Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 81: Tam hỉ lâm môn



Hà nhịn thẩm vẻ mặt áy náy liếc nhìn Tống Tân Đồng, muốn nói lại thôi.

Tống Tân Đồng nhìn ra bà khó xử, “Thẩm có lời gì cứ nói thẳng là được, không cần khách khí với ta.”

Thấy tình trạng này, Tạ thẩm cũng không nhịn được nói: “Đúng vậy, khách khí gì, có cái gì không tiện nói?”

Hà nhị thẩm do dự nửa ngày, “Tức phụ Đông tử không phải mang thai sao, hai chất tức kia của ta cũng có.”

“Vậy chúc mừng thẩm, thật đúng là tam hỉ lâm môn.” Tống Tân Đồng lập tức tiếp lời nói câu chúc mừng.

“Đúng đúng đúng, đây thật đúng là chuyện tốt, cái này có gì mà khó nói a.” Tạ thẩm nghe thấy là tin tức tốt này cũng vui vẻ theo, thả việc trong tay xuống, dừng lại nói: “Vậy bây giờ nhà ngươi cũng chỉ có đại tẩu ngươi làm việc?”

Hà nhị thẩm gật gật đầu, “Ta chính là muốn nói với Tân Đồng này, sinh ý mì phở trong nhà này còn không có trở ngại, đại tẩu ta bọn họ cũng không muốn vứt bỏ, cho nên để ta trở về nhà giúp đi.”

Tống Tân Đồng sáng tỏ gật gật đầu, “Ý thẩm cũng vậy?”

“Thực sự là xin lỗi a Tân Đồng, thẩm cũng không nghĩ đến sẽ đúng dịp như thế, mấy người đàn ông trong nhà cũng không phải người có thể làm mấy việc đó, cho nên…” Vẻ mặt Hà nhị thẩm áy náy nhìn Tống Tân Đồng.

Đáy lòng Tống Tân Đồng dâng lên một cỗ cảm giác bị vứt bỏ, phản bội, nhưng lại biết rõ đây là nhân chi thường tình, người ta nhất định sẽ chiếu cố sinh ý nhà mình trước, không có khả năng bỏ sinh ý nhà mình đến giúp một người ngoài như nàng.

Hà nhị thẩm nhìn biểu tình ngây ngốc của Tống Tân Đồng, lập tức nói: “Tân Đồng, phân thành lợi tức lúc trước ta cũng không cần, lần này là thẩm xin lỗi ngươi.”

Tống Tân Đồng biết Hà nhị thẩm là kém, lập tức lắc lắc, “Vậy thẩm ngồi chờ một lúc, ta đem lợi tức tính toán trước cho ngươi.”  Nói xong liền đứng dậy đi đến gian trước.

Hà nhị thẩm thấp thỏm cầm cây kéo lên, giúp đỡ Tạ thẩm xử lý mấy con ốc nước ngọt còn lại, “Tân Đồng có thể giận ta hay không?”

“Sẽ không, Tân Đồng là người hiểu chuyện, sẽ không tức giận.” Kỳ thực đáy lòng Tạ thẩm hơi cao hứng, dù sao Hà nhị thẩm cầm hai thành lợi tức lại làm ít hơn một nhà bà, đáy lòng bà vẫn có chút bất mãn, không phải là bất mãn với lợi tức Tân Đồng định ra, mà là bất mãn đối với Hà gia.

“Sau này phải dựa vào một mình ngươi làm, nếu như bận quá bận…” Hà nhị thẩm do dự nói, nhưng bị Tạ thẩm cắt ngang: “Hiện tại vẫn tốt, nếu quả thật quá sức Tân Đồng hẳn sẽ tìm cách.”

“Cũng phải, Tân Đồng là người lợi hại.” Hà nhị thẩm gật đầu đồng ý.

Tống Tân Đồng cầm rương tiền cùng sổ sách qua đây, ngồi trên băng ghế nhỏ dưới mái hiên, bắt đầu nói: “Thẩm, sổ sách hơn mười ngày này mỗi ngày ta đều tính trước mặt các ngươi, các ngươi có dị nghị gì không?”

