“Vượt qua chiếc xe hơi đó!” Lục Tử Hồng trầm giọng nói, trong ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ. Nhìn vào biển xe là đoán ra kẻ đó là ai khiến cô ta càng thêm uất hận, chứ đừng nói gì đến gặp mặt
Nghe Lục Tử Hồng ra lệnh, Diệp Phong có chút sửng sốt, vốn đang dẫm phanh lại đột nhiên buông ra, khẽ đạp chân ga, chiếc xe vượt lên.
Nói thật, loại xe cao cấp này dù không lắp đặt lại cũng hơn hẳn những chiếc xe gia dụng khác, chỉ cần lắp thêm một số bộ phận thì hoàn toàn có thể ngang dọc khắp thành phố T này mà không sợ bị ngăn lại.
Nhưng lúc này mà làm như thế không thể tránh khỏi gây phiền toái cho cô ta, hơn nữa hắn cũng không có tâm trí chơi trò đua xe ở đây. Đã như vậy thì hắn sẽ không cho chiếc xe đó cơ hội vượt lên mà chặn trước nó.
Lục Tử Hồng kinh ngạc, Diệp Phong lái xe rất thuần thục, những động tác chỉ có thể thấy được ở trong phim, ngồi trong xe cô ta cảm nhận được rõ ràng chiếc xe chuyển động lúc nhanh lúc chậm, khiến cho chiếc đai an toàn lúc thì thít chặt lại lúc lại nới lỏng ra.
Diệp Phong cũng mơ hồ cảm giác được chiếc xe ở phía sau và Lục Tử Hồng có mối quan hệ không bình thường, nếu không thì đã không như thế này, nghĩ đến đây hắn chợt nhớ ra cô ta không có thói quen xấu lái xe nhanh, đương nhiên lần trước trêu tức hắn là ngoại lệ.
“Lục tổng giám đốc, cô biết chiếc xe phía sau à?” Diệp Phong giữ vững tay lái mắt nhìn về phía trước hỏi. Khi nãy hắn còn tưởng chiếc xe chặn đầu để bắt cóc mãi cho tơi khi nãy để ý vẻ mặt của Lục Tử Hồng hắn mới nghĩ cô ta biết chiếc xe đó.
Như vậy cũng tốt, nếu như Lục Tử Hồng thật sự gặp phải nguy hiểm, chính hắn cũng khó xử, cứu cô ta tất nhiên sẽ bị bại lộ thân phận, không cứu chính hắn lại không nỡ để một người phụ nữ vừa mới trải qua vết thương lòng một mình đối mặt nguy hiểm,ngay cả khi hai người không quen biết, lúc bất đắc dĩ hắn cũng sẽ ra tay cứu người.
Lục Tử Hồng rất phẫn nộ không hề để ý tới Diệp Phong, chỉ quay đầu lại xem chiếc xe đen đang theo sát phía sau, trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường.
Diệp Phong khẽ nhíu mày, hắn ta chưa từng thấy cô ta như thế bao giờ, dường như có mối hận sâu sắc với chủ nhân của chiếc xe đó, hoàn toàn không giống với phong thái bình tĩnh như khi ở buổi đấu giá.
” Hay là tôi cắt đuôi hắn nhé?” Diệp Phong dò xét, theo hắn, cho dù đổi hai chiếc xe cho nhau hắn cũng chắc chắn cắt đuôi chiếc xe đó trong vòng hai phút, trong dòng xe đông đúc trên đường lách đi khỏi là sở trường của hắn. Hơn nữa chiếc xe phía sau cũng không ổn định xem ra người lái xe phía sau cũng là một tài xế thường thôi, chưa từng nếm trải cảm giác xe bay, nếu không thì đã không đi theo sau mãi thế.
Lục Tử Hồng lúc này sắc mặt đanh lại, lạnh lùng nói:” Không cần cắt đuôi, anh cứ chặn trước hắn như vậy cho tôi.”
