Tiên Ngạo

Chương 1152: Bảo vệ muôn đời



Dư Tắc Thành lập tức lựa chọn đạo pháp tự nhiên. Tự nhiên chính là ta, ta chính là tự nhiên. Từ trước tới nay ta đều lựa chọn đạo pháp tự nhiên, lần này đây ta cũng là như vậy.

Bên trong thân thể hắn thình lình chấn động, Nguyên Anh lập tức sụp đổ, hóa thành một lực lượng kỳ dị lan khắp toàn thân. Tiên Khí. Vô Thượng Kiếm Ý, lực Thần Uy trong khoảnh khắc này vỡ nát, dung hợp lại thành một thể, hóa thành lực lượng thần kỳ.

Dưới tác dụng của lực lượng thần kỳ này, thân thể của hắn dường như làm bằng thép được trui rèn qua lửa đỏ, dù là chịu đựng một đòn của pháp bảo thập giai cũng không hề hấn gì.

Thân thể của hắn dần dần biến hóa, trở thành trạng thái trẻ nhất, thanh xuân nhất. Trạng thái thanh xuân tràn đầy sức sống như vậy là hiện tượng tự nhiên, không phải pháp thuật gây nên. mà là đạo pháp tự nhiên.

Cùng lúc đó, ở quá khứ có một loại lực lượng thần kỳ xuyên qua Thời Không tụ tập vào người Dư Tắc Thành. Tương lai cũng có một lực lượng xuyên qua Thời Không, tụ tập vào người hắn.

Lực quá khứ chính là tiên lực của Tiên Đế Đại Hồng trước kia, Ngũ Hành Chân Đạo. Lực tương lai vô cùng mạnh mẽ, nhưng Dư Tắc Thành không biết được nó là thần lực thuộc tính gì.

Lực lượng này giống như lực lượng Linh Cưu Dần Sinh quyết mà hắn hay sử dụng, nhưng mạnh hơn rất nhiều lần.

Trong khoảnh khắc này, hết thảy chân nguyên nguyên khí trong cơ thể Dư Tắc Thành đều biến mất.

Không, nói đúng hơn chúng tụ tập thành một loại lực lượng khác. Lực lượng này phát ra kim quang sáng chói, đây là nguyên lực chủ yếu của Dư Tắc Thành, dần dần trong cơ thể hắn chỉ còn lại một loại nguyên lực màu vàng này mà thôi.

Dư Tắc Thành chậm rãi kiểm tra lực lượng này, cuối cùng nhận được câu trà lời. Lực lượng này hùng mạnh vô cùng, hết thảy vũ trụ. vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì làm không được, đây là lực lượng của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Có được thần lực này, từ giờ trở đi, Dư Tắc Thành bất tử bất diệt, cho dù bị hóa thành tro bụi, cũng không cần sử dụng Chuyển Sinh Minh Vương Quyết, tro bụi sẽ khôi phục trở lại.

Hắn chậm rãi cảm nhận lực lượng mạnh mẽ mà mình mới vừa có được, quả thật là thiên hạ vô địch.

Thình lình sáu trăm sáu mươi sáu loại lực Thần Uy bên trong thôi pha lê kích hoạt, nháy mắt biến thành lực Thần Uy bản năng của Dư Tắc Thành. Từ nay về sau sẽ không còn hiện tượng lực Thần Uy cắn trả ngược lại. Hiện tại lực Thần Uy này đã trở thành bản năng của Dư Tắc Thành, hết sức tự nhiên giống như là hô hấp.

Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm nhận Thiên Đạo của mình. Có thể thấy được rõ ràng ba trăm Thiên Đạo, ân chứa trong lòng, hóa thành Thiên Đạo Tự Nhiên.

Lúc này trên Thiên Đạo Tự Nhiên, theo thứ tự có thể thấy được hai ngàn bảy trăm cái bóng, chính là bóng của Thiên Đạo. Chúng chỉ là bóng dáng lờ mờ, chỉ mới có hình thức ban đầu. không thể hoàn toàn hóa thành lực lượng của mình mà sử dụng, còn cần có thời gian cảm ngộ.

Ba ngàn Đại Đạo, ba ngàn Thiên Đạo, mỗi Thiên Đạo đều có thể chứng đắc cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ẩn chứa hết thảy đạo lý trong thiên địa, tự thành thế giới tuần hoàn vô cùng hoàn mỹ.

Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua thế giới rốn biển, hốt nhiên lãnh ngộ Thiên Đạo hệ Vân, Thiên Đạo hệ Thủy, Thiên Đạo Băng Tuyết, Thiên Đạo Vụ Khí…

Nháy mắt hắn lãnh ngộ thêm mười ba Thiên Đạo có liên quan tới hệ Thủy, xem ra muốn lãnh ngộ hết ba ngàn Đại Đạo chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đến đúng lúc, Thiên Đạo tự sinh là có thể lãnh ngộ hoàn toàn ba ngàn Đại Đạo của mình, vô địch Thiên Đạo.

Lãnh ngộ được ba ngàn Đại Đạo là có thể tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, trà Hiên Viên Thần Kiếm thật lại cho Hiên Viên kiếm phái, đê lại cho hậu nhân, mình phải luyện chế một thanh Hiên Viên Thần Kiếm vô địch cho riêng mình.

Dư Tắc Thành quan sát thế giới Bàn cổ của mình.

Thế giới Bàn cổ lại biến hóa một lần nữa, hóa thành đại thế giới, chia thành chín châu, hóa thành chín thế giới khác nhau. Mỗi một thế giới đều rộng chừng trăm vạn dặm. trong đó có vô số sinh linh, có người có thú, có yêu có quái.

Dư Tắc Thành chỉ vào thế giới Bàn cổ, hạ lệnh:

– Thiên địa có lệnh, vô minh tự biết, Nhân tộc vi tôn, vạn hóa kỳ hình, hóa thân thành người, vạn năm không sai.

Vừa dứt lời, lập tức thế giới Bàn Cô phát sinh chân động kịch liệt, tất cả sinh linh trong các thế giới đều cảm nhận được mệnh lệnh của Dư Tắc Thành.

Cả đời Dư Tắc Thành bảo vệ Nhân tộc, chiến đấu vì phàm nhân vô số lần, thế giới Bàn Cổ của hắn tương lai khai phá trở thành vực thứ bảy của đại lục Thương Khung, không thể nào để cho sơn tinh dã quái, yêu ma quỷ quái do mình chế tạo chiếm thế chủ động trong đó. Bằng không trong tương lai, giữa Nhân tộc và Yêu tộc, sơn tinh dã quái, yêu ma quỷ quái ắt có chiến tranh.

Cho nên hắn hạ mệnh lệnh như vậy, trong vô hình, tất cả sinh linh trong thế giới Bàn cổ đều cảm giác được Nhân tộc mới là chúng tộc hoàn mỹ nhất, mới thừa nhận Nhân tộc là chủ nhân thiên địa. Từ đó về sau, bọn chúng bèn chậm rãi hóa sinh thành người.

Nếu không hóa sinh thành người, vậy chúng sẽ dần dần bị thế giới Bàn cổ bài trừ, sinh ra hậu duệ có trí khôn rất kém, có khuyết điểm bẩm sinh, cuối cùng đi tới chỗ diệt tộc.

Sinh linh trong thế giới Bàn cổ theo Dư Tắc Thành đã lâu, cũng là do hắn hạ lệnh chế tạo, hắn sẽ không hủy diệt bọn chúng ngay tức khắc, mà đầy nhanh tốc độ vận chuyển của thế giới Bàn Cổ. Thế gian trôi qua một ngày, trong thế giới Bàn cổ trôi qua trăm năm. Thế giới Bàn Cố trôi qua vạn năm. thế giới bên ngoài chỉ mới trăm ngày. Sau trăm ngày này, nếu chúng vẫn không hóa sinh thành người, tức là đã tự đánh mất cơ hội của mình, lúc ấy Dư Tắc Thành sẽ không bận tâm chúng nữa, sẽ mờ toang thế giới Bàn Cố ra.

Năng lực gia tốc thế giới Bàn cổ chính là một loại lực Thần Uy, sau khi luyện hóa thôi pha lê trở thành bản năng của Dư Tắc Thành.

Sau khi kiểm tra hết thảy xong xuôi, Dư Tắc Thành mờ bừng mất, thở ra một hơi thật dài.

Hồ Trung tiên tử nhìn Dư Tắc Thành hỏi:

– Là Ma Thần ư?

Dư Tắc Thành lắc đầu:

– Không phải…

Hồ Trung tiên tử lại hỏi:

– Vậy là Kim Tiên?

Dư Tắc Thành lại nói:

– Không phải… Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

Sau đó Dư Tắc Thành kiên quyết nói:

– Ta là người, vĩnh viễn là người, chỉ là người. Bất kể hóa sinh thế nào, dù là nắm trong tay lực lượng cửu giới, có thể lật đổ đất trời, ta cũng vẫn là người.

