Giản đại: Giản Tuỳ Anh.
Lý nhị: Lý Ngọc.
Giản đại: Vô nghĩa.
Lý nhị: Nam.
Giản đại: Đàn ông thuần thục, có đảm lược có quyết đoán, ngàn dặm mới tìm được một người đàn ông hoàn hảo như vậy.
(Lão Thiên: ta không biết tên này.) (Lão Thiên ở đây là chị Thuỷ nhé =))))))))))
Lý nhị: Tôi hơn anh ấy.
Giản đại: Thích giả bộ thanh cao, đặc biệt ích kỷ, mặt ngoài trông còn giống con người, cũng thông minh đấy, nhưng thật ra lại toàn làm những chuyện không phải con người làm.
Lý nhị: Giản ca… Sao anh lại nói em như vậy… Khụ, Giản ca tính cách hơi nóng nảy, tính tình không tốt lắm, là người không dễ tha thứ cho người khác, nói chuyện không thèm hạ bậc thang cho người ta, tóm lại là một người cực kỳ khó hầu hạ.
Giản đại: Lý nhị thiếu gia, em đánh anh đi.
(Lão Thiên: giờ mới là câu thứ tư thôi đấy, khóc T_T)
Giản đại: Ở nhà của tôi, hai năm trước.
Lý nhị: Đúng là ở nhà anh ấy, chẳng qua là hơn mười năm trước, anh quên mất rồi.
Giản đại: Một đứa con nít ranh như em sao lại cố ý nhớ như vậy hả.
Giản đại: Em ấy là bạn học của em trai tôi.
Lý nhị: Ừm, đúng là vậy.
Giản đại: Bộ dáng rất hợp khẩu vị của tôi, phải tóm được.
Lý nhị: Khi đó không tốt lắm, cảm thấy anh ấy chính là kiểu người chuyên đi ức hiếp kẻ yếu.
Giản đại: Thật đúng là khó nói mà, ban đầu cảm thấy em ấy rất xinh đẹp, sau đó lại cảm thấy rất thông minh lại xinh đẹp, bộ dáng lạnh lùng với tôi là tôi thích nhất, cứ bảo tôi bỉ ổi cũng được, nhưng đúng là tôi không biết tôi thích em ấy ở điểm gì nữa.
Lý nhị: Tôi cũng không biết nói như thế nào cho rõ.
Giản đại: Em có ý gì, phải nhiều hơn lý do của anh chứ.
Lý nhị: ừm, tuy rằng anh rất nhiều khuyết điểm, nhưng em vẫn thích anh.
Giản đại: Hừ.
Giản đại: Làm bộ làm tịch, chuyện yêu đương của bản thân cũng giấu đi, không hay biểu hiện ra ngoài.
Lý nhị: Tính tình thực sự không tốt lắm, hơn nữa lúc tức giận chửi người rất độc địa.
Giản đại: Đó là do em tự chuốc lấy.
Lý nhị: Chính là như giờ đó.
Giản đại: Cố gắng cũng qua, dù sao không tách nhau được.
Lí nhị: Tuy rằng mâu thuẫn rất nhiều, nhưng tôi sẽ không cùng anh ấy tách biệt.
Giản đại: Lý Ngọc, Lý lão nhị, Tiểu Ngọc Ngọc, bảo bối.
Lí nhị: Giản ca, Tuỳ Anh.
Giản đại: Gọi ông xã cũng không tồi.
Lí nhị: Tên là được rồi.
Giản đại: Sói con khinh người, hừ.
Lí nhị: Mèo đi.
Giản đại: Dựa vào cái gì mà là mèo, anh đây với mèo có quan hệ gì hả.
Lí nhị: Ngạo mạn lại tuỳ hứng.
Giản đại: Đem bản thân tặng cho em ấy chính là lễ vật xa xỉ nhất đấy, còn muốn gì nữa hả.
Lí nhị: Tôi có gì, đều muốn đem tặng anh ấy.
Giản đại: Gần đây hy vọng em ấy mặc áo sơ mi trắng tự động nằm lên giường chờ tôi.
