– Lão đại, ngươi nói có phải là Chân Vũ Thần và thần thú từ Vũ Thiên đại lục hấp thu tín ngưỡng lực ở đây hay không? Chẳng lẽ đảo sương mù này thông tới Vũ Thiên đại lục sao?
Tiểu Chiến lúc này bỗng nhiên nghĩ tới, hẳn là linh trí tăng lên không thấp.
– Rất có thể.
Tần Phàm gật gật đầu, Tiểu Chiến nói đúng suy đoán trong lòng của hắn, hắn và Tần Hồng suy đoán xem ra Chân Vũ Thần có lẽ là đại thiên thần chuyển thế thiên thần mà thôi.
Nếu quả thật là thiên thần như vậy thì có thể hiệu lệnh các thiên thần dư nghiệt là bình thường.
Mà hắn từ chỗ lôi thần biết được, thần thú chính là thần thuộc của Chân Vũ Thần, Vũ Thiên đại lục có bảy quốc gia tín ngưỡng Chân Vũ Thần là chủ yếu, chỉ có một số quốc gia không lớn tín ngưỡng thần thú mà thôi. Thần thú là cường nhân đủ trấn áp Thần cấp, thực lực Chân Vũ Thần không cần phải nói rồi.
– Tiểu Chiến ngươi trước chờ ở đây đi, ta đi điều tra thoáng một chút đi.
Nghĩ đến đủ chuyện trong nội tâm, Tần Phàm thầm hít một hơi, sau đó nhắm mắt lại, dọc theo tín ngưỡng lực lưu động cảm ứng được.
Những tín ngưỡng lực này không thể nhìn thấy, nghe không được, sờ không tới, chỉ có thể bằng cảm giác mà cảm nhận.
Hắn chậm rãi đi tới. Được cảm giác nhạy cảm xác nhận, thời gian dần qua đi thì tới nơi sương mù nồng đậm nhất. Nơi này có thể che đậy tất cả ánh mắt, cho dù hắn mở mắt cũng không nhìn thấy năm ngón tay.
Hắn cũng không biết đi bao lâu, khi đi tới nơi sương mù dày đặc nhất thì thời gian và không gian giao thoa, chuyện này làm cho hắn mất đi tri giác.
Tại đây! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Bỗng nhiên hắn mở hai mắt ra, lập tức nhìn thấy khu vực ánh sáng.
Ở chỗ này sương mù dày đặc trở nên mỏng manh nhiều, hắn có thể xuyên thấu qua nơi hấp dẫn sương mù.
Trên đất trống không có một ngọn cỏ, thậm chí đây là khu vực ngăn cách tất cả. Ngay cả mặt đất cũng trở nên bóng loáng, người bình thường đi tới nơi này chỉ sợ sẽ bị ngã.
Mà ở giữa khu đất này nổi lơ lửng một cáo đồ án bát quái cực lớn, cái đồ án thập phần huyền bí, cho dù ở hướng nào cũng có thể thấy được đồ án đang chuyển động, đảo mắt nhìn qua hào quang bảy màu của nó, khí tức uy nghiêm hiển hiện. Dường như nhìn thấy đồ án như vậy ngay cả tim cũng đập chậm lại, không người nào dám kinh động nửa phần.
Tần Phàm đứng ở trước đồ án bát quái, đột nhiên hắn sinh ra ảo giác mình quá nhỏ bé.
Hắn cảm giác được tín ngưỡng lực của động vật biển không ngừng tụ tập thông qua sương mù, sau đó bị vận chuyển vào trong đồ án bát quái, mà hắn cảm giác được trong đồ án bát quái này nhất định thông đạo đi nơi khác.
Chỗ kia đúng như tưởng tượng của hắn, ẩn ẩn có một loại khí tức quen thuộc, đó là khí tức thuộc về Vũ Thiên đại lục.
– Những tín ngưỡng lực của động vật biển có lẽ thông qua đồ án bát quái này truyền về Vũ Thiên đại lục, hiện tại Chân Vũ Thần trừ hấp thu tín ngưỡng lực của Vũ Thiên đại lục thì còn hấp thu tín ngưỡng lực của tân thế giới…
Trong nội tâm Tần Phàm lo lắng, hiện tại hắn cũng khôi phục đại bộ phận trí nhớ thời đại Viễn Cổ, biết rõ thực lực của đại thiên thần đại biểu cho cái gì, hắn lo lắng Chân Vũ Thần này khôi phục thực lực năm xưa.
Trên thực tế từ khi trí nhớ Viễn Cổ khôi phục thì hắn cảm giác được ý thức trách nhiệm trên vai của mình đã nặng hơn, thời điểm còn không biết thân phận của Viễn Cổ của mình, trong lòng của hắn vẫn còn do dự sẽ tạm thời vì Tần Ly mà ủy thân cho Chân Vũ Thần, nhưng đến bây giờ hắn biết rõ mình không thể làm như vậy.
