U Minh Trinh Thám

Chương 623: Cuộc chiến mạn trường



Trường thương ngăm đen cùng thân đào màu bạc tiếp xúc phát ra hoa lửa sáng ngời. Thanh âm kim loại ma xát lẫn nhau đủ làm cho bất luận người nào nghe được cũng phải nổi da gà. Minh Diệu thật uể oải phát hiện khi đơn thuần đối kháng lực lượng với Eva mình rõ ràng không phải là đối thủ, đôi tay bị trường thương của Eva không ngừng áp bách chậm rãi gấp khúc dần.

Khóe môi Eva lướt qua một tia cười lạnh, Minh Diệu mẫn tuệ liền nhìn thấy. Eva dùng một bàn tay cầm trường thương, mà tay còn lại phát ra quang mang chói mắt, đánh tới lồng ngực Minh Diệu bởi vì đang đối kháng trường thương nên không hề có chút phòng bị.

Không kịp đề phòng, quang mang chói mắt xuyên qua áo khoác của Minh Diệu, trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài, nện lên trên vách tường, khảm vào bên trong.

Từ trên vách tường rơi xuống, Minh Diệu run rẩy đứng lên. Vùng áo nơi lồng ngực đã hóa thành tro bụi, Minh Diệu âm thầm may mắn nếu không phải mình có Kim Quyết bảo hộ, chỉ sợ hiện tại thân thể mình đã có thêm vài chục lỗ thủng.

– Trong nháy mắt bị công kích còn biết tự mình nhảy ngược về phía sau tránh thoát yếu hại…

Eva mang theo nụ cười khinh miệt trên mặt:

– Xem ra còn có thể chơi nhiều thêm một lát!

– Nhìn ngươi còn có thể đắc ý được bao lâu!

Tuy rằng ngoài miệng Minh Diệu vẫn không chịu bỏ qua, nhưng trong lòng hắn biết rõ nếu còn tiếp tục chỉ sợ hắn không kiên trì được bao lâu dưới sự công kích của Eva.

– Xem ra chỉ còn làm như vậy…

Lấy ra một viên đan dược trong túi quần, Minh Diệu liền nuốt xuống. Ngay trong nháy mắt đan dược vào cổ họng, Eva rõ ràng cảm giác được linh lực dao động trên người Minh Diệu đột nhiên giảm xuống rất nhiều.

– Đau đau đau đau…

Nuốt vào đan dược, Minh Diệu run rẩy toàn thân ngã trên mặt đất, trên trán phủ kín mồ hôi.

– Tác dụng phụ của thứ này thật đúng là chịu khổ sở a…

Eva rõ ràng cảm giác được linh lực của Minh Diệu trong nháy mắt giảm xuống thật nhiều, cơ hồ tương đương với Mị. Tuy rằng Minh Diệu nằm run rẩy trên mặt đất, nhìn qua giống như không có sức phản kháng, nhưng do kinh nghiệm lần trước, nàng ta không thể phán đoán đối phương có phải đang giở trò gì lừa gạt mình đi qua hay không, cho nên chỉ lựa chọn đứng phía xa lạnh lùng nhìn tới mà không ra tay.

– Ở trong bóng đen chui tới chui lui ta cũng biết, nhưng đánh không lại thì cắn thuốc chiêu này ngươi cũng không biết đi.

Minh Diệu cảm giác toàn thân đã ngừng co giật, đứng dậy lau mồ hôi trán. Hắn nhìn Mị vẫy tay:

– Cô chuẩn bị xong chưa? Hiện tại tôi muốn đi vào thân thể của cô đây. Những tên kia đều nói lần đầu tiên sẽ đau một chút, nhưng thật sự không ngờ lại đau đến như vậy!

– Hỗn đản, đừng nói những lời thật dễ dàng làm người khác hiểu lầm như vậy đi!

Sắc mặt Mị ửng đỏ, tức giận trả lời một câu, tiếp theo thân thể hóa thành một đoàn ảnh tử màu đen nhanh chóng đi tới bên người Minh Diệu. Khác với lúc bình thường, nàng cũng không ẩn vào trong ảnh tử dưới mặt đất mà vẫn duy trì nguyên tư thế đứng trên sàn nhà, nhìn qua chẳng khác gì ảnh tử bị người quẳng ném ra ngoài cơ thể.

– Ha ha, kỳ thật tôi đã sớm chờ mong ngày này!

Minh Diệu vừa cười vừa đi tới gần thân thể của Mị. Thân thể hắn chậm rãi dung nhập vào bên trong ảnh tử màu đen của Mị biến mất không thấy gì nữa. Mà trong nháy mắt Minh Diệu biến mất, ảnh tử của Mị cũng như một vũng nước đen rơi trên mặt đất, ẩn vào bên trong những cái bóng dưới sàn nhà!

