Dennis tiên sinh khả ái nhất thời choáng váng, nhìn thấy Lý Dương từ đâu đột nhiên xuất hiện, sửng sốt mất một lúc mới lắp bắp nói : “Ngươi, ngươi… …” Hắn một câu cũng không nói ra được, Thái Bạch tửu lâu này là một miếng thịt béo, nếu như tụ tập thương nhân các nơi lại tiến hành bán đấu giá, tối thiểu cũng khoảng 4 triệu USD, Cát Phổ nói 3 triệu là do không có cách nào khác mới nói thấp như vậy. Nhìn thấy Thái Bạch tửu lâu sắp đến tay, tự nhiên khi không lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, hắc, khiến hắn buồn bực nhất là Lý Dương lại bỏ ra tới 10 triệu USD, hắn thực sự không còn biết nói sao nữa.
Lý Dương xoay người liếc mắt nhìn Dennis, ngược lại mỉm cười nói : “Dennis tiên sinh, 2 triệu USD mà ngài cũng muốn mua Thái Bạch tửu lâu, ngài thật đúng là có đầu óc kinh doanh à, ha ha, tôi cảm thấy thật kì quái, Dennis tiên sinh vì sao vẫn còn chưa chịu đi ? Lẽ nào ngài muốn bỏ ra hơn 10 triệu USD để mua Thái Bạch tửu lâu này ?”
Dennis nhìn Lý Dương đầy hận ý, không nói lời nào, liền dẫn theo vệ sĩ rời khỏi, có thể tuỳ tiện bỏ ra 10 triệu USD thì không phải là người mà Dennis hắn có thể đắc tội.
“Mộc Dịch huynh đệ, cái này… …” Cát Phổ nhìn thẻ tín dụng trước mắt nhất thời không biết làm sao.
Lý Dương quay đầu qua nhìn Cát Phổ giận dữ nói : “Cát đại ca, mặc dù huynh đệ chúng ta biết nhau chưa lâu, nhưng tốt xấu gì cũng là huynh đệ, đệ sống ở gần đây, con gái của huynh có chuyện không ngờ lại không nói với đệ, chuyện này thật là quá đáng. Tiền này huynh thu lấy cho đệ, nhất định phải thu lấy, đây là tiền đệ cho con gái huynh đi khám bệnh !”
Cát Phổ mắt tức thì đỏ hồng, con người này thập phần cổ hủ, tư tưởng cũng giống như người Trung Quốc cổ đại.
Phú quý bất năng dâm, uy vũ bất năng khuất, bất ẩm ta lai chi thực *.
Cho dù con gái của mình mắc phải chứng bệnh “RML749”, nhưng ông chỉ nghĩ đến việc bán tửu lâu để chữa bệnh cho con gái, Lý Dương có tiền, Cát Phổ đương nhiên biết, có thể mua một toà biệt thự tại Manhattan nhất định là phú hào. Bất quá cho dù như vậy, ông thà chọn bán tửu lâu, ông không thể vô duyên vô cớ nhận tiền của người khác, càng không nói đến số tiền lớn tới 10 triệu như vậy. (Chứng bệnh “RML749” mới được phát hiện năm 2011, là một loại ung thư cực kỳ khủng khiếp, tuy nhiên nếu dùng “trị liệu pháp xạ tuyến M” mới nghiên cứu ra thì có thể chữa trị, nhưng chi phí cho “trị liệu pháp xạ tuyến M” này cũng cực cao. Ngay cả người có tiền như Cát Phổ cũng cần phải bán tửu lâu mới có thể kiếm được số tiền đó).
“Mộc Dịch huynh đệ, đại ca là người gì ngươi có biết không, ngươi có tấm lòng vậy đại ca rất cảm động, nhưng số tiền này ta tuyệt đối không thể thu, đại ca không phải là không có tiền, bán tửu lâu là có tiền rồi, Mộc Dịch huynh đệ, người mau thu lại đi !” Cát Phổ kiên quyết không chịu nhận tiền của Lý Dương.
Lý Dương nhất thời cảm thấy đau đầu, giao du với Cát Phổ đã lâu hắn đã biết ông là loại người này, ngay cả chuyện bình thường cũng bắt chước người cổ đại, tư tưởng tuyệt đối đúng là theo tiêu chuẩn của bậc đại phu thời cổ đại, là người tuyệt đối ủng hộ Khổng Tử thánh nhân.
Lý Dương đứng phắt dậy giận dữ nói : “Cát đại ca, huynh đang tính toán gì vậy ? A ? Có nguyên tắc ? Nhưng nguyên tắc của huynh chính là kiến lập trên sinh mệnh của Hân Hân con gái huynh, bán tửu lâu ? Hừm, cho dù phẫu thuật thành công, nhưng sau khi phẫu thuật Hân Hân sẽ bị hư nhược, các người còn tiền để chiếu cố sao ? Huynh không phải là có nguyên tắc, là cổ hủ, là máy móc !”
Cát Phổ nghe thấy tức thì trong lòng chấn động, sắc mặt thoáng chốc tái mét, “nguyên tắc kiến lập trên sinh mệnh của con gái !” Điều này khiến nguyên tắc của Cát Phổ dao động.
