Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày – truyenfull
*********************************
Chủ tịch Vương, tốt xấu gì ông cũng là chủ tịch của một tập đoàn đã lên sàn chứng khoán, chắc ông cũng biết lời
xin lỗi chót lưỡi đầu môi này . c1hẳng hề đáng giá gì phải không? Nếu hôm nay tôi chấp nhận lời xin lỗi này của
ông, sau này ông lại thả con chó dại nhà ông ra cắn người thì
0
làm sao?”
Ông cụ Vương sợ đến mềm cả chân, ngồi thụp xuống ghế.
“Giám… giám đốc Đế, thế… cậu muốn giải quyết thế nào? Ch1úng tôi bồi thường! Chỉ cần… chỉ cần là thứ mà tập
đoàn Blue River chúng tôi có thể bồi thường được thì chúng tôi sẽ bồi thường hết!”
2“Bồi thường?” Đế Vân Hi cười lạnh: “Năm năm trước, cô ta đố kị với vợ tôi vì học giỏi hơn cô ta, bạn học chọn vợ
tôi là hoa khôi, cô ta ghen ghé6t. Để hủy hoại vợ tôi hoàn toàn, cô ta bỏ thuốc cho vợ tôi, như vậy đã là phạm tội rồi.
Ông nghĩ xem ông phải dùng bao nhiêu tiền mới có thể vượ9t lên trên pháp luật?”
Sắc mặt ông cụ Vương đã chuyển thành màu tím đen, ông ta cảm giác mình sắp lên cơn nhồi máu cơ tim đến nơi.
“Giám đốc Đế, thế… cậu có cao kiến gì không?”
“Bây giờ cô ta sỉ nhục vợ và con trai tôi, cô ta đang nằm trong tay tôi. Nhưng vợ tôi cũng phải tham gia cuộc thi
ngày mai, thế nên tôi không có nhiều thời gian để loanh quanh với cháu gái ông. Tôi sẽ gửi những chứng cứ tôi
đang có trong tay cho ông, trong một tiếng đồng hồ, tìm người đón cháu gái của ông đi, công khai tất cả những gì
cô ta làm ra, sau đó tống cô ta vào đồn cảnh sát và xét xử thật nặng. Khi đó, chuyện này coi như xong.”
“Sao cơ?” Ông cụ Vương ngồi trên ghế, người không kìm được mà run lên.
Thế này là Đế Vân Hi muốn hủy hoại Tử Ninh à!
Sao… sao cậu ta có thể tàn nhẫn như thế?
“Xem ra tại ông cụ Vương không tốt cho lắm. Ông chắc chắn là cần tôi lặp lại lần nữa chứ?”
“Giám đốc Đế, cậu cũng biết Tử Ninh nhà tôi học rất giỏi, tuy nó là lá ngọc cành vàng trong gia tộc đại gia nhưng
từ nhỏ nó đã ham học, là một nhân tài hiếm có, tiền đồ vô hạn. Giám đốc, Tử Ninh còn nhỏ, vẫn chưa hiểu chuyện,
tha được thì tha, tôi tin chắc chắn nó cũng biết là nó đã sai rồi, sau này nó sẽ không dám nữa. Chuyện năm năm
trước, chúng tôi chấp nhận bồi thường bằng tiền, cậu cũng đại nhân đại lượng, tha cho Tử Ninh được không.”
“Bồi thường bằng tiền?” Đế Vân Hi im lặng một lát: “Cũng được. Trong ba ngày phải góp đủ một nghìn tỷ vào tài
khoản của vợ tôi, chuyện này sẽ coi như Xong.”
“Sao cơ?” Ông cụ Vương lại hét ré lên lần nữa.
“Tôi không muốn nghe ông la hét mãi nữa. Chủ tịch Vương, tôi đã nói rồi, trên thế giới này không phải chỉ so xem
rằng ai trắng hơn, nói một câu xin lỗi là anh tốt tối tốt mọi người đều ổn. Đã là người trưởng thành cả rồi, chủ tịch
Vương còn đã đưa hai chân vào quan tài rồi, chẳng lẽ đến vấn đề cơ bản như thế này mà cũng không hiểu hay
sao?”
Ông cụ Vương đã xìu cả người trên ghế.
Không phải không hiểu, mà là ông ta hoàn toàn không thể chấp nhận được số tiền này.
“Giám đốc Đế, cũng không phải cậu không biết, cả tập đoàn Blue River chúng tôi gặp lại cũng chỉ được vài chục tỷ,
hoàn toàn không thể so sánh với tập đoàn có thể hủy động được vài nghìn tỷ. Cậu mở miệng đã đòi một nghìn tỷ,
đến năm mươi cái Blue River cũng không bồi thường được! Cậu xem… giá này của cậu có…”
“ồ.”Đế Vân Hi khẽ đáp một tiếng rồi nói:“Vậy thì tuyên bố phá sản đi.”
“Sao cơ?”
Đế Vân Hi đã bị vô số câu“sao cơ”của đối phương mài mòn hết kiên nhẫn.
“Chủ tịch Vương,tôi gọi điện cho ông chỉ để thông báo với ông chứ không phải thương lượng.Ba con đường:một,đền bù một nghìn
tỷ phí tổn thất danh dự cho vợ tôi.”