Bên trong đại sảnh giống như vừa bị bão tố thổi quét ngang qua, bình thủy tinh cực lớn dựng đứng ở giữa, bên trong đựng đầy chất lỏng màu xanh biếc. Một cô gái toàn thân trần trụi phiêu phù bên trong. Mái tóc tản ra như đóa hoa nở rộ, khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái thỉnh thoảng lại hiện lên một ít thần sắc thống khổ.

Mà bên trong đại sảnh trống trải hỗn độn kia, ngoại trừ cô gái trong bình cũng không còn bất cứ bóng người nào. Chỉ có thanh âm tiếng kim loại va chạm vang lên, ngẫu nhiên còn có bóng đen biến mất trong nháy mắt, làm cho đại sảnh tăng thêm sắc thái vô cùng quỷ dị.

Lợi dụng đặc tính có thể xuyên qua ảnh tử của Ảnh Mị bộ tộc, Minh Diệu tự nghĩ mình không thể nào đuổi kịp năng lực này của Eva. Muốn dùng đôi chân chạy theo đối kháng với ảnh mị, dù là đối diện với Mị mà Minh Diệu cũng không thể đuổi kịp được tốc độ của nàng càng không cần nhắc tới việc hắn làm đối thủ của Eva. Theo không kịp tốc độ của đối thủ, như vậy kết cục duy nhất chính là bị đánh, đây cũng không phải là chuyện mà Minh Diệu muốn thấy.

Hoàn hảo hết thảy chuyện này cũng đã sớm nằm trong dự liệu. Sau khi biết được Eva chiếm đoạt thân thể của Mị sử dụng, Dịch Tiên Sinh cũng đã nghĩ ra phương pháp đối kháng.

Lấy tốc độ đến đối kháng tốc độ. Khi ảnh mị hóa thành ảnh tử, chủ yếu có thể xem như từ bỏ thật thể của chính mình, mà dùng một loại phương thức có thể đem toàn thân chuyển hóa thành một loại linh lực dao động. Mà Minh Diệu có thể khống chế được linh lực bên trong thân thể mình, dùng một loại phương thức không thể tưởng tượng nổi bắt chước hết thảy linh lực dao động theo tần suất nào, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể tự do ra vào đủ loại kết giới. Trên lý luận mà nói, Minh Diệu chỉ cần đem linh lực dao động trong thân thể mình điều chỉnh tới tần suất dao động của Mị, như vậy hắn có thể ở dưới sự trợ giúp của nàng mà biến thành một ảnh mị.

Nhưng đây cũng chỉ là lý luận. Giống như muốn đem một tấn nước mạnh mẽ nhét vào trong một chén trà, hậu quả làm như vậy chỉ có hai kết quả, một là chén trà bị nước mạnh mẽ làm nổ bạo, hai là nước bị tràn ra bên ngoài chén trà. Hiện tại linh lực trong người Minh Diệu mạnh mẽ hơn Mị rất nhiều, muốn để Mị trực tiếp chứa chấp hắn căn bản là chuyện không thực tế chút nào. Cho nên Dịch Tiên Sinh khổ sở suy nghĩ chừng ba ngày, rốt cục đã nghĩ ra biện pháp.

Làm cho linh lực của Minh Diệu không lưu động thông qua kinh mạch, mà là chuyển hóa thành một loại vật chất khác di chuyển vào trong cơ thể cùng khung xương. Nói như vậy trên ý nghĩa Minh Diệu sẽ đem linh lực của mình giảm xuống ngang với Mị, hết thảy vấn đề tự nhiên sẽ được giải quyết thật dễ dàng. Mà viên đan dược Minh Diệu đã uống trước đó là do Dịch Tiên Sinh nghiên cứu ra để dùng vào việc này.

Loại phương pháp này chỉ có thể dùng trên người của những người phi nhân loại như Minh Diệu hiện tại. Nếu như linh lực không dựa theo lộ tuyến kinh mạch di chuyển, mà lại tán loạn trong khung xương, đổi thành người khác đã sớm bị tẩu hỏa nhập ma, làm không chuẩn sẽ bị linh lực tán loạn trong thân thể làm nổ thành mảnh nhỏ. Cũng chỉ có thân thể của Minh Diệu đã được Lilith tự tay cải tạo qua mới có thể làm được loại chuyện này.

Nhưng Minh Diệu cũng phải trả giá không nhỏ, hiện tại hắn cảm giác giống như bản thân mình vừa mới uống xong thuốc nước khiến cả người đau đớn như bị đao cắt.

Minh Diệu vốn còn một chiêu sát thủ, đó là trên tay hắn có được Hoài Tố. Chỉ khi Hoài Tố biến thành vũ khí mới có thể gây tổn thương tới thân thể Eva. Nếu như không có Hoài Tố, chỉ sợ cho dù Minh Diệu được Mị trợ giúp hóa thành ảnh mị cũng chỉ còn con đường chạy trốn trối chết.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.