Bởi vì hắn đã tinh tường biết rõ trên người của mình gánh vách hy vọng của tộc loại.
Cho dù Tần Ly hai đời bởi vì hắn mà chết, cho dù trong nội tâm của hắn đầy áy náy, cho dù hắn thống khổ vô cùng.
Đan Võ Thần, đây là thân phận vinh quang cũng là trọng trách, làm cho hắn thân bất do kỷ.
– Xem ra phải hủy đồ án bát quái này.
Tần Phàm nhìn qua đồ án bát quái, cuối cùng nhất vẫn làm ra quyết định, nếu như tùy ý Chân Vũ Thần hấp thu tín ngưỡng tân thế giới, thực lực đối phương sẽ khôi phục càng nhanh hơn, đến lúc đó hắn muốn đối phó càng gian nan hơn.
Hết lần này tới lần khác hắn phải hoàn thành sứ mạng của Đan Võ Thần.
Ông ông ông ông —
Tứ đại ma chủng thần thông, Tứ đại ma thân, toàn bộ hiện ra.
Hít sâu một hơi, Tần Phàm rất nhanh hiện ra trạng thái mạnh nhất của mình, sáu đầu cánh tay lại vung vẫy khí tức mạnh mẽ, hướng về đồ án bát quái phát ra công kích.
Sáu đầu cánh tay cùng huy động.
Đại La Diệt Ma Quyền! Thanh Long Tham Trảo!
Chu Tước Đề Thiên! Kỳ Lân Bào Hao!
Phiên Thiên Ấn! Không U Nhược Lan!
Rầm rầm rầm!
Công kích cường hoành rơi vào trong đồ án bát quái, làm cho đồ án này chấn động kịch liệt, hào quang phía trên không ngừng lập lòe, giống như biến thành ngọn nến tùy thời bị dập tắt.
Mà cũng đúng vào lúc này Tần Phàm có thể cảm giác được tín ngưỡng lực không nhìn thấy sờ không được tán loạn chung quanh.
Dùng thực lực của hắn bây giờ muốn là phá hư cái đảo sương mù này độ khó rất lớn, nhưng nếu chỉ hủy diệt thông đạo truyền tống tín ngưỡng lực thì rất dễ dàng.
Mà đồ án bát quái này phiêu linh, phía trên thậm chí xuất hiện vết rạn, sẽ bị Tần Phàm triệt để hủy diệt.
– Còn thiếu một ít.
Tần Phàm thời điểm này trong nội tâm hơi trầm ngâm, ma chủng trong cơ thể vào lúc đó bắt đầu chấn động lần nữa, ma chủng chi lực cùng nguyên giới chi lực giao thoa, thần lực làm phụ, tầng tầng lớp lớp, dần dần thành hình.
– Thiên Địa Biến, Ma tướng sinh. Ma chủng biến, tàn sát quỷ thần!
Hai mắt của hắn tinh quang sáng quắt, miệng nói lẩm bẩm.
Ma Tướng cực lớn hiện ra sau lưng của hắn.
Lồng lộng nga nga, uy lực rung trời.
Đứng trên đám mây quan sát chúng sinh.
Ma Tướng Quyền bây giờ còn là một chiêu mạnh nhất của Tần Phàm đến nay, nếu như mang Phiên Thiên Ấn uy lực càng cường đại hơn, lúc này hắn đem Ma Tướng Quyền hiện ra, hắn muốn hủy diệt nơi này.
Bốn cánh tay Ma Tướng đại biểu cho từ hành, cánh tay thứ năm Bạch Hổ thần thông không ngộ ra được, cho nên chỉ ẩn ẩn nhìn thấy hư ảnh, cũng không đủ uy lực ngưng tụ công kích.
Ma Tướng ấn!
Phiên Thiên Ấn bay lên, bốn đầu cánh tya của Ma Tướng lúc này giơ lên cao cao, uy thế như vậy chỉ sợ đủ để đánh bại Hoàng cấp đảo chủ.
Tần Phàm cũng có lòng tin một chiêu này có thể trực tiếp hủy diệt thông đạo bát quái, cũng chặt đứt căn cơ của Chân Vũ Thần tại tân thế giới.
– Phá cho ta đi thôi…
Trong miệng hơi quát lên, thủ ấn của Tần Phàm biến hóa, sau lưng Ma Tướng lại biến hóa, cự ấn sắp đánh một kích cuối cùng hủy diệt thông đạo.
– Tiểu tử, lưu nó lại…
Nhưng mà vào lúc này một âm thanh quen thuộc từ trong thông đạo bát quái vang lên, làm cho toàn thân của Tần Phàm chấn động.
Thời điểm này Tần PHàm thi triển Ma Tướng quyền, muôn một lần phá vỡ thông đạo. Hắn biết rõ chỉ cần đánh vỡ thông đạo bát quái, Vũ Thiên đại lục sẽ mất đi liên hệ với tân thế giới.