Ba người Dương Phàm còn chưa bay quá xa chợt nghe phía sau truyền đến tiếng xé gió.
– Đừng để cho bọn họ chạv!
Tu vi của mười mấy người đuổi ở phía trước đều đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ. Trúc Cơ đại viên mãn mà ít nhất còn có Linh khí trung phẩm.
về phần những người phía sau bị bỗ lại khá xa
Dương Phàm cười lớn. tốc độ phi hành nhanh hơn vài phần, Thiên Chấn cũng đốc hết toàn lực.
Ba người bất kể tu vi hay là Pháp bảo đều là đinh cao, cuối cùng có thể đuổi theo không quá bảy tám người hem nữa khoảng cách càng ngày càng kéo xa.
Tuy nhiên trong đoản đội kia thùy chung có người thực lực cường đại.
Đuổi ờ trước nhất là một thí luyện giả tên Liễu Cừu Thiên, cưỡi một kiện phi kiếm màu lam lóng lánh, đĩ nhiên là một kiện Linh khí cực phẩm. Tu vi hắn cũng đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn. chi kém Dương Phàm cùng Hồ Phi nừabậc.
Nếu chỉ luận tốc độ. Dương Phàm cùng Hồ Phi tự nhiên không sợ.
Tuy nhiên trong đoản đội hiện nay còn có Thiên Chấn, hai người không thể vứt bỗ hắn.
– Đừng mơ toàn thân trở ra!
Mắt thấy Liễu Cừu Thiên sắp đuổi kịp.
– Các ngươi đi trước, ta đoạn hậu!
Dương Phàm cười khẽ đừng ở tại chỗ, Liễu Cừu Thiên rất nhanh phi tới gần hai chục trượng.
Vút!
Linh khí cực phẩm dưới chân Dương Phàm bắn ra.
Keng keng!
Liễu Cửu Thiên phản ứng cực nhanh, phi kiếm màu lam lóng lánh dưới chân bắn ra như chợp ngăn cản công kích của Dương Phàm.
Hai kiện Linh khí cực phẩm quấn vào một chỗ trong không trung.
Mà đúng lúc này. Dương Phàm trong tẩm nhìn thân hình trống rỗng bò lại một bóng mờ, không biết thi tnển loại bí thuật này vọt tới bên cạnh Liễu Cửu Thiên như tia chợp.
Phốc!
Một đoàn quang diễm màu lục nhạt mông lung tù trong lòng bàn tay bắn ra, bắn về phía Liễu Cừu Thiên.
– Ha ha ha. Đông Chu bát giới còn không có ai dám so tài với Cừu Cực Băng Hồn Diễm của ta.
Liễu Cửu Thiên cười dài một tiếng, há mồm phun ra một đoàn băng diễm ba màu huyễn lệ va chạm cùng Khai Quang Tịnh Thế Diễm.
Dương Phàm chi cảm thấy một cỗ nhiệt độ thấp cực hạn theo Khai Quang Tịnh Thế Diễm lan khắp toàn thân.
Trong phút chốc, máu gần như đọng lại. Dương Phàm thiếu chút nữa bị đóng băng, sinh cơ lực khổng lồ toàn thân đột nhiên sôi trào, dâng lên một tầng hồng quang mờ nhạt mới khu trừ được cỗ nguy hiểm này.
Thí luyện giả tiến vào giới ngoại thần tháp quả nhiên không có ai là kẻ tầm thường càng không nói đển cường giả đinh cao.
Nháy mắt giao thủ, chân viêm giao phong, thiếu chút nữa Dương Phàm bị thua.
Nhưng là Liễu Cửu Thiên kia không đắc ý được mấy hô hấp. sắc mặt biến đổi. Đoàn băng diễm ba màu huyễn lệ kia đột nhiên héo rũ.
Chẳng những thế đa mặt hắn đột nhiên khô héo. sinh mệnh lực đại lượng xói mòn cùng héo rũ.
– A…
Liễu Cừu Thiên kinh hãi thất sắc. liên tục thối lui.
Huỵch!
Dương Phàm đá ra một cước rất mạnh lại bị Liễu Cừu Thiên đùng Linh giáp phòng ngự thượng phầm ngăn cản, cả người rơi xuống dưới.
Vút vút vút!
Lúc này bốn năm thí luyện giả Trúc Cơ Kỳ từ phía sau đuổi tới, Dương Phàm vội vàng rút lui thoát khòi phạm vi phi kiếm của bọn họ công kích.
