“Cộc, cộc, cộc” tiếng gõ cửa vang lên.
“đệ đệ, chúng ta phải xuất phát rồi, để chuẩn bị xong chưa?” Lý Hinh vừa gõ cửa một cách không thục nữ, vừa kêu.
“Được rồi, được rồi” cánh cửa mở ra, Long Hạo Thần từ căn phòng bước ra.
Lý Hinh đôi mắt rực sáng, “ôi, tuấn tú quá”
Long Hạo Thần khoát một bộ bạch kỵ sĩ phục, thuê long vân bạc, sạch sẽ, tươm tất, mỗi bên cổ áo thuê tiểu ngân long. Ngay giữa đai lưng, quang chi thạch dịu dịu tỏa ra quang minh khí.
Mái tóc đen dài vừa phải xỏa trên vai, kim mục long lanh như tinh tú, môi hồng răng trắng, da dẻ như ngọc, sống mũi cao cao, hốc mắt sâu, khiến người không tìm được một chút tì vết.
Chỉ vài năm trôi qua, Long Hạo Thần cao lớn hơn, thân hình vạm vỡ , rắn chắc hoàn mỹ hơn.
Bình thường lúc khoát bố y, Long Hạo Thần đã khiến người ta kinh diễm. Lúc này khi đã thay một kỵ sĩ phục hoa lệ. Hắn khiến nữ nhi cũng phải độ kị.
Long Hạo Thần ngượng ngùng chỉnh lí y phục của mình, “Tỉ, chắc không phải mặc chỉnh thức như thế. Đệ có chút không quen.”
Y phục này là Lý Hinh đặt làm cho hắn, Y phục của Long Hạo Thần chỉ có bố y thì chỉ có chế thức kỵ sĩ phục do Hạo Nguyệt phân điện phát.
“Sao lại không quen, đệ đệ, màu bạch thật sự rất hợp với em, haiz, sao đệ không sinh sớm vài năm? Với đệ tiếp xúc lâu ngày , tỉ tỉ đối với nam nhân yêu cầu càng ngày càng cao. Sau này nếu tỉ không lấy được phu quân thì chiếm lấy đệ.”
Lý Hinh vừa đả lượng Long Hạo Thần vừa nắm đấm uy hiếp Y.
Ngay lúc này, sau lưng Long Hạo Thần nhô lên 2 cái đầu, cọ sát vuốt ve chân của Y, phát ra tiếng “hùmm, hùmm”.
Long Hạo Thần cuối người, vỗ nhẹ vào 2 cái đầu . “hôm nay các người không được đi, ở lại trông nhà. Nghe lời, về ta đem cá khô cho các người ăn.”
Con vật có 2 đầu, hiển nhiên là ma thú mà Long Hạo Thần đem từ kỵ sĩ thánh sơn. Được y đặc tên là Song thủ thằn lằn Hạo Nguyệt.
Hạo Nguyết trở thành vật chủng mới được ghi lại, đã theo Long Hạo Thần nửa năm.
Ma thú thường được làm vật cưỡi, cũng có khu sinh sống riêng của chúng. Chỉ khi kỵ sĩ cần thì mới thông qua khuế ước triệu hồi ra. Nhưng Hạo Nguyết thì không. Y lúc nào cũng theo đuôi Long Hạo Thần, nói gì cũng không chịu quy hồi không gian của y.
Huyết mạch giao dung cộng thêm tỉnh cảm gắn bó. Khiến Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt gắn bó hơn bất cứ kỵ sĩ và vật cưỡi khác.
Huyết khuế có một điểm tốt lớn nhất là tâm y tương thông. Bình đẳng khuế ước chỉ khiến ma thú cảm nhận tâm ý của kỵ sĩ mà hành động. Nhưng huyết khuế đem lại là biết được cảm tri của đôi bên. Hạo Nguyết tuy không nói được nhưng Long Hạo Thần có thể cảm nhận được tâm trạng của Y, cho dù cách nhau rất xa.
Nghe 2 chữ “cá khô”, mắt ở 2 đầu của Hạo Nguyệt đồng thời sáng rực, và nhìn nhau một cách nhân tính hóa. 2 cổ vươn cao hướng Long Hạo Thần gật đầu, nước miếng chảy cả ra ngoài.
Long Hạo Thần vuốt ve đầu của chúng, “vậy ta đi đây, sẽ sớm quay về”.
Với thân phận là thành viên của Hạo Nguyệt Phân Điện, Long Hạo Thần mỗi tháng có 5 hoàng kim. Nhưng hắn chỉ tiêu tiền mua thức ăn cho Hạo Nguyết.
Hạo Nguyết thập phần tham ăn, nhất là cá. Thích nhất là cá khô ngũ vị. Lúc nào cũng khiến Long Hạo Thần trắng túi.
Sống với nhau càng lâu thì Long Hạo Thần càng kinh ngạc. Hai đầu của Hạo Nguyết đều có suy nghĩ riêng. Sau nửa năm, hắn phát hiện. con có hồng nhãn tính tình nóng nảy, con có kim nhãn thì nhu hòa.
Được lời hứa của Long Hạo Thần, Hạo Nguyệt cao hứng trở về phòng.
Lý Hinh ganh tị nói : “Hạo Thần, Hạo Nguyệt thật thông minh, như hài nhi suốt ngày quấn quít bên đệ.”
Long Hạo Thần cười nói : “uhm, nó như là đệ đệ của đệ, không, phải nói là hai đệ đệ, thật hết cách với chúng. Tỉ, chúng ta đi”.
