“Lão Kiệt Khắc, lão giúp ta tìm vài Osin đi, bằng không Điền Cương cái đồ man ngưu đó (chỉ kẻ thô lỗ) khẳng định là sẽ gây hấn với ta !” Lý Dương nhìn thấy Lỵ Lỵ bận rộn trong nhà bếp, lập tức nói vào điện thoại với Lão Kiệt Khắc.
“Ừm, không có vấn đề !” Lão Kiệt Khắc đáp ứng liền, lão vẫn luôn muốn Lý Dương tìm mấy người về giúp việc, nhưng Lý Dương vốn căn bản sinh hoạt không có quy củ, bình thường khi có một mình thì giờ giấc ăn uống cũng không xác định. Kỳ thật khi đạt đến Tiên Thiên cảnh giới, có thể nhịn ăn mười ngày nửa tháng, do vậy Lý Dương không kêu người cũng là bình thường, nhưng hiện tại đã có Lỵ Lỵ và tiểu Kiệt Khắc, để một mình Lỵ Lỵ bận rộn hắn cũng cảm thấy không đúng.
Nói Điền Cương là man ngưu cũng phải, hắn thân cao gần 2 mét, ở nước ngoài cũng thuộc loại đại hán, hơn nữa toàn thân phụ trọng đạt đến vài trăm cân, gần như rất ít khi nói chuyện, lãnh khốc vô bỉ, tuyệt đối là một cái đầu man ngưu. Trải qua một thời gian tiếp xúc, Lý Dương phát hiện con người Điền Cương hoàn toàn ân oán phân minh, điểm này đối với Lý Dương cũng là một ấn tượng tốt.
“Mộc Dịch !” Thanh âm Điền Cương vừa mới vang lên ngoài cửa lớn, người đã xuất hiện trước mặt Lý Dương. Hai mắt trừng trừng nhìn Lý Dương, một cổ sát khí từ từ bốc lên.
Lý Dương tức thì lặng người, nghi hoặc nhìn Điền Cương, Điền Cương người này đối với người ngoài rất ít khi nói chuyện, cũng là loại ân oán phân minh, án theo lý thuyết bản thân lần trước đã cứu hắn thì quan hệ giữa hai người phải là tốt lên một chút, nhưng sao hiện tại lại có bộ dạng như muốn giết người thế này ?
“Ngươi vì sao không thuê người giúp việc ?” Điền Cương sau một lúc kích động mới nói được.
Lý Dương lập tức minh bạch, xem ra Điền Cương dứt không khỏi Lỵ Lỵ rồi : “Ha ha, xem ra ta thật đã khôn ngoan thấy được trước rồi, may vừa rồi mới nhờ Lão Kiệt Khắc thuê dùm vài người giúp việc ! Ừm, trước hãy để tiểu tử Điền Cương này lo lắng một chút !” Lý Dương khẽ xoay người lấy ra một quyển sổ tay, rồi đặt lên chân mình, tựa hồ như không phát hiện ra Điền Cương ở bên cạnh.
“Mộc Dịch !” Thanh âm Điền Cương đã nhỏ đi nhiều, vừa rồi hắn thấy Lý Dương tức thì bao nhiêu phiền muộn dồn nén hơn 100 ngày qua đều bạo phát ra, do vậy mới phẫn nộ như vậy. Hiện tại hắn đã nhớ ra Lý Dương là ân nhân cứu mạng của hắn, vì vậy mà âm thanh nhỏ lại.
Hơn 100 ngày này, Điền Cương hầu như mỗi ngày đều ghé đến nơi này, đương nhiên là hắn đến với danh nghĩa bằng hữu của Lý Dương, còn mục đích thực sự là tiếp cận Lỵ Lỵ ! Mặc dù kẻ này đã nói với Lý Dương là hắn thích Lỵ Lỵ, nhưng với Lỵ Lỵ thì hắn nói không ra được câu nào. Hắn thấy Lỵ Lỵ mỗi ngày phải làm công việc nhà, rất là thương xót, muốn thuê người để giúp việc ! Nhưng Lỵ Lỵ lại không đồng ý, nói rằng đây là nhà của Mộc Dịch tiên sinh, Điền Cương không có quyền mời người đến.