Sau khi đánh thưcmg nặng Liễu Cừu Thiên, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ phía sau rất khó đuổi giết. Dương Phàm cũng không giằng co, tăng tốc bay trở về tụ họp với Hồ Phi cùng Thiên Chấn.
– Đừng đuổi theo. Đuổi theo cũng vô đụng.
Sắc mặt Liễu Cừu Thiên trắng bệch, ngồi khoanh chân dưới đất ăn liền mấy viên linh đan, nhấc tay ngăn cản thí luyện giả khác muốn tiếp tục đuổi theo.
Nhìn thấy bộ dạng Liễu Cừu Thiên già nua mấy chục năm. thí luyện giả khác cảm thấy run sợ.
– Trong giới ngoại thần tháp này không hổ là hội tụ cường giả đinh cao cùa các nơi Đại Thiên Tu Di Trụ. Người kia rốt cục tu luyện loại chân viêm nào, ngay cả Cừu Cực Băng Hồn Diễm cùa ta cũng không phải đối thủ.
Liễu Cừu Thiên lòng còn sợ hãi nói.
ở một bên khác. Dương Phàm tụ họp với hai người Hồ Phi, sắc mặt trắng bệch, thân hình khẽ lắc lư trên không trung.
Lúc đối chiến vừa rồi, cỗ hàn lực tới cực điểm đông kết toàn thân hắn lại càng rót vào trong linh hồn. Nếu không phải thời khắc mấu chốt hắn đùng Sinh Mệnh Lục Lưu hóa giải
như vậy chi sợ giờ phút này hắn đã bị thương nặng.
Phi hành một lát hàn độc trên người Dương Phàm mới dần bị xua tan.
Trờ lại trấn, ba người bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm.
về mặt Pháp bảo. Dương Phàm cùng Hồ Phi mỗi người hai kiện. Thiên Chấn một kiện.
Trong khi phân phối, hai người Dương Phàm tự nhiên được quyển ưu tiên. Thiên Chấn cũng không có dị nghị. Dù sao tác dụng của hắn trong đoàn đội là phụ trợ, chù lực chiến đấu vẫn là hai người Dương Phàm.
Ngoài ra, Linh khí khác, tài liệu, linh thạch đều phân phối họp lý.
Rất nhanh ba người đều có đủ một bộ Linh khí cực phẩm.
– Có thể thừ rời khỏi trấn rồi.
Dương Phàm hít sâu một hơi.
– Sao Dương đạo hữu không tẩn chức Kim Đan Kỳ xong rồi thừ. như vậy nắm chắc cũng lớn hon một chút.
Thiên Chấn khó hiểu nói.
– Từ khi tiến vào giới ngoại thần tháp tới nay. ta phát hiện chi cần luôn đi ờ trước nhất mới có thể vĩnh viễn chiếm được ưu thấ Tỷ như mỗi lần giết chết vêu thú cùng cấp lần đầu tiên, chiến lợi phẩm đạt được là phong phú nhất. Ta chỉ cần tiến vào cửa tiệp theo trước thời hạn mới có thể gia tăng ưu thế, kéo giãn khoảng cách.
Thần quang trong mắt Dương Phàm lóe lẽn, vẻ mặt nghiêm túc.
Trước khi ròi trấn, Dương Phàm chuẩn bị một hồi luyện hóa kiện Pháp bảo phòng ngự duy nhất.
Pháp bảo bình thường là tu sĩ Kim Đan Kỳ trờ lên sừ dụng, Dương Phàm vì gia tăng xác suất thành công, luyện chế trước thời hạn.
Ngoài ra, Pháp ngoa cực phẩm dưới chân hắn có được năng lực gia tốc phi hành nhanh nhất, ngay cả phi kiếm cũng đổi thành phong hệ.
Ba ngày sau.
Dương Phàm khởi hành, bay đến phía trước tường gỗ vây ngoài trấn.
Trên tường gỗ, cách mười trượng đều có một vệ binh, một cung tiễn thủ, pháp thể song tu Trúc Cơ đại viên mãn, toàn thân là một bộ Linh khí cực phâm.
Theo phỏng đoán sơ bộ của Dương Phàm, nếu muốn mạnh mẽ xông qua từ bên nàv tường gỗ, đầu tiên là kinh động ít nhất một vệ binh hoặc cung tiễn thủ. rồi sau đó sẽ đưa tới bảy tám vệ binh đuổi giết.
Thừa lúc đêm tối, Dương Phàm tới trước tường gỗ.
Bởi vì Pháp bảo phòng ngự chỉ có một kiện cho nên chỉ có một mình Dương Phàm xông quan.
Nhưng hắn vừa tới gẩn tường gỗ liền khiến cho bốn thù vệ phụ cận chú ý. trong đó hai cung tiễn thù kéo Linh cung cực phẩm, làm tốt chuẩn bị.
Dương Phàm hít sâu một hơi. pháp lực trên người đột nhiên phóng lên cao, nhanh chóng vượt ra ngoài tường gỗ.
Ầm~
Hắn vừa mới bay đến giữa không trung liền cảm nhận được một cỗ trọng lực khổng lồ khiến tốc độ hắn giảm mạnh.
– Cái gì! Trêntườnggỗ này có trận phép trọng lực!
Dương Phàm quá sợ hãi.
Băng! Băng!
Hai mũi tên rời cung bay ra, như tia chợp đánh trúng Dương Phàm.
Hắn tế ra Pháp bảo phòng ngự đúng lúc chặn hai lần công kích này, hộ giáp quanh thân nhộn nhạo sóng gợn màu xanh.
Hắn gắng gượng chổng lại trận pháp trọng lực vượt lên trên tường gỗ. suýt nữa thì hộc máu. Chi chốc lát như vậy tiêu hao gần nừa pháp lực cùa hắn.
Mà càng khủng bố còn ở phía sau.
Bábá!
Hai đạo đao mang đánh úp lại. Hai vệ binh kia lại đều am hiểu Độn Thuật, như thuán di xuất hiện ờ cạnh người.
Bang! Bang!
Hai thanh đại đao nặng nề mang theo đao mang lạnh băng chém lên Pháp bảo phòng ngự của Dương Phàm.
Vệ binh đều là phép thể song tu Trúc Cơ đại viên mãn, thực lực mạnh gấp đôi Trúc Cơ đại viên mãn cùng cấp.
Dương Phàm kêu một tiếng đau đớn, phun ra một búng máu.
Đột nhiên bị bốn người công kích hắn đã bị thương nhẹ. Nếu không phải có Pháp bảo phòng ngự, như vậy không chết cũng phải bị thưcmg nặng.
Dương Phàm vừa lướt qua tường gỗ cũng kinh động đến sáu gã vệ binh ờ phụ cận. bọn họ nhanh chóng tới gần bên này.
Nguy cơ áp bách thật lớn khiến Dương Phàm không kịp thờ.
Một khi bị tám gã vệ binh này quẩn lấy chỉ có một con đường chết.
Hắn vận chuyển phép lực toàn thân, Pháp ngoa dưới chân nờ rộ ráng xanh chói mắt, cả người như lưu tinh nhảy lên mấy trăm trượng, kéo giãn khoảng cách với đám vệ binh,
– Đuổi!
Đám vệ binh này sát khí đẳng đằng đuổi theo phía sau.
Dương Phàm chỉ có thể liều mạng bay đi. lòng nóng như lừa đốt:
– Đã bay qua tường vâv của trấn, phải như thế nào mới có thể tính là rời trấn, xông qua cừa thứ nhất?
Tuv nhiên hắn rất nhanh hiểu được trấn nhò là một phạm vi không rõ ràng, cũng không có giới hạn với thôn trẩn phồn hoa, cũng giống như Bắc đã lâm ờ trong phạm vi Phạm Gia Trẩn.
Nói cách khác Dương Phàm phải vượt qua phạm vi thế lực cùa Phạm Gia Trấn, như vậy phải vượt qua biên cảnh.
Rốt cục còn có bao xa. Dương Phàm không biết.
Hắn điên cuồng bay về phá trước, cho đù kéo giãn khoảng cách nhưng đám vệ binh đuổi theo không ngừng.
Thẳng đến khi kéo giãn khoảng cách mười mấy dặm rốt cục mới thoát khòi đám vệ binh.
Dương Phàm không dám chậm trễ tiệp tục bay ra ngoài.
Rốt cục khi hắn sắp không chống đỡ nổi thì phía trước xuất hiện một dòng sông.
Lúc Thông Thiên Linh Nhân cùa Dương Phàm chăm chú nhìn con sông kia, phía trên hiện ra tin tức: Sông giáp ranh.
Trong lòng hắn mừng rỡ. lại dốc toàn lực bay đến trên sông giáp ranh.
Bá!
Tâm thần hắn nhoáng một cái, ý thức chỉ trong khoảnh khắc liền tiến vào một quảng trường nhò lịch sự tao nhã.
– Chúc mừng ngươi xông qua cừa thứ nhất. Là người đầu tiên xông quan, ban thưởng hai ngàn linh thạch trung phẩm, ba kiện Pháp bảo trung phẩm, một chiếc nhẵn không gian, hai ngàn điểm công tích, tặng một phần bản đồ tinh xảo của giai đoạn thứ nhất.
Tiệp dẫn tiên từ cười tùm tỉm nhìn Dương Phàm.
Lời nói vừa đứt. trong đầu hắn liền có một lời nhắc nhờ: Đạt được hai ngàn điểm công tích.
Đồng thời, vài quang đoàn bay vào trong lòng bàn tay. phân biệt là linh thạch cùng nhẫn không gian được thường.
Trong lòng Dương Phàm mừng rỡ. Trực giác của hắn không sai. người đầu tiên xông quan khẳng định có ưu thấ
Nếu như chỉ dựa vào yêu cầu xông quan trong ba năm, chi có thể đạt được hai trăm linh thạch trung phầm, điểm công tích cũng chỉ có một trăm. Mà hiện tại hắn lại chiếm được gấp mười linh thạch, hai mươi lân điểm công tích.
Xông quan bình thường được thưởng ba kiện Linh khí cực phầm, mà hắn lại được những ba kiện Pháp bảo trung phẩm.
Chênh lệch thật sự quá lớn càng không nói đển nhẫn không gian cùng một phần bản đồ tinh xảo cùa giai đoạn thứ nhất.
Dương Phàm hòi sơ qua một hồi, Tiệp đẫn tiên từ nói cho hắn chỉ có hai mươi người xông quan đầu tiên mới có ban thưởng ngoài định mức, xệp hạng càng cao ban thường càng nhiều.
– Nơi này là quảng trường sau khi qua mỗi một cừa. đùng làm nơi nghi ngơi…
Tiếp dẫn tiên từ giới thiệu cho Dương Phàm quảng trường trước mắt.
– Ý ngươi là, Pháp bảo tài liệu dùng điểm công tích để đổi phải chờ sau khi xông quan mới có thể mang về sự thật?
Nghe đến đó, Dương Phàm trợn trừng hai mắt.
– Chẳng những vật phẩm đồi bằng điểm công tích có thể mang về, tất cả vật phẩm đạt được trong Đại Thiên thần tháp đều có thể mang vê sự thật. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể sống trờ về.
Tiệp dẫn tiên từ nói đầy thâm ý.
– Như vậy xin hỏi tiên từ. hiện tại ta có thể rời thần tháp hay không?
Dương Phàm đò hòi.
– Có thể. Sau khi xông qua mỗi một cừa đều có thể lựa chọn tiếp tục hoặc từ bò. Nếu lựa chọn rời bò là có thể trờ về thế giới nguyên lai.
Tiếp dẫn tiên từ cười nói.
Dương Phàm vội vàng đi tới quảng trường nghỉ ngơi, đi vào cừa hàng vũ khí, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Cừa hàng vũ khí nho nhỏ này bày các loại vũ khí rực rỡ muôn màu. Thấp nhất chính là Pháp bảo, sau đó là Thông linh Pháp bảo. Truyền thừa Linh bảo… Tiên khí, Tiên bảo, Thứ Thẩn khí Thẩn khí.
Ánh mắt Dương Phàm rất nhanh bị một kiện Thần khí hấp dẫn. Tru Thần Kiếm: Thần khí đinh cấp. có lực lượng phá giới, cần 99 ức điểm công tích.
Thần khí đinh cấp.
Dương Phàm hoàn toàn có thể cảm nhận được cấp bậc cùa Thần khí này so với Cừu Long Thứ cùa Long Hoàng Tô ít nhất phải cao hơn một hai cấp bậc.
Nếu hắn có thể có được Thần khí này. trở lại thất giới tuyệt đối có thể đại sát tám phương, Long Hoàng Tổ kia ở trước mặt hắn có khả năng không có lực phản kháng.
Đồng thời, kiện Thần khí đỉnh cấp này cũng là một kiện thần khí cần điểm công tích cao nhất.
Thần khí còn lại ít nhất cũng là vài ức điểm công tích, nhiều thì mười mấy ức. mấy chục ức…