Hai người rời khỏi Hạo Nguyệt Phân Điện, đi trên lộ, Long Hạo Thần hỏi : “Tỉ, hôm nay vì điều gì mà thúc thúc mời chúng ta ăn cơm”
LúcLý Hinh đưa y phục đến cho Long Hạo Thần chỉ nói với hắn là hôm nay phụ thân của mình mời ăn cơm và có chuyện muốn nói với họ.
Sống với nhau một thời gian, Long Hạo Thần giờ đã biết phụ thân củaLý Hinh là quân sự tổng trưởng Lý Ngạo Tiêu . Còn phụ thân của Lâm Giai Lộ là chấp chính quan Lâm Y Gia.
Tất cả liên minh Thánh Điện trong pham vị nội thành đều do chấp chính quan phụ trách chính vụ, quân sự tổng trưởng phụ trách quân vụ.
Lý Hinh cười nói : “Hôm nay mời chúng ta ăn cơm không chỉ có phụ thân của tỉ, mà còn có Lâm thúc thúc, Lạp Lan thúc thúc và Ma Pháp Thánh Điện Hạo Nguyệt Phân Điện điện chủ Bạch Hư thúc thúc. Kỵ sĩ thánh điện Hạo Nguyệt Phân Điện điện chủ Trần Xuân Hoa thúc thúc.”
Long Hạo Thần kinh ngạc, Lý Hinh vừa nhắc đến 5 người đều là đại nhân vật của Hạo Nguyệt thành. Đồng thời cũng là hạch tâm cao cấp. Hạo Nguyệt thành là 1 tòa thành tầm trung. Trong lục đại thánh điện, chỉ có kỵ sĩ, chiến sĩ và ma pháp tam đại thánh điện là phân điện kiện lập tại đây. Cộng thêm chấp chính quan và quân sự tổng trưởng, Họ gần như có quyền quyết định tất cả sự vụ trong Hạo Nguyệt thành. Ngũ vị đai nhân vật cùng mời họ ăn cơm, Long Hạo Thần sao có thể không kinh ngạc?
“Tỉ, vì sao?” Long Hạo Thần thắc mắc hỏi.
Lý Hinh đáp : “Đương nhiên là vì sắp triệu khai cuộc thi Liệp Ma thú . Chúng ta sẽ là người dự thi, họ sẽ căn dặn chúng ta những điều cần lưu ý”.
Vừa nói, họ vừa bước vào đại sảnh chấp chính của Hạo Nguyệt thành. Lý Hinh dắt Long Hạo Thần lên tầng 3.
Long Hạo Thần và Lý Hinh đến hiển nhiên là hơi trễ. Trên bàn trỏn để đầy thức ăn chỉ còn lại 2 chỗ cuối cùng. Hiển nhiên là dành cho họ.
Long Hạo Thần nhìn xung quanh, phát hiện trừ Lạp Lan Tịch ra thì có 1 người hắn quen biết. Đó chính là người từng giao thủ với hắn Lâm Giai Lộ.
Lý Hinh đương nhiên là nhìn thấy ả, nhị nữ nhìn nhau, cùng hằng 1 tiếng, sau đó quay đầu đi, không nhìn nhau nữa. Nhưng khi Lâm Giai Lộ nhìn thấy Long Hạo Thần thì không khỏi ngẩn người ra.
Một vị trung niên ngồi ở thượng thủ vị mặt mày tối sầm : “Khanh nhi, không được vô lễ.” Hiển nhiên, vị này là phụ thân của Lý Hinh, quân sự tổng trường Lý Ngạo Tiêu.
Lý Hinh lè lưỡi, rồi hướng mọi ngưởi phân biệt chào hỏi : “Lâm thúc thúc hảo, Lạp Lan thúc thúc hảo, Bạch thúc thúc hảo, trần thúc thúc hảo.”
Những vị khách trung niên gật đầu, Long Hạo Thần cũng từ chào hỏi của Lý Hinh mà nhận biết được những đại nhân vật của Hạo Nguyệt thành.
Trừ này mấy vị ở ngoài cùng Lâm Giai Lộ, còn có hai gã thanh niên to con đã ngồi ở trong, bọn họ chủ động hướng Lý Hinh vấn an, Lý Hinh cũng mang theo Long Hạo Thần đáp lễ. Hai gã thanh niên này người cao hơn một chút tên là Trần Tư, người vóc dáng thấp hơn một chút gọi Trần Thần, là một đôi huynh đệ đến từ chiến sĩ Thánh điện.
Lý Ngạo Khiếu mỉm cười nhìn Long Hạo Thần, nói : “Đã sớm nghe Hinh Nhi nhắc tới ngươi, quả nhiên là nhân tài nhất biểu, thiếu niên anh kiệt a!”
Trên thực tế, Long Hạo Thần với Lý Hinh đến sau thế này, cơ hồ ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người hắn, Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ đều là mỹ nữ, nhưng là Long Hạo Thần xuất hiện thì che đi ánh hào quang của hai nàng.
“Lý thúc thúc quá khen.” Long Hạo Thần khẽ khom người, lễ phép hồi đáp.
Lâm Duẫn Gia nói : “Lý huynh, chúng ta ăn thôi. Để cho những hài tử này ăn chút ít rồi hãy nói chính sự.”
Lý Ngạo Khiếu nói : “Phải rồi. Mọi người đừng khách khí, ăn nhiều vào nhé.”
