CHƯƠNG 54: TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý
Xì xào!
Trong phòng lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao!
Mọi người nhìn chằm chằm hợp đồng trong tay Cố Họa Y, ánh mắt khác nhau.
Cố Tuấn Hào sa sầm mặt, chỉ vào Cố Họa Y la lên: “Cô nói láo! Sao cô có thể lấy được hợp đồng mới chứ? Hợp đồng trong tay cô chắc chắn là giả!”
Cố Họa Y quay đầu, lạnh lùng nhìn Cố Tuấn Hào: “Giả hay không, xem thử chẳng phải sẽ biết sao?”
“Cầm đến đây cho ông xem thử.”
Lúc này ông cụ Cố lên tiếng, ánh mắt hơi nghi ngờ và kích động.
Điều khiến ông ta khó hiểu là Cố Họa Y có thể lấy được hợp đồng với tập đoàn Vinh Khang một lần nữa trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Advertisement
Ông ta kích động vì nếu thật sự là hợp đồng mới, thì tương lai của công ty thuốc Vân Sinh có hy vọng rồi!
Cố Họa Y cung kính đưa hợp đồng cho ông cụ Cố, ông ta nhận lấy mở ra xem kỹ một lúc, nụ cười trên mặt ngày càng tươi rói: “Tốt! Tốt tốt tốt! Đây đúng là hợp đồng rồi, Họa Y à, vất vả cho cháu rồi, cháu thật sự là cháu gái tốt của ông mà!”
Lúc này ông cụ Cố rất vui mừng, lấy được hợp đồng mới rồi, vậy thì không cần phải lo lắng cho lợi nhuận một năm sau của công ty thuốc Vân Sinh nữa.
Nói không chừng mượn cơ hội này, công ty thuốc của nhà họ Cố có thể xông vào danh sách mười doanh nghiệp thuốc đứng đầu Hán Thành ấy chứ!
Đến lúc đó, đương nhiên địa vị của nhà họ Cố ở Hán Thành cũng sẽ lên theo!
Nhưng đúng lúc này, lại có một giọng nói không cam lòng vang lên!
Cố Tuấn Hào xông đến, vội vàng nói: “Ông nội, ông đừng để Cố Họa Y lừa, khoảng thời gian ngắn như vậy, sao cô ta có thể lấy được hợp đồng mới của tập đoàn Vinh Khang một lần nữa được, con thấy hợp đồng này chắc chắn là giả!”
“Đúng, là giả đó ạ! Ông nội, ông đừng để bị Cố Họa Y lừa!”
Lúc này Cố Bội Sam cũng đứng dậy, sốt ruột la lên.
Vốn dĩ cô ta còn đang xem trò hay, đợi đến lúc Cố Họa Y bị đuổi ra khỏi công ty thì chế giễu mỉa mai cô cho đã.
Nhưng ai mà ngờ cô thật sự lấy ra hợp đồng mới.
“Đúng đó chủ tịch, trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã lấy được hợp đồng mới với tập đoàn Vinh Khang, vô lý quá, tôi thấy phải xem hợp đồng này là thật hay giả.”
“Đúng thế, chủ tịch, chúng ta vẫn nên xem kỹ đi ạ.”
Mấy quản lý cấp cao của của công ty xôn xao cất lời.
Cố Tuấn Hào nhếch môi nở một nụ cười dữ tợn, quay đầu nói với Cố Họa Y: “Cố Họa Y, cô có biết làm giả hợp đồng là tội gì không? Một khi chuyện này bị vạch trần, người xui xẻo không chỉ có một mình cô, mà là cả nhà họ Cố đấy! Tôi khuyên cô tốt nhất bây giờ nên nhận tội đi.”
Trong lòng Cố Tuấn Hào đã khẳng định rằng Cố Họa Y cầm hợp đồng giả đến lừa gạt mọi người.
Vì từ hôm qua đến bây giờ, người anh ta phái đến đợi ở tập đoàn Vinh Khang nói là không hề thấy Cố Họa Y đến.
Cho nên, phần hợp đồng này ở đâu ra?
Chắc chắn là giả!
Nhưng mà.
Cố Họa Y cười ha hả, sắc mặt lạnh lùng, chân mày lá liễu nhướng lên, nói: “Cố Tuấn Hào, anh hy vọng hợp đồng này là giả như thế sao?”
Câu nói này khiến Cố Tuấn Hào lập tức nghẹn họng: “Cô… cô có ý gì?”
Ông cụ Cố cũng sa sầm mặt, đập gậy trong tay xuống đất, quát lên: “Được rồi được rồi, nếu mọi người đã nghi ngờ hợp đồng này thì gọi điện thoại chẳng phải sẽ biết sao.”
“Đúng đúng đúng!”
Cố Tuấn Hào vội vàng nói: “Bây giờ chúng ta lập tức gọi điện thoại.”
Dứt lời, Cố Tuấn Hào xoay người, lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Họa Y: “Cô cứ giả vờ đi, tôi rất muốn xem thử gọi điện thoại rồi thì cô phải làm thế nào!”
Ông cụ Cố lập tức gọi điện thoại cho tập đoàn Vinh Khang, tươi cười nói: “A lô, cho hỏi là Chủ tịch Vinh Bân sao? Vâng vâng, xin chào xin chào, tôi là chủ tịch của công ty thuốc Vân Sinh, cũng là chủ nhà họ Cố, tôi tên Cố Tử Sâm, lần trước chúng ta từng gặp trên tiệc tối giữa năm của nhà họ Cố.”