Lí nhị: Thật sự anh ấy chưa bao giờ nấu cơm cho tôi ăn, tôi rất mong chờ.
Giản đại: Cũng không có gì bất mãn, chỉ là bên người em ấy ít ruồi bọ vây quanh thì tốt rồi.
Lí hai: Không có nhiều bất mãn lắm, chỉ hi vọng anh ấy ít đi mấy chỗ ăn chơi, cố gắng về nhà sớm.
Giản đại: Sở thích? Hê hê, ý là chỉ phương diện nào?
(Lão Thiên: Còn phải phân loại ra nữa sao)
Lí nhị: Tôi thích quyền anh không chuyên.
Giản đại: Không có gì đặc biệt, thanh niên thích gì thì chúng tôi thích cái đó.
Lí nhị: Hình như là sưu tập xe với chơi game.
Giản đại: Sao mà biết bản thân có tật xấu gì chứ, vô nghĩa, tôi muốn nói tôi là người hoàn hảo, không tật xấu.
Lí nhị: Tôi cũng cảm thấy bản thân không có khuyết điểm gì.
Giản đại: Em ấy không đáng ghét một chút nào, một chút cũng không nghĩ ra.
Lí nhị: Anh ấy làm gì tôi cũng có thể chịu đựng được.
(Xin phép các thím em cười phát, đm hai anh =)))))))))
Giản đại: Em ấy cực kỳ tức giận khi tôi đi đến mấy chõ ăn chơi mà về nhà muộn.
Lí nhị: Bình thường anh ấy tức giận là vì vấn đề của anh ấy.
Giản đại: Một đôi.
Lí nhị: Quan hệ vợ chồng ổn định chung thuỷ.
Giản đại: Rất khó nói, chưa thử lần nào.
Lí nhị: Thật đúng là khó nói, tính ra chỉ có một lần, chính là lần anh trai em không đến, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm.
Giản đại: Được rồi, cho là lần đó đi.
Giản đại: Không to tiếng, em ấy rất ôn hoà.
Lí nhị: Tôi lúc ấy hy vọng có thể đến công ty anh ấy thực tập.
Giản đại: Không có tiến triển gì, tôi ngay cả tay em ấy cũng chưa được sờ.
Lí nhị: Lúc ấy tôi không biết suy nghĩ của anh ấy về tôi.
Giản đại: Bình thường ra ngoài đều đi xem phim.
Lí nhị: Ừm, chúng tôi đều thích xem phim.
Giản đại: Để cậu ấy sắp xếp?
Lí nhị: ừm, để anh ấy sắp xếp.
Giản đại: Tôi.
Lí nhị: Ừm, anh ấy.
Giản đại: Đời này chỉ có em ấy.
Lí nhị: Tôi chỉ nhìn được đến anh ấy.
Giản đại: Ừm, câu này ai ra, thực mẹ nó ngu ngốc.
Lí nhị: Yêu.
Giản đại: Tôi chẳng sợ em ấy nói gì.
Lí nhị: Bình thường lúc mồm anh ấy độc địa đều là do tức giận, không đủ để sợ.
Giản đại: Điều tra thật rõ, nếu thật sự là vật, hừ, tôi sẽ đập chết em ấy.
Lí nhị: Điều tra thật rõ, tôi sẽ không đem anh ấy cho bất cứ kẻ nào.
Giản đại: Kiên quyết không.
Lí nhị: Vẫn là câu nói kia, vô luận như thế nào, tôi sẽ không đem anh ấy cho bết kì kẻ nào.
Giản đại: Em ta dám.
Lí nhị: Gọi điện thoại, rồi sẽ quyết định có chờ nữa hay không.
Giản đại: A, môi? Đỏ rực, cực kỳ mê người, đôi mắt cũng được, cực kỳ có thần, chân giữa* (JJ) cũng được…. Chỗ nào cũng thích, thật khó lựa chọn mà.
Lí nhị: Từng bộ phận đều cực kỳ xinh đẹp, tôi thích hết.