Ngoại trừ Long Hạo Thần thì những người khác hiển nhiên cũng đại khái biết được hôm nay có chuyện gì, mặc dù không khí ăn cơm không nhiệt liệt nhưng cũng coi tạm được. Nhất là hai huynh đệ Trần Tư, Trần Thần. Một đôi ăn như hổ như sói. Lượng cơm so với Lý Hinh còn ăn nhiều hơn. Dĩ nhiên là Long Hạo Thần không dám nói với Lý Hinh như vậy . . .
Chẳng qua chỉ ăn cơm mà lại không uống rượu,nên rất nhanh tuyệt đại đa số thức ăn đều chui vào bụng mấy người trẻ tuổi.
Lý Ngạo Khiếu nói : “Liệp Ma đoàn thi tuyển đã sắp bắt đầu, các ngươi năm người là tinh anh của Hạo Nguyệt Thành chúng ta ba tòa phần điện được lựa chọn tới dự thi . Bữa cơm này giúp các ngươi khỏe khoắn hơn, đồng thời, cũng có một chút hạng mục công việc muốn dặn dò các ngươi cần chú ý.”
Đùa giỡn đã xong. Long Hạo Thần bỏ đồ ăn trong tay xuống,nghiêm túc lắng nghe.
Lâm Duẫn Gia nói : “Liệp Ma đoàn thi tuyển từ xưa đến nay, đối với Thánh điện liên minh chúng ta mà nói lại càng thập phần trọng yếu. Có thể nói, Thánh điện liên minh mấy ngàn năm qua có thể không bị Ma tộc ăn mòn, chính là được nhờ sự giúp đỡ của Liệp Ma đoàn. Hơn nữa, gần như tất cả cao tầng liên minh cùng với cao tầng Lục Đại Thánh điện, đều đã từng tham gia Liệp Ma đoàn. Như vậy đi, xin ba vị điện chủ giới thiệu trước một chút tính huống lựa chọn cho các hài tử này. Trần huynh, ngươi bắt đầu trước đi.”
Thánh điện Hạo Nguyệt phần Điện điện chủ Trần Xuân Hoa là một trung niên cao lớn, nghe lời của Lâm Duẫn Gia gật đầu, nói : “Trần Tư, Trần Thần hai đứa bé này là tinh anh gần đây của phần điện chúng ta. Trần Tư năm nay hai mươi bốn tuổi, vừa lúc dưới hai mươi năm tuổi giới hạn của Liệp Ma đoàn thi tuyển , cấp hai Đại Chiến Sư. Thuẫn chiến sĩ, về phòng ngự thì vô cùng giỏi .”
Chiến sĩ Thánh điện cấp bậc tương tự với Kỵ Sĩ Thánh điện, Đại Chiến Sư đã là tứ giai nghề nghiệp, tương đương với Đại Kỵ Sĩ cấp bậc.
Trần Tư cùng Trần Thần hai huynh đệ này nhìn qua cũng rất thật thà, nghe được Trần Xuân Hoa nói tới, bọn họ đã đứng lên.
Trần Xuân Hoa hiển nhiên rất thích hai người đệ tử này , có chút kiêu ngạo nói : “Trần Thần so với Trần Tư còn nhỏ hơn hai tuổi, thân huynh đệ, hắn tu luyện công kích cuồng chiến sĩ, trước mắt là cấp một Đại Chiến Sư.”
Trên mặt Lý Ngạo Khiếu cùng Lâm Duẫn Gia toát ra mấy phần vui mừng. Liệp Ma đoàn thi tuyển chỉ lựa chọn người hai mươi lăm tuổi trở xuống , tu vi nhập môn chuẩn là cấp ba. Hai gã chiến sĩ Thánh điện thanh niên này có thể đạt tới tứ giai, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Đối với bất kỳ một tòa thành thị nào mà nói, tiến cử thanh niên có thể gia nhập Liệp Ma đoàn, đối với bản thân thành thị đó cũng là vinh quang thật lớn. Nếu có thể trong thi tuyển lấy được thứ hạng tốt, ở thành thị chấp chính quan, quân sự tổng trưởng cùng với phần điện điện chủ cũng nhận được ngợi khen.
Lý Ngạo Khiếu hết sức hài lòng nói : “Rất tốt, rất tốt, tuổi trẻ tài cao, hi vọng các ngươi có thể đi vào đến trận chung kết.”
Ma Pháp Thánh Điện Hạo Nguyệt phần Điện điện chủ Bạch Ngu mỉm cười nói : “Tứ giai nghề nghiệp, hẳn không có vấn đề gì cả , có hai đứa bé này bảo vệ, lần này để bọn chúng đạt được tư cách dự tuyển hẳn không có vấn đề gì cả.tất cả mọi người đều quen thuộc Giai Lộ đó là thiên tài tuyệt đối của Ma Pháp Thánh Điện chúng ta . Hai mươi mốt tuổi, chủ tu Băng Hệ ma pháp, đã là tứ cấp Đại ma pháp sư .”
Nghe Bạch Ngu giới thiệu, Lâm Duẫn Gia mặc dù khống chế hết sức thần sắc của mình, nhưng trong ánh mắt niềm tự hào không thể che dấu được .
Lý Ngạo Khiếu khen : “Đứa nhỏ Giai Lộ này thật là càng ngày càng có tiền đồ , tuyệt đối là hi vọng tương lai của Hạo Nguyệt Thành chúng ta.”
Nghe cha khích lệ Lâm Giai Lộ, Lý Hinh nhất thời bất mãn, không nhịn được nói : “Ba ba, ngài muốn tăng lên chí khí của người khác , diệt uy phong của chính mình sao. Con gái của ngài cũng cấp ba Đại Kỵ Sĩ rồi. Ta so với nàng còn nhỏ hơn ba tháng a.”
