Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hạ Trăn tới nơi này, cũng không phải là lần đầu tiên lái loại robot có tính chất trò chơi này.
Tạ Nhạc Phong từ trước đến nay nhiệt tình những điều mới mẻ, từng có một khoảng thời gian nhiệt tình thi đấu ngoài trời robot, còn cố ý hợp tác với câu lạc bộ, ở nhà làm mấy hoạt động. Hạ Trăn lúc ấy đã bị lôi kéo chơi một thời gian.
Đối với loại robot này, hắn hiện tại thao tác coi như thuần thục.
Xuất phát từ điểm khởi đầu, Hạ Trăn dọc theo đường đi cũng không đụng phải người khác, cho đến khi đi tới một bãi đất trống, phía trước đứng một chiếc robot.
Chiếc robot kia sau khi nhìn thấy robot do Hạ Trăn điều khiển, lập tức bày ra tư thế công kích: “Hạ Trăn, chúng ta đến một trận. ”
Nghe được thanh âm của Mạc Thời Vũ, Hạ Trăn dừng động tác, đối mặt với robot phía trước, sau đó điều khiển robot làm ra động tác ứng chiến: “Nào. ”
Mạc Thời Vũ nhớ tới trước kia, Hạ Trăn luôn như thế này, năm nào cũng chiếm vị trí số một, cũng không coi những người khác là đối thủ, cho dù bên cạnh đi theo một đám người đi theo phía sau anh, cũng không bao giờ để bất luận kẻ nào ở trong lòng.
Ngoại trừ Tạ Nhạc Phong và Lục Khởi, nhưng cho dù là Tạ Nhạc Phong, cũng không thể mang Hạ Trăn tới nơi này.
Nghĩ tới đây, Mạc Thời Vũ sắc mặt có chút âm trầm: “Tạ Nhạc Phong và Lục Khởi đâu? Sao hôm nay họ không theo sau anh? ”
Hắn dừng lại một chút, tiếp theo ngữ khí có chút âm dương quái khí: “Ngược lại hôm nay anh thế nhưng lại mang theo một alpha tới nơi này.”
“Hạ Trăn, trước kia anh sẽ không chủ động xuất hiện ở bất cứ nơi nào để giải trí.”
“Hắn là ai?”
Câu hỏi liên tiếp này, Hạ Trăn đều không có bất kỳ phản ứng gì, cho đến câu hỏi cuối cùng, anh trả lời: “Cậu có thể tự mình hỏi cậu ta. ”
Mạc Thời Vũ nhịn xuống cảm xúc: “Lát nữa tôi sẽ hỏi anh ta. ”
Sau khi nói xong, hắn lập tức thao tác robot xông về phía Hạ Trăn, từ sau khi Hạ Trăn đi học viện quân sự số 1 đế quốc, hắn sẽ không có cơ hội lấy danh nghĩa tỷ thí mời Hạ Trăn ra.
Nhưng hơn một năm qua hắn vẫn chưa từng buông lỏng huấn luyện, còn một mực nghiên cứu kỹ thuật của Hạ Trăn, cố ý tìm ra phương pháp đối phó Hạ Trăn.
Bây giờ hắn đã sớm không giống trước kia.
Lúc này đây hắn tất nhiên có thể khiến Hạ Trăn chịu thua!
Nhưng Hạ Trăn làm sao có thể dừng lại ở trước kia, sau khi giao thủ một lát, rất nhanh ý thức được Mạc Thời Vũ đã cố ý nghiên cứu đường đi nước bước trước kia của anh.
Anh không khỏi có chút sửng sốt, không vì cái khác, chỉ bởi vì anh ngược lại nhìn ra con đường trước kia của mình non nớt đến bao nhiêu.
Anh nhớ lại những ngày cuối cùng ở nhà, khi anh trai của anh đánh giá anh đã nói: “Em đã tiến bộ đặc biệt nhiều, có lẽ do em đã đột nhiên nhận ra những yếu điểm của mình, cũng có thể trong lúc vô tình em đã tự vượt qua được yếu điểm và hạn chế của riêng của em.”
Khi đó anh không có hoàn toàn hiểu được, nhìn không ra đại ca cái gọi là tiến bộ rất lớn rốt cuộc thể hiện ở nơi nào.
Bây giờ anh đãhiểu rồi.
Kỳ thật anh cũng không có cái gì gọi là đột nhiên giác ngộ, hơn một năm nay, người mà anh tiếp xúc nhiều nhất chính là Cố Tử Chương, tuy rằng mỗi một lần đều bị Cố Tử Chương áp chế, nhưng mỗi một lần anh đều có nhiều thu hoạch hơn.
Bỗng nhiên Hạ Trăn nghĩ đến câu nói của Cố Tử Chương: “Đối thủ cường đại. ”
Anh khẽ cười ra tiếng, muốn nói, những lời này hẳn là anh nói với Cố Tử Chương mới đúng.
Mạc Thời Vũ vốn tự tin có thể nhanh chóng bắt được Hạ Trăn, nhưng đến bây giờ vẫn chưa đụng phải cơ giáp Hạ Trăn, hắn nhất thời có chút tức giận, lại nhớ tới alpha bên cạnh Hạ Trăn.
Hắn hô: “Hạ Trăn, alpha kia có quan hệ gì với anh? ”
Hạ Trăn né tránh công kích của Mạc Thời Vũ, trở tay đánh Mạc Thời Vũ trở tay không kịp, buộc Mạc Thời Vũ lui về phía sau vài bước, mới chậm rãi trả lời: “Cậu ta là đối thủ của tôi. ”
Mạc Thời Vũ vừa mới ổn định thân hình robot, liền nghe được những lời này, có chút không thể tin.