“Ngươi hỏi ta vì sao không thuê người giúp việc ?” Lý Dương tựa như vừa mới nghe thấy lời của Điền Cương, ngẩng đầu nhìn Điền Cương, trên mặt hiện lên nụ cười nhẹ : “Vậy sao ngươi không kêu đi ?”
Điền Cương nghe thấy tức thì phiền muộn nói : “Ta làm sao lại không kêu chứ ? Nhưng mà Lỵ Lỵ cô ấy nói đây là biệt thự của ngươi, ta không có quyền thay ngươi thuê người giúp việc !!!” Trong lời nói Điền Cương chứa đầy oán khí, nhưng thanh âm của hắn thì lại rất nhỏ, nhỏ đến mức Trần Lỵ ở trong biệt thự cũng không nghe thấy.
Lý Dương đã hiểu ra lập tức cười nói : “Đừng lo lắng, ta vừa mới nhờ Lão Kiệt Khắc thuê dùm rồi !” Lý Dương nói xong, ánh mắt từ quyển sổ tay trên chân dời lên màn hình máy tình, mở trang web của tổ chức trung gian sát thủ.
“Xin lỗi, vừa rồi là ta không đúng !” Nói rồi, không để ý xem phản ứng Lý Dương thế nào đã lập tức quay người đi về hướng nhà bếp.
“Ha ha, cái đầu man ngưu này mà cũng biết xin lỗi ?” Lý Dương ngớ ra rồi lập tức nhè nhẹ lắc đầu cười, mở trang web “nhiệm vụ 1 tỷ USD”, hơn một trăm ngày nay, hắn không có lên mạng, quá khứ hắn hầu như đều có lên mạng để xem.
“Hy vọng là chưa bị người khác hoàn thành !” Lý Dương trong lòng thầm hy vọng, ngay khi mở trang web ra Lý Dương tức thì vui mừng.
“ha ha, quả nhiên, nhiệm vụ này đích xác là ***, những S cấp sát thủ không một ai có thể thành công ! Xem ra ta vẫn còn hy vọng, đáng tiếc quá, hơn một trăm ngày nay phải huấn luyện, bằng không ta tối thiểu cũng là A cấp sát thủ rồi !” Lý Dương than một tiếng.
Lập tức Lý Dương cẩn thận xem các S cấp sát thủ đã thất bại.
Không có một ngoại lệ, tất cả những S cấp sát thủ thất bại đều là bị cái tên lang nhân đã đạt đến đẳng cấp lang vương đó giết chết, thất cấp cao thủ quả nhiên bất phàm, bất quá số S cấp sát thủ nhận nhiệm vụ này trong một trăm ngày qua không bằng được nhân số trong tháng đầu, hơn một trăm ngày tổng cộng có ba người, xem ra hiện tại đám S cấp sát thủ cũng đã tỉnh ra. Đặc biệt là tháng cuối càng không có một cá nhân nào cả.
Bất ngờ, trang nhiệm vụ 1 tỷ USD sáng lên, màu sắc thay đổi, Lý Dương tức thì biết lại có S cấp sát thủ tiếp nhận nhiệm vụ.
Lý Dương lập xem thành tích của sát thủ nhận nhiệm vụ này.
S cấp sát thủ “Bính”.
Giới sát thủ chủ yếu phân thành ba tổ chức sát thủ lớn cùng một số độc hành hiệp. Sát thủ “Bính” là người số một trong các độc hành hiệp, đã từng hoàn thành hai S cấp nhiệm vụ, trong đó còn có một mục tiêu là lục cấp sát thủ, nhưng sát thủ “Bính” đều thành công.
“Nghiêm trọng rồi, sát thủ này quả nhiên lợi hại, không ngờ đã từng giết cả lục cấp cao thủ, vậy đẳng cấp hắn là gì ? Đối phó với thất cấp cao thủ có thành công không ?” Lý Dương trong lòng khẽ giật mình. Đối với thực lực của sát thủ “Bính” này cảm thấy lo lắng. Đó là 1 tỷ USD à !