Lý Ngạo Khiếu trợn mắt nhìn nàng, “Ngươi còn lắm miệng.”
Lâm Duẫn Gia ha hả cười nói : “Hai nha đầu các ngươi a! Qua thời gian dài như vậy , một điểm mâu thuẫn nhỏ còn không quên được sao? Bất quá, các ngươi phải nhớ kỹ, lần này tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển, các ngươi nhất định phải chung sức hợp tác mới có thể đạt được tư cách dự thi. Đây chính là thập phần nguy hiểm , đến lúc đó không thể đấu đá lẫn nhau.”
Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ liếc mắt nhìn nhau, nhất thời quay đầu đi chỗ khác.
Nạp Lan Thứ ha hả cười nói : “Hinh Nhi tu vi nàng mình đã nói, chủ tu trừng phạt Kỵ Sĩ. Về phần Hạo Thần nha, tu vi của hắn ta phải giữ bí mật, số tuổi thì có thể nói cho các vị. Hạo Thần năm nay mười bốn tuổi. Chủ tu thủ hộ Kỵ Sĩ.”
“Mười bốn tuổi?” Trừ Lý Ngạo Khiếu đã biết trước một chút, mấy người khác đều có cảm giác ngoài ý muốn.
Lâm Duẫn Gia lại càng nhíu mày, trầm giọng nói : “Nạp Lan điện chủ, ngươi không phải là đang nói đùa sao. Tại sao có thể để cho một hài tử mười bốn tuổi đi tham gia thi tuyển? Chẳng lẽ ngươi không biết lúc trước bọn họ dự thi nhất định phải đi biên cảnh mỗi người giết chết ít nhất năm tên Ma tộc mới có tư cách dự thi sao?”
Nạp Lan Thứ không chút hoang mang nói : “Lão sư đứa nhỏ này là Dạ Hoa, chính làtên cương thi mặt đen của phân điện chúng ta . Tính cách của hắn các vị cũng biết, hắn nói hắn này bảo bối đồ đệ có tư cách tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển, chắc chắn sẽ không chém gió. Chúng ta Kỵ Sĩ Thánh điện cũng sẽ không đem sinh mệnh hài tử nói giỡn.”
Lâm Duẫn Gia vẫn chau mày như cũ, ánh mắt nhìn hướng Lý Ngạo Khiếu, Trần Xuân Hoa cùng Nạp Lan Thứ hai người quan hệ cá nhân rất tốt, không nói gì. Nhưng Bạch Ngu cũng trầm mặt nói : “Nạp Lan mập mạp, ngươi phải biết rằng, chuyện này không chỉ quan hệ đến tánh mạng của hắn, một đoàn đội nếu như xuất hiện tình huống cản trở , thậm chí có thể bị đoàn diệt.”
Nạp Lan Thứ hừ một tiếng, nói : “Yên tâm đi, mặc dù ta không biết tu vi Hạo Thần đạt đến trình độ nào, thế nhưng ta nói cho các ngươi biết lần này tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển, hắn chắc chắn vào giai đoạn trận chung kết, cùng với ngũ đại Thánh điện tranh nhau phát sáng.”
Những lời này Nạp Lan Thứ nói như chặt đinh chém sắt, hiện ra lòng tin cực lớn.
Long Hạo Thần ngồi ở chỗ đó không lên tiếng, Dạ Hoa đã dặn dò hắn, không thể dễ dàng tiết lộ tu vi của hắn, ít nhất trước khi chính thức tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển thì không thể tiết lộ. Cho nên, hắn cũng chỉ có thể ngậm miệng.
Đang lúc ấy thì, Lâm Giai Lộ đột nhiên nói : “Ba ba, các vị thúc thúc, ta tin tưởng lời của Nạp Lan thúc thúc. Bởi vì, ta từng cùng Long tiểu đệ tỷ thí qua. Hắn rất mạnh.”
Nghe Lâm Giai Lộ giúp Long Hạo Thần nói chuyện, Lý Hinh trong mắt nhất thời toát ra vẻ cảnh giác, đem ghế của mình dịch đến gần Long Hạo Thần.
Lý Ngạo Khiếu gật đầu, nói : “Ta nghe Hinh Nhi đã nói Hạo Thần thực lực quả thật ít nhất là như vậy, tin tưởng rằng hắn quả thật có năng lực tham gia lần tranh tài này.”
“Liệp Ma đoàn thi tuyển tư cách dự thi cùng với quá trình tranh tài thập phần hà khắc. Muốn tham gia cuộc thi, đầu tiên sẽ phải đạt được vào bàn cuốn trước tiên. Lâm huynh vừa rồi đã nói qua. Các ngươi năm người, phải thông qua cố gắng của mình, chung sức hợp tác, mỗi người giết chết năm tên Ma tộc, mới có tư cách đi đến Thánh điện liên minh tham gia thí tuyển”.
“Liên minh đã phái giám sát sử tới chịu trách nhiệm Hạo Nguyệt Phân Điện để các ngươi đạt được tư cách dự thi. Trong quá trình này , vô luận các ngươi gặp phải nguy hiểm như thế nào, giám sát sử cũng không xuất thủ, tùy ý các ngươi tự sanh tự diệt. Trừ phi các ngươi chủ động hướng hắn cầu viện. Nhưng một khi các ngươi chủ động cầu viện, thì tư cách dự thi cũng sẽ bị hủy bỏ.”
