Tiếng quát ấy khiến toàn bộ binh sĩ Trần gia bị chấn động, nhanh chóng mất đi ý chí chống cự.
Keng. Keng. Keng…
Sáu bảy trăm binh sĩ còn lại, tất cả đều hạ trường thương, cung nỏ xuống, thậm chí có kẻ còn cởi cả áo giáp trên người ném xuống, đồng thời quỳ xuống đất.
“Tha mạng a, cầu xin chư vị đại nhân Dương gia tha mạng, bọn tôi chỉ là lính quèn mà thôi.”
“Tha cho chúng tôi đi, chúng tôi nguyện ý gia nhập Dương gia.”
“Ta có công phu, khí công đã đột phá tới tầng năm Bạo Khí. Ta nguyện ý phục vụ cho Dương gia, chỉ xin tha cho ta một mạng.”
Một gã đội trưởng khí công cấp năm cuống quýt dập đầu.
Tầng năm khí công, tính ra cũng là một nửa nhân tài, các gia tộc hào môn kia cũng chẳng bao giờ chê nhiều.
“Hừ! Tất cả các ngươi qua đây, tiếp nhận cải tổ của Dương gia ta. Vân Trùng, Hóa Long, các con dẫn binh giam những kẻ đầu hàng này trước đã, sau đó lọc ra những tinh anh và nhân tài nào thực tâm đầu quân cho Dương gia ta thì giữ lại, những phần tử ngoan cố còn lại, hoặc giết hoặc phế, hay cho chúng giải giáp quy điền.”
Giọng Dương Chiến vang vọng giữa quảng trường, không một ai dám phản kháng.
Đây chính là uy năng của “Khí Tông.”
Ngay lập tức, đại ca Dương Vân Trùng cùng nhị ca Dương Hóa Long đem binh lính vây chặt những kẻ đứng đầu Trần gia, rồi phái người tiếp nhận binh sĩ.
Trong đám đó, có một tên cứng đầu, có lẽ là con cháu phân nhánh của Trần gia, vùng vẫy vài cái bị Dương Kỳ thấy được, bắn ra một cú xoáy ốc khiến đầu hắn bị toác một lỗ, chết oan uổng. Tất cả binh lính giờ đây đã hoàn toàn bị khuất phục.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ binh lính Trần gia đều bị giải trừ vũ trang và áp giải vào phủ đệ, binh lính Dương gia cùng các cao thủ Dương Chiến, Dương Kỳ thì vây quanh đám người Trần gia còn sót lại.
“Trần gia chúng ta còn có các phân nhánh, còn nguyên lão đòan ở bên ngoài, tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện ngày hôm nay. Dương Chiến, hôm nay ngươi mà đả thương gia chủ chúng ta thì liệu mà chuẩn bị toàn diện khai chiến cho tốt đi.”
Một vị trưởng lão Trần gia lớn tiếng quát.
“Nói nhảm, chuyện đã đến nước này rồi, các ngươi còn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ư!”
Lông mày Dương Chiến dựng lên, lập tức hơn mười nhân hình chân khí từ trên người bay ra, cái nào cũng lấp lóe như ma quỷ, trực tiếp đánh tới trưởng lão Trần gia.
Các trưởng lão Trần gia vội huy động khí công ngăn cản, nhưng vừa đụng phải nhân hình chân khí đã bị nó xộc vào người, kinh mạch toàn thân bị đứt ra từng đoạn, nổ ầm ầm.
Chỉ trong chốc lát, khí công của họ đều bị phế trừ.
Tất cả mặt xám như tro, xụi lơ trên mặt đất.
Dương Kỳ thấy cảnh ấy, trong lòng rung động.
Hắn đã thấy rõ tu vi của “Khí Tông” rốt cuộc là ra sao rồi, trình độ Khí Tông mạnh mẽ của Dương Chiến vốn đã vượt qua hắn, nay vận dụng thêm thủ đoạn khí công tinh diệu, càng vuợt quá sức tưởng tượng của hắn.
“Đây chính là Khí Tông cảnh sao? Một khi đã tu luyện đến cảnh giới Khí Tông, chất lượng hay phương pháp vận hành chân khí đều sẽ có biến hóa cực lớn. Xem ra tầng tám khí công đỉnh phong hoàn toàn khác với cảnh giới Khí Tông, ta có thể giết chết cao thủ tầng tám đỉnh phong, nhưng vẫn chưa đủ để đối phó Khí Tông, phải tu luyện thêm nữa thì mới tiến bộ được.”
Hôm nay, chém chết nhiều cao thủ Trần gia như vậy, nhất định sẽ kinh động Yến Cô Phong, hắn sẽ không khách khí với Dương gia nữa. Hai bên đấu đá, bên nào thực lực kém hơn sẽ giống như Trần gia hôm nay, bị nghiền nát thành phấn vụn.
“Kỳ Nhi, con đem quân đội của gia tộc đến tịch thu gia sản Trần gia ngay cho ta! Ta muốn nội trong ngày hôm nay Trần gia hoàn toàn bị xóa sổ khỏi Yến Đô thành này!”
