Nhìn thấy giới chỉ trong tay Lôi Cương, ánh mắt Sinh Phong lóe sáng. Gã nhìn kỹ Lôi Cương, thần sắc trở nên cung kính. Trên giới chỉ của Hỏa Dục trong tay Lôi Cương có điêu khắc một con chu tước màu tím, tượng trưng cho trưởng lão trong tộc Chu Tước. Thấy vậy, Sinh Phong liền cho rằng Lôi Cương là trưởng lão của tộc Chu Tước.
Khi thần thức của Lôi Cương thăm dò vào trong giới chỉ, liền phát hiện trong giới chỉ này tuy có nguyên thạch, nhưng không nhiều. Điều này làm hắn thấy rất khó hiểu.
Chẳng lẽ nguyên thạch mà họ khai thác không ở trên người kẻ này?
Hắn từ từ ngẩng đầu lên nhìn thần thú phía trên, thầm nghĩ cách. Hắn không biết rằng, nguyên thạch tuy rất quan trọng, nhưng sau khi đạt đến cấp bậc đại tôn, sức hấp dẫn của nguyên thạch suy giảm rất nhiều. Dù gì nếu cường giả đại tôn muốn tịnh tiến thêm một chút, lượng nguyên thạch cần phải hấp thu là lớn khủng khiếp. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong giới chỉ của Hỏa Dục không có nhiều nguyên thạch.
– Ngươi tên gì?
Lôi Cương lãnh đạm cười nói.
– Sinh Phong.
Tiếng Sinh Phong có phần hồi hộp. Gã đã khẳng định Lôi Cương là người ở trên. Tu vi của gã quá thấp, kinh nghiệm cũng quá ít ỏi, cả đời đừng nói đến việc có thể nói chuyện với thần thú có tu vi hùng mạnh, ngay cả gặp được họ cũng rất hiếm.
– Ờ, Sinh Phong, ngươi có biết giới Huyền Độn có bao nhiêu mỏ nguyên thạch giống vậy không?
Lôi Cương hỏi.
– Việc này… Hầu như mọi tinh cầu của giới Huyền Độn đều có, nhưng đều bị các thần thú khác chiếm lĩnh rồi.
Sinh Phong kinh ngạc nhìn Lôi Cương đáp. Trong lòng gã lúc này hết sức mờ mịt, căn bản không hiểu nổi rốt cuộc Lôi Cương có dụng ý gì.
Lôi Cương gật đầu. Hắn nhìn về phía trước, chìm sâu vào suy tư. Lời nói của Sinh Phong khiến hắn hơi giật mình. Không ngờ nguyên thạch như vậy ở mỗi tinh cầu đều có. Nếu có lượng nguyên thạch đủ cho hắn hấp thu, vậy thì, không gian tim chắc chắn sẽ có thể lớn lên nhanh chóng. Có điều, giới Huyền Độn là nơi thần thú hoành hành, những nguyên thạch này sớm đã bị chiếm lĩnh, sự thật này làm hắn thấy có chút bất lực.
Hơn nữa, Lôi Cương biết việc hắn giết chết Hỏa Dục chắc chắn sẽ kinh động đến tộc Chu Tước, nên hắn cũng không thể ở lâu tại đây, phải sớm rời đi. Lập tức, hắn mỉm cười với Sinh Phong, lãnh đạm nói:
– Tiếp tục đào đi. Đợi lát nữa nếu xảy ra chuyện gì lạ, thì hãy đưa giới chỉ này ra, nói là của thần sứ.
Lôi Cương vứt lại giới chỉ cho Sinh Phong. Hắn đã kiểm tra một lượt đồ vật trong đó, những thứ quý giá đã sớm để vào U giới. Ngay sau đó, hắn liền biến mất, để lại Sinh Phong ngẩn ngơ nhìn về phía trước.
Cách đó ngoài trăm dặm, Lôi Cương chầm chậm hiện ra. Hắn nhìn mặt đất, thân thể rơi thẳng vào trong đất. Mặt đất chấn động, bùn đất văng khắp nơi. Hắn chìm vào trong đất, khuyếch tán thần thức, nhanh chóng ép sát vào mỏ nguyên thạch. Hắn đánh ra một cái động trong đất, rồi xuất hiện bên cạnh mỏ nguyên thạch, ngồi xuống bàn tọa. Thần thức hắn khuyếch tán ra, bám lên mỏ nguyên thạch, hấp thu linh lực hệ Hỏa chứa trong nguyên thạch một cách điên cuồng.
Mỏ nguyên thạch khổng lồ lúc này đang tỏa ra hào quang màu đỏ lửa nhàn nhạt, linh khí chứa trong đó đang điên cuồng tuôn về phía Lôi Cương. Phía trên hắn, các thần thú đang khai thác nguyên thạch đều lần lượt dừng lại, họ cũng cảm thấy có gì đó bất thường. Linh lực trong không gian đã giảm đi không ít, khiến họ không thể hiểu nổi. Họ đã đào nguyên thạch ở đây không biết bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình trạng này.
Sự bất thường phía dưới đã kinh động đến người giám sát phía trên, tất cả đều ào ào đổ xuống kiểm tra.
– Không hay rồi, có người đang hấp thụ nguyên thạch trong lòng đất.
Một người đàn ông cao lớn để râu quai nón, hai mắt lóe lên tức giận, trầm giọng nói.
