Nạp Thiếp Ký I

Chương 431: Cái giá của ngoại tình



Đến lúc này, Hạ Bình mang theo các cẩm y vệ nữ hộ vệ kéo đến. Kỷ Cương ra lệnh cho giam Lữ Hoàn Cơ và hai thị nữ người Triều Tiên lại, rồi thẩm vấn riêng Cẩu Giản trước.

Kỷ Cương hỏi Cẩu Giản: “Ngươi làm cách nào cấu kết với Lữ Hoàn Cơ hả?” Nếu như đã xảy ra chuyện gian tình thế này, Lữ Hoàn Cơ đừng tưởng tiếp tục làm tân phu nhân của hầu gia nữa, và cũng đừng mong trở về hoang cung tiếp tục làm mỹ nhân, mà chờ bị bỏ vào nồi nước mổ heo mà thôi.

Cẩu Giản phun ra một ngụm máu, đáp: “Đại nhân tha mạng a, đây đều là nàng ta quyến rũ tôi.”

“Đánh rấm!” Kỷ Cương quát, “Ả hôm nay thành thân với hầu gia, người đã đến hầu tước phủ rồi, làm sao lại có thể quyến rũ ngươi? Ngươi lợi dụng cơ hội đưa dâu hóa trang lẻn vào trong hầu tước phủ, làm sao lại thành ả ta quyến rũ ngươi?”

Những thiếp thân hộ vệ của Kỷ Cương lập tức ngầm hiểu ý, bước tới chụp lấy tay của Cẩu Giản, sử dụng phương pháp bức cung truyền thống và đơn giản nhất của cẩm y vệ đó là “đoạn chỉ đại pháp”, bẻ gãy từng ngón tay của Cẩu Giản, tiếng lách cách vang lên không ngừng, từng lóng từng lóng một, khiến cho Cẩu Giản kêu thảm liên hồi, ngất đi.

Tiếp sau đó, cẩm y vệ dùng nước lạnh đổ cho y tỉnh, Cẩu Giản rên rĩ nói: “Tôi xin khai…., năm trước sau khi Hiền phi nương nương bệnh mất, trong thời gian xây dựng lăng mộ, di thể có đặt trong hầm băng của hoàng cung. Lúc đó tôi phụ trách mang thị vệ thủ hộ, có một ngày Lữ mỹ nhân phái thị nữ đến xin một khối băng, chỉ định tôi đưa tới…”

Hoàng cung có chỗ chuyên môn đặt hầm chứa băng dưới đất, nằm ở ngoài Bắc An môn của hoàng thành, dùng để giải nhiệt thoáng mát vào mùa hè và những việc khác. Người cổ đã biết dùng nhiệt độ thấp để bảo hộ thi thể, do đó, trước khi lăng mộ của Hiền phi nương nương được xây dựng xong, di thể của Hiền phi được lưu giữ trong băng khó. Đây là lý do tại sao khi khai quan nghiệm thây, Dương Thu Trì phát hiện tuy hiền phi chết đã nửa năm rồi mà thi thể vẫn bảo toàn rất tốt, chỉ hơi thối rửa một chút mà thôi, thì ra là tác dụng của việc giữ lạnh ở trong hàm băng thế này.

Khi nghe Cẩu Giản khai là y phụ trách canh giữ di thể của Hiền phi, và Lữ mỹ nhân lại sai thị nữ tìm cách gọi y tới, Dương Thu Trì liền động tâm, ngầm cảm thấy trong đây có chuyện gì đó không ổn, liền ngưng thần lắng nghe.

Cẩu Giản khai tiếp: “Tôi vận băng khối đến cung của Lữ mỹ nhân. Nàng ta gọi tôi vào phòng, nói tôi anh tuấn, nàng ta muốn… muốn hoan hảo với tôi, cởi quần áo ôm tôi, còn nói nếu tôi không đáp ứng, thì nàng ta sẽ kêu toáng lên nói tôi định cưỡng bức nàng ta…., tôi bị bức không còn cách nào, chỉ còn biết y lời…”

Dương Thu Trì cười thầm, người ta thường nói: nữ mà theo đuổi nam thì dễ dàng như hai người chỉ cách một tờ giấy. Một mặt là định lực của nam nhân không đủ, mặt khác là chiêu vừa rồi của nữ nhân xem ra rất hữu dụng.