Phế bỏ khí công của toàn bộ trưởng lão Trần gia xong, Dương Chiến ra lệnh.
“Vâng, thưa phụ thân.”
Dương Kỳ túm lấy Trần Đại Lôi trong tay: “Vậy thì ta phải đưa gia chủ Trần gia đi theo rồi, nơi giấu của cải bên trong Trần gia chỉ có tên Trần Đại Lôi này biết thôi. Đi nào, các binh sĩ, tất cả lên đường thôi.”
Rầm rập… Rầm rập…
Ngay lập tức, toàn bộ tư binh Dương gia, thậm chí cả nô bộc đều nhanh chóng lên đường đến Trần gia. Xét nhà diệt tộc, hiện tại toàn bộ trưởng lão của Trần gia đều bị phế trừ võ công, gia tộc coi như đã bị diệt, nhà không xét thì quả là đáng tiếc.
“Chư vị hào môn thế gia tại Yến Đô thành hãy nghe cho rõ đây, chuyện hôm nay là ân oán cá nhân giữa Dương gia ta và Trần gia, người gia tộc nào nhúng tay vào hoặc muốn mượn gió bẻ măng, rơi vào tay ta thì giết không tha!”
Dương Kỳ vừa dẫn quân lao đi, tay túm theo gia chủ Trần gia Trần Đại Lôi, vừa thét to như sét gầm vang vọng cả con đường.
Nghe vậy, các tiểu thương, bình dân bách tính trên đường lập tức cuống cuồng tránh ra, chỉ có những kẻ nhiều chuyện trong một vài tửu quán, trà lâu đồng loạt thò đầu ra nhìn đại quân Dương gia vụt qua.
“Chiến tranh gia tộc, quả nhiên máu chảy đầm đìa. Lần này không biết có bao nhiêu cái đầu rơi xuống đây.”
Trong một tòa tửu lâu chín tầng nọ, vài tửu khách bàn tán xôn xao.
Đó là “Tứ Hải tửu lâu” do Tứ Hải Thương Hội, một thương hội khổng lồ trên đại lục này mở ra ở Yến Đô thành. Thương hội này không thuộc thế lực Yến Đô thành mà ở trong hơn trăm ngàn thành trì đều có chi nhánh. Rượu, nước, đồ ăn kinh doanh ở đây đều có tác dụng bổ sung khí huyết, hồi phục khí công, các linh dược, yêu thú có khẩu vị độc đáo, nhưng giá tiền cũng cực kỳ đắt đỏ. Những ai bước vào tửu lâu này cũng đều là đại phú hào, chi tiêu cực kỳ xa xỉ.
Trong đó, có một bàn tửu khách toàn những người trẻ tuổi gồm ba nam hai nữ, nam thì anh tuấn phong độ, nữ thì xinh đẹp như hoa, thần sắc cao quý.
Tổ hợp này cực kỳ thu hút ánh mắt của người khác.
Thậm chí có vài kẻ không chịu yên cũng âm thầm đánh giá hai nàng, như chuẩn bị có mưu đồ bất chính. Nhưng người nào có nhãn lực cao minh sẽ nhìn ra được, chẳng ai trong số họ là dễ chọc vào, nhất định là xuất thân từ đại môn phái.
Thêm vào đó, trước mặt họ cũng bày toàn thức ăn ngon rượu ngon, có thịt thủy ngư yêu thú ở Long Đàm Bích, có chân giao long bốn móng tận đáy biển, có đủ loại rượu linh chi, canh sâm vương… Giá của cả bàn cũng phải năm sáu ngàn tụ khí đan, bằng thu nhập một năm của gia đình bình thường.
“Sư muội, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, Dương gia tiêu diệt Trần gia, bây giờ lại đi xét nhà người ta nữa.”
Một thanh niên nam tử rót một chén rượu linh chi, chậm rãi thưởng thức: “Tiếc là chúng ta không được chứng kiến Dương gia và Trần gia sống mái với nhau, biết vậy đã đi xem rồi.”
“Vụ lộn xộn hồi nãy sao? Sư huynh cũng thấy đó, khí tiếp vân hà, hẳn là có người đã tấn thăng đến cảnh giới Khí Tông. Không ngờ một hào môn thế gia nho nhỏ lại có thể sản sinh ra một cao thủ cấp bậc Khí Tông như vậy. Các người xem tên tiểu tử Dương Kỳ dẫn quân xét nhà kia, công lực cũng có vẻ không kém.”
Một nữ tử chỉ vào Dương Kỳ đang băng qua phía dưới tửu lâu, nói.
“Hừ! Ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất dày mà thôi.”
Trên mặt một nam tử hiện rõ vẻ khinh miệt: “Loại tiểu tử như hắn, mình ta đánh chết cả đám. Theo chúng ta thấy thì cuộc chiến Dương gia với Trần gia chẳng qua chỉ là cuộc đọ vũ khí giữa hai đám cường hào quê mùa mà thôi, chẳng đáng nhắc tới. Lần này ra ngoài, chúng ta phụng mệnh khảo sát chín chín tám mốt tòa thành phương nam, phát hiện chúng đã bắt đầu rục rịch lập quốc, xem ra lực khống chế của Thánh Tổ vương triều đã dần dần suy yếu, thời Chiến quốc lại sắp diễn ra rồi.”
