Cổ Phạn, đám cường giả Võ Thần Điện gật đầu.
Theo cường giả lục phái giám thị tình hình Long Viêm cốc bẩm báo thì Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch còn ở trong Long Viêm cốc, bóng dáng hai người mỗi ngày xuất hiện ở cửa cốc Long Viêm cốc, có khi Long Kình Thiên bày một số Thiên Tông quái dị xung quanh Long Viêm cốc.
Những cường giả lục phái thậm chí còn đặc biệt nghiên cứu thủ pháp Long Kình Thiên bày trận rồi truyền về lục phái, hiện lục phái đang nghiên cứu.
Thế nhưng giờ đây Long Kình Thiên rõ rành rành đứng trước mặt họ!
Bọn họ trừ kinh khủng ra còn có bất ngờ.
Đám chợt hiểu ra điều gì, la lên:
– Tất cả đều là giả, là ảo cảnh?
Cường giả lục phái giám thị Long Viêm cốc đều chỉ thấy ảo cảnh?
Vậy những kiểu bố trí họ nghiên cứu chẳng phải là…?
Cổ Phạn, các cường giả Võ Thần Điện sắc mặt khó xem.
Hèn chi họ có nghiên cứu cỡ nào cũng không ra cái gì, càng nghiên cứu càng buồn bực. Bởi vì họ nghiên cứu, bày ra Thiên Tông uy lực yếu cực kỳ.
Lúc trước họ còn tưởng là thiếu khẩu quyết trận pháp.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
– Nếu các ngươi đã hiểu thì có thể chết rồi.
– Khoan đã!
Cổ Phạn mặt xám xịt, vội vã hét:
– Ta có lời muốn nói!
Cổ Phạn mở miệng nói:
– Long Kình Thiên, so tài nội điện, so tài đệ tử tinh anh Võ Thần Điện ta đều thua trong tay ngươi, nhưng ta không cam tâm, lần này ta muốn đường đường chính chính đánh với ngươi một lần!
Cổ Phạn nhấn mạnh bốn chữ đường đường chính chính.
– Đường đường chính chính?
Long Kình Thiên bật cười, liếc Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Long Kình Thiên đương nhiên hiểu ý của Cổ Phạn.
Cổ Phạn muốn nói chỉ cần Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu không nhúng tay vào thì gã có thể đánh bại Long Kình Thiên.
– Đúng vậy. Thế nào? Ngươi không dám? Nếu ta thắng thì ngươi thả ta đi!
Cổ Phạn phát ra khí thế, quanh thân chảy xuôi vầng sáng màu vàng, tự tin cường đại toát ra từ người gã.
– Không dám?
Khóe môi Long Kình Thiên cong lên, nói:
– Cũng tốt, vậy thì ta sẽ khiến ngươi đường đường chính chính đánh một lần nữa.
Cổ Phạn không tin, lần nữa xác nhận:
– Ngươi thật sự đồng ý? Nếu ta thắng thì ngươi thả ta đi?
– Không sai, ra tay đi.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
– Ta nhường ngươi ra tay trước.
Cổ Phạn thấy vậy thì không nói thêm gì nữa, toàn thân tỏa ánh sáng vàng, trên bầu trời từng cột sáng vàng rót vào thân thể gã. Cổ Phạn như mặc một tầng áo giáp vàng, cũng triệu hoán ra dị thú hắc yêu hổ vương của gã. Cổ Phạn hợp thể cùng hắc yêu hổ vương, khí thế tăng vọt.
Mấy tháng không gặp, thực lực của Cổ Phạn so với hồi ở so tài đệ tử tinh anh thì đúng là tăng lên nhiều, đạt tới hoàng cấp lục tầng.
Hèn chi Cổ Phạn tự tin có thể đánh bại Long Kình Thiên.
Ở mặt ngoài thì Long Kình Thiên chỉ có hoàng cấp nhất tầng.
– Kim Thần quyền, thức thứ nhất, phong vân thủy động!
Cổ Phạn bùng phát, quyền phải đánh hướng Long Kình Thiên.
– Đây là thánh cấp đỉnh giai võ kỹ gần đây ta lĩnh ngộ, Kim Thần quyền, ta lấy ngươi làm bia đầu tiên thử uy lực bá tuyệt thiên hạ của nó!
Nhưng Cổ Phạn mới kiêu ngạo quát thì đột nhiên ngừng lại.
Cổ Phạn vẻ mặt kinh khủng, không dám tin nhìn trước mặt mình.
Không biết từ khi nào thì Long Kình Thiên đã tới trước mặt Cổ Phạn, tay phải bóp nắm tay của gã. Kim Thần quyền ‘bá tuyệt thiên hạ’ bị bóp biến mất không còn tăm hơi.
Tay phải Long Kình Thiên dùng sức.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt gãy nát truyền ra.
Cổ Phạn hét thảm thiết:
– A! Đau quá, tay của ta, tay của ta!
Nhưng tiếp theo lại là tiếng rắc rắc, xương cả cánh tay phải của Cổ Phạn bị chấn nát.