Tạ thẩm lập tức lắc đầu nói: “Chúng ta tin ngươi.”

Hà nhị thẩm cũng nói: “Đúng, ta tin ngươi.”

Tống Tân Đồng mỗi ngày cũng có thói quen kiểm tra sổ sách cho nên thu chi mỗi ngày cùng lợi nhuận đều viết ở phía sau, hàng cuối cùng vừa lúc ghi chép lợi nhuận buổi trưa.

“Thẩm, trừ tiền vốn đầu nhập của ta lúc trước, chúng ta còn buôn bán lời hai mươi lượng, hai vị thẩm đều là hai thành, mỗi người được bốn lượng.” Tống Tân Đồng phân biệt đếm bốn lượng đưa cho hai người, sau đó lại tôm hùm cùng ốc nước ngọt Tạ Đại Nghĩa bọn họ đào lúc trước cùng tính một chút, “Đại Nghĩa ca hai này giúp đỡ bắt bảy trăm cân tôm hùm, còn có năm mươi cân ốc nước ngọt, bởi vì đều chưa có xử lý nên đều tính gia một văn hai cân, tổng cộng là ba trăm bảy mươi lăm văn, thẩm ngươi thu đi.”

Tạ thẩm chậm lại, muốn đem tiền trả cho nàng, “Này đâu được a, nhiều như vậy? Tôm hùm lớn như vậy một con cũng nặng, này không được, quá nhiều, ngươi sẽ chịu thiệt.”

Tống Tân Đồng há có thể lại cầm về, “Đây cũng là cho Đại Nghĩa ca bọn họ cái giá thân tình, hơn nữa bọn họ còn giúp làm tôm ốc rất nhiều đâu, nếu như đổi lại là nhà khác đưa tới, chắc chắn sẽ không cho cái gia này.”

“Được rồi, thẩm ngươi cũng đừng lôi kéo với ta, ngươi trước về đem tiền cất cho tốt đi, chờ giờ dậu chúng ta xuất phát.” Tống Tân Đồng ôm hộp tiền liền đi ra phòng trước.

Tống Tân Đồng đem mấy chục lượng bạc trong hộp toàn bộ giấu vào trong vò, chỉ để lại hai ba lượng bạc vụ cùng tiền đồng dùng làm vốn lưu động thường ngày.

Lại đem một cái hộp không lấy ra để trên xe đẩy tay, đợi tí nữa mang đến công trường đựng tiền.

Tạ thẩm thu thập xong ốc nước ngọt cũng đi ra, “Tân Đồng, vậy ta về trước một chuyến, chờ chút nữa dắt trâu đến.”

“Được.” Tống Tân Đồng ứng hạ, “Nhị thẩm ngươi cũng đi chậm a.”

Hà nhị thẩm cười đồng ý, “Ta cũng về nhà dọn dẹp một chút, đại tẩu còn đang ở nhà chờ ta đâu.”

“Được.” Tống Tân Đồng nhìn theo các bà đã rời đi mới bắt đầu chậm rãi khuân đồ lên xe đẩy tay.

“Tỷ, sau này đệ và Tiểu Bảo chuyển bát rửa bát cho.” Đại Bảo bưng một bát nóng tới, “Không cho tỷ mệt.”

“Không cần, tỷ có Tạ thẩm giúp rồi.” Tống Tân Đồng đem đem bát  bỏ vào ô vuông trống phía dưới xe đẩy tay, nhất nhất sắp xếp.

Xe đẩy tay Tống gia là Tống Tân Đồng mời thợ mộc chuyên môn làm, chỉ có phía dưới cùng là tấm ván gỗ, chính giữa dùng trúc chia thành mấy không gian nhỏ, có thể dùng để xếp bát, nồi niêu, các loại gia vị, được chỉnh lý thập phần ngăn nắp sạch sẽ, vừa xem biết ngay, không cầ tìm kiếm khắp nơi như trước đây. Mặt trên lại đậy một tấm ván gỗ mỏng, chờ đến công trường thì sẽ đem tài liệu bày lên trên, cũng sẽ không phiền phức.

