳng định cái chết diễn ra vào đêm thứ 4 ngày 29 tháng 9, rạng sáng thứ 5, ngày 30 tháng 9. Khoảng 12 giờ đêm đến 4 giờ sáng.”
Anh bỏ qua vài dòng miêu tả. Toàn các danh từ và lời giải thích về các kỹ thuật được sử dụng, với những thuật ngữ lạ lẫm như fibronectin, acid phosphatase, rồi alcalin, hay cả của bổ sung, 1 loạt từ vựng chính xác của pháp y, khó hiểu ngay với 1 thanh tra trẻ từng được đào tạo ở FBI.
Phân tích máu của nạn nhân cho thấy có metan và suy ra là có chloroform. Các vết tụ máu bên trong ở cánh tay và các sợi bông tìm thấy trong miệng cho phán đoán rằng kẻ tấn công đã xuất hiện từ phía sau nạn nhân và chụp 1 tấm vải tẩm chloroform lên miệng để nạn nhân ngủ lịm đi.
Không có bất cứ dấu hiệu lâm sàng nào cho thấy nạn nhân tỉnh lại sau đó. Hung thủ chắc chắn đã mang nạn nhân đến ngôi nhà để tối mới giết chết. Đầu tiên bằng những nhát dao đâm mỗi lúc 1 mạnh hơn, như thể tên giết người không tự kiểm soát được nữa. Rồi những vết chảy máu nghiêm trọng ở âm đ*o cho thấy sau đó hắn tập trung chú ý vào bộ phận sinh dục của nạn nhân lúc nạn nhân vừa mới chết. Mặc dù có động mạch và tĩnh mạch chính ở cánh tay, nhưng những vết chảy máu nhỏ được xác minh bằng kính hiển vi cho thấy hung thủ đã cắt 2 cẳng tay cuối cùng, cũng tương tự như vậy với 2 vết thương há miệng ở ngang hông. Khó mà xác định chính xác được vết cắt nào xảy ra trước.
Cuối cùng, phân tích vết bỏng axit ở trán bằng kính hiển vi không cho phép nói gì hơn vào thời điểm hiện tại. Không lộ ra gì cả tuy nhiên, dường như khó có chuyện hung thủ gây ra vết bỏng khi nạn nhân còn sống, mặc dù không có gì khẳng định điều này. Hiện tại, máy sắc ký khí của phòng thí nghiệm đang xác định loại axit được sử dụng.
Brolin đặt báo cáo pháp y cạnh hồ sơ của anh về vụ này cùng nhiều tấm ảnh nằm rải rác trên mặt bàn. Anh đã có những yếu tố cần thiết đầu tiên để phác họa tâm lý hung thủ. Chuyên ngành nghiên cứu nạn nhân học, bao gồm nghiên cứu nạn nhân, cũng đóng vai trò quan trọng, nhưng hiện tại nạn nhân chỉ là 1 cái xác X, như trong tiếng lóng. Anh chỉ cần rút ra những kết luận đầu tiên từ lô dữ liệu không đầy đủ.
Anh đã có những ý tưởng chính xác, những nhân tố đặc biệt mà anh nhặt ra trong quá trình điều tra, nhưng hiện tại anh phải quên đi tất cả và nghiên cứu toàn bộ hồ sơ từ con số 0 mô tả tâm lý kẻ giết người.
Anh rót nước từ ấm đun của văn phòng và pha cho mình 1 ít trà. Thời tiết âm u khiến ánh sáng trở thành màu xám xanh không chút ấm áp. Phần lớn các tòa nhà đối diện đều sáng đèn, mặc dù đang là giữa buổi sáng.
“Cứ như thế giới không muốn bước ra khỏi đêm”, Brolin tự nhủ khi nhìn quang cảnh qua cửa sổ.
Anh nhìn được khắp thành phố và cảm thấy toàn thành phố được bao phủ bằng 1 bầu trời và 1 thứ ánh sáng xám xịt. Gần giống như mọi thứ được bao phủ bởi 1 lớp màn thần bí. Và trong vài giây, Brolin lại nghĩ về những buổi tối thơ ấu, khi anh thích thú tự kể cho mình các câu chuyện về phù thủy và phép thuật hắc ám.
“Cứ như trong phim siêu thực vậy”, anh lẩm bẩm.
Pha trà xong, Brolin ngồi vào bàn, bật đèn bên cạnh và đặt tách trà bốc khói xuống. 1 công việc còn dài, vô vị và khó chịu đối với thần kinh, đang chờ đợi anh.