Trong Đại La Thiên, đủ loại dị tượng lắng lại, mà chúng sinh tam giới cũng cảm giác được nguyên thần từ từ ổn định, không còn cảm giác áp bách bị lục đạo bao phủ nữa.
Nguyên Thủy Thiên Ma biến đổi sắc mặt: “Sao Ngọc Hư lại không chứng đạo? Hắn muốn nghịch thiên mà đi chăng?”
Di La Thiên Địa Tháp hơi vagn lên. Tòa chứng đạo chi bảo có uy lực mạnh nhất đương thời dường như đang tức giận, tức giận vì Diệp Húc lại dám chặn ngang chứng đạo, từ chối phục hồi Lục Đạo Luân Hồi như cũ, làm cho đại kế vô số chứng đạo tồn tại sống lại thất bại.
“Không biết bao nhiêu người vì chờ đợi thời khắc này mà bố trí tất cả, vì tái hiện ra vinh quang của cổ tiên vĩnh hằng bất diệt, tồn tại cùng đất trời.” nguồn TruyenFull.vn
Nguyên Thủy Thiên Ma mặt không chút thay đổi, thản nhiên nói: “Ngọc Hư, ngươi có được Lục Đạo Luân Hồi lại không khôi phục Lục Đạo, muốn nghịch thiên mà đi, nhưng đời này vẫn còn có người áp chế được ngươi.”
Diệp Húc lao ra khỏi Luân Hồi Thiên Môn, lảo đảo rơi xuống đất, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, suy yếu không chịu nổi. Hắn cưỡng ép chặt đứt quá trình chứng đạo thiên địa, đạo hạnh toàn thân bị thương tổn, nguyên bản sắp thành Thiên Quân thì lúc này lại tự tổn hại tu vi, đánh rớt cảnh giới của mình.