“Ha hả, ông cụ Cố sao, ông có chuyện gì không?” Ở đầu bên kia điện thoại, Vinh Bân nhìn thoáng qua Lý Phàm đang ngồi uống trà trên sofa, cười hỏi.
“Là thế này Chủ tịch Vinh, chúng tôi nhận được một phần hợp đồng mới với quý công ty, muốn xác nhận là thật hay giả.” Ông cụ Cố cười ha ha, nói chuyện rất kính cẩn.
“Hợp đồng đó là thật, ông cụ Cố, còn chuyện gì khác sao?” Vinh Bân hỏi ngược lại.
Ông cụ sửng sốt, sau đó kích động nói: “Không, không còn nữa, cảm ơn sự khẳng định của quý tập đoàn với công ty thuốc Vân Sinh chúng tôi, lần hợp tác này, chắc chắn chúng tôi sẽ cố gắng bằng hai trăm phần trăm…”
Sau khi nói mấy câu, ông cụ Cố đợi đối phương cúp máy trước mới buông điện thoại xuống.
Cảnh này khiến mọi người trong phòng họp ngơ ngác.
Cố Tuấn Hào vội vàng đến gần hỏi: “Ông nội, có phải hợp đồng là giả không? Bây giờ cháu đuổi Cố Họa Y ra ngoài nhé!”
Dứt lời, anh ta giơ tay hét một tiếng: “Người đâu, đuổi Cố Họa Y ra khỏi công ty, còn nữa…”
Bộp!
Ông cụ Cố vỗ một cái lên bàn hội nghị, trừng Cố Tuấn Hào, quát lên: “Đủ rồi! Hợp đồng này là thật, Chủ tịch Vinh đích thân nói với tôi, không cần phải nghi ngờ nữa.”
Dứt lời, ông ta ngẩng đầu, trong mắt lộ vẻ khó hiểu, nhưng trên mặt vẫn còn ý cười, nói với Cố Họa Y: “Họa Y à, lần này vất vả cho cháu rồi.”
Cố Họa Y gật đầu nói: “Ông nội, đây đều là chuyện nên làm thôi, cháu là một phần của công ty, dốc chút sức cũng chẳng là gì cả. Nhưng có một vài người vẫn luôn nghi ngờ cháu, còn hết lần này đến lần khác muốn đuổi cháu ra khỏi công ty.”
Nghe thấy câu này, Cố Tuấn Hào ở bên cạnh xanh mặt, chỉ tay quát to: “Cố Họa Y, cô có ý gì?!”
“Đủ rồi!”
Sắc mặt ông cụ Cố lạnh lẽo, trừng Cố Tuấn Hào, khiến anh ta sợ đến mức rụt cổ lại đứng một bên.
Sau đó, ông cụ Cố như ngẫm nghĩ điều gì đó, ném thẳng hợp đồng cho Cố Tuấn Hào, nói với Cố Họa Y, cũng như nói với mọi người: “Được rồi, bắt đầu từ hôm nay sẽ do Cố Tuấn Hào phụ trách hợp tác với tập đoàn Vinh Khang.”
Ông ta nói ra câu này, tất cả mọi người trong phòng họp đều sửng sốt, không dám thở mạnh!
Không ngờ ông cụ lại công khai giành công của Cố Họa Y, đưa cho Cố Tuấn Hào?
Cố Tuấn Hào cũng ngơ ngác, như thoáng chốc được đưa đến thiên đường, vội vã ôm lấy hợp đồng, kích động nói: “Cảm ơn ông nội, cháu nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ông đâu!”
Ông cụ Cố gật đầu, nhìn Cố Tuấn Hào bằng ánh mắt chúa đựng sự kỳ vọng: “Làm cho đàng hoàng, sau này cháu phải tiếp nhận công ty và nhà họ Cố, tích lũy thêm chút kinh nghiệm và quan hệ.”
“Ông nội, ông có ý gì? Hợp đồng mới này là cháu giành được, vì sao ông lại đưa cho Cố Tuấn Hào?”
Cố Họa Y cũng ngơ ngác, sau đó là tức giận, cắn răng, siết chặt tay.
Cô sắp tức phát khóc rồi, trong lòng rất là uất ức.
Cô không hiểu vì sao ông nội đưa hết những thứ tốt cho Cố Tuấn Hào.
Chẳng lẽ mình không phải cháu gái của ông ta ư?
Ông cụ Cố quay đầu lại nhìn Cố Họa Y một cái, lạnh lùng nói: “Cháu cũng vất vả rồi, về nghỉ ngơi đi.”
Dứt lời, ông cụ dẫn người muốn đi.
Cố Tuấn Hào châm chọc nhìn Cố Họa Y, vẻ mặt đắc ý khiến Cố Họa Y rất khó chịu.
“Cháu… cháu không đồng ý!”
Cố Họa Y chợt siết chặt tay, lấy hết can đảm hô to.
Cô nhớ tới câu Lý Phàm nói trước khi ra ngoài.
Lý Phàm, hy vọng lời anh nói là thật.
Đây là lần đầu tiên cô cãi lệnh ông cụ, cũng là lần đầu tiên phản bác ông cụ trước mặt nhiều người như vậy.