“Hạo Nguyệt Thành chúng ta ở Đông Nam liên minh , khoảng cách tới biên cảnh chỉ hơn bốn trăm dặm , chúng ta đã cẩn thận thương lượng qua, đã làm giúp các ngươi một kế hoạch để lẻn vào Ma tộc. Các ngươi phải nhớ kỹ, một kích xong lui, không thể ham chiến. Nếu quả thật gặp trường hợp không cách nào chống lại, như vậy cho dù mất đi tư cách dự thi cũng phải hướng giám sát sử cầu viện. Tánh mạng của các ngươi mới là trọng yếu nhất. Bản đồ chúng ta đã nộp lên giám sát sử đại nhân, ngày mai các ngươi lên đường. Các ngươi đại biểu là Hạo Nguyệt Phân Điện, cũng là Hạo Nguyệt Thành. Ở chỗ này, chúng ta cầu chúc các ngươi có thể lấy được thành tích tốt ở cuộc so tài này.
Vừa nói, Lý Ngạo Khiếu, Lâm Duẫn Gia cùng với ba vị phân điện điện chủ khác đều đứng lên, nâng chén trà trong tay.
Năm người Long Hạo Thần cũng vội vàng đứng lên, hướng năm vị đầu não Hạo Nguyệt Thành hành lễ. Mọi người cùng nhau uống cạn trà trong chén.
Lâm Duẫn Gia trầm giọng nói : “Kể từ sáu ngàn năm trước Ma tộc xuất hiện tiến vào thời đại hắc ám, nhân loại chúng ta cũng vẫn bởi vì sinh tồn mà cố gắng kéo dài và giãy dụa. Chúng ta phải dùng hơn hai nghìn năm thời gian mới vững chắc địa bàn trước mắt. Ma tộc là tử địch của chúng ta, mỗi lần giết chết một gã địch nhân, chính là cống hiến thêm một phần với thủ hộ nhân loại. Mặc dù Hạo Nguyệt Thành chúng ta không coi Đại Thành vào đâu, Liệp Ma đoàn thi tuyển năm năm một lần cũng là đại sự. Vì để cho các ngươi dễ dàng lấy được thành tích tốt, chúng ta chuẩn bị một chút lễ vật cho các ngươi. Chỉ cần các ngươi có thể hoàn thành trước khi vào bàn khoán nhiệm vụ, những lễ vật này vĩnh viễn thuộc về các ngươi. Đi theo ta.”
Hạo Nguyệt Thành chấp chính đại sảnh tổng cộng có bốn tầng, Lâm Duẫn Gia cùng Lý Ngạo Khiếu dưới sự hướng dẫn của mọi người đi tới tầng chót, trong đó có mười tên chiến sĩ đang gác.
Trong phòng không có bất kỳ đồ dùng nào cả, chỉ có mấy cái bàn gỗ rộng thùng thình, phía trên để một đống trang bị.
Thấy những trang bị này, Trần Tư, hô hấp hai huynh đệ Trần Thần rõ ràng trở nên dồn dập. Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ bình thường hơn trong nhà giàu có, cũng không thiếu hụt trang bị. Long Hạo Thần trong mắt toát ra một tia vui mừng, nhưng dáng vẻ vẩn trầm ổn.
Năm đó Long Tinh Vũ đã nói với Long Hạo Thần , đối với Lục Đại Thánh điện bất kỳ cường giả mà nói, trang bị cũng là một phần thực lực. Nhưng bất kỳ trang bị nào chỉ có dựa vào cố gắng chính mình đoạt được mới có thể càng thêm quý trọng. Quang diệu chi thuẫn có thể coi như là trang bị chân chính đầu tiên của Long Hạo Thần và trước mắt có lẽ là lần đầu tiên hắn có đầy đủ một bộ trang bị.
Trên bàn có rất nhiều trang bị, hiển nhiên không chỉ là mỗi người một bộ , có rất nhiều lựa chọn khác nhau.
Lâm Duẫn Gia mỉm cười nói : “Những trang bị này mặc dù không tính là cao cấp, nhưng nếu so với trên thị trường phổ thông thì tốt hơn nhiều. Xét thấy tu vi trước mắt của các ngươi, đa số lựa chọn cũng là trang bị tăng phúc, để các ngươi ở trong chiến đấu trực tiếp kích thích hiệu quả. Các ngươi hiện tại có thể tự tiến hành lựa chọn. Bất quá, giống như trước trang bị chỉ có thể lựa chọn một bộ.”
Lâm Giai Lộ lắc đầu, nói : “Ta có trang bị rồi, không cần tuyển.” Nàng thân là con gái chấp chính quan, trong nhà lại kinh doanh ma pháp trang, tự nhiên không cần lựa chọn.
Lý Hinh cũng đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không cần.
Lâm Duẫn Gia cùng Lý Ngạo Khiếu hiển nhiên đã sớm đoán được tình huống như thế, những trang bị này vốn chuẩn bị cho Long Hạo Thần cùng Trần gia huynh đệ.
Trần gia huynh đệ đã bắt đầu khẩn cấp , được điện chủ Trần Xuân Hoa cho phép, hai người bước nhanh lên chọn lựa .
Lý Hinh huých Long Hạo Thần, ý bảo hắn cũng phải nhanh chóng lựa chọn trang bị nếu không trang bị tốt sẽ bị người ta lấy hết.
Cận chiến loại trang bị rất kém, chủ yếu nhìn ở ba phương diện, thứ nhất, tự nhiên là chất liệu gỗ, sử dụng tài liệu càng tốt, tạo nên trang bị tự nhiên cũng là càng mạnh, thứ hai là nhìn công nghệ, đồng dạng tài liệu, tuy bất đồng thợ rèn tạo ra, nhưng phẩm chất khác biệt vẫn tương đối lớn. Thứ ba chính là ma pháp phụ trợ. Một ma pháp trang bị giá trị ít nhất gấp năm lần trang bị bình thường, nếu như trên đó có cường đại ma pháp, giá trị của nó lại càng xa xỉ.
