Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe

Chương 97



Lê Khinh Châu ở lại nhà họ Liễu với Liễu Bạc Hoài mấy ngày.

Cùng lúc đó, tin tức mở bán khung xương hỗ trợ thông minh do phòng thí nghiệm khoa học sinh học cùng Lê Khinh Chu hợp tác nghiên cứu được công khai trên mạng,

Sau đó được Website chính thức của tập đoàn Lê thị chia sẻ, hiệu quả tuyên truyền không tồi.

Một số cư dân mạng ít chú ý đến phương diện này cũng bị hấp dẫn.

【Khung xương hỗ trợ thông minh? Ai phổ cập kiến thức khoa học cho tôi đây là cái gì với? Máy móc chống đỡ cơ thể à? 】

【Ồ, bây giờ thế hệ thứ hai, thứ ba của xe lăn điện đã ra mắt, đời thứ tư còn đang trong quá trình sản xuất, không ngờ đã xuất hiện khung xương hỗ trợ thông minh, nhưng giá rất đắt nha…】

【Cái khung chống đỡ bình thường còn chưa mua nổi, nói gì đến thông minh, may là tôi có thể tự mình đi bộ, không cần tiêu tiền. 】

【Lầu trên mau biến đi, khoe khoang gì ở đây, mỗi mình có chân để đi à? 】

【Vỏ ngoài thiết bị thông minh nhẹ hơn, còn có thể điều khiển theo ý muốn…Các khía cạnh đều được nâng cấp, nếu không mua nỗi hoàn toàn có thể xin ưu đãi hoặc vay tài chính. 】

【 Dù gì cũng phải nói, Lê tổng lại làm được một chuyện tốt rồi, do điều kiện cơ thể của anh ấy nên mấy người tàn tật chúng ta cũng có phúc lợi. 】

Dù sao người tàn tật cũng chỉ trong một phạm vi nhỏ.

Việc mở bán khung hỗ trợ chống đỡ thông minh không đem lại bao nhiêu nhiệt độ và gợn sóng.

Nhưng khi Lê Khinh Chu mang khung hỗ trợ chống đỡ đến công ty, lại đúng lúc bị người ta quay video đăng lên mạng, khiến cho đông đảo cư dân mạng phải xuýt xoa khen ngợi.

Trong đó phần lớn là fans truyện tranh của Cát Nhạc.

Dù sao, bản quyền sản xuất game của cuốn truyện tranh《Sky Boy》 ở trong tay tập đoàn Lê thị, cũng đang trong giai đoạn chuẩn bị.

Một ít fans sẽ để mắt từng giây từng phút.

Hơn nữa, Lê Khinh Chu tuy không ở trong giới giải trí, nhưng cậu vừa đẹp trai vừa có tiền, đúng là nhân vật đại diện cho nhan sắc và quyền lực.

Cho nên, dù Lê Khinh Chu rất ít khi đăng weibo, nhưng lượng fans trên weibo vẫn liên tục tăng lên.

Đặc biệt là thỉnh thoảng cậu vẫn tương tác với weibo Cát Nhạc Hỏa Tinh Sơn Khâu.

Ví dụ như, khi weibo Cát Nhạc chia sẻ video trận đấu robot trí tuệ nhân tạo, khen Lê Khinh Chu giỏi, Lê Khinh Chu sẽ khách sáo vài câu.

Hay là Cát Nhạc nói tới nhà cậu để xem ba con robot số 1, Lê Khinh Chu vui vẻ đồng ý…

——Đối với tình bạn của hai người, các fans rất hâm mộ.

Còn phát triển ra một vài fans CP kỳ lạ.

Hôm khung hỗ trợ thông minh được mở bán, Lê Khinh Chu tới nhà họ Trang một chuyến.

Đúng lúc người nhà họ Trang đều ở nhà, cậu trịnh trọng giới thiệu thân phận người yêu của Liễu Bạc Hoài với đám người ông bà ngoại.

Ngoại trừ đứa em họ nhỏ nhất, là Trang Hữu Hà còn ngây thơ, người nhà họ Trang khiếp sợ nửa ngày mới phục hồi lại tinh thần.

Sau đó, ông ngoại Trang, chú Trang Văn Vĩ thay phiên ra trận nói chuyện với Liễu Bạc Hoài.

Còn bà ngoại Trang và mợ lôi kéo Lê Khinh Chu nói chuyện một lát.

Em họ Lê Khinh Chu, Trang Đan Minh chỉ đành mang em gái Trang Hữu Hà sang một bên chơi.

Một lúc lâu sau, Lê Khinh Chu ở chỗ hai người lớn, cuối cùng cũng được thảnh thơi.