Trong hoàng cung của Minh triều có hai bộ phân: bên trong cùng gọi là cung thành, từ nam Khởi Ngọ môn đến bắc Huyền Vũ môn, phân ra nội cung và ngoại cung. Ngoại cung là chỗ làm việc của hoàng đế, nội cung là chỗ ở của hoàng đế và các phi tần. Cung Thành là ở bên ngoài hoàng thành, là chỗ thiết đặt các cơ quan như Đô đốc phủ của năm thứ quân (tương đương Trung ương quân ủy), lục bộ (ngoại trừ hình bộ), cùng thái y viện, hàn lâm viện, cẩm y vệ và các cơ quan trung ương khác. Cung thành hợp với hoàng thành gọi là hoang cung, bên ngoài là kinh thành.

Án chiếu theo quy củ, đại nội thị vệ chỉ có thể ở trong hoàng thành và ngoại cung của cung thành (tức nơi làm việc của hoàng đế) làm nhiệm vụ cảnh giới. Còn Lữ mỹ nhân và các phi tần của hoàng đế thì cư trú ở nội cung, đại nội thị vệ không thể tiến vào, chỉ có cung nữ và thái giám hầu cận. Cái này gọi là bên ngoài khẩn mà bên trong lỏng lẽo, trừ khi hoàng đế hay thị vệ có sự triệu hoán của phi tần thì mới được tiến vào, làm xong việc lập tức li khai.

Do đó, Cẩu Giản chỉ có thể lợi dụng cơ hội đưa nước đá tới cho Lữ mỹ nhân mà hò hẹn cùng nàng, nhưng mà việc này cũng vô cùng nguy hiểm.

Kỷ Cương hỏi: “Vậy hôm nay tại sao ngươi lại lẻn theo đến hầu tước phủ vậy?”

“Sau khi tôi cùng nàng ta hoan hảo, thường mượn cơ hội đưa băng khối tới để gặp gỡ nàng ta. Như vậy là vô cùng mạo hiểm, nhưng… nhưng tôi cũng thật sự thích nàng ấy, liền thương lượng với nàng ấy cùng trốn đi, nàng ta không chịu, tôi… rơi vào tình cảnh không thể ngóc đầu. Hôm nay nghe nàng ấy sắp gả về cho Dương hầu gia, tôi đau lòng lắm, liền mượn cơ hội đưa lễ vật tống hôn đến hầu phủ, uống chút rượu, nhất thời kích động liền tìm đến nàng, muốn mang nàng đi trốn….”

Kỷ Cương nghe y khai cũng khá hợp lý, bèn ra lệnh đem giam lại, cho đưa Lữ Hoàn Cơ lên. Lữ Hoàn Cơ chỉ khóc ròng, không chịu nói gì. Trước khi hoàng thượng tỏ rõ thái độ, Kỷ Cương vẫn chưa dám động hình với nàng ta, ra lệnh cho giải xuống, đưa một trong hai thị nữ người Triều Tiên lên.

Ả thị nữ ấy trước đã bị Tống Vân Nhi đánh hôn mê, giờ đã được cứu tỉnh, biết gian tình của chủ bị bại lộ, đều sợ tái mặt. Kỷ Cương chỉ hơi động dụng một hai loại khốc hình, thì thị nữ này đã khai ra ngay, cách nói cũng tương đồng với Cẩu Giản, đơn giản chỉ là gian tình bên trong cung đình mà thôi.

