Thiên Thần Và Ác Quỷ

Chương 63



Gunther Glick đã giằng con chuột máy tính từ tay Chinita Macri, và giờ chị ta đang đứng lom khom ở cuối chiếc xe hòm chật chội của BBC, nhìn qua vai Glick.

– Thấy chưa. – Glick vừa nói vừa gõ thêm vài ký tự vào bàn phím.

– Có phải mỗi British Tattler cho đăng bài về những gã này đâu?

Macri cúi xuống gần hơn. Glick nói đúng. Cơ sở dữ liệu của BBC cho thấy rằng họ đã cho đăng sáu bài báo cả thảy trong vòng 10 năm qua về một hội kín tên là Illuminati. Trời ơi không thể tin nổi, Macri thầm nghĩ.

– Tay nào viết những bài đó thế? Mấy tay ba hoa chích chòe chứ gì?

– BBC đâu có thuê những đồ rác rưởi đó.

– Họ thuê anh đấy thôi.

Glick gầm gừ:

– Sao cô lại đa nghi thế không biết! Có rất nhiều tài liệu chứng minh sự tồn tại của Illuminati trong một giai đoạn lịch sử dài đấy.

– Thì mấy mụ phù thuỷ vật thể bay không xác định, rồi cả thuỷ quái hồ Loch Ness nữa chứ.

Glick đọc tên những bài báo được liệt kê.

– Cô đã bao giờ biết có người tên là Winston Churchill chưa?

– Tên kêu gớm nhỉ.

– BBC đã từng đăng một loạt phóng sự về cuộc đời của ông ta. Mà là tín đố Cơ đốc giáo trung thành đấy nhé. Cô có biết là năm 1920, Churchill cũng đã lên án hội Illuminati và cảnh báo người dân Anh về một âm mưu toàn cầu chống lại lương tri không?

Macri vẫn chưa tin:

– Báo nào đăng tuyên bố đó? British Tattler à?

Glick cười mỉm:

– London Herald. Ngày 8 tháng 2 năm 1920.

– Không thể nào.

– Cô nhìn cho kỹ đi!

Macri nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. London Herald, ngày 8 tháng 2 năm 1920. Sao mình lại không biết nhỉ?

– Thế thì chắc Churchill bị bệnh hoang tưởng rồi.

– Không phải mỗi mình ông ấy đâu. – Glick vừa đọc tiếp vừa nói – Có vẻ như năm 1921 thì Woodrow Wilson cũng đã cho phát đi ba lời cảnh báo trên đài phát thanh về nguy cơ hội Illuminati khống chế hệ thống ngân hàng của Mỹ. Có cần tải nguyên văn những lời đó xuống cho cô xem không?

– Thôi khỏi cần.

Nhưng Glick vẫn tải về một bản phát thanh.

– Ông ấy nói đây nhé: “Có một thế lực được tổ chức rất chặt chẽ, rất tinh vi, rất hoàn hảo. Nó có mặt ở hầu hết mọi nơi, đến nỗi người ta chỉ dám thì thầm thật khẽ mỗi khi cả gan chỉ trích nó”.

– Tôi chưa bao giờ nghe nói đến chương trình phát thanh đó.

– Chắc là vì năm 1921 thì cô còn vắt mũi chưa sạch.

– Hay đấy. – Macri lại thấy thích lời châm chọc này. Cô biết tuổi tác đang ngày một hiện rõ trên khuôn mặt của mình. Ở tuổi 43, những lọn tóc đen dày của cô đã bắt đầu ngả sang màu muối tiêu. Nhưng quá kiêu hãnh, Macri không bao giờ nhuộm tóc. Mẹ của Macri, một tín đồ Baptist ở miền Nam, đã dạy cô biết tự bằng lòng và tôn trọng bản thân. Vì con là một phụ nữ da đen, mẹ cô dặn dò, đừng bao giờ cố che giấu bản thân. Ngày con làm điều đó cũng là ngày con chết. Hãy đứng thật thẳng, mỉm cười rạng rỡ, và để mọi người phải băn khoăn không hiểu điều bí mật nào đã khiến con cười rạng rỡ đến thế.

– Đã nghe nói đến Cecil Rhodes bao giờ chưa? – Glick hỏi.

Macri nhìn lên:

– Nhà tài chính người Anh đó hả?