Trang bị từ thấp đến cao chia làm : bình thường trang bị, hợp kim trang bị, ma pháp trang bị, Linh Ma trang bị, huy hoàng trang bị, truyền kỳ trang bị, sử thi trang bị, bất hủ trang bị, thần thoại trang bị.
Vì mấy người trẻ tuổi tham gia Liệp Ma đoàn, lần này Hạo Nguyệt Thành lấy ra những thứ này trang bị đã được tinh tế tuyển chọn ra. Toàn bộ đều là ma pháp trang bị, mặc dù chẳng qua chỉ là ma pháp trang bị tăng phúc cấp thấp nhất , nhưng ở phương diện nào cũng tối thiểu trăm kim tệ. So sánh với ma pháp trang bị cao cấp Linh Ma trang bị có ít nhất một kỹ năng. Giá trị trang bị tối thiểu cũng phải cả nghìn kim tệ.
Thân là thuẫn chiến sĩ Trần Tư không chút do dự vì mình lựa chọn một khải giáp trọng trang toàn thân sau đó phối hợp với một mặt tháp thuẫn dày cộp nặng nề. Khôi giáp cùng tấm chắn đều có Thổ Hệ ma pháp gia cố, lực phòng ngự trong những thứ trước mắt này là mạnh nhất. Vũ khí thì đơn giản hơn nhiều, chính là một thanh Trường Đao có tác dụng tăng tốc độ đánh.
Trần Thần lựa chọn bất đồng quan điểm một chút, một khải giáp nhẹ thuộc tính hỏa cùng một đôi trường đao hỏa thuộc tính. Một khi lấy linh lực kích thích, trên người bốc lên một ngọn lửa, mang theo hỏa thuộc tính công kích. Làm hắn cuồng chiến sĩ được tăng phúc trên diện rộng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Long Hạo Thần chọn lựa cũng là một thân khải giáp nhẹ được chế tạo từ tinh thiết và hợp kim bạc dát mỏng, chủ yếu bao trùm nửa người trên cùng với khuỷu tay, đầu gối và các đốt ngón tay. Khôi giáp hiện lên màu bạc tối, nhìn qua không thu hút, nhưng phía trên lại mang theo hơi thở nhàn nhạt quang minh ba động.
Quang thuộc tính phụ ma nếu so với những thuộc tính khác khó khăn một chút, vì vậy, hắn ngay cả mũ trụ cũng không có, mang vào quang thuộc tính thì không thể nào cường thịnh. Có một chút lực phòng ngự, dừng lại nhẹ nhàng.
Sau đó, hắn chọn lựa hai thanh trọng kiếm,trong những trang bị này, quang minh thuộc tính phụ ma trọng kiếm chỉ có một thanh, cho nên, chuôi trọng kiếm thứ hai chọn lựa chính là hỏa thuộc tính.
Hai thanh trọng kiếm tạo hình cùng Kỵ Sĩ kiểu trọng kiếm không khác gì nhau, chế tạo trên thân kiếm khắc chữ vào nhưng không có hoa văn ma pháp, trong thân kiếm còn có một khối tinh hạch tứ giai ma thú. Trọng kiếm đều tầm hai mươi đến hai mươi lăm kí lô. Đối với linh lực bên ngoài chừng hai trăm đối với Long Hạo Thần mà nói,khối lượng như vậy không đáng kể chút nào.
Lâm Duẫn Gia có chút ngạc nhiên nói : “Long Hạo Thần, ngươi không phải là thủ hộ Kỵ Sĩ sao? Tại sao lại lựa chọn hai thanh trọng kiếm?”
Long Hạo Thần có chút không ý tứ nói : “Tấm chắn ta đã có, bây giờ thêm một thanh kiếm dự bị nữa. Không thể sao?”
Lâm Duẫn Gia khẽ mỉm cười, nói : “Dĩ nhiên có thể.”
Lý Ngạo Khiếu nói : “Sau khi trở về các ngươi làm quen một chút với trang bị của mình, sáng mai lên đường, nếu như hoàn thành bàn cuốn nhiệm vụ, giám sát sử sẽ trực tiếp mang các ngươi đi tới liên minh trước. Hạo Nguyệt Thành chúng ta cũng sẽ có người đến trước liên mình an bài trước chỗ nghỉ cho các ngươi.”
“Dạ.”
Quay về chỗ ở, Lý Hinh dặn dò Long Hạo Thần nghỉ ngơi thật tốt sau đó cũng đi trở về. Long Hạo Thần lấy ra năm cân cá khô mua bên đường cho song đầu tích dịch, rồi không thể nhịn được nữa đem trang bị vừa có được mặc thử.
Giáp nhẹ trên người, hắn lập tức cảm giác được, thân thể của mình chung quanh quang nguyên tố tựa hồ tăng cường, theo bản năng vận chuyển nội linh lực. Giáp nhẹ nhộn nhạo lên một tầng đạm kim sắc quang mang, mặc dù không thể gia tăng kỹ năng khi linh lực Long Hạo Thần tiêu hao nhưng vô luận công kích, phòng ngự, đều có chỗ tăng cường.
Hơn nữa mấu chốt chính là khôi giáp này thập phần nhẹ nhàng, không ảnh hưởng tới hành động của Long Hạo Thần.