Nhưng Dương Thu Trì không nhận thấy như vậy. Lữ Hoàn Cơ tại sao không quyến rũ thị vệ khác, mà cứ chọn người đứng đầu đội thị vệ bảo vệ di thể của Hiền phi nương nương? Hơn nữa phi tần của hoàng đế mà quyến rũ thị vệ thì nguy hiểm vô cùng, một khi bị phát hiện sẽ bị khép tội diệt môn. Lữ Hoàn Cơ nếu chỉ vì khát vọng ái tình mà làm như vậy là quá mạo hiểm, không hợp với lý thường.

Đặc biệt là khi ba người họ nghe lén, Cẩu Giản đã từng nói một câu: “Nàng đã nói rồi, chỉ cần ta giúp nàng làm chuyện đó, nàng cái gì cũng đáp ứng ta!” Chuyện đó rốt cuộc là chuyện gì mà có thể khiến Lữ mỹ nhân cái gì cũng đáp ứng làm theo Cẩu Giản? Nhất định là không đơn giản.

Nghe Dương Thu Trì phân tích, Kỷ Cương và Lý công công đua nhau gật đầu, bên trong nhất định có gì mờ ám!

Và thế là, Kỷ Cương tiến hành khốc hình bức cung với hai thị nữ người Triều Tiên này, không hề dụ cung, và hai nữ tử Triều Tiên ấy làm sao chịu nổi sự tra tấn khắc nghiệt của cẩm y vệ, đều chia nhau khai hết. Lời khai của hai người cũng hoàn toàn giống nhau.

Khẩu cung của hai người này khiến cho Kỷ Cương, Lý công công và Dương Thu Trì trợn mắt nhìn nhau, không ngờ sự tình lại như vậy.

Kỷ Cương tới đây quả thật là vừa mừng vừa lo, ra lệnh cho đưa Cẩu Giản lên tra hỏi tiếp.

Khi Cẩu Giản bị áp giải lên, lần này Kỷ Cương sậm sì nét mặt, quát: “Lữ Hoàn Cơ quyến rũ ngươi rốt cuộc là có mục đích gì? Ngươi hãy nghĩ cho kỹ cho lão tử, nếu không lão tử lột da ngươi!”

Cẩu Giản run bắn người, cố cứng giọng khai: “Tôi… tôi đã khai rồi a, …. nàng ta nói tôi tướng mạo anh tuấn, thích tôi, muốn cùng tôi….”

“Đánh rấm cái con mẹ ngươi!” Kỷ Cương đá một cước, trúng ngay mặt của Cẩu Giản, xương mũi gãy rụm, máu mũi vừa ngưng chảy lập tức phún ra như suối, ướt sủng cả mặt.

Kỷ Cương chuyển thân nói với Dương Thu Trì: “Dương đại nhân, bổn quan muốn mượn thư phòng của ngài làm phòng thẩm vấn, được không?”

Dương Thu Trì gật đầu: “Chỉ cần cạy miệng của chúng, phá án này, Chỉ Huy Sứ đại nhân cho dù có phá nát thư phòng này cũng được. Dù gì thì ta cũng chuẩn bị đốt hết thư phòng này, để tránh khỏi nhớ lại mà thêm bực!”

Kỷ Cương cười hăng hắc, tiếp đó phất tay, mấy cẩm y vệ bước lên phân biệt chụp hai cánh tay của Cẩu Giản. Rắc rắc hai tiếng, họ đã bẻ gãy xương vai của y, đau đến nổi Cẩu Giản suýt ngất đi.

Cẩm y vệ cởi dây trói cho y, cho dựng lên giá gỗ, trói căng hai tay ra hai giá sách lớn, rồi xoạt một cái xé rách y bào sau lưng y.

Một cẩm y vệ cầm một cây đuốc đốt sau lưng Cẩu Giản một hồi, sau đó cầm một mũi đao mổ trâu lên, rạch đánh xoẹt sau lưng y, sau đó lấy mũi dao cẩn thận vít một góc da ngay miệng vết thương, dùng miệng cắn mũi đao, hai tay cầm lấy da lật kéo ngược, từ từ xé toạt xuống dưới.

