Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1432: Mệnh Số thoát khỏi tù đày, nhị thập trọng thiên!



Ầm ầm ầm!

Theo bản năng, Tây Ngoại Châu đang nhanh chóng sát nhập.

Tây Ngoại Châu hỗn độn một mảnh.

Thế giới Đại Ác, thế giới Đại Thiện, thế giới Đại Thiên, thế giới thứ nhất, một châu cuối cùng rốt cuộc đã dung hợp.

Vô số cường giả trong thiên hạ lộ vẻ kinh hoảng.

Ầm!

Trung Thiên Châu, Nhạc nhi điều động lực lượng của bảy mươi hai đạo luân hồi. Đột nhiên, Tây Ngoại Châu xảy ra thay đổi kịch liệt.

Phần Mộ Tiên Vương đứng bên cạnh Sát Đế.

– Bốn giới hợp nhất, tất cả sắp hoàn toàn hợp nhất sao?

Sát Đế kinh ngạc nói.

– Chém tam thi, hợp tam thi, chí thánh siêu thoát?

Sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương trầm xuống.

– Có ý gì?

Nhạc nhi không hiểu nói.

– Kế hoạch lớn của Mệnh Số rốt cuộc đã hoàn thành. Thiên địa siêu thoát, thiên địa sắp vĩnh hằng. Thành tựu trường sinh bất tử. Mệnh Số chắc chắn lại nhận được ân huệ lớn! Muôn dân sắp bị hủy diệt sao?

Phần Mộ Tiên Vương nhất thời biến sắc.

– A?

Nhạc nhi kinh ngạc kêu lên.

Cương vực Đông Phương, Đông Phương Điện, Đông Phương Bất Bại đột nhiên nhìn về phía tây.

– Bốn giới rốt cuộc đã hợp nhất hoàn mỹ, sắp trường sinh bất tử sao? Hồng Quân, ngươi vẫn nhốt được Mệnh Số sao? Đại thế đã thành, làm sao vây khốn hắn được nữa? Thời gian, nếu như ngươi có thể cho ta thêm một chút thời gian, thật tốt biết bao!

Đông Phương Bất Bại thở ra một hơi thật dài.

Trong lúc đang nói chuyện, Đông Phương Bất Bại đạp không tiến về phía vô cực.

Trong vô cực, Miêu Miêu, Điệp Hậu lấy thần thông thứ hai, dung hợp khí vận, công đức, vận đạo, vận thế, hình thành khí số.

Lúc này khí số đã hoàn toàn dung hợp trong cơ thể Diêm Xuyên.

Sắc mặt Điệp Hậu, Miêu Miêu trắng xám.

Chung Sơn bảo vệ hai nàng, giao hai nàng cho Diêm Xuyên ngân đồng.

– Mang hai nàng về trong thiên địa đi. Lúc này các nàng quá suy nhược, không chịu nổi chút chấn động nào nữa đâu!

Chung Sơn nói.

Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái, lại nhìn về phía bản thể nói:

– Như vậy, bản thể đành nhờ ngươi rồi!

– Yên tâm!

Chung Sơn gật đầu một cái.

Diêm Xuyên ngân đồng vung tay áo một cái, dẫn theo Miêu Miêu, Điệp Hậu nhanh chóng tiến về phía thiên địa.

Chung Sơn nhìn bản thể Diêm Xuyên cách đó không xa.

Nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên đã hợp lại làm một.

Lúc này Diêm Xuyên được khí số tưới lên thân thể, lực lượng của muôn dân tụ tập, quanh thân Diêm Xuyên toả ra hào quang mười tám màu. Trong hào quang, màu thứ mười chín thi thoảng lóe lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tỏa sáng.

Diêm Xuyên đã đến thời khắc quan trọng nhất. Bất kỳ lúc nào, hắn cũng có thể trùng kích thập cửu trọng thiên?

Chung Sơn bảo vệ ở một bên, đồng thời liếc nhìn về phía cách đó không xa. Đó là một quả cầu nhỏ kim sắc. Trong quả cầu nhỏ, có nơi mà Chung Sơn sinh ra. Địa cầu, nói chuẩn xác, trong quả cầu nhỏ kia chính là Thái Dương hệ, cũng chính là Tử Tiêu cung.

Nhìn thấy Tử Tiêu cung, Chung Sơn liền hiểu rõ đã Hồng Quân ra tay, vây nhốt Mệnh Số ở trong đó.

– Hồng Quân? Cũng thật là đa mưu túc trí!

Chung Sơn thở dài nói.

Ầm!

Đột nhiên, thiên địa phía xa run lên.

Chung Sơn quay đầu nhìn tới, lại nhìn thấy bốn Tây Ngoại Châu đang nhanh chóng dung hợp.

– Bốn giới hợp nhất?

Chung Sơn nhất thời biến sắc.

– Sắp xảy ra chuyện lớn!

Sắc mặt Chung Sơn hết sức khó coi nói.

Bốn giới hợp nhất, chính là ngày thiên địa hoàn mỹ.

Lúc này, Mệnh Số sẽ như thế nào?

Vù!

Đông Phương Bất Bại bước vào trong vô cực.

– Sư tôn!

Liên Thần lập tức bay tới cung kính nói.

Đông Phương Bất Bại không để ý đến Liên Thần, mà cực kỳ thận trọng nhìn chằm chằm vào quả cầu nhỏ kim sắc phía xa.