– Đúng rồi. Người thành lập quỹ học bổng Rhodes đấy. Đừng nói với tôi là…

– Người của Illuminati.

– Báo nào?

– BBC, thật đấy. Ngày 16 tháng 11 năm 1984.

– Báo mình đăng tin Rhodes là người của Illuminati á?

– Chứ sao. Và theo thông tin của chúng ta thì quỹ học bổng Rhodes được thành lập từ nhiều thế kỷ nay để tuyển mộ những bộ óc lỗi lạc nhất cho hội Illuminati.

– Thật lố bịch! Bác tôi ngày xưa cũng nhận học bổng Rhodes đây!

Glick nháy mắt:

– Cả Bill Clinton cũng thế.

Macri lúc này đã thật sự phát điên. Chưa bao giờ chị chấp nhận những bài báo nhăng nhít kiểu này. Nhưng Macri cũng biết rằng BBC luôn cho thẩm định kỹ lưỡng tất cả những thông tin mà hãng công bố.

– Sự kiện này thì chắc cô biết. – Glick đọc – BBC, ngày 5 tháng 3 năm 1998. Chủ tịch Uỷ ban hạ viện, Chris Mullin, yêu cầu tất cả các nghị sĩ Anh là thành viên hội Tam Điểm phải công khai mối quan hệ đó.

Macri còn nhớ sự kiện này. Rốt cuộc thì hội kín đó hoá ra lại có liên quan đến các nhận viên cảnh sát, thậm chí cả quan toà.

– Nhưng để làm gì thế?

Glick đọc tiếp:

– Lo lắng rằng có thể những chi nhánh bí mật của hội Tam Điểm sẽ khống chế toàn bộ thể chế chính trị và hệ thống tài chính.

– Đúng thế.

– Gây ra bao nhiêu là ầm ỹ. Hội Tam Điểm trong nghị viện đã tỏ ra công phẫn. Mà thế là phải thôi. Hoá ra đa số họ chỉ là những người ngây thơ gia nhập hội Tam Điểm để làm các công việc từ thiện. Họ không hề biết gì về những mối liên hệ trong quá khứ của hội đó.

– Những liên hệ chưa được chứng minh rõ ràng.

– Thế cả thôi – Glick đọc lướt các bài báo. – Xem đây này. Thông tin cho thấy Illuminati liên quan đến cả Galileo, hội Guerenets ở Pháp, hội Alumbrados ở Tây Ban Nha. Thậm chí cả Karl Max và cách mạng Nga.

– Rất có thể lịch sử bị bóp méo lắm chứ.

– Được rồi. Cô muốn những sự kiện gần đây chứ gì? Xem đi. Đây là bài trên tờ Wall Street Journal nhắc đến Illuminati nhé.

Tên tờ báo khiến Macri chú ý.

– Journal à?

– Đoán xem trò chơi điện tử được ưa thích nhất ở Mỹ hiện nay là gì nào?

– Sex với Pamela Anderson chứ gì?

– Gần đúng. Tên của nó là Illuminati: trật tự thế giới mới.

Macri nhìn qua vai Glick để đọc phần giới thiệu trò chơi: “Steve Jackson Games đã thành công ngoài sức tưởng tượng… một cuộc thám hiểm có tính lịch sử. Trong đó một hội kín xấu xa ở Bavaria rắp tâm muốn thông trị cả thế giới. Hãy lên mạng để tham gia…”

Macri ngước mắt lên như sắp sửa phát ốm đến nơi:

– Mấy gã hội viên Illuminati này thì có liên quan gì đến Thiên Chúa giáo đây?

– Không chỉ mỗi Thiên Chúa giáo đâu nhé. – Glick nói – Mà là mọi tôn giáo nói chung! – Glick ngẩng mặt lên, cười toe toét. – Nhưng qua cuộc gọi ban nãy thì có thể đoán rằng họ quan tâm đặc biệt tới Vatican đấy.

– Ồ thôi đi! Anh không thật sự tin vào những lời tự giới thiệu của gã đó đấy chứ?

– Rằng gã là sứ giả của Illuminati ư? Chuẩn bị hành quyết bốn Hồng y Giáo chủ ư? – Glick mỉm cười. – Tôi hi vọng đó là sự thật.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.