Cổ Phạn rú lên, khuôn mặt vì đau đớn mà vặn vẹo.
Long Kình Thiên dùng bí pháp, không chỉ đơn giản xương tay phải của Cổ Phạn bị chấn nát, từng đợt đau đớn như sóng triều truyền vào linh hồn của gã.
Sau khi Long Kình Thiên chấn vỡ tay phải Cổ Phạn xong thì bàn tay phải nhẹ vỗ ngực gã.
Một cú vỗ, chỉ thấy áo giáp vàn toàn thân Cổ Phạn vỡ ra từng mảnh, trên đầu gã, cột sáng vàng biến mất, ngực phát ra tiếng nứt vỡ. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
– Phụt.
Cổ Phạn hộc máu văng ra ngoài, rất xuống đất nghe cái bịch.
Đám Cổ gia cường giả, Võ Thần Điện cực kỳ kinh ngạc nhìn tình hình trước mắt.
Chỉ vậy là xong?
Từ lúc Cổ Phạn ra tay chỉ mới hai giây.
Bọn họ biết rõ thực lực của Cổ Phạn, gã hợp thể với dị thú thì dù đối thủ là sơ kỳ võ vông cường giả cũng có thể đánh cho một trận, nhưng bây giờ…?
Vài thánh cấp cường giả Võ Thần Điện ánh mắt nhìn Long Kình Thiên thay đổi.
Lúc so đấu đệ tử tinh anh thì dù Long Kình Thiên cũng thắng Cổ Phạn nhưng gã vẫn có sức đấu với hắn, thế mà bây giờ gã ở trước mặt hắn không chịu nổi một kích, đã hoàn toàn cách biệt đẳng cấp.
Mới chỉ qua mấy tháng.
– Ngươi… Long… Long Kình Thiên!
Cổ Phạn té xuống đất cố gắng ngẩng đầu, mắt đỏ rực nhìn Long Kình Thiên, giọng khàn khàn nói:
– Ta, ta, không tin!
Cổ Phạn nói xong đầu cố gắng rướn lên giờ gục xuống, nằm sấp trên mặt đất.
Cổ Phạn, người có được cổ đồng chiến thần thể, được tiếng là đệ tử có thiên phú tốt nhất Cổ gia, đáng tiếc gặp phải Long Kình Thiên.
Từ lúc ban đầu đã định trước vận mệnh của Cổ Phạn.
Trước khi Cổ Phạn chết vẫn không tin mình cố gắng tu luyện như vậy, kết quả ở trước mặt Long Kình Thiên không chịu nổi một chiêu.
Cổ Phạn trợn to mắt.
Long Kình Thiên dời tầm mắt khỏi xác Cổ Phạn, biểu tình lạnh nhạt, ngoái đầu nhìn đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện.
đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện thấy Long Kình Thiên nhìn qua thì tỉnh táo khỏi cái chết của Cổ Phạn, mặt xám xịt.
– Long Kình Thiên cầu ngươi tha ta, tha cho ta cái mạng chó!
– Chúng ta nguyện làm nô tài của ngươi!
– Đừng giết ta, không!
Đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện vẻ mặt kinh khủng, chen chúc nhau cầu xin tha thứ.
Nhưng họ mới mở miệng thì một hố đen không gian khủng bố xuất hiện trên đỉnh đầu, tiếp theo hút đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện vào trong, bao gồm xác Cổ Phạn.
Hố đen không gian phát ra tiếng hét đứt quãng, đến cuối cùng hoàn toàn yên lặng.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch hai tay chắp vào nhau, hố đen không gian biến mất.
Lần này đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện đến tham gia hội đấu giá toàn bộ chết hết.
Cửu Vĩ Thiên Miêu mở miệng nói:
– Đại ca, tiếp theo chúng ta cũng tiêu diệt người của ngũ phái Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn?
Long Kình Thiên nghe vậy gật đầu, mở miệng nói:
– Chúng ta đi!
Phút chốc ba người biến mất ngay tại chỗ.
Mặt đất trừ bãi máu ra không có thứ gì.
Trong không khí có mùi máu nhạt nhàn chảy xuôi, quanh quẩn rồi tán đi.
Khi Cổ Phạn, rất nhiều đám người cường giả Cổ gia, Võ Thần Điện chết thì trong thánh cảnh Võ Thần Điện, chưởng giáo Võ Thần Điện Giang Biệt sắc mặt âm trầm gần như là rống lên đối với mấy trưởng lão ở bên dưới bẩm báo cho gã.
– Các ngươi nói cái gì? Toàn bộ chết rồi? Lần này người Võ Thần Điện đến tham gia hội đấu giá Phong Vân thương hội đều chết hết?
Trong đại điện bị sát khí âm lãnh bao phủ.
Mấy vị trưởng lão lòng run sợ.
Một trưởng lão cẩn thận đám:
– Đúng vậy. Chưởng giáo, lệnh bài linh hồn của họ mới nãy vỡ hết.