“Cơ hội của Xuân Thu môn chúng ta đã tới, trong lịch sử mỗi lần vương triều rối ren, chư hầu quật khởi, quần hùng tranh bá, cũng là thời cơ cho các môn phái vùng lên. Hiện tại trên đại lục có bốn tòa học viện, thực lực của Xuân Thu môn chúng ta không thua gì chúng, đây chính là thời điểm Xuân Thu môn tấn thăng thành học viện.”
Một nữ đệ tử khác cũng gật đầu.
“Cơ hội lần này, chúng ta có cần giành một chén canh không? Trần gia tuy là hào môn chốn thâm sơn cùng cốc, nhưng thuyền mục cũng có ba cân đinh, nhất định là có chút ít bảo bối. Chúng ta hãy thừa cơ hội này vét sạch trước khi Dương gia tiểu tử xét nhà, thấy sao?”
Một thanh niên đề nghị.
“Cũng hay, cho dù Trần gia không giàu có gì thì cũng có gia tài ngàn vạn, lấy được sẽ làm gia tăng tài phú của chúng ta. Trong Xuân Thu môn, chúng ta cũng có thể lợi dụng tài phú này mà lung lạc không ít người.”
“Được, cứ vậy đi, lão bản, tính tiền!”
Ba nam hai nữ ném một tờ ngân phiếu tụ khí đan lên bàn, lục tục kéo xuống lầu.
“Nhưng lỡ chúng ta đụng phải tên Dương Kỳ đó thì sao?”
“Rất đơn giản, hắn dám chống lại Xuân Thu môn chúng ta, giết! Dương gia cỏn con mà chống lại Xuân Thu môn thì chỉ là lấy trứng chọi đá thôi.”
Cùng lúc đó, Dương Kỳ đã tới Trần gia môn khẩu.
Trần gia phủ đệ chiếm diện tích vô cùng to lớn, tường cao, cổng sắt lớn, khi phòng thủ thì vô cùng kiên cố. Hiện tại có lẽ các cao thủ lưu lại trấn giữ đã biết tin gia tộc bại vong, đóng chặt đại môn, tại các công sự trên tường, cung tên đã sẵn sàng, vô số bồ câu truyền thư, phi ưng từ phủ đệ bay lên, có lẽ để truyền tin ra bên ngoài.
Trần gia cũng giống Dương gia, có nhiều chi nhánh phát triển ở bên ngoài, đồng thời cũng có nguyên lão tu hành ở nơi bí mật, hiện giờ cận kề tuyệt cảnh, đương nhiên phải báo cho ngoại viện.
Nhưng, Dương Kỳ không cho chúng cơ hội này, hắn xốc gia chủ Trần gia giơ lên cao: “Những kẻ trấn giữ Trần gia nghe đây, gia chủ của các ngươi đang ở trong tay ta, nếu không ra đầu hàng, ta sẽ chém gia chủ của các ngươi rồi công phá cổng tường tiến vào bên trong, từ trên xuống dưới, chó gà không tha.”
“Phi!”
Thanh âm phẫn nộ từ người bên trong truyền ra: “Trần gia sẽ không bị Dương gia tuyệt diệt, chúng ta đã báo cho nguyên lão của gia tộc rồi, không đầy vài ngày nữa sẽ về tới, Dương gia các ngươi chờ đợi bị huyết tẩy đi.”
“Bọn ngu xuẩn.”
Dương Kỳ đứng phía trước, đột nhiên lăng không vung quyền, một pho tượng sư tử đá cao bằng ba bốn người nằm trước quảng trường phủ đệ Trần gia bị khí công đẩy lên, sau đó rung chuyển dưới sức mạnh của khí công.
Ầm!
Con sư tử đá nặng nghìn cân bay lên như lưu tinh, cổng sắt Trần gia lập tức bị đánh bay, tường xung quanh cũng sập một mảng lớn, phòng thủ kiểu nào cũng vô dụng.
Giết!
Dương Kỳ một tay xách Trần Đại Lôi, một tay suất lĩnh cao thủ tư binh tiến vào đánh giết. Quân phản kháng tan rã, trong số những người lưu lại trấn thủ Trần gia, hơn mười cao thủ khí công tu luyện tới cấp sáu bị giết ngay tại trận!
Mấy trăm tư binh, cộng với đủ loại nô bộc bên trong, cũng tan tác ngay tức thì.
Những cao thủ Trần gia dựa vào nơi hiểm yếu để chống cự cũng nhất nhất bị chém giết. Thời gian không đầy một nén nhang, Trần gia phủ đệ đã chia năm xẻ bảy, gia quyến, nữ tử các loại, tiếng thét mắng, khóc gào vang lên khắp nơi.
“Phong tỏa các cửa, nghiêm cấm ra vào, khống chế tất cả mọi người, bắt đầu xét nhà!”
Dương Kỳ phát lệnh.