Giản đại: Lạnh như băng mang cảm giác cấm – dục, là kiểu trong trẻo sạch sẽ lạnh lùng nhưng lại làm cho người ta đặc biệt nhớ đến những chuyện hạ – lưu em ấy làm, chính là loại gợi cảm này.
Lí nhị: Báo con luôn luôn ở thời – kỳ – phát – tình, cả người toả ra hương vị dã tính, cực kỳ mê người.
Giản đại: Khó nói lắm, có đôi khi chỉ cần một nụ cười cũng khiến cho người ta động tâm.
Lí nhị: Anh ấy thường xuyên khiến tim tôi đập nhanh, nhưng một nửa là do giận dữ mà ra. =))))))))
Giản đại: Tôi khinh thường việc nói dối.
Lí nhị: Không.
Giản đại: Cùng một chỗ chơi game, xem phim, làm – tình, chuyện gì cũng hạnh phúc.
Lí nhị: Mỗi giây bên anh ấy đều rất hạnh phúc, cho dù là lúc cãi nhau.
Giản đại: Đệt, rất hiếm khi.
Lí nhị: Thường xuyên, nhưng đa số đều là do anh ấy tự làm ầm ĩ lên.
Giản đại: Em ấy hầu như chẳng bao giờ mở miệng.
Lí nhị: Tôi nhường nhịn được điều gì đều nhường anh ấy.
Giản đại: Rất đơn giản thôi, ầm ĩ xong hoặc đánh nhau xong là tốt thôi.
Lí nhị: Bình thường lên giường là hoà thuận.
43.Nếu ở kiếp sau, muốn yêu người thế nào?
Giản đại: Nếu kiếp sau có thể gặp được em ấy, chỉ sợ tôi lại nhất kiến chung tình.
Lí nhị: Muốn, rất muốn vĩnh viễn không xa rời nhau.
Giản đại: Tuỳ thời điểm.
Lí nhị: Khó nói, có đôi khi cũng cảm thấy không có cảm giác an toàn.
Giản đại: Trước kia có một thời gian rất dài, nhưng hiện tại thì không.
Lí nhị: Thường xuyên lo được lo mất, tật xấu này thật không tốt, tôi phải sửa thôi.
Giản đại: Em đúng là phải sửa lại đấy.
Giản đại: Cho em ấy làm tôi, còn muốn biểu đạt như thế nào nữa.
Lí nhị: Cố gắng chăm sóc anh ấy, khiến anh ấy vui vẻ.
Giản đại: Bách hợp? Ha ha, rất phù hợp.
Lí nhị: Phải là loại nào thật rực rỡ đỏ rực, là loại hoa cực kỳ chói mắt.
Giản đại: Bây giờ không có.
Lí nhị: Không.
Giản đại: Công khai, đã gặp cha mẹ hai bên.
Lí nhị: Công khai.
Giản đại: Hơn cả một đời cũng không phải là vấn đề lớn.
Lí nhị: Phải.
Giản đại: Cô hỏi như vậy là có ý gì.
Lí nhị: Anh ấy không muốn trả lời, câu này qua đi.
Giản đại: Chẳng phải do năm đấy em ấy còn nhỏ tôi lại chiều thành như vậy sao.
Lí nhị: Tôi thì nghĩ bởi vì ngay từ đầu anh ấy đã đánh không lại tôi.
Giản đại: Nói lung tung nhạt nhẽo, rõ ràng là anh đau lòng thay em không muốn đánh em thôi.
Lí nhị: Được rồi, là anh ấy đau lòng thay tôi nên không đánh tôi.
Giản đại: Vẫn… được đi.
Lí nhị: Cực kì vừa lòng.
Giản đại: Một khách sạn ở Bắc Hải.
Lí nhị: Ừm, ở đó.
Giản đại: Đệch đừng nói đến nữa, suy nghĩ muốn giết em ấy cũng có luôn.
Lí nhị: Lúc ấy hoàn toàn mất lý trí.
Giản đại: Điên rồi, cầm thú cũng không bằng.
Lí nhị: Rất khổ sở, nhưng mà… cực kỳ mê người.
Giản đại: Quên rồi, tôi chỉ nhớ lúc đó muốn giết em ấy.
Lí nhị: Tôi cũng quên rồi, lúc ấy tôi không dám nhìn anh ấy.
Giản đại: Khoảng ba bốn lần gì đó.
Lí nhị: Gần như vậy.
Giản đại: Như bây giờ là rất vừa vặn.
Lí nhị: Đúng vậy.
Giản đại: Rất rất thích.
Lí nhị: Chúng tôi rất hoà hợp.
Giản đại: Hình như là thắt lưng? Thắt lưng phải không?
Lí nhị: Thắt lưng, phía trong đùi, lỗ tai, cổ, ngón chân…
Giản đại: Dừng dừng dừng, đủ rồi.
Lí nhị: Được rồi, cả người anh rất mẫn cảm, của tôi thì không rõ lắm.
Giản đại: Tôi biết rõ nhé, cái đồ kia đụng một cái là dựng lên luôn.
Lí nhị: Chỉ có anh chạm mới có thể như vậy.
Giản đại: Tuổi trẻ thực mẹ nó tốt, làm đến mức không muốn sống nữa luôn.
Lí nhị: Cực kỳ gợi cảm, cực kỳ mê người.
Giản đại: Dĩ nhiên là thích rồi, đàn ông mà không thích chuyện này đúng là không bình thường.
Lí nhị: Thích.
Giản đại: Tuỳ không khí.
Lí nhị: Muốn rất nhiều lúc.
Giản đại: Khắp nơi trong nhà cơ bản đã thử quá, về sau phải tranh thủ thử mấy chỗ mới mẻ.
Lí nhị: Gần đây rất muồn thử ở trên đài đấu quyền anh.
Giản đại: Oa, không tồi, lần sau thử xem.
Giản đại: Có, vừa làm vừa tắm cũng có.
Lí nhị: Quả thật như vậy.
Giản đại: Mặc dù thể chất em ấy rất tốt, nhưng cũng không bao giờ làm quá bao lần, nếu không hôm sau tôi không thể đi làm được.
Lí nhị: Gần như là như vậy.
Giản đại: Có a~
Lí nhị: … Không.
Giản đại: ha ha ha đồ tiểu xử nam ngây thơ, đời này nằm trong tay anh rồi.
Giản đại: Có thể thử đấy, ít nhất cũng không nên bỏ qua.
Lí nhị: Không tốt lắm.
Giản đại: Em giả bộ làm cái rắm gì, vậy chuyện rape anh thì sao.
Lí nhị: Có thể không nhắc đến từ này được không.
Giản đại: Chắc chắn thiến luôn tên đó.
Lí nhị: ừm, thiến là cách tốt nhất.
Giản đại: Tại sao phải ngại?
(Lão Thiên: Tiết tháo của cậu sinh ra đã bị chó ăn rồi hả.)
Lí nhị: Ngại cả hai.
Giản đại: Tôi không có bạn bè như vậy, ngay cả tiền để chơi bời cũng không có thì thật mất mặt.
Lí nhị: Không có bạn bè như vậy, cũng sẽ không đồng ý.
Giản đại: Tương đối tốt, kinh nghiệm phong phú.
Lí nhị: Tôi nghĩ tôi có thể làm cho anh ấy thoải mái, vậy là đủ rồi.
Giản đại: Không tệ lắm, học rất nhanh.
Lí nhị: Tốt.
Giản đại: Nói tục, càng hạ lưu càng tốt, khi đó mới làm người ta hưng phấn, tiếc là em ấy vẫn xấu hổ, haiz.
Lí nhị: Nếu có thể nói vài lời yêu thương thì tốt rồi, tôi cho rằng ít nhất lúc làm cũng phải nói được những lời yêu thương.
Giản đại: Đồ tiểu xử nam, em còn phải học nhiều lắm.
Giản đại: Nét mặt lúc cực kỳ thoả mãn.