Cẩu Giản dài giọng gào thét, âm thanh vừa cao vừa ghê rợn, chấn động cả màn nhĩ.

Tên cẩm y vệ ấy chảng hề động tâm, cứ tiếp tục từ từ lột da lưng của Cẩu Giản xuống tới eo mới buông tay. Miếng da người đó lập tức quắn lại, sau lưng Cẩu Giản lập tức lộ ra một lớp da thịt máu huyết mơ hồ, máu không ngừng ứa ra chảy xuống đất, mặt đất đã đọng một vũng máu nhỏ.

Trong quá trình này, Cẩu Giản bị đau ngất đi tỉnh lại mấy lần, nhưng vẫn kiên trì không khai.

Một cẩm y vệ khác lấy tới một chậu muối rồi giống như người gieo mạ rảy mạnh vào vết thương đầy máu của Cẩu Giản! Cẩu Giản lại kinh khủng hét dài, đầu không ngừng đập vào giá sạch, định bụng đập đầu tự vẫn, miễn phải chịu sự đày ải thống khổ thế này. Nhưng ở đầu của hắn chỉ có một sợ dây để giữ sách và một vài cuốn sách mỏng, cụng đầu vào chẳng có tác dụng gì.

Sau khi rãi muối, cẩm y vệ lại dùng tay vốc một vốc muối lần, không ngừng chà sát lên vết thương!

Đau đớn kịch liệt dường như khiến cho gương mặt anh tuấn của Cẩu Giản nhăn nhúm méo mó trở thành ma quỷ, hai môi đã bị y cắn nát, răng nghiến trèo trẹo, máu huyết lâm li.

Cẩu Giản cuối cùng thở hỗn hễn kêu lên: “Tôi khai… tôi xin khai…”

“Nói!”

“Lữ Hoàn Cơ quyến rũ tôi… là để tôi… tôi đổ độc dược tì sương vào… di thể của Hiền phi nương nương… để hãm hại Lữ Viên Thiện Lữ mỹ nhân…..”

Lời nói của y hoàn toàn phù hợp với hai thị nữ người Triều Tiên! Ba người này bị phân biệt thẩm tấn, không hề dụ cung, và lời khai hoàn toàn phù hợp, ấn chứng mọi lời khai là thật.

Và sau khi khẳng định sự thật, thì án Lữ Viên Thiện hạ độc giết hại Hiền phi nương nương hoàn toàn là một án oan!

Thì ra, hai nữ tử người Triều Tiên này đều được hoàng thượng sắc phong mỹ nhân. Hoàng thượng tứ hôn cho Dương Thu Trì lấy mỹ nhân Lữ Hoàn Cơ này vốn là người tranh đua sủng ái, đã kết oán với Lữ mỹ nhân Lữ Viên Thiên là người bị Minh Thành Tổ dùng bàn ủi nóng đốt chết hôm trước. Hai ngươi vốn đã sản sinh cừu oán từ trước, nên Lữ Hoàn Cơ muốn mượn cơ hội Hiền phi chết để báo thù.

Hiền phi bị bệnh chết, trong khi đó thị nữ hầu hạ Hiền phi lại là người đã từng hầu hạ Lữ Viên Thiện mỹ nhân. Cho nên, Lữ Hoàn Cơ mỹ nhân liền nghĩ ra độc kế hãm hại Lữ Viên Thiện, để tranh phần sủng ái của hoàng thượng về mình.

Nàng ta thiết kế quyến dụ Cẩu Giản là đội trưởng thị vệ canh giữ băng khố chứa di thể của Hiền phi. Lữ Hoàn Cơ này trời sinh cho cái đẹp, vô cùng kiều mị, dùng bản lĩnh của nữ nhân khiến cho Cẩu Giản mê đến thần hồn điên đảo, rơi vào lưới tình không thể thoát ra, cam tâm tình nguyện làm mọi thứ theo ý của nàng!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.