Về phần đôi đại kiếm đối với hắn thì càng thêm kích thích , linh lực thúc dục, trên hai thanh đại kiếm đều có quang mang phun ra nuốt vào liên tục, nhất là cùng hắn thuộc tính tương hợp, kiếm quang có thể phụt lên ra một xích kim quang nhận nhàn nhạt, hỏa kiếm ở thuộc tính tăng phúc hơi ít, nhưng không bài xích kim quang, thần Thánh Quang minh linh lực rót vào , ít nhất có thể phát huy ra tám phần mười lực công kích.
Long Hạo Thần đại khái phán đoán một chút, một thân trang bị như thế này thì lực chiến đấu của mình ít nhất có thể tăng một thành trở lên. Hơn nữa mai giới chỉ, hắn có thể tùy thời để tay trái dụng kiếm hoặc tấm chắn, cũng là tương đương thủ hộ Kỵ Sĩ cùng trừng phạt Kỵ Sĩ cùng lúc.
“Hạo Thần.” Bên ngoài cửa truyền tới một thanh âm lạnh như băng.
“Lão sư.” Long Hạo Thần bước lên trước mở cửa, đem Dạ Hoa đón vào.
Hạo Nguyệt đang gặm khô cá thấy Dạ Hoa đi vào, có chút bất thiện hướng hắn ô ô kêu hai tiếng, tựa hồ còn vì chuyện ban đầu mang chút thù đây.
Long Hạo Thần đưa Lão sư dẫn tới phòng trong, Dạ Hoa đánh giá khải giáp trên người hắn, nói : “Hạo Nguyệt Thành coi như đại phóng. Bất quá, một Linh Ma cấp trang bị cũng không có sao? Thật đúng là phân biệt đối xử.”
Long Hạo Thần mỉm cười nói : “Có thể có một thân ma pháp trang bị đã là kinh hỉ ngoài ý muốn. Lão sư ngài không phải đã nói, một gã cường giả chân chính không cần lệ thuộc vào ma pháp trang bị .”
Dạ Hoa hừ một tiếng, nói : “Đó là thời điểm dạy ngươi, hiện tại không giống, Liệp Ma đoàn thi tuyển không chỉ là một mình ngươi tranh tài, có thể nói căn bản là một cuộc chiến tranh. Làm không tốt sẽ mất mạng.”
Long Hạo Thần nói : “Lão sư, ngài đối với ta không tin tưởng sao?”
Dạ Hoa nói : “Có lòng tin là một chuyện mà phòng ngừa chu đáo lại là một chuyện khác. Ngày mai các ngươi phải lên đường, ta cũng vậy đi Thánh điện liên minh trước, ở nơi đâu đó chờ ngươi tới tham gia đang cuộc thi. Cái này cho ngươi.” Vừa nói, Dạ Hoa bỏ bao cổ tay màu bạc ra.
Bao cổ tay này chỉ nhìn bề ngoài thì tựa hồ rất bình thường, nhưng màn đêm buông xuống , Long Hạo Thần kinh ngạc nhìn bao cổ tay bên trong màu vàng nhạt , có ít nhất trên trăm viên bảo thạch màu hoàng kim to nhỏ tạo thành.
Đối với chế tạo trang bị Long Hạo Thần cũng không lành nghề, nhưng cho dù không nhận ra bảo thạch cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của hắn. Riêng là trên của hắn tản mát ra quang thuộc tính linh lực ba động so với vài món trang bị thuộc tính mạnh hơn không ít.
“Lão sư nghèo, không có đồ tốt cho ngươi. Linh quang hộ oản này rót linh lực vào sau có thể sinh ra một Thánh Quang Tráo, mỗi ngày có thể kích thích ba lần. Mỗi lần có thể kéo dài một phút đồng hồ.”
Thánh Quang Tráo là Đại Kỵ Sĩ cấp bậc thủ hộ Kỵ Sĩ phòng ngự kỹ năng, phòng ngự hiệu quả so với Linh Quang Tráo phải mạnh hơn, hơn nữa Thánh Quang Tráo phạm vi bao trùm càng lớn, lực phòng ngự tương ứng rớt xuống.Nhưng trọng yếu hơn. Thánh Quang Tráo còn mang vào có một chút hiệu quả trị liệu . Là một trong những kỹ năng tốt nhất của Thủ hộ Kỵ sĩ. Thiếu sót duy nhất chính là tiêu hao linh lực quá lớn, kích thích kỹ năng này cần năm mươi điểm nội linh lực, mỗi một giây kéo dài tiêu hao năm điểm nội linh lực.
Bởi vậy có thể thấy được Dạ Hoa tiện tay ném cho Long Hạo Thần trang bị trân quý đến cỡ nào. Mỗi một lần sử dụng tương đương với tiết kiệm được ba trăm năm mươi điểm nội linh lực a! Hơn nữa mỗi ngày còn có thể kích thích ba lần, tuyệt đối là đồ vật bảo vệ tánh mạng. Trong Linh Ma cấp trang bị cũng được cho là trân phẩm hi hữu.
“Lão sư, cái này quá trân quý. Ta không thể nhận.”
Dạ Hoa sắc mặt trầm xuống, “Ngại cái gì? Không cần thì vứt đi. Ta đi về .” Vừa nói, hắn đứng lên hướng ngoài đi.
Long Hạo Thần vẻ mặt bất đắc dĩ nói : “Lão sư, ta không có ý này. Nhưng cái linh quang hộ oản này quá trân quý, ta. . .”
Dạ Hoa đi tới cửa cước bộ dừng lại một chút, “Ta không có thân nhân, chỉ có một đồ đệ là ngươi.” Nói xong câu đó, hắn hướng Long Hạo Thần phất phất tay, ý bảo hắn không cần tiễn, một mình rời đi.