Lí nhị: Vẻ mặt ý loạn tình mê.
Giản đại: Lúc anh lên đỉnh vẻ mặt có đẹp không, hôm nào chụp cho anh xem nhé.
Lí nhị: … (đỏ mặt)
(Lão Thiên: Vợ cậu thật muốn ăn đánh!)
Giản đại: Trước kia thấy việc chẳng có gì là to tát, nhưng bây giờ thì không được.
Lí nhị: Không được.
Giản đại: CÓ, hôm nào phải thử mới được.
Lí nhị: Điều kiện đầu tiên là phải chắc chắn an toàn, tôi cũng muốn thử.
Giản đại: Bên ngoài kia còn cả dãy người chờ chờ tôi đấy.
Lí nhị: Làm cho anh ấy không có sức lực nghĩ đến người khác.
Giản đại: Hừ.
Lí nhị: Không tốt.
Giản đại: Chắc là mang bao, không chết đột ngột nhưng là chết lâu dài đó.
Lí nhị: Làm tình là chuyện tiêu hao sức lực.
Giản đại: Thật ra nhớ lại lần đầu tiên anh đến trường học tìm em, lúc hai ta làm trong xe, cực kỳ kích thích a~
Lí nhị: Em cũng rất nhớ lần đó, còn có ở phòng thay quần áo của sân vận động ấy, rất hưng phấn.
Giản đại: Hừ, làm tình là chuyện của hai người, lại còn phải hỏi ai yêu cầu này nọ.
Lí nhị: Có.
Giản đại: Em ấy liền như hổ đói nhào đến.
Lí nhị: Tôi rất hưng phấn.
Giản đại: Đệch, sao lại nói đến cái vấn đề này, đúng là đã có tính toán rồi.
Lí nhị: Tôi….
Giản đại: Cưỡng – gian thì còn có phản ứng gì nữa, chắc chắn là phải chống cự rồi, vô nghĩa.
Lí nhị: Anh ấy nhìn rất khổ sở, tôi rất hối hận.
Giản đại: Không có, nhưng cảm thấy cùng với em ấy là phù hợp nhất.
Lí nhị: Chính là anh ấy.
Giản đại: Có.
Lí nhị: Có.
Giản đại: Rất ít.
Lí nhị: Rất ít.
Giản đại: Hình như là mười ba.
Lí nhị: Hai mươi.
Giản đại: Đùa nhau sao, em ấy khi đó còn đang mặc tã đấy.
Lí nhị: Phải.
Giản đại: Bên dưới.
Lí nhị: Ở đâu cũng thích.
Giản đại: Môi, rất gợi cảm.
Lí nhị: Môi.
Giản đại: Hình như lúc nào cũng hưng phấn thì phải.
Lí nhị: Trước khi lên đỉnh, tôi có thể cảm nhận được.
Giản đại: Khi đó còn suy nghĩ cái gì nữa, mất hứng quá.
Lí nhị: Hy vọng anh ấy đạt được càng nhiều khoái cảm càng tốt.
Giản đại: Ít nhất 2 lần.
Lí nhị: Ừm, bình thường là 2 lần.
Giản đại: Cả hai, lúc cởi quần áo cũng rất có vị tình đấy.
Lí nhị: Ừm, cả hai.
Giản đại: Chuyện cần thiết của cuộc sống.
Lí nhị: Thăng hoa tình cảm, là chuyện cần thiết.
Giản đại: Trả lời xong mấy câu hỏi tự nhiên thấy khó chịu, đêm nay đến lượt anh làm cậu.
Lí nhị:…….
(Lão Thiên: Cứ mặc kệ ta đi 喵 ô ~)
~~~~~~~~
Nguyên văn trong raw là sau chương hai lăm có đoạn phỏng vấn này đó.
Chắc mẹ Thuỷ an ủi tâm hồn con dân sau cú sốc rape Giản lớn của Lý nhị nên quăng ra an ủi. T_T
Tiết tháo của Giản lớn đúng là sinh ra đã bị chó gặm mất rồi.