– Hôm nay ta đại pháp đạt thành, phát hạ tâm nguyện. Cho dù ta phi thăng vũ trụ. bay tới cuối Thời Không, ta cũng sẽ bảo vệ Nhân tộc. Chỉ cần ta còn sống một ngày, Nhân tộc sẽ vĩnh viễn là chủ nhân của thế giới Thương Khung, hơn nữa tương lai sẽ trở thành chủ nhân của Thất Vực, Thập Vực, Thập Vạn Vực trên thế giới Thương Khung,

– Nhân tộc là vĩnh hằng bất diệt.

Sau khi luyện hóa Dư Tắc Thành xong, Hồ Trung tiên tử mỉm cười nói:

– Được rồi, đây là chuyện mà ta báo đáp cho ngươi, ta đã làm xong, hiện tại ta phải dốc hết toàn lực luyện hóa đám Ma Thần này. Ta phải ngủ say, có lẽ vạn năm sau mới có thể luyện hóa xong bọn chúng.

– Trước khi ta ngũ, Dư Tắc Thành, ngươi còn điều gì muốn hỏi ta không?

Dư Tắc Thành nói:

– Ta không còn chuyện gì nữa, chỉ muốn hỏi vài câu.

Hồ Trung tiên tử nói:

– Ngươi hỏi đi.

Dư Tắc Thành hỏi:

– Rốt cục Đại Thần Nữ Oa đã đi đâu, vùng đất thần nguyên rốt cục là gì, bên ngoài vũ trụ có bộ dạng thế nào, chăng hay tiên tử có biết những vấn đề này không?

Hồ Trung tiên tử cười nói:

– Thật ra ta cũng không biết mấy vấn đề này, tuy nhiên ngươi khác với chúng ta. Thập Đại Thần Khí chúng ta sinh ra ở thế giới Thương Khung, hoành hành thế giới Thương Khung, nhưng vĩnh viễn chỉ có thể ở thế giới Thương Khung, không thể rời khỏi.

– Ngươi lại tự do, sau khi ngươi mờ thế giới Bàn cổ, ngươi có thể rời khỏi thế giới

Thương Khung, có thể tự do bay lượn, muốn đi đâu thì đi.

– Theo như ta biết, thế giới đại thiên xây dựng hoàn mỹ giống như thế giới Thương Khung, có tổng cộng bảy mươi hai cái, do đám một ngàn lẻ một Ma Thần xây dựng năm xưa. Sau này ngươi có thể đi chu du khắp những thế giới này.

– Còn có Tiên Giới, vùng đất thần nguyên, ngươi cũng có thể du ngoạn những thế giới này một chuyến.

– Thật ra hết thảy bất quá đều là thế giới vũ trụ của chúng ta, bên ngoài vũ trụ chúng ta còn có thế giới vũ trụ khác phức tạp hơn. tinh tế hơn.

– Thiên địa to lớn, không thể dùng lời mô tà, ngươi là nam nhi tự cường, phải đi khắp thiên hạ mới không uổng kiếp này.

– Thế giới Bàn cổ là của ngươi, nếu thế giới Bàn cổ mở ra, trở thành vực thứ bảy trong thế giới Thương Khung, Nhân tộc trong đó phát triển tới một giai đoạn nhất định.

– Khi đó bất kể ngươi ở nơi nào, nếu muốn trở lại thế giới Thương Khung, chỉ cần một ý niệm là có thể trở về thế giới Bàn cổ, sau đó về thế giới Thương Khung.

– Thế giới Bàn cổ chính là nhà. là nơi ẩn nấp tốt nhất của ngươi. Bất kể ngươi gặp phải nguy hiểm gì bên ngoài, chỉ cần trở về thế giới Bàn cổ, ngươi sẽ được an toàn. Nếu đối phương đuối giết tới đây, đó chính là tự tìm đường chết. Trên thế giới này ngươi chính là chủ nhân hùng mạnh nhất, không ai địch lại.

– Được rồi, ta đã nói rất nhiều, đám Ma Thần kia vẫn đang ra sức chống cự, ta phải ngủ say luyện hóa bọn chúng, chúng ta hữu duyên tái ngộ.

Dư Tắc Thành gật gật đầu thi lễ:

– Hữu duyên tái ngộ.

Hai người nhìn nhau cười, thình lình Hồ Trung tiên tử hóa thành vạn đạo hơi nước, tan biến mất tăm, còn Dư Tắc Thành được truyền tống trở về biển cả.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.