Dưới thị lực của Đông Phương Bất Bại, hắn dường như có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ bên trong.

Ầm!

Bốn châu hoàn toàn hợp nhất.

Vù!

Trong nháy mắt, vô số hào quang phát ra ở khắp nơi trong thiên địa, trời giáng cam lộ, vô số tường vân bay lượn. Khí tức may mắn cuồn cuộn xông thẳng ra khắp nơi.

Nguyên khí thiên địa đột nhiên nồng đậm thêm gấp mấy lần.

Vô số bách tính trong thiên hạ lộ vẻ kinh ngạc.

Ầm!

Trong nháy mắt bên trên thiên địa phóng ra vô số ánh sáng lộng lẫy. Ánh sáng lộng lẫy hai mươi màu chiếu khắp vô cực.

– Thiên địa hoàn mỹ sao?

Liên Thần kinh ngạc nói.

Phía xa sắc mặt Chung Sơn cũng trầm xuống.

Thiên địa hoàn mỹ? Vậy hồn của thiên địa thì sao?

Bên trong Tử Tiêu Cung.

Thân thể Võ Chiếu đứng ở trên sao Hoả. Hồng Quân đã dần dần khiến Mệnh Số ngủ say.

Ý thức của Mệnh Số phát ra ánh sáng mười chín màu. Mầu thứ hai mươi đang chớp hiện. Trong nhất thời, màu thứ hai mươi chợt phát sáng.

Ầm!

Vô số hào quang đột nhiên chiếu khắp nơi. Trong nháy mắt, thân thể Võ Chiếu phóng ra hào quang hai mươi màu.

– Thiên địa hoàn mỹ sao?

Sắc mặt Hồng Quân trầm xuống.

– Rắc rắc rắc rắc!

Mệnh Số đang ngủ mê man toả ra dải ánh sáng hai mươi màu. Dần dần có một loạt những âm thanh phá cấm chế truyền ra. Mệnh Số chậm rãi tỉnh lại.

Vù!

Thở phào một tiếng, Mệnh Số lộ vẻ kinh sợ, thức tỉnh.

Ầm ầm ầm!

Thân thể Võ Chiếu đột nhiên không chịu nổi ý thức trùng kích như vậy, xuất hiện rất nhiều khe nứt.

Hồng Quân nhất thời biến sắc.

– Bổ!

Hồng Quân vung tay lên.

Ầm!

Vô số phản vật chất xông thẳng đến, nhanh chóng bổ khuyết cho thân thể của Võ Chiếu, khiến thân thể Võ Chiếu không bị phá hủy.

– Ha ha ha ha. Hồng Quân, ta đã tỉnh lại. Ta đã tỉnh lại rồi. Ngươi thua, ha ha ha ha!

Tiếng cười lớn của Mệnh Số truyền đến.

– Nhị thập trọng thiên?

Trên mặt Hồng Quân lộ ra một vẻ khó coi.

– Nếu như ở kỷ thứ ba, ngươi làm như vậy, ta thực sự còn trúng kế của ngươi. Nhưng đáng tiếc, đây là kỷ thứ tư. Thiên địa dĩ nhiên đã chém tới tam thi, tam thi lại hợp nhất. Đây là chiều hướng phát triển, không cần ta làm tiếp điều gì, cũng không cần muôn dân làm tiếp điều gì. Thiên địa theo bản năng đã có thể hoàn mỹ. Ta thành công. Nhị thập trọng thiên, Hồng Quân, ngươi đã thua! Chỉ cần đi vào thiên địa, ta sẽ càng siêu thoát, trường sinh bất tử.

Mệnh Số cười to.

Ầm!

Trong nháy mắt Mệnh Số trùng kích thân thể Võ Chiếu, khống chế thân thể này.

Chân đạp tế đàn Đại Đế, trong nháy mắt hắn ra khỏi Tử Tiêu cung, đã xuất hiện ở trong vô cực.

– A!

Mệnh Số quát to một tiếng, toả ra hào quang hai mươi màu chói mắt.

Trong nháy mắt hào quang chiếu khắp vô cực.

Thiên địa phía xa cũng tỏa ra hào quang hai mươi màu chói mắt. Tiếp theo thiên địa dường như hình thành sự cộng hưởng với Mệnh Số, run rẩy mãnh liệt.

Ầm ầm ầm!

Toàn thế giới đều lay động. Ngày tận thế chung quy đã xuất hiện.

– Ha ha ha ha ha!

Mệnh Số cười to.

Nhìn Tử Tiêu cung cách đó không xa, Mệnh Số lộ ra một nụ cười lạnh nói:

– Biến số? Thế giới biến số sao? Biến số cùng định số hợp thành số lượng đại diễn. Nhưng đáng tiếc. Định số của ta sắp hoàn mỹ, không cần biến số nữa, sắp thành tựu số lượng đại diễn. Thế giới biến số à? Lưu lại thì có tác dụng gì?

Mệnh Số đưa tay định nắm lấy.

Vù!

Phía xa, Đông Phương Bất Bại đột nhiên ra tay, nhanh chóng nắm lấy thế giới biến số. Quả cầu nhỏ thoát khỏi ma trảo của Mệnh Số.

– Sao?

Trong mắt Mệnh Số trầm xuống, nhìn về phía Đông Phương Bất Bại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.