Nhìn bao cổ tay trong tay, Long Hạo Thần trong lòng ấm áp, “Lão sư, ta sẽ không để cho ngài thất vọng .”
Sáng sớm, cửa phía đông Hạo Nguyệt Thành .
Nơi đây là địa phương tối hôm qua hẹn gặp, Lý Hinh cấp năm đỉnh Hoa Hồng Độc Giác Thú đã trưởng thành, cùng Long Hạo Thần nhắm hướng cửa đông đi tới.
Hơn hai năm, Long Hạo Thần đã không còn bộ dáng hài tử, hắn tự ý thức không cùng Lý Hinh cưỡi một con , Nạp Lan Thứ tặng hắn một thớt ngựa, cưỡi trên lưng ngựa cùng Lý Hinh sóng vai đi về phía trước.
“Hạo Thần, Hạo Nguyệt tên kia đâu ? Đã chạy đi đâu rồi?” Lý Hinh xem mọi nơi một chút, không phát hiện song đầu tích cả ngày kề cận Long Hạo Thần, không khỏi rất tò mò. Kể từ khi Long Hạo Thần đem hắn mang về. tên này cơ hồ là cùng Long Hạo Thần như hình với bóng .
Long Hạo Thần mỉm cười nói : “Tỷ, hắn đang ở phụ cận, chờ ra khỏi thành tự nhiên sẽ hiện thân.”
Lý Hinh tò mò nói : “Ta thật cảm thấy Hạo Nguyệt so với hoa hồng của ta còn muốn thông minh hơn. Nhưng hắn chỉ là tứ cấp trung giai mà thôi.”
Rất nhanh, tỷ đệ hai người tới đông môn, lúc này,Trần gia huynh đệ vẻ mặt hưng phấn đã chờ ở chỗ này , Lâm Giai Lộ còn chưa tới.
“Hinh Nhi tiểu thư, Long tiểu đệ.” Trần Tư chủ động đi lên bắt chuyện. Đối với Lý Hinh huynh đệ bọn họ thập phần tôn trọng , về phần Long Hạo Thần, bọn họ chẳng qua là coi là người phụ thuộc Lý Hinh mà thôi. Dù sao, ngày hôm qua Nạp Lan Thứ cũng đã nói , Long Hạo Thần năm nay mới bất quá mười bốn tuổi. Một hài tử mười bốn tuổi có thể có bao nhiêu khả năng? Lý Hinh lại bất đồng, chẳng những so với bọn hắn tu vi cao hơn, hơn nữa còn có Hoa Hồng Độc Giác Thú cường đại như vậy. Toàn thân thực lực có thể giúp bọn hắn huynh đệ gia tăng thực lực. Kỵ Sĩ địa vị luôn luôn so với chiến sĩ cao hơn rất nhiều, bọn họ tự nhiên cũng hi vọng quan hệ tốt cùng Lý Hinh.
Có thể chọn lựa tới tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển thì cũng là người có thiên phú xuất chúng, sắp gặp phải khảo nghiệm, mọi người cần cùng chung tay hợp tác.
Lý Hinh hướng bọn họ gật đầu, nói : “Lâm Giai Lộ còn chưa tới sao?”
Trần Tư mỉm cười nói : “Còn chưa tới thời gian. Chúng ta chờ một lát xem sao.”
Lý Hinh trầm mặt gật đầu.
Trần Tư, Trần Thần hai huynh đệ tất cả đều cỡi ngựa. Trong lúc bọn họ nói chuyện, một chiếc xe ngựa từ từ đi tới, khi đến gần bọn họ thì dừng lại.
Màn xe vén lên, Lâm Giai Lộ từ trên xe ngựa nhảy xuống trước, nhưng nàng lại cung kính đứng ở nơi đó, ngay sau đó,bên trong xe ngựa có một lão giả đi xuống.
Vị lão giả này nhìn qua bộ dạng sáu, bảy mươi tuổi, tóc hoa râm khép lại cẩn thận tỉ mỉ, mùi hương từ mái tóc ngắn làm người trông thoáng đãng. Mày rậm mắt to, ánh mắt hơi âm lãnh, đôi môi có vẻ nhỏ mỏng, cao ngạo cùng cao quý khí chất làm cho người ta cảm giác không tốt khi tới gần.
Lão giả mặc ma pháp trường bào màu xanh nhạt,dọc theo trường bào là kim tuyến bên ngoài, bản thân cũng tản ra kim khí sáng bóng nhàn nhạt,phong nguyên tố rất tự nhiên sinh động quanh quẩn thân thể của hắn. Cầm trong tay một cây pháp trượng dài, pháp trượng màu lục sắc, đính một bảo thạch màu lục bạch to cỡ trứng gà.
Lâm Giai Lộ cung kính nói : “Giám sát sử đại nhân, xin mời.”
Lão giả gật đầu, nhìn nàng, ánh mắt cao ngạo trở nên nhu hòa , “Đi thôi.” Lâm Giai Lộ cùng đi xuống trước mặt đám người Long Hạo Thần.
Mọi người vội vàng xuống ngựa, không nghi ngờ chút nào, vị lão giả này giám sát sử được Thánh điện liên minh phái tới, là một gã ma pháp sư. Trên người hắn mặc dù không có ma pháp ba động toát ra rõ ràng, nhưng hiển nhiên không phải là Lâm Giai Lộ có thể sánh được .
Lão giả đi tới trước mặt mọi người, cũng không nói thêm gì, thản nhiên nói : “Lên đường.”