Hai người tới phòng bếp nấu cơm, Liễu Bạc Hoài còn ở trên lầu nói chuyện với ông ngoại Trang và chú Trang chưa xuống.

Trang Đan Minh tìm phim hoạt hình trên điện thoại cho em gái xem.

Sau đó cậu dịch tới cạnh Lê Khinh Chu, nhỏ giọng hỏi: “Anh họ, hai người…Anh với Liễu tiên sinh sẽ kết hôn phải không?”

Lê Khinh Chu gật đầu: “Đương nhiên rồi, sao vậy?”

Trang Đan Minh nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: “À, không có gì, em chỉ hỏi vậy thôi.”

“Nhưng mà, nhưng mà em nghe nói nhiều người sống rất thoáng, chỉ tùy tiện chơi bời thôi, em sợ anh…”

“Nhưng em thấy Liễu tiên sinh không phải người như vậy.”

Nếu kết hôn thì tốt.

Anh họ cậu không thể bị người khác lừa.

Người nhà họ Trang tiếp nhận chuyện này khá tốt.

Không tiếp nhận thì làm thế nào được, tình yêu giữa hai người trưởng thành, cho dù người lớn trong nhà có cấm cũng quản không nỗi nha.

Đặc biệt là trong tình huống người này còn có năng lực sinh hoạt độc lập, có nhà có tiền, không thiếu thứ gì.

Ở nhà họ Trang ăn cơm xong, hai ngưởi rời đi.

Trên đường, Liễu Bạc Hoài nói: “Khinh Chu, anh muốn chính thức đưa em tới nhà họ Hạ giới thiệu.”

Hắn và nhà họ Hạ có quan hệ thân mật.

“Vâng.” Lê Khinh Chu nói.

[ Quan hệ giữa mình với A Hoài chẳng có gì mờ ám, hẳn là nên tìm thời gian quang minh chính đại công bố mới được, he he.]

[Cát Nhạc còn chưa biết nữa, cậu ta luôn gọi A Hoài là chú, chờ cậu ta biết có gọi mình là chú luôn không nhỉ? Ha ha, buốn cười quá, đúng rồi, mình còn chưa được nghe cháu trai gọi mình là chú đâu.]

——Tiểu bọt khí chống cằm tự hỏi, ánh mắt lóe lên ý xấu.

Lê Khinh Chu nói: “A Hoài, khung hỗ trợ thông minh mở bán thành công, em muốn tổ chức một bữa tiệc mừng, anh thấy thế nào?”

“Ừ, cũng được.”

“Địa điểm ở đâu, ở nhà?” Nhà này đương nhiên là chỉ nhà họ Liễu, vừa rộng rãi vừa thoáng.

“Được.”

“Để em xem mời những ai đến, bạn anh, bạn em, cháu trai, bạn cháu trai…”

….

Hai ngày sau, mấy người được mời đến nhà họ Liễu.

Liễu Hạ Huy một mình ngồi một bên, vẻ mặt trống rỗng.

Mặc dù Hứa Mộng Ngưng ngồi bên cạnh anh ta, nhưng giờ phút này, anh ta lại không có ý muốn nói chuyện.

Khúc Quân Phàm và Kỳ Hạo rất khó hiểu.

—— Bởi vì Lê Khinh Chu muốn tổ chức tiệc mừng, sao lại tổ chức ở nhà họ Liễu? Hơn nữa người thông báo cho bọn họ cũng là chú Liễu.

Kỳ Hạo thấp giọng nói: “Hạ Huy, cái hạng mục sản xuất khung hỗ trợ thông minh gì đó, chú ba cậu không tham gia đúng không?”

Khung hỗ trợ chống đỡ không phải do Lê Khinh Chu và viện nghiên cứu khoa học sinh học hợp tác sao?

Liễu Hạ Huy: “…… Không.”

Kỳ Hạo càng thêm buồn bực: “Nếu Liễu tam gia không tham gia sản xuất khung hỗ trợ thông minh, vậy tại sao Lê Khinh Chu muốn tổ chức tiệc mừng ở đây?”

Nhà họ Liễu là nơi ở riêng tư của chú Liễu mà.

“…… Không biết.” Liễu Hạ Huy chậm rãi nói.

Anh ta không ngốc, có thể mơ hồ đoán ra mục đích tổ chức buổi tiệc nhỏ này.

Khúc Quân Phàm không khỏi nhìn về phía bạn tốt.

——Cậu ta cứ cảm thấy từ sau khi đầu Hạ Huy bị thương, hình như tinh thần cũng xuất hiện vấn đề.