Lý Dương thấy biểu tình đó của Cát Phổ, trong lòng cũng không cảm thấy khá hơn, hốt nhiên một ý nghĩ chớp qua đầu, Lý Dương trong lòng vui vẻ lập tức nói tiếp : “Hôm nay, số tiền này huynh không cần phải nhận ! Bởi vì số tiền này đệ không đưa cho huynh, mà đưa cho con gái huynh ! Huynh chỉ đại diện tiếp nhận mà thôi. Huynh không có quyền cự tuyệt, muốn cự tuyệt thì để con gái huynh Hân Hân đến cự tuyệt, nếu như Hân Hân cự tuyệt, thì đệ sẽ mang tiền đi, bằng không số tiền này huynh phải thu dùm cho Hân Hân !” Lý Dương nói giọng vô lại.
Hân Hân cự tuyệt ? Con gái của Cát Phổ hiện tại vẫn còn đang hôn mê, làm sao có thể cự tuyệt ! Như vậy thì số tiền này nhất định phải nhận rồi.
Cát phổ nghĩ đến con gái của mình, lập tức nghiến răng quay đầu qua hướng Lý Dương nói : “Mộc Dịch huynh đệ, số tiền này ta nhận, nhưng tửu lâu này phải giao cho đệ, Cát Phổ ta cũng biết, tửu lâu này tối đa trị giá 4 triệu USD, có thể đổi thành 10 triệu USD là huynh đệ ngươi đã thua thiệt, nhưng đệ có nhận thì Cát Phổ ta tối thiểu mới an tâm được. Đệ nếu như không tiếp thu tửu lâu thì kẻ làm đại ca này thực không có mặt mũi nhận số tiền đó !”
Lý Dương choáng váng, làm sao cuối cùng lại thành mình lấy tửu lâu vậy ?
Lan tẩu ở một bên cũng nói : “Mộc Dịch huynh đệ người mau nhận đi, lão Cát nhà ta là người như vậy đó, nếu như người không tiếp thu, thì ổng cũng không thể nhận số tiền đó, Lan tẩu ta cũng không dám nhận à, 10 triệu USD này thật không phải là con số nhỏ đâu !”
Lý Dương nhìn vợ chồng Cát Phổ, không khỏi cảm thấy buồn bực, hiện tại 10 triệu USD đối với hắn mà thật không đáng là gì, chỉ cần nhanh chóng chấp hành một A cấp nhiệm vụ, sau khi thành công là có hơn 10 triệu USD.
“Được rồi, được rồi, bất quá đệ không có thời gian để quản lý tửu lâu, Cát đại ca và Lan tẩu các người giúp tôi quản lý được không hả ?” Lý Dương cười nói, nụ cười đầy gian trá.
Cát Phổ và Lan tẩu lập tức đồng ý, bọn họ đối với tửu lâu rất có cảm tình, bản thân cũng không muốn li khai !
“Ừm, hiện tại tôi là lão bản, hiện tại tuyên bố một quyết định : cổ phần của tửu lâu, tôi tuyên bố cấp 25% cho Lan tẩu, còn 25% cấp cho Cát đại ca, đây cũng tính là tôi trả lương cho hai vị quản lý, kể từ giờ về sau, các người không có tiền lương. Phải rồi, tôi vẫn còn 50%, vẫn là lão bản, phải không !” Lý Dương quay qua vợ chồng Cát Phổ còn đang ngây ngốc, mỉm cười, lập tức thừa dịp khi hai người còn chưa kịp phản ứng, lập tức nói : “A ! Hôm nay tôi còn có một chuyện vô cùng quan trọng cần phải làm, tôi đi trước nha !”
Nói xong, Lý Dương với tốc độ kinh nhân thoáng chốc từ trong tửu lâu đi mất.
Lý Dương nguyên bản còn muốn hoàn trả tửu lâu cho Cát Phổ, nhưng hắn biết tính cách của Cát Phổ, biết bản thân một khi đem tửu lâu trả cho bọn họ, Cát Phổ tuyệt đối không tiếp nhận 10 triệu USD, do vậy hắn mới dàn xếp, đem cho hai người tổng cộng 50% cổ phần.
Cho dù đem cho họ cổ phần, Lý Dương vẫn lo với tính cách của Cát Phổ sẽ không tiếp thu, do vậy mới nói là “cổ phần là tiền lương, hai người sau này không có tiền lương”, kỳ thật lợi nhuận mỗi tháng từ 50% cổ phần còn hơn xa tiền lương.
Vợ chồng Cát Phổ, Lan tẩu hai người nhìn theo bóng lưng Lý Dương, ánh mắt dần dần đỏ lên.
“Cát Phổ này một đời kết giao không ít bằng hữu, nhưng chân chính lúc nguy cơ nước lửa cứu ta, mà không hề mong báo ân thì chỉ có Mộc Dịch huynh đệ”. Lan tẩu hiển nhiên đang nghĩ đến chuyện lúc buổi chiều hai người đã gọi điện thoại cho nhiều bằng hữu để mượn tiền, trong lòng cũng đồng cảm gật đầu.
“A Lan, chúng ta thiếu người ta một món nợ nhân tình !” Cát Phổ ôm lấy vợ mình than.
* Phú quý không dâm loàn, uy vũ không khuất phục, không nhận đổ bố thí cùa người khác.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn