Y Da Nhĩ nhìn Mô Cốc Chí Tôn chạy trốn tốc độ cực nhanh, lúc này khẽ cau mày:
– Những chí tôn thổ dân có thể lợi dụng uy năng của đạo, nếu tại quê nhà, ta dùng một ngón tay cũng có thể tiêu diệt. Nơi này cách hỗn độn vũ trụ, muốn giết thật sự phiền phức không nhỏ.
Trong một ngôi sao bình thường, Kỷ Ninh áo trắng đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá, tốc độ thời gian trôi chung quanh hắn gấp trăm lần bình thường, hắn không ngừng phá giải trận pháp của thần điện, đó là trận pháp của thần điện vây khốn Đế Thạch Chí Tôn! Những thứ này chính là tai họa, nhanh chóng bài trừ cũng xem như giải quyết được uy hiếp.
– Ân?
Kỷ Ninh biến sắc.
Hắn cảm ứng ở xa xa có một cảm giác uy hiếp trí mạng đang bao phủ tâm thần, cảm giác nguy hiểm này làm trái tim Kỷ NInh đập nhanh, cảm giác uy hiếp không thua gì hủy diệt chi sào.
– Xảy ra chuyện gì?
Kỷ Ninh nghi hoặc khó hiểu, những chí tốn khác của người tu hành cũng có cảm ứng như thế, bọn họ vô cùng khó hiểu.
Trên thực tế khi Y Da Nhĩ ra tay công kích Mô Cốc là lúc hỗn độn vũ trụ vận chuyển quy tắc tập trung vào Y Da Nhĩ, đây là lần đầu tiên tập trung vào hắn, nó phát hiện tồn tại này uy hiếp mạnh tới dáng sợ.
Chỉ bằng vào thực lực đơn thuần, Y Da Nhĩ không có uy hiếp trực tiếp như hủy diệt chi sào.
Y Da Nhĩ là một cường giả có cảnh giới cực cao, chỉ cần hắn còn sống sẽ không ngừng chế tạo phiền toái, thậm chí về sau lại luyện chế ra hủy diệt chi sào, nghiêm khắc mà nói tính uy hiếp của hắn rất cao.
Bỗng nhiên ——
Kỷ Ninh cảm ứng được Mô Cốc Chí Tôn truyền tin tức:
– Ta bị một tên cường giả Tây Tư tộc đuổi giết, hắn chỉ có một mình, ta đang bị truy sát… Ta bố trí xuống trận pháp cấm chế nhưng không dùng được. Thậm chí hắn xâm nhập lĩnh vực của ta, tâm thần của ta bị ảnh hưởng không cách nào phát hiện… May mắn thời khắc mấu chốt đã tỉnh táo lại, hắn chỉ bằng một kích ra tay chính diện đã đánh ta trọng thương. Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, còn mạnh hơn chúng ta nhiều, còn mạnh hơn Bắc Minh một mảng lớn, nếu như chém giết chính diện, chỉ sợ sau hai ba chiêu là có thể giết ta.
– Cái gì!
Kỷ Ninh kinh hãi.
Đồng thời nhận được tin tức đám người Hồng Nhiên Chí Tôn, Ba Lâm chí tôn cũng kinh hãi giống như thế.
Một đấu một?
Tây Tư tộc lúc nào mạnh như vậy? Từ trước tới hiện tại, chí tôn văn minh người tu hành một đấu một là vô địch, đây đã thành thiết luật.
– Hắn có dùng bảo vật gì không?
Kỷ Ninh liền hỏi. Chẳng những là hắn, Hồng Nhiên Chí Tôn và những người khác cũng hỏi vấn đề này.
– Không có, hắn không có sử dụng bất cứ bảo vật gì, cũng không sử dụng binh khí, hắn chỉ bằng một chỉ đã đánh ta trọng thương. Hắn nói… Hắn tên là Y Da Nhĩ!
Mô Cốc Chí Tôn nói ra.
– Không trùng binh khí, vừa gặp mặt đã đánh Mô Cốc trọng thương?
Kỷ Ninh khiếp sợ, nói:
– Cường giả đáng sợ như thế mới hiện thân vào lúc này, che dấu thật sâu, hiện tại bạo lộ có nghĩa hắn sẽ toàn lực ứng phó… Hắn không cần binh khí, chỉ sợ binh khí cũng không có ý nghĩa quá lớn với hắn? Hay đôi tay chính là binh khí của hắn? Tóm lại hắn dựa vào thực lực của mình.
Mô Cốc Chí Tôn truyền tin tức làm Kỷ Ninh suy nghĩ thật nhiều.
– Tây Tư tộc. Bị bài xích không có cách nào sử dụng uy năng của đạo nhưng hắn còn mạnh như thế, nếu như có thể thuyên chuyển uy năng của đạo thì đáng sợ cỡ nào?
Kỷ Ninh nói thầm:
– Hắn hẳn không phải chí tôn bình thường, cũng không phải chung cực Đế Quân! Rất có thể chính là… Chung cực chi đạo thành tựu chí tôn!
Chung cực chí tôn!
Thực lực mạnh như thế, Kỷ Ninh tự nhiên sẽ nghĩ đến chung cực chí tôn.
Không đơn thuần một mình Kỷ Ninh, những chí tôn khác cũng nghĩ tới điểm này.
Kỳ thật trong dự đoán sớm nhất, đó là suy đoán thế lực Tây Tư tộc xâm lấn chân chính có phải là chung cực chí tôn hay không. Đám người Kỷ Ninh đều cho rằng, đầu tiên vị Tây Tư tộc hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả đã tới tình trạng vô địch, không đến mức mạo hiểm tiến vào hỗn độn vũ trụ của đám người Kỷ Ninh, dù sao vừa tiến vào cũng đoạn tuyệt liên hệ với hỗn độn vũ trụ của mình, khi đó còn bị bài xích, thực lực sẽ hạ thấp rất lớn, có nguy cơ vẫn lạc.
Ngoài ra chưởng khống giả đã vô địch, hắn cần gì phải mạo hiểm như thế?
Mà Y Da Nhĩ là người Tây Tư tộc, hắn là chung cực chí tôn thứ hai đứng sau chưởng khống giả Tây Tư tộc?
– Hắn là Y Da Nhĩ.
Mô Cốc Chí Tôn truyền âm nó:
– Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, ta có thể khẳng định hắn chính là chung cực chí tôn. Ta không thể phản kháng chút nào! Cảnh giới của hắn cực cao, hắn dễ dàng trấn áp thời không, hắn còn am hiểu thời không hơn cả ta. Ảo diệu không gian của ta trong mắt hắn chỉ là chê cười căn bản không cách nào ảnh hưởng hắn. Không gian của hắn đã tới mức tuyệt đối.
– Chung cực chí tôn!
Đám người Kỷ Ninh lập tức khẳng định.
Trên cảnh giới còn mạnh hơn chí tôn, Mô Cốc lại tự biết phương diện không gian kém xa đối phương.
Nhất định là chung cực chí tôn!
– Mô Cốc, cẩn thận.
Kỷ Ninh đưa tin, bọn họ không có biện pháp nào, dù sao khoảng cách quá mức xa xôi, chỉ có thể nhìn Mô Cốc Chí Tôn mà thôi.
…
Trong hư không.
Mô Cốc Chí Tôn đang bỏ chạy thục mạng..
– Mô Cốc Chí Tôn!
Y Da Nhĩ đuổi theo phía sau và quát lớn.
Ông!
Lực lượng chấn động vô hình bao phủ thân thể Mô Cốc Chí Tôn, Mô Cốc Chí Tôn cảm giác trước mặt mình biến ảo, mình đang ở trong biển cả xinh đẹp, chính mình càng biến thành con chim bay trong đó.
– Phá.
Mô Cốc Chí Tôn có đạo tâm viên mãn, hồn phách chân linh cường đại, hắn quát lớn và ý chí của hắn phá hư ảo cảnh..
Bị kéo vào ảo cảnh và phá ảo cảnh chỉ diễn ra trong nháy mắt.
– Ảo cảnh của ngươi này còn khó chơi hơn cả Đế Thạch một ít thế nhưng không hơn.
Giọng nói của Mô Cốc Chí Tôn quanh quẩn hư không.
– Đáng chết.
Y Da Nhĩ ở phía sau thấy thế nhíu mày.
Tiến vào hỗn độn vũ trụ khác không cách nào thuyên chuyển uy năng của đạo, thực lực giảm lớn, còn có một hạng thực lực không ảnh hưởng gì —— đó chính là thủ đoạn ảo thuật! Bởi vì trực tiếp nhằm vào hồn phách chân linh, ảo thuật cảnh giới càng cao, uy lực tự nhiên càng lớn. Đáng tiếc,Y Da Nhĩ hắn là chung cực chí tôn, hắn thành tựu chung cực chí tôn cũng không phải dựa vào ảo thuật.
Giống như Kỷ Ninh, nếu như hắn thành tựu chung cực chí tôn chính là kiếm đạo chung cực! Am hiểu nhất là kiếm!
Y Da Nhĩ như thế, hắn am hiểu nhất chính là ‘quang minh’.&