Hơn nữa toàn bộ xe đẩy tay còn rất nhẹ, trâu kéo cũng không mấy tốn sức.

Chẳng qua Tống Tân Đồng biết người nhà nông rất đau lòng trâu nuôi trong nhà cho nên nàng cũng không dám để quá nhiều vật nặng, thường xuyên để ở phía sau xe trâu thúc đi.

“Tỷ, buổi tối chúng ta cùng đi đi.” Đại Bảo giúp đỡ đem một chậu tỏi tràn đầy đưa cho Tống Tân Đồng, “Chúng đệ có thể nhóm lửa, còn có thể thu tiền.”

“Sẽ về nhà rất trễ, các đệ trưa lại không ngủ, đợi một lúc nữa khẳng định sẽ ngủ gà ngủ gật, đến lúc đó tỷ còn phải ôm các đệ về sao?” Tống Tân Đồng nói.

Tiểu Bảo quyệt miệng, “Thế nhưng tỷ sẽ mệt.”

“Có ngày nào tỷ không mệt a?” Tống Tân Đồng sờ sờ đầu hai cậu, “Chờ thêm đoạn thời gian này thì tốt rồi.”

“Tỷ, chúng ta lại mời người giúp là được rồi.” Đại Bảo ra chủ ý.

Tống Tân Đồng cũng muốn a, thế nhưng cho tới bây giờ nhà các nàng cùng trong thôn đều không có qua lại gì, so sánh ra thân thiết cùng tin cậy đều là hai nhà Tạ thẩm cùng Hà nhị thẩm, quả thật nếu muốn mời, vẫn là phải hỏi trước ý kiến Thu bà bà các bà, xem xem trong thôn có ai đủ thành thật cùng biết ơn lại yêu sạch sẽ.

Nàng cũng không muốn sẽ bị cắn ngược lại một cái.

Buổi tối ở trên công trường, sinh ý so với hôm qua còn hỏa bạo hơn.

Rất nhiều người đều nguyện ý đến mua một bát ốc nước ngọt, cầm về nơi ở cùng mấy anh em uống vài chung rượu, còn lại các quản sự rất có tiền càng không tiếc dùng tiền thì mua không ít tôm hùm ma cay trở về nhắm rượu.

Mãi cho đến cuối giờ tuất, tôm hùm đều bán sạch, Tống Tân Đồng mới nghỉ được một hơi, “May mắn có Tạ thúc ở đây, nếu không tối nay ta cùng Tạ thẩm còn bận đến không xong rồi.”

“Cũng không phải, nhưng nhờ có ngươi ở tại đây.” Tạ thẩm lột một con tôm hùm đút vào miệng Tạ Đại Ngưu, “Đến, còn lại mấy con, toàn bộ khao ngươi.”

“Ừ, ăn ngon.” Tạ Đại Ngưu nói liên tục, “ Không nghĩ đến sinh ý này so với hôm qua còn tốt hơn.”

“Đây có gì, chúng ta vừa mới đến người sai vặt của khâm sai đại nhân liền tới mua hai mươi cân tôm hùm còn có ốc nước ngọt đi về đâu.” Tạ thẩm vừa thu thập chậu bồn vừa nói.

Tống Tân Đồng cũng không nghĩ sinh ý tối nay sẽ tốt như vậy, mấy nhà bày hàng bên cạnh đều đã sớm trở về, chỉ còn lại một nhà các nàng, “ Thúc, thẩm, chúng ta về trước đi, về nhà ta ăn khuya lại về nhà.”

“Không cần, trong nhà có chừa cơm.” Tạ thẩm nói.

“Nhà ta còn hầm canh xương đấy, trở lại kêu luôn cả Thu bà bà bọn họ, chúng ta cùng ăn khuya.” Tống Tân Đồng thúc xe bò vừa đi vừa nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.