“Hạ Huy, cậu không sao chứ?” Khúc Quân Phàm nhịn không được hỏi.

Hứa Mộng Ngưng và Kỳ Hạo khó hiểu nhìn qua.

Liễu Hạ Huy nhíu mày: “Tôi có thể có chuyện gì?”

Khúc Quân Phàm đang muốn mở miệng, lúc này, Lê Khinh Chu và Cát Nhạc cùng đi đến.

Lê Khinh Chu mang khung chỗng đỡ, sau khi đứng lên đặc biệt cao.

Hôm nay cậu cố ý chuẩn bị tỉ mỉ, hoàn hảo từ đầu đến chân, gương mặt không thể nói là đẹp trai, mà là xinh đẹp.

Ánh mắt xinh đẹp của cậu đảo qua, chú ý tới đám người Liễu Hạ Huy, bước chân chuyển hướng, đi về phía này.

Kỳ Hạo nhỏ giọng nói: “Á, cậu ta đi về phía này làm gì?”

Cậu ta liếc người anh em tốt và Hứa Mộng Ngưng, sợ lát nữa Hạ Huy và Lê Khinh Chu lại gây gỗ.

Dù sao chỗ này cũng là nhà họ Liễu, nếu chú ba có thể đồng ý để Lê Khinh Chu tổ chức tiệc ở đây, tức là quan hệ giữa hai người không tồi.

Nếu thật sự đánh nhau, không biết chú ba sẽ giúp ai.

Một lúc sau, Lê Khinh Chu đứng trước mặt Liễu Hạ Huy.

Cậu gọi Hứa Mộng Ngưng, sau đó đuôi lông mày nhếch lên nói với Liễu Hạ Huy: “Không uống rượu sao?”

Kỳ Hạo nghe vậy vẻ mặt cổ quái——sao giọng điệu Lê Khinh Chu lại lạ như vậy.

Hạ Huy có uống rượu hay không thì liên quan gì đến cậu ta?

Lê Khinh Chu: “Từ sau lần tạm biệt ở bệnh viện, hôm nay tôi mới được gặp lại anh.”

“Tôi nghĩ, về sau chúng ta nên sửa lại cách xưng hô, anh muốn uống một ly trước không, miễn cho lát nữa không kêu ra tiếng được.”

Lê Khinh Chu nói xong, khóe miệng hơi cong lên, nhìn qua không có ý tốt gì.

Nhưng vẻ mặt này nhanh chóng được giấu đi, chỉ có Liễu Hạ Huy nhìn thấy.

Vì thế, Liễu Hạ Huy đen mặt nói: “Gọi như thế nào?”

Lê Khinh Chu ra vẻ kinh ngạc: “Anh không biết nên gọi thế nào sao, tôi cứ tưởng anh đã biết rồi.”

Nói xong, giọng điệu sâu xa nói: “Hạ Huy, anh thông minh như thế, hẳn là sẽ biết.”

“Phụt, khụ khụ.” Kỳ Hạo vỗ ngực, cậu ta bị sặc nước bọt của chính mình.

Lê Khinh Chu bị sao vậy?! Sao cậu ta lại kêu tên Hạ Huy?!

Khúc Quân Phàm và Hứa Mộng Ngưng ngạc nhiên.

Cát Nhạc thành thật đứng một bên, hứng thú bừng bừng xem kịch.

Liễu Hạ Huy tiếp tục đen mặt, giật giật môi, không nói nỗi một chữ.

Ngược lại Kỳ Hạo ho khan xong nói: “Lê Khinh Chu, cậu nói linh tinh cái gì đấy?!”

“Hạ Huy phải gọi cậu là gì, cậu nói tôi với, tôi cũng gọi.”

Liễu Hạ Huy nhìn về phía anh em tốt, muốn nói lại thôi.

Lê Khinh Chu: “Anh cũng muốn gọi?”

“Cậu nói gọi là gì trước.” Kỳ Hạo bĩu môi.

Lê Khinh Chu ý vị sâu xa: “Lát nữa anh sẽ biết.”

Nói xong cậu lấy hai ly rượu vang đỏ trên bàn, một ly đưa tới trước mặt Liễu Hạ Huy, rượu sóng sánh, giống như đang đợi hai người cầm lấy.

Lê Khinh Chu dù bận vẫn ung dung, khóe miệng hơi cong lên.

Kỳ Hạo cứ cảm thấy Lê Khinh Chu giống như đang bắt nạt Liễu Hạ Huy…Không không không, chắc chắn là ảo giác? Hạ Huy sao có thể tùy ý để Lê Khinh Chu bắt nạt mà không đánh trả được.