Ách…… Phụ nữ thật sự là đáng sợ, Diệp Phong khẽ thở dài. Lục Tử Hồng ra vẻ rất thích trò mèo vờn chuột, lần trước với hắn cũng thế, nhưng không biết con chuột lần này có thông minh như con chuột lần trước không. Lần trước hắn là chuột còn lần này hắn đóng thay cô ta làm mèo, không biết con chuột phía sau có biết hay không, nhưng xem ra hắn không dễ gì mà chịu trói.
Diệp Phong khẽ gật đầu, duy trì tốc độ cũ, nhưng chăm chú hơn đề phòng chiếc xe đằng sau vượt lên, cũng may là hắn có kĩ thuật lái xe nếu như hắn mà thua một tay lái bình thường thì đúng là mất mặt quá.
Hắn rất tập trung nhưng vẻ ngoài vẫn tỏ ra rất bình thản, lúc này hắn vẫn thản nhiên châm thuốc hút vài hơi, nhưng trước mặt Tử Hồng hành động này không được văn minh cho lắm.
Lục Tử Hồng tận hưởng khoái cảm trả thù, tâm trạng tốt hơn rất nhiều,vừa rồi tại buổi đấu giá phải nín nhịn quá nhiều bây giờ được dịp trả thù cô ta thấy thoải mái vô cùng.
Có lẽ trước giờ cô ta quá câu nệ trong kinh doanh, đánh bại bọn họ nhưng cũng lại giúp họ đứng lên, mặc dù cũng biết đó là điều tối kỵ trên thương trường, nhưng chung quy cũng không sửa được tật xấu mềm lòng.
Nhưng hôm nay cô ta đã phát hiện ra, đối đãi tốt với kẻ địch là tàn khốc với chính mình, có lẽ nên sớm thay đổi từ lâu, thì có lẽ cô ta đã có thể thể hiện được tư chất của một người phụ nữ trước mặt người yêu, bây giờ thì đã không còn cơ hội nữa rồi.
Đã như vậy,thì quay về là chính mình, bất luận sự nghiệp hay là tình cảm tốt nhất vẫn nên lạnh lùng, đối với kẻ địch thì phải đẩy ngã hắn ta và đạp cho hắn hai phát.
Hôm nay Hạng Quân đã dạy cho cô ta một bài học, bạn bè đôi khi cũng có thể biến thành kẻ thù.
Thương trường như chiến trường, hành hạ đến chết càng có sức uy hiếp, lúc này lợi dụng xe của mình áp chế chiếc xe phía sau, chính là lợi dụng sức mạnh để ăn hiếp kẻ yếu, kẻ yếu chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, ngay cả khi bị sỉ nhục.
Diệp Phong tựa hồ cũng cảm thấy người phụ nữ bên cạnh có gì đó thay đổi, hắn liếc nhìn qua gương thì lại phát hiện một nụ cười xảo quyệt, dường như có mùi máu, giống như biểu hiện của sát thủ sau khi giết người nhìn thi thể trên mặt đất vậy, thật sự làm cho hắn không hiểu cô ta đang nghĩ gì.
Nhưng đó không phải là vấn đề mà hắn phải lo, trước mắt thân phận của hắn là một người tài xế, an tâm lái xe là tốt nhất, nhưng cũng chỉ là chú ý hơn một chút thôi, không thể để cho chiếc xe kia vượt qua.
Chính hắn cũng thích việc này, không ngờ trò chơi đua xe trên đường này lại thú vị như vậy. Người dẫn đầu mấy phút mấy giây về đích, quả thực không thú vị, hay là cho đối thủ một tia hy vọng, rồi lại dập tắt hi vọng của hắn có phải thú vị hơn không.
Kết quả là kế hoạch được triển khai, Diệp Phong dường như trở thành nhân vật trong game, kiểm soát tất cả.
Đương nhiên quy tắc này có chút hèn mọn trong cuộc đua nhưng trên chiến trường thì cực kỳ thích hợp.