Phòng hội nghị quân sự – Calisot
Diệp Gia Thành ngồi yên lặng, hai tay đan vào nhau đặt lên bàn. Trợ lý của sếp Diệp đang đi xung quanh đưa tài liệu đã được photo thành 15 bản cho 15 thành viên PW tham gia phá án.
Tôi ngồi ở cuối bàn, khi trợ lý tiểu Bảo đi đến bên tôi thì anh ta ngước mắt nhìn tôi, tôi mỉm cười và gật đầu với anh ta. Tài liệu không nhiều lắm, chỉ có 3 trang giấy A4. Mọi người bắt đầu lật xem tài liệu, tôi cũng bắt đầu nghiêm chỉnh.
EE402 là tên đánh dấu vụ án theo chuyên ngành của chúng tôi, nó còn có tên gọi bình thường dễ hiểu là “Giết người liên hoàn”. Theo tài liệu chúng tôi đang có trên tay, trong hơn 8 tháng hung thủ giết 82 người, 43 nữ và 39 nam. Cứ cách 3 ngày hung thủ sẽ ra tay một lần, đôi khi một tuần hung thủ mới ra tay giết người. Nhưng đa số sẽ cách ba ngày ra tay một lần.
Hung thủ ban đầu được xác định là một người biến đổi gen, có siêu năng lực. Đây mới là điều đau đầu cho mọi tổ chức chính phủ. Sau sự việc hy hữu ở thế kỷ 21, ánh sáng kỳ lạ gọi là “Ánh sáng chết” quét qua địa cầu thì số người còn sống đã cho ra đời những thế hệ tiếp theo vô cùng kỳ dị, những người dị năng với số đông đang tăng dần. Nếu họ là người tốt thì không phải bận tâm, đằng này con người luôn có tốt có xấu.
Hung thủ sau khi giết người toàn bộ chứng cứ phạm tội của hắn đã bị xóa bỏ hoàn toàn, hắn không cần dàn dựng cảnh nạn nhân tự sát, không cần phi tan sát nạn nhân. Tên hung thủ này có vẻ rất tự tin vào khả năng của mình. Cách giết người của hắn rất dã man, luôn có chuẩn bị trước khi ra tay. Ngoài ra, có một điều ở tên hung thủ kỳ lạ này là vào những ngày lẻ, tức là các ngày thứ ba, thứ năm, thứ bảy khi ra tay hắn sẽ giết nạn nhân bằng phương pháp cắt cổ. Một nhát cắt đứt cổ nạn nhân. Khiến nạn nhân tử vong ngay tức khắc.
Vào các ngày còn lại nếu hắn ra tay hắn sẽ siết cổ nạn nhân cho đến khi nạn nhân tắt thở mà chết. Hắn ra tay với cả nam lẫn nữ, động cơ nào khiến hắn giết người? Thù oán? Với 82 người? điều đó là không thể nào, với một số lượng người như thế đây tuyệt đối không phải giết người vì tư thù.
Có thể xác định hắn là một kẻ biến thái hoặc là một kẻ mắc bệnh tâm thần. Mọi người sao khi xem qua tài liệu sếp Diệp đã đưa. Từng người lần lượt cho ý kiến cá nhân:
– Sếp Diệp, tôi nghĩ hung thủ rất có thể là một tên biến thái! Theo tài liệu đã ghi, hắn luôn sử dụng hai phương pháp giết người khác nhau vào các ngày trong tuần, cho nên tôi nghĩ rất có thể hắn bị tác động tâm lý gì đó. Kỷ Ngự Trình là người lên tiếng đầu tiên.
– Vào các ngày lẻ hắn sẽ giết nạn nhân nam, còn nạn nhân nữ hắn luôn chọn ra tay vào ngày chẵn. Mạch Chỉ Đình giọng đanh thép vang lên.
– Hắn không để lại bất kỳ dấu vết nào, cảnh sát nước G không lần ra được! Nữ chính Diêu Khúc Lan giọng nói mềm mại có vẻ tiếc nuối.
– Nếu muốn bắt được hung thủ, e rằng chúng ta phải điều tra lại từ đầu không nên dựa vào tài liệu nước G cung cấp! Kỷ Ngự Trình tiếp lời.
– Tôi nghĩ chúng ta cần chia ra làm hai đội, một đội điều tra về nạn nhân còn một đội kiểm tra hiện trường vụ án! Mạch Chỉ Đình nhìn sang Diệp Gia Thành…
Diệp Gia Thành có vẻ trầm tư, sau đó cất lời:
– Thứ nhất, không phải e rằng mà là nhất định phải điều tra lại từ đầu! Thứ hai, tôi đồng ý với ý kiến sếp Mạch, sẽ chia làm hai đội điều tra. Thứ ba, có ai còn ý kiến khác?
Mọi người có vẻ im lặng, các thành viên mới không ai lên tiếng vì sợ khí thế bốn vị sếp này. Là người mới nên có chút rụt rè. Tôi cũng sợ mình nhiều chuyện lắm cũng không tốt, có gì có thể nói riêng với sếp Diệp chắc là được. Nhưng ai đó lại khiến tôi muốn trốn cũng không được. Diệp Gia Thành nhìn về phía tôi rồi hắn giọng:
– Thành viên nữ mang kính đen, tóc đen xõa sau lưng. Cho tôi biết ý kiến riêng của cô!