Đang suy nghĩ, anh ta liền thấy Liễu Hạ Huy đen mặt nhận lấy ly rượu được đưa tới trước mặt kia.

Sau đó, cố ý để ly thấp hơn ly của Lê Khinh Chu một chút, nói: “Tôi uống, cậu…Lê tổng cứ tự nhiên.”

Nói xong uống cạn ly rượu vang đó.

Kỳ Hạo há hốc miệng giống như tên ngốc, lắp bắp nói: “Hạ, Hạ Huy…” Cậu không sao chứ?!

Trong lòng Lê Khinh Chu cười ha ha, nâng chén uống rượu.

Khi Liễu Bạc Hoài và Hạ Giản Tầm lại đây liền nhìn thấy cảnh này.

[Ha ha ha, cháu trai dễ bắt nạt thật, vui quá, vui quá.]

——Tiểu bọt khí hi hi ha ha, vừa nhảy nhót vừa không ngừng xoay tròn tung hoa.

Ly rượu còn chưa thấy đáy đã bị một bàn tay cướp mất.

Lê Khinh Chu vừa quay đầu nhìn, là Liễu Bạc Hoài.

Độ cong khóe môi tăng lớn hơn, khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười, cậu nói: “A Hoài, anh đến rồi.”

A, A Hoài?!

Ngoại trừ Hạ Giản Tầm và Liễu Hạ Huy, còn lại tất cả đều bị sốc, vẻ mặt lộ ra sự không bình tĩnh.

“Ừ, uống ít rượu thôi, không lát nữa lại khó chịu.” Liễu Bạc Hoài nói.

Hắn đặt chén rượu lên bàn, thuận thế ôm eo Lê Khinh Chu, kéo tới gần mình——Người nhẹ nhàng dựa vào ngực, ngửa đầu, hai người hôn nhau.

“Choang” một tiếng.

Đây là tiếng ly rượu trong tay Cát Nhạc rơi vỡ.

Những người còn lại cũng trừng lớn mắt, biểu cảm không tốt hơn bao nhiêu.

Thậm chí Kỳ Hạo còn suýt nữa không đứng vững, phải vịn cái bàn đằng sau.

Nụ hôn qua đi, Liễu Bạc Hoài chính thức giới thiệu quan hệ của hai người.

[Ha ha ha.]

——Tiểu bọt khí lộ ra nụ cười xấu xa.

Lê Khinh Chu nhìn về phía Liễu Hạ Huy nói: “Về sau tôi cũng là người nhà của cậu.”

“Để không khiến A Hoài khó xử, chúng ta phải chung sống hòa thuận, cậu nói có đúng không, Hạ Huy.”

Liễu Hạ Huy: “……”

Hai bên thái dương anh ta giật mạnh, sắc mặt cứng đờ, lát sau mới không tình nguyện gật đầu: “Phải…ba, ba, Lê tổng.”

Từ thím ba kia anh ta thật sự gọi không nỗi.

Lê Khinh Chu dựa vào Liễu Bạc Hoài, thở dài nói: “Xem ra cần cho mấy đứa trẻ một chút thời gian thích nghi.”

“Nếu không đến lúc tôi và A Hoài kết hôn, cậu lại sửa cách gọi cũng được, bây giờ tạm thời cứ gọi chú đã.”

Sắc mặt Liễu Hạ Huy tức khắc đen thui.

Liễu Bạc Hoài khẽ vỗ mông Lê Khinh Chu, ý bảo cậu đừng quá đáng.

——Tiểu bọt khí trong lòng bĩu môi, ánh mắt xấu xa nhìn về phía Kỳ Hạo.

Lê Khinh Châu nhìn về phía Kỳ Hạo: “Không phải hồi nãy cậu hỏi Hạ Huy phải gọi tôi là gì sao, giờ biết rồi đấy, cậu gọi một tiếng cho tôi nghe thử đi?”

Kỳ Hạo ngốc luôn.

Khúc Quân Phàm thấy cậu ta không có phản ứng gì, thông cảm vỗ vai cậu ta.

Nhưng hình như vỗ hơi mạnh, Kỳ Hạo ngã về phía trước——”Phịch”, mềm chân quỳ xuống đất.

Lê Khinh Chu mở to hai mắt.

Liễu Bạc Hoài cũng rất ngoài ý muốn.

[Ôi, không cần thiết, không cần thiết, thật sự khôg cần thiết hành đại lễ thế này đâu ha ha.]

——Tiểu bọt khí phì cười, hai mắt nheo lại.

Kỳ Hạo: “……”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.