– Đại nhân giám sát, ngài xem cái này…
Sinh Phong thấy vậy thầm run lên, vội vàng lấy ra giới chỉ của Hỏa Dục. Mấy người đại hán râu quai nón nọ ngoảnh lại nhìn, thần sắc trở nên quái dị. Họ vội vàng đến trước mặt Sinh Phong, đại hán râu quai nón trầm giọng hỏi:
– Giới chỉ này từ đâu mà có?
– Trước đó có một vị đại nhân đến đây đã cho ta, nói là nếu xảy ra việc gì lạ thì lấy ra, hắn còn nói về thần sứ…
Sinh Phong lắp ba lắp bắp đáp. Khí tức tỏa ra từ mấy vị thần thú này làm gã thấy bị áp lực vô cùng.
– Thần sứ?
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ kinh ngạc. Tiếp đó, đại hán râu quai nón trầm giọng nói:
– Báo Tử, đi hỏi trưởng lão thử xem, coi chừng lỡ việc của thần sứ đại nhân!
– Dạ!
Một nam tử gật đầu đáp, rồi vội vã rời đi.
Mấy ngày sau đó, khu vực khai thác này không những không có cao thủ đến, mà ngược lại còn rút hết công nhân khai thác khỏi nơi này. Hỏa Dục đã sớm bị Lôi Cương giết chết, họ nào có thể hỏi ra được chân tướng gì nữa. Mà giới chỉ của Hỏa Dục, cùng sự xuất hiện của thần sứ lúc này, đã làm họ tưởng rằng Hỏa Dục đã có việc rời đi, nên mới phái thần sứ xuống cai quản. Đã vậy, thì thần sứ làm gì, hiển nhiên không phải việc mà họ có thể nói này nọ được. Tuy bên trong chuyện này vẫn còn có không ít nghi vấn, nhưng không một ai dám nói thêm nửa lời. Đẳng cấp trong giới thần thú hết sức nghiêm ngặt, việc của trưởng lão, bọn họ không dám hỏi đến.
Tròn một tháng qua đi, rất nhiều cường giả tộc Chu Tước đã đến Hỏa Dục Tinh. Cái chết của Hỏa Dục lan truyền trong nội bộ tộc Chu Tước, nên họ đặc biệt đến kiểm tra tình hình nơi này. Khi họ đến khu vực mỏ nguyên thạch, liền phát hiện ra một cái hố lớn khổng lồ, nguyên thạch đã biến mất. Tiếp đó lại nghe đồn Hỏa Dục đã gặp Toái Hư Vân Thú trước đó. Hiểu lầm cứ thế càng lúc càng sâu, cuối cùng dẫn đến cuộc chiến gữa hai mạch đại thần thú.
Lúc này, trong một tinh cầu nào đó xung quanh Hỏa Dục Tinh, Lôi Cương đang hành tẩu khắp nơi, tìm kiếm mỏ nguyên thạch. Mỏ nguyên thạch ở Hỏa Dục Tinh đã giúp không gian trong tim hắn lớn lên gấp đôi, hơn nữa thể linh trí sinh ra cũng đã thành hình. Điều này làm hắn vui mừng khôn xiết. Nếu cứ theo đà này, thì không bao lâu nữa, chỉ cần có nguyên thạch, mấy không gian còn lại cũng sẽ sinh ra thể linh trí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Xác định xong mục tiêu, Lôi Cương liền điên cuồng tìm kiếm mỏ nguyên thạch.
Một trăm năm sau.
Lôi Cương đang ngồi bàn tọa trong một tinh cầu nào đó phía Đông giới Huyền Độn. Tinh cầu này thuộc phạm vi của tộc Huyền Vũ, một trong mười đại thần thú. Hắn ngồi bàn tọa ở đây, tiếp tục hấp thu nguyên thạch một cách điên cuồng. Hắn không biết rằng, bên ngoài đang đồn đại ầm ĩ về việc này. Tộc Chu Tước thậm chí đã phái ra cao thủ đỉnh cao đi tìm kiếm kẻ lấy trộm mỏ nguyên thạch, còn tộc Huyền Vũ nhiều năm gần đây cũng bị Lôi Cương hấp thu trộm mất không ít, cũng đã phái cao thủ truy tìm hắn.
Một mặt, cuộc chiến giữa tộc Chu Tước và Toái Hư Vân Thú cũng ngày càng trở nên kịch liệt.
Sự hiện diện của Lôi Cương đã làm Huyền Độn Giới nổi lên phong ba bão táp.
Lực hệ Thổ từ trong mỏ nguyên thạch không ngừng đổ vào tỳ tạng của Lôi Cương. Không gian trong tỳ tạng cũng dần lớn lên. Đột nhiên, Lôi Cương mở mắt ra, từ từ ngẩng đầu nhìn lên trên, mìm cười nói:
– Đến hay lắm, ta đang muốn xem xem, nội tạng hùng mạnh rốt cuộc sẽ đem đến lợi ích gì cho lực lượng nhục thể.
Lúc này, nội tạng tương ứng với sáu hệ trong người Lôi Cương đều đã sinh ra thể linh trí! Nhục thể cũng theo đó trở nên săn chắc hơn. Hắn chậm rãi đứng dậy, nội thể phát ra tiếng vang như sấm sét, khí tức tỏa ra trên người phóng vụt lên trời, khí tức như núi cao lan ra khắp nơi.
– Ta đang muốn xem xem kẻ nào dám lấy trộm mỏ nguyên thạch của tộc Huyền Vũ ta, hóa ra là một con Viêm Long không muốn sống nữa!
Một tiếng nói hùng hậu tràn đầy tức giận vang lên.