Tôi đưa mắt nhìn mọi người trong phòng, sếp Diệp là nói tôi ư? “Đã cố tình cải trang rồi mà vẫn bị điểm danh, Diệp Gia Thành, anh thối lắm” Tôi hít sâu một hơi, nhìn thẳng sếp Diệp. Nâng mắt kính:
– Thưa sếp, hung thủ cũng có thể là người đâm thuê , chém mướn…khụ… ý tôi là hắn có thể là sát thủ nên mới giết nhiều người như thế!
Mọi người trợn mắt nhìn tôi, Kỷ Ngự Trình môi nở nụ cười. Tôi không biết họ đang nghĩ gì nhưng chắc họ rất ngạc nhiên trước câu nói của tôi. Diệp Gia Thành khi nghe tôi nói gật gật đầu, dường như cố che lấp ý cười. Sau đó anh nói:
– Còn gì nữa không? Mọi người cứ tự nhiên đưa ra ý kiến! Diệp Gia Thành nhìn từng người.
– Ummm…. Sếp Diệp tôi nghĩ chúng ta nên tập trung xem xét hiện trường giết người đầu tiên của hung thủ! Tôi nhìn Diệp Gia Thành.
– Sếp Diệp, cô ấy nói rất đúng. Tôi nghĩ hiện trường đầu tiên của vụ án thường nói lên đúng nhất về hung thủ. Bao gồm nguyên nhân, động cơ. Lần đầu ra tay nên có thể hung thủ chưa thành thạo như những lần sau. Hoắc Thiếu Khâm đột nhiên lên tiếng.
– Hai thành viên mới này nói rất có lý, tôi tán thành với ý kiến của họ! Kỷ Ngự Trình quay sang nói với Diệp Gia Thành.
– Được, quyết định vậy đi! Nếu không còn ý kiến nào khác chúng ta tan họp! Diệp Gia Thành lên tiếng.
Mọi người đi ra khỏi phòng họp, bỗng tay tôi bị ai đó kéo lại. Hoắc Thiếu Khâm nhìn tôi:
– Chào em, lúc nảy em rất giỏi có thể đưa ra phương án như thế!
– Chẳng phải anh cũng đưa ra phương án như tôi sao? Tôi nhìn tên có vẻ hoa đào trước mặt.
– Anh là thuận nước đẩy thuyền thôi, thấy phương án em rất có lý nên ủng hộ một chút! Hoắc Thiếu Khâm mỉm cười.
– Vậy à! Cám ơn anh nhé, nếu không có gì em xin phép đi trước! Tôi mỉm cười gật đầu rồi đi ra.
Hoắc Thiếu Khâm nhìn bàn tay trống rỗng của mình, cảm xúc mềm mại trong lòng bàn tay vẫn còn đọng lại, hắn vừa mới nắm tay một cô gái rất dễ thương và rất xinh đẹp. Mặc dù lần này có thể đi cùng sếp Diêu xinh đẹp nhưng cô gái này có nét trẻ con, thơ ngây hiếm có. Nếu cố gắng chinh phục chắc nay mai sẽ nắm được trong lòng bàn tay. Hắn mỉm cười, rồi bước ra khỏi phòng họp.
Diệp Gia Thành sau khi ra khỏi phòng họp vẫn không thấy bóng dáng Lô Ái Thi bước ra. Trong lòng có chút không thoải mái, chẳng biết ai đó còn việc gì mà không chịu ra. Mắt hắn lóe lên, lấy điện thoại từ trong túi ra.
Tôi vừa ra khỏi phòng họp thì điện thoại reo. Là sếp Diệp, tôi bắt máy:
– Alo! Tôi mỉm cười.
– Em làm gì trong phòng họp, sao mọi người đã rời khỏi nhưng anh lại không thấy em??? Giọng sếp Diệp lạnh lẽo.
– Anh nghĩ em có thể làm gì? Tôi chu mỏ.
– Có kẻ theo tán tỉnh em? Diệp Gia Thành nói như chắc chắn.
– Làm sao anh biết? Tôi ngạc nhiên, sếp Diệp rình trộm tôi ư? “Anh ấy thật tài mà”
– Em có biết lúc trong phòng họp có rất nhiều ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào em? Chính vì thế hắn hận mình không thể vỗ bàn tuyên bố chủ quyền.
– Em…không biết!!! Không nhìn nữ chính nhìn tôi làm gì, sếp Diệp chắc nhầm lẫn rồi.
– Được rồi, ngày mai bắt đầu phá án, em nhớ chuẩn bị thật tốt, đi theo anh! Sếp Diệp đổi lại giọng điệu nhẹ nhàng.
– Vâng!!! Tôi thật mong sao cho đến ngày mai, tôi sẽ được cùng ông xã kề vai sát cánh rồi. nghĩ đến thật vui mừng.
– Em về nghĩ ngơi đi!
– Vâng, mai gặp lại! Chào sếp ạ! Tôi dí dỏm.
– Hừ…chỉ giỏi làm trò! Sếp Diệp cười một tiếng rồi cúp máy.
Ngày mai tôi sẽ chính thức được tham gia phá án rồi, chuyện này ở thế kỷ 21 tôi chỉ tình cờ thấy trong phim thôi. Hôm nay chính mình trực tiếp trải nghiệm, tôi rất hưng phấn. Tôi sẽ được nhìn thấy truyền kỳ phá án, người đàn ông được cả thế giới tôn sùng – Diệp Gia Thành bắt tay điều tra tội phạm. Ôi, thật là hạnh phúc!
Đó là ông xã tôi, nam chính “phản diện” chắc lúc đó anh sẽ ngầu lắm. Không biết có như Đậu Khấu miêu tả, Diệp Gia Thành lãnh khốc, tàn nhẫn, vô tình…