Hắn có thể cảm giác được bầu không khí giữa Hạ Trăn và alpha kia, căn bản không giống như đối thủ chết, huống chi Hạ Trăn làm sao có thể cùng đối thủ chết quan hệ tốt.
Để nói rằng mối quan hệ là tốt.
Mạc Thời Vũ ánh mắt có chút đỏ lên, thấp giọng nói: “Người kia hẳn là tôi mới đúng. ”
Hạ Trăn không nghe rõ, chỉ là Mạc Thời Vũ từ trước đến nay thích nói một ít lời không giải thích được, mỗi lần anh nghe đều cảm thấy không thoải mái.
Lập tức anh không muốn dây dưa nữa, chuẩn bị giải quyết Mạc Thời Vũ.
Nhưng mà hắn còn chưa động thủ, một chiếc robot màu đen đáp xuống giữa hắn và Mạc Thời Vũ.
Là Cố Tử Chương!
Hạ Trăn có chút kích động, so với Mạc Thời Vũ, hắn càng có khuynh hướng cùng Cố Tử Chương đánh một trận, hơn nữa một trong những mục đích hắn dẫn Cố Tử Chương tới nơi này, chính là cùng Cố Tử Chương tỷ thí một hồi.
Hạ Trăn nói với Cố Tử Chương: “Chờ tôi giải quyết hắn trước, sau đó…”
Anh còn chưa nói hết, đã nhìn thấy robot do Cố Tử Chương điều khiển bắn loạn xạ vào robot do Mạc Thời Vũ điều khiển, bức bách Mạc Thời Vũ rút lui về phía sau, sau đó ngay sau đó liền đuổi theo.
Hạ Trăn: “? ”
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Hạ Trăn có chút bối rối, nhưng có thể ý thức được một điểm, đối thủ mà anh muốn đnahs bại đã cướp đi con mồi của anh.
Trong lúc đó anh cũng không biết rốt cuộc nên hâm mộ ai.
Nhìn hai chiếc robot cách xa, trong lòng anh cũng biết rõ ràng mình không cướp được Cố Tử Chương.
Phía sau lại đuổi theo mấy chiếc robot.
Hạ Trăn nghĩ lại, quay đầu lại đối mặt với những người khác trong sân.
Sau khi xác nhận Hạ Trăn không đuổi kịp, Cố Tử Chương dừng công kích, cùng Mạc Thời Vũ mặt đối mặt đứng thẳng.
Bọn họ đều biết rõ ý nghĩ của đối phương lúc này.
Đánh bại nhau!
Mạc Thời Vũ mở miệng trước: “Còn chưa biết được nên cậu như thế nào, tôi là Mạc Thời Vũ.”
Cố Tử Chương: “Cố Tử Chương. ”
Mạc Thời Vũ hồi tưởng lại một chút, chưa từng nghe qua cái tên này trong giới, lại luôn cảm giác có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Nghĩ không ra cái gì, hắn cũng không nghĩ nữa.
Cố Tử Chương là ai cũng không quan trọng, trước mắt chủ yếu là hắn đem người trước mặt đánh bại.
Hắn chính là người nổi bật trong thế hệ tiếp theo của quân chính thế gia trước mắt, làm sao có thể không bắt được một alpha bình thường.
Nhưng sự thật là hắn ta không thể bắt nó.
Sau khi chật vật né tránh công kích của Cố Tử Chương, hắn ta có chút bối rối: “Cậu rốt cuộc là ai? ”
Một nhân vật lợi hại như vậy mà hắn ta không thể không biết.
Cố Tử Chương nghĩ đến lời của đám đàn em Mạc Thời Vũ vừa rồi, nói: “Tôi là Cố Tử Chương, học sinh năm hai khoa robot của trường Quân Đội Đệ Nhất Đế Quốc. ”
Mạc Thời Vũ biến sắc, lúc này đã nhớ ra vì sao lại cảm thấy cái tên này lại quen thuộc.
Cố Tử Chương, alpha cấp S+, lời đồn cùng Hạ Trăn tính cách không hợp, gặp nhau tất nhiên sẽ ra tay, làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này, còn cùng Hạ Trăn ở chung hòa hợp như vậy.
Hắn dù có thể tin như thế nào, thực lực alpha trước mặt cũng đủ để chứng minh, Hạ Trăn chủ động mang theo đối thủ chết của mình bước vào nơi bình thường sẽ không dễ dàng đặt chân.
Hắn ta hét lên giận dữ: “Tại sao!” ”
Theo thanh âm của hắn dừng lại, bùm một tiếng, robot màu đen đem cơ giáp lam hồng pha ấn xuống đất.
Ngay sau đó một giây sau, hệ thống robot lam hồng pha nhắc nhở qua đi, động cơ lập tức tắt.
Robot màu đen cũng không buông robot lam hồng pha ra, cơ giáp lam hồng cũng không có giãy dụa.
Mạc Thời Vũ nhìn chằm chằm cơ giáp màu đen trước mặt, cả người đột nhiên tỉnh táo lại.
Hắn ta và Cố Tử Chương cố ý tránh Hạ Trăn chạy đến bên này, không phải đều là bởi vì Hạ Trăn sao.
Hắn ta khẽ cười ra tiếng, nói: “Giới thiệu lại một chút, tôi là vị hôn phu của Hạ Trăn.”
Cố Tử Chương: “?? ”
Đây có lẽ là lời hắn từng nghe qua thái quá nhất, cả người trong nháy mắt ngẩn người, hai tay điều khiển robot dần dần buông ra, robot màu đen cũng theo đó đình chỉ tất cả động tác, tiến vào chế độ chờ.
Sau đó hắn hoảng hốt lại đây, nói: “Hạ Trăn là alpha, chẳng lẽ anh là omega? Hay là beta? “