“Khẳng định là lợi hại hơn tiểu tử Lý Dương ngươi ! Ngươi muốn giết lục cấp cao thủ, hiện tại thực lực còn chưa đủ !” Lời Hạng Vũ đả kích Lý Dương đến phát ngốc ra.
“Thực sự là không có chút hy vọng sao ? Nhưng nhục thể và chân khí của tôi đều đạt đến ngũ cấp cao thủ, hơn nữa còn có phi đao tuyệt kỹ, còn có “Ma thần lục tuyệt” !” Lý Dương có chút khó tiếp thụ, dù gì quá khứ đẳng cấp hắn tuy thấp, nhưng dựa vào phi đao vẫn có thể đột phá hạn chế về đẳng cấp.
Hạng Vũ lại tiếp tục đả kích : “Hừm hừm, lục cấp cao thủ tương đương cao thủ Kim Đan kỳ, thể nội lực lượng đã biến đổi, khoảng cách giữa lục cấp cao thủ và ngũ cấp cao thủ phi thường lớn. Nếu như ngươi đánh lén, kẻ địch không có phòng ngự, thì còn có chút hy vọng, còn nếu chính diện giao đấu, ngươi một chút hy vọng cũng không có ! Phòng ngự do cao thủ Kim Đan kỳ dùng chân nguyên lực hình thành, ngươi căn bản là phá không được ! Trừ phi phi đao của ngươi là pháp khí !”
“Còn “Ma thần lục tuyệt” thì sao ?” Lý Dương vẫn chưa mất lòng tin hỏi.
Hãng Vũ tự hào : “Hừm, bổn Bá vương nói cho ngươi biết phi đao chỉ tính là loại binh khí có chút đặc biệt, không được tính là bí pháp gia tăng lực công kích, “Ma thần lục tuyệt” được coi là ma giới đính cấp bí pháp gia tăng công kích đương nhiên là hữu dụng ! “Ma thần lục tuyệt” có thể khiến cùng một mức năng lượng tạo thành lực công kích gấp mười, gấp trăm lần !”
“Vậy… …vậy tôi có “Ma thần lục tuyệt” vì sao lại không thể kích bại lục cấp cao thủ ?” Lý Dương vẫn không hiểu, hắn là ngũ cấp cao thủ, lực công kích gia tăng gấp mười lần đáng lẽ là kích bại được lục cấp cao thủ.
“Ha ha… …Đó là vì Lý Dương ngươi hiện tại mới tu luyện “Xuyên vân toạ vụ” và “Như phong tự bế”, một cái là thân pháp, một cái là phòng ngự, không có cái nào là công kích, vậy ngươi làm sao gia tăng lực công kích ?” Lời Hạng Vũ nói khiến Lý Dương trợn mắt há mồm.
Phải à, “Xuyên vân toạ vụ” và “Như phong tự bế” đều không phải là bí pháp công kích, làm sao mà gia tăng lực công kích ?
“Lẽ nào ta không có cách gì ? Phải rồi, không phải còn có lưỡng tuyệt sao ?” Lý Dương hốt nhiên nhớ ra mình vẫn còn lưỡng tuyệt chưa học !
Hạng Vũ tức thì cười lớn : “Thông minh, “Ma thần lục tuyệt” một tuyệt là thân pháp, một tuyệt là phòng thủ, còn lại tứ tuyệt đều là tấn công ! Trong đó “Hải nạp bách xuyên” và “Khai thiên tích địa” ta đều không có thành tựu gì, do vậy không thể truyền cho ngươi, nhưng lưỡng tuyệt kia là “Đoạn xuyên phân hải” và “Phá sơn liệt không” bổn Bá vương lại thực sự có thành tựu, cũng đã truyền ngươi rồi. Chỉ cần ngươi học được một thứ trong đó, đương nhiên có thể đối phó với lục cấp cao thủ !”
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn